Khổng Đại Sư là một nghệ nhân chạm khắc gỗ đã qua mấy đời, đến lúc hắn ở đó cũng không biết đã qua bao nhiêu thế hệ
Mà từ khi còn nhỏ hắn đã si mê nghề chạm khắc gỗ, như thể hắn sinh ra để dành cho nó, khi trưởng thành cũng là lúc tay nghề của hắn đạt đến đỉnh cao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người ta nói rằng năm hắn bốn mươi tuổi từng tạo nên một tác phẩm tên gọi ngừng đao mà sống, còn nói lắm lúc tượng gỗ nọ như một vật thể còn sống chạy lung tung khắp nhà khiến nhiều người nghe mà sợ hãi không thôi
Câu chuyện này được lưu truyền rộng rãi ở huyện Tư Viễn
Cũng bởi vậy nên luôn có người từ vùng khác vì ngưỡng mộ mà tìm đến đây thỉnh cầu mua tượng gỗ từ Khổng Đại Sư, nhưng sau đó cũng chưa được nghe lại câu chuyện tượng gỗ sống lại thêm lần nào nữa
Lần đầu tiên Tống Du nghe được chuyện này là từ miệng La Bộ Đầu, ngay lập tức hắn đã quyết định đến thăm Khổng Đại Sư một chuyến, ngay cả núi Thanh Thành, ngọn núi đạo giáo cực kỳ nổi tiếng ở Dật Đô và thậm chí cả ở toàn bộ Đại Yến cũng bị hắn quẳng lại sau lưng
Hắn chỉ muốn tìm hiểu xem thực hư chuyện tượng gỗ sống lại là như thế nào
Vốn tưởng họ có thể gặp nhau trên núi, chuyện duyên phận nhiều một chút thì càng dễ nói chuyện, nhưng đáng tiếc là lên núi không gặp nhau, xuống núi cũng không gặp được nốt
Lẽ nào không phải ở nơi này mà ở một nơi khác trong ngọn núi
Tuy nhiên trong cuộc hành trình trào đèo lội suối này, mỗi tấc đất đều là sự tu hành
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mỗi bước dưới chân cũng sẽ không đọc được nỗi mong mỏi của hắn
Khi hắn xuống núi cũng vừa lúc hoàng hôn buông xuống, Khổng Đại Sư đã trở về nhà
Lần này đến viếng thăm, lại được thấy chân nhân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tại hạ họ Tống tên Du, sư phụ lấy tự Mộng Lai, ta là một sơn nhân ở huyện Lĩnh Tuyền, vì ngưỡng mộ mà mạo muội tìm tới viếng thăm
Tống Du vẫn cung kính chào hỏi như lúc đầu
"Buổi sáng nghe nói đại sư vào núi tìm gỗ đốn củi nên nhất thời hứng khởi mà lên núi tìm, đáng tiếc duyên phận không đủ nên không thể gặp nhau
"Haha, ngọn núi này lớn như vậy, tiên sinh biết đi đâu mà tìm ta
Khổng Đại Sư đã gần sáu mươi tuổi, đầu phủ đầy sương bạc nhưng sắc mặt vẫn hồng hào, thân hình cực kỳ khỏe khoắn
Có lẽ hắn đã nghe Đồng nhi kể rõ mọi chuyện
Những năm gần đây có rất nhiều người đến viếng thăm hắn, bao gồm cả quan to vinh quý, danh nhân danh sĩ không thiếu một ai, nhưng tất cả đều đợi lựa chọn hắn trước cửa nhà, hắn cũng chưa từng thấy có người nào sẽ lên núi tìm hắn
Mây sâu như biển, làm sao có thể tìm được người
"Tiên sinh xin mời vào nhà ngồi
"Cung kính không bằng tuân lệnh
Nhà tre mát mẻ và sàn nhà đầy dăm gỗ
Tam Hoa Miêu đi theo Tống Du vào nhà, nó nhìn trái nhìn phải, cho đến khi Tống Du ngồi xuống trên một chiếc ghế dài, lúc này nó mới thu lại ánh mắt, rồi nhảy lên băng ghế, ngồi xuống ngay bên cạnh Tống Du
Tống Du nhìn Khổng Đại Sư, nó cũng học theo nhìn Khổng Đại Sư
Tống Du nhìn Đồng Nhi, nó cũng nhìn Đồng Nhi
Trước tiên Khổng Đại Sư hàn huyên mấy câu với Tống Su, nhưng ngay sau đó ánh mắt của hắn đã bị con mèo Tam Hoa này hấp dẫn
Hắn thấy mèo Tam Hoa có thân hình cân đối, tuy có nhiều màu sắc nhưng phân bố không lộn xộn nên càng khiến người ưa thích hơn hầu hết các con mèo Tam Hoa khác
Nhưng hắn nhìn đi nhìn lại, lại cảm thấy nó có một loại dáng điệu khó tả, giống như bất kỳ một vị trí nào trên thân nó cũng đều vừa vặn, nhiều chút xíu thì sẽ hơi quá, ít hơn chút thì sẽ thiếu sót
Nếu chỉ vừa vặn vậy thôi thì khá tốt
Nhưng không biết vì sao, Khổng Đại Sư lại cảm thấy con mèo này thoạt nhìn không bình thường lắm, dáng vẻ nhanh nhẹn tựa như có linh trí, thậm chí mỗi thay đổi trong ánh mắt của nó đều đáng để hắn suy nghĩ, vượt xa so với những động vật bình thường
"Con mèo này..
"Ta quên giới thiệu với đại sư
Tống Du bưng chén trà, tuy giọng điệu hờ hững nhưng lời nói ta lại rất thẳng thắn:
"Đây là mèo con ở miếu Tam Hoa nương nương ở huyện Nam Hoa, sau khi xuống núi ta tình cờ gặp được nó
Nó đã hẹn ước làm bạn với ta, cũng là bạn đồng hành cùng ta đi thăm thú khắp thế gian, đại sư coi nó như một con người mà đối xử lại càng tốt."..
Huyện Nam Hoa, miếu Miêu Nhi..
Tam Hoa nương nương..
Chỉ đối xử với nó như một con người..
Khổng đại sư cẩn thận suy nghĩ ẩn ý trong đó
Người ta thường nói, không có kẻ sống lâu nào chưa từng thấy quỷ, lời này vốn không sai
Cũng có người nói, khi một người thợ thủ công đột phá đến đỉnh cao cũng có thể tạc ra cả thần, câu này cũng không sai
Với kiểu người như Khổng đại sư, hắn đã có được cả hai thứ là những trải nghiệm phong phú trong cuộc sống và tay nghề thủ công đỉnh cao, trong mắt của người khác, quỷ thần yêu linh chỉ là một câu chuyện, trong khi hắn đã trải qua những chuyện còn kỳ lạ hơn