Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 660: Ngoài Thành Trời Rất Lạnh




Tống Du gật gật đầu, tiếp tục đi về phía trước, một lát sau, mới nói:
"Tai Giải Ách Chú của đại sư có chút cao thâm, một ngày nhiều nhất chỉ dùng một lần, nếu dùng nhiều, sợ sẽ làm tổn thương căn nguyên
Tăng nhân nghe xong mỉm cười, gương mặt hết sức ung dung, vẫn dùng một câu Phật ngữ để trả lời:
"Bần tăng từng nghe nói, trước Phật có hoa, danh ưu đàm hoa, một ngàn năm xuất nha, một ngàn năm sinh nụ hoa, một ngàn năm nở hoa, nháy mắt tức tạ, sát na phương hoa, lại có thể kinh diễm thế nhân
"..
Tống Du nghe xong, cũng không nói gì thêm
Nhưng vào lúc này, phía sau truyền đến tiếng la hét
"Tiên sinh
Đại sư
Đoàn người liền dừng bước lại, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy tên tư lại Kim Nhị từ hướng bên đó chạy tới
..
"Tiên sinh, đại sư, xin hãy chờ một chút
Đoàn người liền đều đứng bất động, chờ người nọ thở hồng hộc chạy tới
"Hô..
Tên tiểu lại dừng bước, thở phào nhẹ nhõm, hắn gần như không đứng thẳng lên nổi, lúc này mới hỏi:
"Sao tiên sinh và đại sư lại lên đường đi gấp như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Bữa sáng đã ăn xong rồi, sao lại có thể tình là vội vàng được
"Giờ bần tăng ở trong thành cũng không có việc gì làm, đương nhiên muốn ra ngoài thành thôn xóm, nên cũng không tiện trì hoãn chuyến đi
"Hôm nay là đón giao thừa
Tiểu lại họ Kim dùng hai tay chống gối, nhìn bọn họ nói:
"Vì sao hai vị không để qua giao thừa rồi mới khởi hành
"Đêm giao thừa vừa đúng lúc trừ bệnh
"Đại họa cả năm nay, dân chúng sao có thể đón Tết
"Vậy cũng không thể để tiên sinh cùng vị đại sư rời đi đơn độc như vậy được
Tiểu lại họ Kim nói tiếp:
"Thỉnh xin tiên sinh và đại sư để tiểu nhân tiễn mấy vị ra ngoài thành
"Ngoài thành trời rất lạnh..
Tống Du nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Thí chủ cần gì phải đa lễ như vậy
Nhà sư cũng nói thêm vào
"Mấy vị từ phía nam đến mà cũng không sợ nhiễm lạnh
Tiểu nhân từ nhỏ lớn lên ở đây, làm sao có thể sợ được cơ chứ
Tiểu lại nói một chút:
"Nếu không phải như thế, trong lòng tiểu nhân quả thực không yên tâm
"Vậy thì đi đi
"Nếu đạo trưởng đã nói như vậy, tiểu nhân cũng không làm phiền
"Đa tạ
Tiểu lại liền nở nụ cười, ngược lại nói cảm tạ với bọn họ
Nói rồi hắn ta lập tức hít sâu một hơi, vừa theo bọn họ đi ra ngoài thành, vừa cởi chiếc bọc trên người ra, lấy ra cái bánh nướng cùng bánh hồng, còn có hai bộ quần áo dày giữ ấm, đưa cho bọn họ
Hai người từ chối không được, đành phải mang theo bên mình
"Đa tạ túc hạ
"Gia huynh hơn nửa tháng trước cũng đã từng mắc bệnh
Nếu không có sự chăm sóc của tiên sinh và đại sư, e rằng bảy tám ngày trước cũng đã mất mạng
Hiện giờ không chỉ sống được đến thần y dược đến, hơn nữa bện tình còn đang dần dần chuyển biến tốt đẹp
Tiểu nhân nên đa tạ tiên sinh và đại sư mới phải
Tiểu lại thành tâm thành ý nói
"Chút quà mọn này, thực sự không đáng là bao
"Đáng tiếc lệnh đường..
"Gia mẫu tuổi tác đã cao, nhờ đại sư mà có thể nương nhờ Phật pháp, ra đi không chút đau khổ, đối với bọn ta thì đây là chuyện tốt
Tiểu lại nói xong cũng có chút bi thương, nhưng không bao lâu sau, hắn liền thở phào một hơi, lại đi về phía trước:
"Đã tới cổng thành, tiểu nhân đi gọi người thủ thành mở cửa
"Làm phiền túc hạ
Tiểu lại mầy ngày nay chuyên quản chuyện ra vào cổng thành
Danh tiếng đạo sĩ cùng tăng nhân lại sớm truyền ra khắp Hàn Tô, cho dù binh tốt thủ thành cũng biết rõ
Câu chuyện có một vị đạo sĩ cùng một vị tăng nhân tự nguyện đi tới Hàn Tô, lại tình nguyện vào bệnh xá, vì tất cả người bệnh mà giúp họ giảm bớt sự đau khổ của bệnh tình đã được lan truyền rộng rãi
Nói không chừng bọn họ cũng có thân nhân từng ở bệnh xá, cũng từng được hai người đó cứu giúp, đương nhiên là không dám chậm trễ, tôn kính hết mực
Binh lính rất nhanh sau đó liền mở cửa thành, rồi lại tụ tập ở cửa thành, giống như là tiễn biệt một nhân vật lớn, cung tiễn bọn họ
Có người giữ lại, có người tạm biệt, có người chúc phúc
Đoàn người liền qua cửa thành, đến ngoài thành
Ngoài thành tuyết đọng đầy đất, một mảnh trắng xóa, không nhìn thấy biên giới
Đó là một phong cảnh hoàn toàn khác với miền Nam
Tiểu lại vẫn chưa đem hành lý của tăng nhân đến, vẫn khoác ở trên người mình, đi theo bọn họ, từng bước từng bước rời xa thành trì
"Thí chủ, xin hãy trở về
"Tiểu nhân xin tiễn thêm một đoạn phía trước
"A Di Đà Phật..
Tăng nhân đành phải bất đắc dĩ thở dài, không ngừng quay sang nói chuyện với Tống Du:
"Nhưng có điều ta vẫn chưa hỏi qua, từ nay trở về sau, đạo trưởng định sẽ ra sắp xếp ra sao
"Tại hạ tính chuyến này xuống núi du lịch, xuất phát từ Trường Kinh, đi về hướng Bắc, nên đoạn đường phía trước tại hạ sẽ tiếp tục theo hướng bắc mà đi
"Hướng Bắc sao
"Từ đây về phía Bắc
Bên cạnh là hai âm thanh khác nhau, một bên là giọng nói của tăng nhân, một bên thì là giọng của tiểu lại
"Đạo trưởng muốn đi Tuyết Nguyên sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vị tăng nhân cau mày, nhưng một lát sau, lông mày lại được giãn ra, nheo nheo mắt lại

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.