[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
..
Phục Long Quan..
Tựa như từng nghe thấy, lại giống như đã quên
"Chỉ là không biết tiên sinh lặn lội đường xa tới thăm lão hủ là vì chuyện gì
Có phải muốn mua tượng điêu khắc gỗ
Nếu là như vậy, tiên sinh cứ việc chọn, lão hủ sẽ tặng nó cho tiên sinh
"Có người từng nói với tại hạ, tài nghệ điêu khắc gỗ của Khổng Đãi Chiếu đã đạt tới đỉnh cao, nhiều năm trước tượng gỗ do Đãi Chiếu khắc bỗng nhiên sống dậy, tại hạ cảm thấy vừa hiếu kỳ vừa ngưỡng mộ, vì vậy mới đặc biệt đi từ Dật Đô tới đây bái phỏng, muốn được mở mang kiến thức về kỹ nghệ thần thông có thể khiến cho tượng gỗ sống dậy này của Đãi Chiếu
"Ha ha..
Khổng đại sư ngẩng đầu lên cười: "Đó chẳng qua cũng chỉ là lời người đời đồn đại mà thôi, nào có đạo lý tượng gỗ sống dậy
"Xin được lắng tai nghe
"Lão hủ đã sống quá lâu, nên chỉ nhớ được mơ hồ, hồi đấy Trần đại quan nhân của Ứng Thành nhờ lão hủ điêu khắc một con diều hâu, bởi vì tượng diều hâu gỗ nhìn giống y như thật nên người xem xung quanh đều vô cùng kinh hãi, sau đó một cơn gió ập từ bên ngoài vào, con diều hâu gỗ liền rơi từ trên ghế xuống, dọa sợ không ít người, mọi người đều cho rằng nó đã sống dậy, nhưng thực ra không phải
Khổng đại sư nói xong, lắc đầu cười ha ha
"Người đời thích nghe những câu chuyện như vậy, dần dần, câu chuyện này đã được lan truyền theo cách mà họ thích nghe
"Mọi chuyện chính là như vậy
"Đã để tiên sinh phải đi một chuyến uổng công vô ích rồi
"Đãi Chiếu hà cớ gì lại nói vậy, tại hạ đã đi một chuyến vào trong núi, trò chuyện đêm khuya với Đãi Chiếu, ăn nồi canh thơm ngon này, cho dù chỉ có như vậy, cũng không tính là uổng phí chuyến đi
Tống Du mỉm cười, hắn dừng lại một lát, sau đó nhìn các bức tượng gỗ được bày trí chung quanh căn phòng một hồi, lại hỏi:
"Chỉ là trong phòng của Đãi Chiếu có nhiều tượng gỗ như vậy, nhưng tại sao tất cả bọn chúng đều chưa được khắc đôi mắt
"Tiên sinh có điều không biết, nếu những vật chết này có dáng vẻ giống thật, khi nhìn kỹ, trông chúng sẽ càng thêm đáng sợ
"Thì ra là thế
Tống Du như có điều suy nghĩ, gật gật đầu
Hắn lại không nhịn được quay đầu nhìn vào phòng bếp, đứa bé kia vẫn đang múc nước trong vạc ra rửa nồi, hắn há miệng định nói chuyện, nhưng cuối cùng vẫn bất đắc dĩ ngừng lại
"Tiên sinh đi nghỉ sớm đi
"Làm phiền Đãi Chiếu rồi
"Không phiền, không phiền
"Đãi Chiếu cũng sớm nghỉ ngơi đi
"Được rồi, lão hủ tuổi tác đã cao, tinh lực không bằng trước đây, chỉ đành nói với tiên sinh một tiếng rằng lão hủ đã tiếp đãi không chu đáo rồi
Khổng đại sư nhìn mèo Tam Hoa, muốn nói lại thôi, cuối cùng hắn vẫn đứng lên, chắp tay hành lễ với Tống Du, sau đó bước từng bước vào trong phòng
Tống Du cũng đi vào phòng khách
Buổi tối cũng không có hoạt động nào khác, đèn dầu vừa tắt, chỉ còn lại bầu trời đầy sao
Tống Du ngồi xếp bằng trên giường nhỏ, hắn không đóng cửa sổ để tiện cho gió thu thổi vào phòng, trong lúc chờ cơn buồn ngủ ập tới, hắn chỉ đành ngắm những ngọn núi và bầu trời sao ngoài kia
Hắn bỗng nhiên cảm thấy đùi mình tê ngứa, cúi đầu nhìn xuống thì thấy mèo Tam Hoa đang leo lên người hắn, những chiếc chân nhỏ tròn vo dẫm lên đùi hắn, có cảm giác giống như hoa mai phớt lên da thịt
Nhẹ nhẹ, giòn giòn, ngứa ngứa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngoài mặt Tống Du không có chút cảm xúc nào, nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy vô cùng vui vẻ
Đây là lần đầu tiên Tam Hoa nương nương thân thiết với hắn như thế
"Không biết Tam Hoa nương nương có chuyện gì
"Lão nhân kia cứ nhìn ta mãi
Mèo Tam Hoa đứng trên chiếc đùi cong cong của hắn, nó ngẩng đầu vươn cổ lên nhìn hắn, bốn mắt nhìn nhau, hai gương mặt cũng kề sát lại
Tống Du suy nghĩ một hồi, sắp xếp lại từ ngữ rồi mới nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ta nghe nói, người am hiểu vẽ tranh khi nhìn cảnh đẹp sơn thuỷ sẽ không kìm lòng được mà dừng chân để vẽ lại cảnh đấy
Thiết nghĩ người điêu khắc tượng gỗ cũng giống như vậy
Tam Hoa nương nương vừa xinh đẹp, vừa có tinh tính, Khổng Đãi Chiêu hẳn là muốn điêu khắc một bức tượng gỗ mô phỏng theo hình dáng của Tam Hoa nương nương, nhưng bởi vì nhiều nguyên nhân mà hắn không thể nói ra
"Tại sao
"Tại sao cái gì
"Tại sao lại không thể nói ra
"Điều này phải hỏi hắn ta
"Tam Hoa nương nương sẽ đi hỏi hắn
Mèo Tam Hoa không chút do dự xoay người rời đi
"Này, này
Tống Du vội vàng gọi nó lại
Không có gì bất ngờ xảy ra, sau đó lại là mười ngàn câu hỏi vì sao
May mà hắn rất có kiên nhẫn
Đêm nay rất dài, ngược lại người cũng ngủ rất ngon
Lúc hắn còn ở hẻm Thiên Thuỷ, nửa đêm sẽ có canh phu tới gõ mõ cầm canh, sáng sớm lại có người hò hét đi lấy dạ hương, cũng có gánh hàng rong bán hàng sáng sớm, nếu nói bị quấy nhiễu giấc ngủ cũng không đúng lắm, nhưng chung quy vẫn rất ồn ào
Mà sơn thôn này, từ tối tới sáng không hề có tiếng động nào, thỉnh thoảng lúc nửa đêm lại có vài tiếng chó sủa vang lên, nhưng lúc đó người người đều đã say giấc nồng, chìm sâu vào giấc ngủ ngon