Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 692: Mùa Xuân




Một lát sau, Tống Du mới hỏi
"Không biết khoảng cách từ nơi này tới biên giới phương Bắc còn bao xa
Từ nơi này tới phương Bắc còn phải đi qua địa giới của nơi nào nữa
"Nơi này cách biên giới chừng 600,700 dặm
Từ nơi này đi về phía Bắc là một khu vực thảo nguyên tên là Đa Đạt
Phần lớn diện tích được sử dụng làm trang trại cho triều đình, nuôi ngựa cho quân lính, cũng có người dân du mục
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu tiên sinh đi men theo con đường lớn thì không sao cả, thế nhưng vào mùa xuân, cỏ dại mọc rất nhiều, có đôi khi tới chúng ta cũng không tìm ra đường
Nếu tiên sinh đi vào sâu trong thảo nguyên, nếu như gặp phải dân du mục cũng chớ nên sợ hãi, bọn người này chẳng qua cũng chỉ là muốn mời ngươi vào trong lều vải uống rượu mà thôi
Bồ tướng quân cười ha ha mấy tiếng, trong lòng hào sảng, lập tức nói thêm
"Từ Triều Ngu, Ngôn Châu sớm đã thuộc về vương triều Trung Nguyên ta
Dân du mục có người phương Bắc, cũng có người Trung Nguyên, nếu như ngôn ngữ không thông cũng không sao, chắc chắn bọn hắn sẽ lôi kéo tiên sinh tới nói chuyện không ngừng, cho dù ngươi nghe hay không cũng không sao, chỉ cần có người sống, bọn hắn đều cảm thấy vui vẻ
"Dân chúng ở nơi này thật nhiệt tình
"Đúng thế
Dứt lời, Bồ tướng quân ngừng lại một lát rồi nói tiếp
"Tuy nhiên nếu như tiên sinh ngoài ý muốn đi vào trang trại của triều đình, con ngựa kia của tiên sinh, à, lát nữa mạt tướng sẽ viết một lá thư cho tiên sinh, đến lúc đó đương nhiên sẽ không có ai dám làm khó tiên sinh nữa
"Vậy xin đa tạ
"Tiên sinh tới vào lúc này thật đúng lúc
Một tiểu binh ở phía dưới nói
"Ngày mùng tám tháng giêng là hội đua ngựa Đa Đạt, tất cả người dân ở thảo nguyên đều sẽ tụ tập lại với nhau vào dịp này, vô cùng náo nhiệt
Điều đặc biệt là tính cách của người dân thảo nguyên khác với người phương Nam
Bọn hắn có thể hát hay, múa giỏi, nếu như người phương Nam tham gia hội đua ngựa một lần, chắc chắn sẽ ngạc nhiên không thôi
"Bây giờ vẫn tổ chức hội đua ngựa ư
"Đương nhiên phải tổ chức
Tiểu binh nói
"Yêu ma là yêu ma, chiến tranh là nhân hoạ, đội đua ngựa là chuyện lớn trên đời
Chỉ cần 18 bộ Tái Bắc không đánh vào đây, hội đua ngựa đều sẽ được tổ chức
"Vậy thì phải đi xem sao
"Nếu như tiên sinh muốn đi lên phía trước, chúng ta có thể phái một người dẫn tiên sinh đi
Bồ tướng quân nói
"Điều này thì không cần, tuỳ duyên là được
Tống Du cười đáp trả
"Vừa hay tại hạ cũng muốn đi dạo trên thảo nguyên, thưởng thức phong cảnh thảo nguyên mà ở phương Nam không thể thấy được
"Ha ha, vậy theo ý tiên sinh
Mọi người nâng cốc trò chuyện, lại nói đến Tuyết Nguyên
Chỉ là Tống Du cũng ngại quá mức khoác lác, hắn chỉ kể sơ lược, nhắc tới rồi ngừng lại
Còn chi tiết cụ thể, ngẫm lại ắt hai ngày nữa, quan khẩu sẽ phái quân do thám đi xem xét
Sau đó, bọn hắn lại nói về ôn dịch ở Quy Quận, nói về Thái thần y, nói về các hảo hán giang hồ ở Trường Thương Môn, tất cả đều khiến người ta cảm thán không thôi
Điều kiện ở nơi này không tốt, không có người chuyên môn ca hát, nhảy múa, chỉ có duy nhất một người gảy đàn một chiếc đàn tỳ bà bằng đồng, dùng giọng nói sang sảng hát lên những câu từ khí phách
Giống như mặt trời lặn lúc hoàng hôn trên thảo nguyên, phản chiếu vào 9 khúc 18 lối rẽ trên dòng suối
Có tiểu binh đã uống say, cũng lớn tiếng hát lên hai câu, còn có người rút kiếm ra trợ hứng
Mặc dù võ nghệ của người này không sánh được với Thư Nhất Phàm, nhưng cũng là người biết võ nghệ
Nếu như không tòng quân mà gia nhập giang hồ, chỉ e người này có thể nổi tiếng một phương
Màn biểu diễn của hắn lập tức dẫn tới nhiều tiếng khen hay liên tiếp
Tống Du và Tam Hoa nương nương ăn uống một bữa trong quân doanh, ngủ lại một đêm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sáng ngày hôm sau, Bồ tướng quân còn tặng hắn lương khô
Lúc này hắn mới tạm biệt mọi người rồi rời đi
..
Mấy tháng sau, lúc này đã là xuân tháng ba
Một dòng suối chậm rãi chảy qua ngọn núi, phía trên dòng suối có hai gốc cây, giữa hai gốc cây được giăng một sợi dây thừng, một bộ y phục của đạo sĩ treo ở trên sợi dây
Còn đạo sĩ thì ngồi dưới bóng cây, tay cầm một cuốn sách
Một nồi cháo gạo được nấu trên đống lửa trước mặt hắn
Hiện tại, thảo nguyên ngày càng xanh tươi, không ít rau dại mọc lên
Đạo sĩ tìm được ít rau dại, rửa sạch sẽ rồi bỏ vào trong nồi nấu chung với cháo
Mèo Tam Hoa thì đang nhảy tới nhảy lui ở phía xa xa
Dáng hình nó thoắt ẩn thoắt hiện trong bụi cỏ
Tống Du cũng không biết mình đã đi tới nơi nào
Hắn chỉ biết thỉnh thoảng lại có tiếng nước suối chảy róc rách bên tai, cháo trong nồi đã nổi bóng nước lên sôi sùng sục
Những âm thanh này khiến lòng người bình tĩnh
Hắn cúi đầu xuống đọc sách chăm chú, tìm kiếm tuyến đường sau này
Ngôn Châu là khu vực nằm ở cực Bắc của Đại Yến
Tới Ngôn Châu, nếu đi lên phía Tây chính là đại Tây Bắc, có thể đi thẳng tới Tây Vực, nếu như đi về phía Đông có thể đi tới Đông Bắc, nói tóm lại đều là men theo con đường dọc theo biên giới cực Bắc mà đi

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.