Bên cạnh hắn là hai người đồ đệ, tuổi tác ước chừng 30,40 tuổi, cũng mặc y phục tương tự, một người cầm hòm thuốc và lá cờ viết chữ Y, một người cõng hành lý, ống quần bị xé rách, vẫn còn chưa tỉnh táo lại
Bên cạnh bọn hắn là ba cái xác sói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một con sói bị mũi tên xuyên thủng đầu, một con bị kiếm chém nửa đầu, còn trên người con còn lại có một lỗ máu
Những con sói khác đã bị dọa sợ chạy xa từ lâu, bọn chúng đang đứng ở phía xa nhìn sang bên này, không biết đang suy nghĩ điều gì
"Tiên sinh
Kiếp khách lập tức bước lên nói
"Vị này chính là Thái thần y
"Quả nhiên chính là Thái thần y, hữu lễ
"Không dám, không dám
Thái thần y còn đang sợ hãi chưa tỉnh táo lại, hắn hồi lễ với Tống Du, sau đó khẽ nhìn sang đạo sĩ
Vừa mới nhìn, hắn đã cảm thấy giật mình
Hắn có năng lực xem gương mặt liền biết người đó mắc bệnh gì, cũng có năng lực nhìn hơi thở để biết người đó mạnh yếu ra sao, giống như kiếm khách đã cứu bọn hắn vừa này, chỉ nhìn một cái hắn đã có thể nhìn ra, kiếm khách nọ có võ nghệ bậc nhất thiên hạ, Thái thần y chưa bao giờ nhìn thấy người nào có sức sống dồi dào như vậy, nhưng hắn không biết nên hình dung người ở trước mặt này ra sao
"Không biết nên xưng hô với tiên sinh thế nào
"Họ Tống tên Du, người của huyện Linh Tuyền, Dật Đô
"Đa tạ sự giúp đỡ của Tống tiên sinh và Thư đại hiệp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thái thần y vội vàng nói
"Ai mà ngờ được, Hòa Châu này chưa hoang phế được bao lâu, ở trên đường lại có nhiều dã thú tới như vậy
"Xưa nay đều đã như vậy
Tống Du đáp lại
"Người vừa mới rời đi, dã thú yêu ma sẽ nhanh chóng ùa tới như cỏ dại
"Nếu không phải Tống tiên sinh trùng hợp đi ngang qua, chỉ e chúng ta đã gặp phải đại nạn
"Đây không phải sự trùng hợp
Tống Du cười nói
"Chúng ta đi tìm Thái thần y suốt cả chặng đường
"Ồ
Thái thần y sững sờ nhìn hắn
Tống Du không trả lời ngay mà lại hỏi
"Thái thần y định đi huyện Hàn Tô ư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đến huyện Linh Trạch trước
"Vậy cũng thuận đường, không dám chậm trễ, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện
"Được
"Thần y có cần cưỡi ngựa không
"Lão hủ đi được, đi được
"..
Tống Du cũng không khuyên nhiều, hắn chỉ quay đầu nhìn đám sói đang đứng trên bờ ruộng phía xa xa nhìn chằm chằm đoàn người rồi phất tay với chúng, đám sói lập tức xoay đầu rời đi, hắn vừa đi vừa nói
"Chắc hẳn đây là lần đầu tiên thần y nghe tới tên tuổi của tại ha, nhưng chúng ta ngưỡng mộ thần y đã lâu
"Không dám nhận, không dám nhận
Thái thần y chỉ cho rằng hắn nghe nói tới những việc mình đã làm ở Hòa Châu, lập tức phất tay
"Thần y có điều không biết, chúng ta tới từ Trường Kinh, trước đây khi còn ở Trường Kinh chúng ta đã nghe tới đại danh của thần y
Tống Du quay đầu nhìn sang vị thần y có y thuật thần thông trong truyền thuyết kia, trước đây hắn còn chưa xác định, bây giờ, tới Hòa Châu, hắn đã biết được, người này chắc chắn sẽ là một nhân vật nổi tiếng, lưu danh thiên cổ
Ngàn năm sau, có lẽ rất nhiều vị đế vương còn không có tên tuổi vang dội như hắn
Tống Du đương nhiên càng thêm kính trọng người như vậy
Đương nhiên hắn không phải kính trọng vì người kia có thể lưu danh thiên cổ, mà bởi vì vị thần y này có y thuật thông thần, đức hạnh xuất chúng nên mới lưu danh thiên cổ, cũng vì thế mà được người đời kính trọng
"Lúc tại hạ còn ở Trường Kinh đã từng tới núi Bắc Khâm bái phỏng thần y hai lần
Một lần là đầu mùa hạ năm ngoái, một lần là mùa đông năm ngoái, lần gần đây nhất cũng đã cách đây một năm, đã một năm trôi qua rồi
Sau khi tới Hòa Châu, tại hạ cũng thường xuyên nghe nói Thái thần y không sợ dịch bệnh, hành y cứu người, nên càng thêm bái phục
"Tiên sinh đã từng tới núi Bắc Khâm tìm lão hủ
Thái thần y dường như có hơi ngạc nhiên, lập tức nói
"Lão hủ đã tới phương Bắc từ lâu, đương nhiên tiên sinh sẽ không gặp được, khiến tiên sinh phải mất công rồi
"Lần thứ hai tới núi Bắc Khâm, tại hạ đã biết được chuyện thần y đi tới phương Bắc từ lời của Xà Tiên
Tống Du trả lời
"Hơn nữa, phong cảnh ở núi Bắc Khâm tuyệt đẹp, cũng không coi là đi một chuyến vô ích, huống chi mặc dù tại hạ đến núi Bắc Khâm để tìm Thái thần y, nhưng vẫn có được thu hoạch khác
Hắn ngừng lại một lát rồi mới nói với Thái thái y
"Bây giờ ngẫm lại, năm đó hai lần bái phỏng đều không thể gặp mặt thần y, chỉ là tạm thời vô duyên, duyên phận giữa ta và thần y chính là ở nơi này
"Xà Tiên
Thái thần y ngạc nhiên nói
"Vậy mà tiên sinh lại gặp được Xà Tiên
"Đã gặp được
Tống Du trả lời
"Tính ra Xà Tiên còn là bạn cũ với tổ sư tại hạ, tại hạ cũng coi như là một nửa vãn bối của hắn, đã trò chuyện với hắn một hồi, có được rất nhiều thu hoạch
"Không biết sư môn của tiên sinh..
"Tên gọi Phục Long Quan
"..
Thái thần y dường như chưa từng nghe thấy tên gọi Phục Long Quan, nhưng hắn cũng lập tức nói
"Thì ra tiên sinh vốn là cao nhân tu đạo, hèn gì không hề tầm thường chút nào