Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 61: Thì Ra Là Thế...




Nếu đổi thành tiểu lâu Câu Lan ở kinh thành, vị trí tốt nhất gọi là thượng đẳng, dành cho hoàng đế ngồi, còn lại là thanh long đầu, cũng là một chỗ có thể thưởng thức tiết mục tốt nhất
Dật Đô không có hoàng đế, cho nên cũng không thiết lập vị trí thượng đẳng, nhưng nếu là những người nhà giàu bỏ thêm ít tiền cũng có thể ngồi trên thanh long đầu, nếu có quan lớn xuất hiện thì không cần nhiều lời, tự nhiên sẽ có người đến sắp xếp thỏa đáng
Mà người này lại ngồi ngay bên cạnh hắn, chỉ cách một vị trí
Hắn lại nhìn lại tòa Câu Lan này chỉ bán được bộ ba bốn chỗ ngồi, có rất nhiều vị trí trống không
Trong lòng Tống Du lập tức hiểu ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trương lão tiên sinh kể xong một lần, đi uống trà nghỉ ngơi, cách gần đó có mấy vị tiểu nha nội đang ngồi ở thanh long đầu, là người trẻ mang lòng hiếu kỳ nặng, cho nên hỏi này hỏi kia, lão tiên sinh cũng trả lời thỏa đáng
Tống Du cảm thấy người bên cạnh nhìn mình một cái
Một lúc sau lại nhìn thêm vài lần
Hắn uống nửa chén trà, rốt cuộc cũng đợi được vị quan nhân này mở miệng:
"Vị lão tiên sinh này nói khá hay, chỉ là chuyện đã có sai lầm quá lớn
"Cho nên quan nhân mới bật cười
"Các hạ nghe thấy sao
"Nhĩ lực của Tống mỗ rất tốt
"Đã để các hạ chê cười, Du công không có ý khinh miệt đối với vị tiên sinh trên đài, chẳng qua vừa lúc biết được trận chiến Lan Thủy
Cho dù tiên sinh trên đài kể lại có chênh lệch lớn, nhưng cũng càng đặc sắc thú vị
Cho nên ta mới nghĩ, Du công biết được chẳng qua chỉ là quá trình chân thực của trận chiến Lan Thủy, mà trên đài tiên sinh lại biết được câu chuyện thế nhân dưới đài muốn nghe, đột nhiên cảm thấy có diệu thú, cho nên mới cười khẽ một tiếng
Tống Du nghe vậy gật đầu, không khỏi mỉm cười
Nghe người này nói cũng có vài phần thú vị
"Du công không cần phải giải thích
"Các hạ thường đến chỗ này nghe thuyết thư sao
"Nếu có rảnh rỗi sẽ đến
"Những câu chuyện trong Câu Lan này là giả nhiều hay thật nhiều
"Tuy chuyện có thật giả, nhưng phàm là những đồ vật có thể lưu giữ tại thế gian phải có lại nào chưa hề có giả
Bên trong thật chưa chắc có giả, nhưng bên trong giả nhất định có thật
"Ồ
Xin chỉ giáo cho
"Không phải lúc trước Du mỗ cũng nói hay sao
Du mỗ biết được trận chiến Lan Thủy thực sự, mà tiên sinh trên đài biết được là thứ thế nhân muốn nghe, đều có tác dụng khác nhau, nếu Du mỗ cảm thấy câu chuyện mà tiên sinh trên đài biết được nông cạn hơn so với Du mỗ thì cũng không phải là không thể
"Thì ra là thế..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Du tri châu cau mày, giống như đang suy nghĩ
Đợi đến lúc hắn nghĩ thông suốt, không khỏi sáng mắt lên, chỉ cảm thấy trong lòng có diệu thú, càng muốn vỗ tay khen hay
Vốn dĩ hắn cho rằng vị Tống tiên sinh này đến Vân Thuyết Bằng là để nghe về trận chiến phương bắc mấy năm trước, nhưng không ngờ lại không phải như vậy
Vị tiên sinh này tới nghe thứ thế nhân yêu thích, hoặc là hướng tới
Cũng giống như tiên sinh trên đài biết được câu chuyện mà thế nhân muốn nghe
Có lẽ câu chuyện đó là giả, nhưng chuyện đã xảy ra chắc chắn là thật
Du tri châu thầm nói kỳ diệu trong lòng, mà đối với một người cố ý tới kết giao như hắn mà nói, càng kỳ diệu chính là lúc trước hắn cũng đã nghĩ đến điều chuyện này, chẳng nhẽ đây là cái gọi là không mưu mà hợp
"Tại hạ họ Du tên Hà, tự là Kiên Bạch, vốn là nhân sĩ ở kinh thành, xin hỏi tên húy của các hạ là gì
"Nếu Du công không quen biết Tống mỗ, thì tại sao lại đến tìm Tống mỗ
Du tri châu nhất thời sững sờ, có điều hắn cũng không quẫn bách, chỉ hơi suy nghĩ một chút, trong đầu đã có định trước, lại hỏi ngược lại:
"Làm sao tiên sinh biết được Du mỗ đến đây để tìm tiên sinh
Tống Du chỉ cái ghế đằng trước:
"Nếu Du công chỉ đến để nghe chuyện, thì nên ngồi bên kia mới phải
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Thì ra là thế
Chuyện này cùng với suy nghĩ của hắn không khác biệt lắm
"Thực không dám giấu diếm, trước đây Du mỗ đã từng nghe nói chuyện tiên sinh đến chùa Thái An, sau lại nghe được tiên sinh từng trừ quỷ ở Kim Dương Đạo, không khỏi sinh lòng ngưỡng mộ, muốn kết sao với tiên sinh
Du tri châu cho dứt khoát nói thẳng, dù sao quan hệ giữa quân tử đạm mạc như nước, chuyện kết giao giữa văn nhân cũng cực kỳ đơn giản
"Du mỗ đã nghe ngóng hồi lâu, nghe nói tiên sinh thường đi đến Tùng Lư để nghe đàn, cho nên canh giữ bên ngoài Tùng Lư mấy ngày, đáng tiếc không thể thấy, nghĩ là tiên sinh thích thanh tịnh không muốn bị quấy rầy, cho nên có đoạn thời gian không đi qua đó
:
Nói xong hắn đứng thẳng lên, thở dài nói với Tống Du:
"Nếu có chỗ nào quấy rầy tới tiên sinh, xin tiên sinh thứ lỗi, nếu tiên sinh thích thanh tịnh không muốn cùng người khác kết giao, vậy Du mỗ sẽ lập tức rời đi
"Không phải ngày nào ta cũng đi tới Tùng Lư
Du tri châu nghe vậy, trong lòng mừng rỡ, nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài:
"Như vậy lúc ấy ta không có duyên với tiên sinh rồi
"Gặp nhau đã là có duyên

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.