Sau khi Tống Du thức giấc liền ở trên giường tìm Tam Hoa nương nương, sau đó hắn nhận ra nó không ở trong phòng
Hắn cũng không để ý, dậy mang giày rồi mở cửa sổ ra
Bên ngoài, trời cũng vừa sáng, sương sớm lượn lờ khắp thôn trang, lúc này đã vào mùa thu, 'núi sáng sông trong đêm đẫm sương, cây phơi lá đỏ núi phơi vàng', tinh thần hắn vốn đã sảng khoái, thấy cảnh thu này, lòng càng trở nên tỉnh táo
Hắn đẩy cửa bước ra ngoài, muốn đi hứng sương sớm, nhưng vừa mới bước khỏi phòng khách, hắn liền thấy có người đang khắc gỗ trong gian nhà chính
Một cây dao khắc gỗ được truyền từ đời này sang đời khác, cán gỗ bị bàn tay của người thợ vuốt ve trở nên bóng loáng như bôi dầu, lưỡi dao đang gọt gỗ như cắt giấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một khối gỗ hoàng dương thượng hạng, từng đường dao khắc xuống, vụn gỗ rơi xuống đất, trông chẳng khác gì tờ giấy, khiến người ta không khỏi nghi ngờ tại sao miếng gỗ này lại mềm mại và giòn đến vậy
Lúc này, cây dao đấy đang nằm trong tay của Khổng đại sư
Khổng đại sư đưa lưng về phía Tống Du, mà trên chiếc ghế đẩu trước mặt hắn, một con mèo Tam Hoa đang ngồi ngay ngắn, chỉ lúc Tống Du đi tới, nó mới quét mắt nhìn hắn một cái thật nhanh, những lúc khác, ánh mắt của nó chẳng hề liếc ngang liếc dọc
Quả là một người mẫu hoàn hảo
Đại sư đang hết sức tập trung tinh thần nên không để ý sau lưng có người
Tống Du nín thở, không dám lên tiếng quấy nhiễu hắn
Chỉ nghe thấy tiếng sột soạt, vô cùng khoan khoái
Khổng đại sư đổi sang một con dao khắc khác, hắn tỉ mỉ mài bóng khối gỗ, vụn gỗ rơi như tuyết, khối gỗ dần dần có hình có dạng, cũng từ từ có linh hồn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hình dáng khối gỗ trong tay hắn chính là con mèo Tam Hoa đang ngồi ngay ngắn trước mặt
Cơ thể cân đối, vẻ mặt linh động
Đợi tới khi Khổng đại sư đặt dao xuống, dù tượng gỗ trước mặt không được khắc đôi mắt, nhưng nó tựa như đã sống dậy, hầu như không có gì khác biệt với con mèo Tam Hoa đang ngồi ngay ngắn ở phía sau
Không chỉ Tống Du cảm thấy thán phục, mà người tự tay khắc nó là Khổng đại sư, lúc quan sát kỹ càng tượng gỗ cũng vô cùng kinh ngạc
Mãi cho tới khi hắn phát hiện ra Tống Du ở sau lưng
"Đêm qua tiên sinh ngủ ngon chứ
"Ta ngủ rất ngon, đa tạ chiêu đãi
Tống Du lễ phép đáp lại, hắn nhìn bức tượng gỗ, lúc đang định mở miệng khen ngợi, Tam Hoa nương nương liền nhảy từ trên ghế xuống, tiến lại gần quan sát tượng gỗ một hồi, sau đó đôi mắt nó dần dần mở lớn, nó lập tức nhìn Khổng đại sư
Chỉ nghe mèo Tam Hoa mở miệng nói tiếng người, giọng nói trong trẻo, biểu cảm nghi ngờ, nó nghiêng đầu hỏi lão nhân
"Tại sao ngươi lại biết nó ở đây
Tống Du nghe xong lời này của nó mà sững người, sau đó hắn lập tức nở nụ cười
Một câu này của nó đã chiến thắng vô vàn từ ngữ ca tụng trên thế gian
..
Khổng đại sư ngạc nhiên
Dù đã biết con mèo này không bình thường, không phải thành thần thì cũng thành tinh
Sáng nay lúc thương lượng cùng nó, nó nghe hiểu hết tiếng người, nhưng đây là lần đầu tiên ông nghe nó nói chuyện
Một con mèo thật sự biết nói
Nói rõ ràng từng chữ, giọng nói dễ nghe
Biết và thực sự trải nghiệm hoàn toàn khác nhau
Khổng đại sư càng ngạc nhiên hơn, nghe kĩ những lời này, cảm thấy có chút đắc ý
Nhìn về phía con mèo ngồi yên bất động trước mặt không khác một cái tượng gỗ là bao, một lúc bỗng chẳng hiểu sao lại rơi vào trầm tư
"Tiếc là không thể khắc mắt lên
Lời của vị tiên sinh trẻ tuổi truyền vào tai hắn
"Sao nó không có mắt vậy
Giọng nói trong trẻo tinh tế lại càng khiến Khổng đại sư chú ý
"Không có mắt đã có thần vận, cần gì phải thêm mắt
Khổng đại sư đặt con dao khắc xuống
"..
Khổng đại sư yên lặng hồi lâu rồi mới lên tiếng: "Tiên sinh và Tam Hoa nương nương đều không phải người thường, lão già đành phải nói thật với tiên sinh
Chỉ thấy ông ta chắp tay về phía Tống Du, lại khom lưng chắp tay với Tam Hoa
"Đêm hôm qua đã giấu hai vị, thật ra thì khắc gỗ thành vật sống là chuyện có thật, đó là chuyện khi lão bốn mươi tuổi
Nhưng lão cũng chỉ là một thợ thủ công, tuy có kỹ thuật này có thể mang lại cho lão danh tiếng, nhưng kỹ thuật này trái với tự nhiên, nếu sử dụng bừa bãi, mộc nhân đi loạn khắp nơi, sợ sẽ gây ra tai họa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Thì ra là như vậy
Tống Du gật đầu nhẹ
Thật ra thì đêm qua hắn đã biết rồi
Chẳng qua là ông lão tiếp đãi hắn cực kỳ nồng hậu, nào là đặc sản canh gà, lại còn để hắn nghỉ lại, còn muốn tặng hắn tượng mà ông ấy khắc
Tiếp đãi tốt như vậy, sau khi biết lão không muốn tiết lộ chuyện này, sao hắn còn có thể nâng cao kinh nghiệm tu hành mà làm khó ông lão chứ
Còn về chuyện sáng nay thì đó là duyên phận giữa hắn và Tam Hoa nương nương
"Huống chi mọi người xem qua thấy hiếm lạ, cũng khó tránh khỏi việc sợ hãi lão đây, sợ bị người ta coi như quái vật