"Thở ra lửa
"Đúng vậy
"Học trong bao lâu
"Vậy phải xem Tam Hoa nương nương muốn học đến trình độ nào
Trên thế gian pháp thuật vốn không có giới hạn, Ngũ Hành chi pháp lại phân ra nhiều nhánh, ta đều ở Phục Long Quan thu thập, Tam Hoa nương nương trước tiên học cách thở ra lửa
Thở ra lửa là phương pháp mà rất nhiều yêu quái và đạo sĩ đều biết rõ, học được rồi thì không cần thở ra lửa mà chỉ cần thở một hơi cũng có thể làm cho vật thể bốc cháy, cao thâm một chút, thì chỉ cần đưa một ngón tay thì cũng phát ra lửa, nếu Tam Hoa nương nương có thể ở trên con đường này nghiên cứu tới trăm nghìn năm, có lẽ Hỏa Dương Chân Quân cũng phải vì ngươi mà nhường đường
"Trăm nghìn năm
Mèo tam thể mở to hai mắt
"Nếu chỉ học đến thở ra lửa thì không cần lâu đến như vậy
Có lẽ vài ba năm tháng, cũng có thể là một năm hai năm cũng sẽ thành công
Tống Du cười một chút
"Cũng có người bình thường phải học đến mười hoặc hai mươi năm
"Mười hoặc hai mươi năm
"Đó là những nghệ nhân đi đây đi đó lừa lọc, bản thân chưa có đạo hạnh nên mới phải tốn thời gian
Tam Hoa nương nương đã thành tinh, tất nhiên sẽ không lâu đến như vậy
"Một năm hai năm
"Ta sẽ dạy Tam Hoa nương nương thật tốt
"Ồ
Đúng lúc này, bên ngoài có tiếng gõ cửa
"Cốc cốc
Tống Du xoay người đi mở cửa
Bên ngoài vẫn là người hầu tối qua
"Tiên sinh chào buổi sáng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Chào buổi sáng
Trong tay của người hầu đang cầm một cái chăn lông cừu
"Tri Châu nhà ta nói, cảm tạ tiên sinh đêm qua đã chỉ ra con đường lạc lối, Tri Châu nhà ta đã hoàn toàn tỉnh ngộ, từ nay về sau quyết tâm sẽ không tìm kiếm con đường trường sinh nữa, chỉ an tâm vì dân làm chuyện tốt
Nhờ có sự chỉ điểm của tiên sinh, Tri Châu nhà ta vốn nên tự mình đến nói lời cảm tạ, chỉ là đã hồ đồ nửa đời, thật sự không còn mặt mũi nào đến gặp tiên sinh nữa
Nghĩ muốn tặng cho tiên sinh một món quà, lại không biết nên tặng cái gì, càng nghĩ lúc này trời đông buông xuống, thời tiết rét lạnh, hôm trước lại ngẫu nhiên có được một tấm chăn lông cừu của phương Tây cũng không tồi, lập tức ra lệnh cho tiểu nhân mang tới cho tiên sinh
Không kể chống lại trời đông lạnh lẽo, lót ở trong phòng, giẫm lên đi lại, ngồi tu hành vào trời đông thoải mái cũng không ít
Theo lời nói cúi đầu thật sâu, hai tay dâng lên
"Xin mời tiên sinh nhận lấy
"..
Tống Du nhìn chiếc chăn lông cừu được gấp chỉnh tề trên tay hắn, đứng ở cửa một lúc, lúc này mới đưa tay nhận lấy
"Thay ta nói lời cảm tạ với Tri Châu
Người hầu thấy hắn không từ chối chút nào, giống như rất khác so với tưởng tượng của hắn, không khỏi sửng sốt một chút, lập tức vội cúi người:
"Đa tạ tiên sinh
"Tri Châu rất vì dân, lưu tên vào sách sử đi
"Tiểu nhân nhất định mang đến
Âm thanh vang lên một tiếng két, cửa gỗ chậm rãi đóng lại
Lúc xoay người lại, chỉ thấy gió thu thổi vào viện, muốn đem quả mận dưới tàn cây, giấy Tuyên Thành ở trên bàn nhấc lên, mèo tam thể đứng cạnh bàn đá, dùng móng vuốt đè lên giấy, ngẩng đầu nhìn hắn
Tống Du đi qua, mèo tam thể liền nói với hắn:
"Đạo sĩ, bức tranh mèo của người bị gió thổi đi rồi
Cũng may có Tam Hoa nương nương ở đó
"Đa tạ Tam Hoa nương nương
Đa tạ Tam Hoa nương nương
"Không có gì
"..
Tống Du lắc đầu khẽ cười, lúc này mới mở tấm chăn lông cừu trong tay ra
Tấm chăn được làm bằng lông cừu, không dày lắm nhưng sờ vào thật sự rất ấm
"Là tấm vải bố
"Là chăn lông cừu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Để làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Để cho Tam Hoa nương nương dùng để sưởi ấm
"Cho ta
"Đúng vậy
Đúng lúc thời tiết lạnh, mèo rất sợ lạnh nên rất thích hơi ấm, đem nó ở trong phòng trải bên cạnh, khi tu hành có thể ngồi bên trên, khi pha trà cũng có thể ngồi lên, Tam Hoa nương nương ra ra vào vào chân cũng không lạnh
Quà Tri Châu tặng cũng có chút chú trọng
Tấm chăn lông cừu này dù có tốt đến mấy cũng không đắt đến vậy, mặc dù không có lời văn nhã khí đẹp đẽ, cũng không có sự thô tục của những vật có giá trị, là một vật có thể sử dụng thường xuyên, có thể giữ ấm và thân mật
Nếu là dùng để tặng cho bằng hữu, dùng nó sưởi ấm khi trời vào đông, sợ là sẽ thường xuyên nhớ đến nguồn gốc của nó
Trong số những lời thơ của Tống Du đã đọc ở kiếp trước và kiếp này, có không ít nhà thơ viết về những chiếc chăn giấy hay những chiếc áo giấy để tặng cho bạn bè sưởi ấm trong cái lạnh giá rét
Ở mùa đông có thể cảm nhận được sự ấm áp của bạn bè dĩ nhiên là một chuyện rất vui sướng
"A..
Đến mà không đáp lễ cũng không hay
Tống Du nhìn phải nhìn trái, nhìn đến bức tranh bày ra trên bàn đá, suy nghĩ một chút rồi nói với Tam Hoa nương nương :
"Tam Hoa nương nương cho ta mượn một nhúm lông
"Dùng để làm gì
"Dùng để đáp lễ
"Còn muốn lễ gì
"Dùng để đáp lại chiếc chăn lông cừu của Tam Hoa nương nương