Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 730: Quả Nhiên Lợi Hại




Chờ nàng chạy được một đoạn xa, lại chạy quanh một vòng trên thảo nguyên, sau đó lại chạy trở về, vòng qua phía sau đạo sĩ và con ngựa đỏ thẫm, tiếp tục đi về phía trước
Nàng giống như không biết mệt mỏi
"Đạo sĩ, nhìn này
"Ừm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn chúng đến càng ngày càng nhiều
"Quả nhiên rất lợi hại
"..
Nàng không chỉ không biết mệt mỏi, cũng giống như không biết cười, chỉ có thể nhìn thấy ánh mắt của nàng sáng ngời lạ thường, bên trong tràn ngập thanh âm mới lạ cũng càng thanh thúy
Nàng cầm cây trúc trượng như thế, chạy tới chạy lui
Đạo sĩ thỉnh thoảng liếc nhìn nàng một cái
Khung cảnh ấy thực sự đẹp vô cùng
Người khác nhìn thấy được, đương nhiên không tưởng tượng được, đây là ranh giới giữa Đại Yến và mười tám thảo nguyên ở Tái Bắc thường có tranh đoạt, thường có du kỵ song phương lui tới thường xuyên trên thảo nguyên này, thăm dò tìm hiểu lẫn nhau, có lúc gặp phải cũng tránh được một phen chém giết
Qua rất lâu đó, tiểu nữ đồng mới cảm thấy thấm mệt, bước chân nàng chậm dần, nàng chỉ giơ cây trúc trượng vung vẩy quanh người, cứ làm nư vậy để mảnh vải bay múa trên không trung, để cho đám bướm tiếp tục bay theo
Nàng nhanh chóng đưa tay ra
"Soạt
Nàng bắt được một con bướm nhỏ một cách dễ dàng
Không để cho đạo sĩ dời ánh mắt, liền thấy nàng đặt tay lên miệng
"..
Lúc này đạo sĩ mới dời ánh mắt đi, nhìn về phía xa xa
"Ờ
Tam Hoa nương nương vừa mới chuẩn bị đưa tay ra, nàng lại chọn một con bướm nhỏ may mắn làm thú vui của mình, động tác cũng dừng lại, quay đầu nhìn về phía xa xa
Phía sau gò núi truyền đến tiếng vó ngựa
Không bao lâu, trên đỉnh núi phương xa liền xuất hiện vài bóng người
Bọn họ đều là đại hán của thảo nguyên, phong cách trang phục khác biệt với Đại Yến, không có khôi giáp, chỉ mang theo loan đao và cung tiễn, có vài thứ đồ trang bị ra trận
Bọn họ cũng nhận ra phía bên này bóng dáng hai người một ngựa
"Triệt
Vài tiếng hét vang lên
Tống Du chỉ nhìn thoáng qua đã biết, đó là Hậu Kỵ của Tái Bắc, có cách bố trí giống với Đại Yến, mười người làm một nhóm
Không ngoài dự tính, đám hậu kỵ kia còn chưa tới gần đã la hét ầm ầm
Bọn họ nói thứ ngôn ngữ nghe không hiểu
Có lẽ là bọn họ thấy Tống Du tướng mạo thanh tú, lại mặc đạo bào, không mang theo vũ khí, còn dẫn theo một tiểu nữ đồng, thoạt nhìn không có gì đáng nguy hiểm, bọn họ cũng không ngay lập tức lộ ra địch ý sát ý nồng đậm
Nhưng dựa vào việc Tống Du mấy ngày nay đều ở tại biên cảnh hành tẩu, đối phương đa phần là sẽ không dễ dàng thả cho hắn đi, cho dù không giết hắn tại chỗ, cũng sẽ bắt hắn trở về, hoặc là để cho hắn đi theo bọn họ
Vì thế bọn chúng chỉ thấy vị đạo sĩ quay đầu mặt về phía bọn họ, không chút hoang mang, chờ bọn họ chạy tới gần, mới thản nhiên nói một câu:
"Chư vị mời trở về cho
"Hý..
Đám ngựa dưới trướng Tái Bắc Hậu kỵ nhất thời ngửa đầu hí vang một trận, nhao nhao dừng bước lại, mặc cho người ngồi trên ngựa có đánh ngựa như thế nào đi nữa, chúng cũng không nghe, sau đó chúng đồng loạt xoay người, chạy tới chạy lui
Các kỵ binh vừa sợ vừa giận, kéo lệch cổ ngựa, con ngựa ở phía dưới cũng không dừng lại
Rốt cục, đám người này xuất hiện từ phương xa đỉnh núi đến, rồi lại biến mất ở đỉnh núi phía xa ấy
"Đạo sĩ quả thực rất lợi hại
Giọng nói của Tam Hoa nương nương nhẹ nhàng tinh tế, lại học theo ngữ khí của Ngô nữ hiệp ở Trường Kinh, nàng giơ cây trúc trượng, quay đầu nhìn chằm chằm về phía đạo sĩ
"Tam Hoa nương nương có muốn học không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Nếu ta học xong, Mã Nhi sẽ sẽ nghe lời ta sao
"Chẳng phải bây giờ Tam Hoa nương nương nói chuyện với nó, nó cũng sẽ nghe nương nương nói hay sao
"Đôi khi nghe, đôi khi lại không
"Vậy nó cũng giống như Tam Hoa nương nương, bản thân nó có cách nghĩ riêng của mình
"Vậy nếu ta học được loại pháp thuật này thì sao
"Tam Hoa nương nương không thể thông qua pháp thuật để làm bắt bằng hữu phải nghe lời mình
"Vậy thôi ta không học nữa
Tiểu nữ đồng vì thế mà thu hồi ánh mắt, tiếp tục nhìn về phía cây trúc trượng trên liền với tấm vải trắng, nhưng lúc này nàng mới phát hiện, vừa rồi, chính nàng mải nhìn đám người kia đến nỗi quên mất phải lắc lắc cây trúc trượng, đàn bướm bị lừa trước đó sau khi phát hiện con bướm bị buộc trên cây trượng đã chết, liên bay đi mất
"..
Tiểu nữ đồng cũng không nổi giận, nàng lại cầm cây trúc trượng, tiếp tục chạy
Đạo sĩ cũng cất bước, tiếp tục đi về phía đông
Bên này hình như có một pháo đài quân sự của Đại Yến, có tên Chiếu Dạ Thành
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có thể nói là Đại Danh Đỉnh Đỉnh
Tống Du từ lúc còn ở Dật Đô, hắn đã nghe chính miệng Thuyết Thư tiên sinh nói qua tên của nó, đây là một trong năm trấn phía bắc Đại Yến trấn, cũng là một tòa quân trấn cách Trường Kinh xa nhất ở phương bắc
Có một vài truyền thuyết về nó, làm cho văn nhân bách tính ở Đại Yến đều nói chuyện say sưa
Chỉ là Thuyết Thư tiên sinh cũng không rõ cụ thể vị trí, chỉ biết là ở phương bắc, ngược lại là sau khi đến rất nhiều thảo nguyên, nghe nói đại khái là ở vị trí ấy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.