"Đúng vậy
"Mây ngưng tụ mưa - "
" Đúng vậy
"Vậy nó sẽ rơi xuống ư
"Sau khi mưa rơi xuống sẽ trở thành mưa và tuyết
"Tại sao lại không phải là lông
"Ta cũng muốn hỏi như vậy
"Tại sao..
Tam Hoa nương nương hỏi rất nhiều câu hỏi vì sao
Tống Du vừa kiên nhẫn trả lời nó, vừa nhìn về phía xa xa
Dưới bóng của những đám mây, đòn tấn công của các yêu ma dường như bắt đầu nổi dậy
Mãi tới khi một âm thanh nặng nề vang lên..
"Ầm ầm
Một tiếng sấm truyền tới từ đằng xa
Nếu là yêu ma vừa mới đắc đạo hay tà vật vừa mới xuất thế, khi nghe thấy âm thanh này, chỉ e cũng cảm thấy vô cùng sợ hãi
Lúc này, Tống Du mới thu hồi ánh mắt, nói với Tam Hoa nương nương
"Trời sắp mưa, chúng ta trở về thôi
"Ồ..
Lúc này, con mèo mới nhảy xuống tường thành, đi theo sau lưng hắn
Vừa mới trở về, mưa liền rơi xuống
Những hạt mưa ngày càng lớn, rơi lộp độp xuống doanh trướng cách Trường Kinh hơn mấy ngàn dặm
Mưa gió vừa đến, cây cỏ cũng không thể yên ổn, trời đất tối tăm, cho dù đứng đứng dưới mái hiên cũng bị ướt đẫm
"Ầm ầm
Tiếng sấm vang lên liên tiếp, chiếu sáng một khoảng trời đất tối tăm
Tống Du mượn một quyển sách của Trương quân sư sau đó ngồi xuống cạnh cửa sổ, cầm sách lên đọc kiên nhẫn chờ đợi, tâm trí dần dần đắm chìm vào trang sách, như chẳng hề nghe thấy tiếng gió mưa
Cơn mưa này cũng thật lớn
Chưa tới nửa canh giờ sau, mặt đất đã chìm trong nước
Một canh giờ sau, đã có những căn phòng cũ kỹ bị mưa gió đánh bay mái nhà, những binh lính vội vàng tới sửa cũng bị mưa xối ướt đẫm, đứng ở bên ngoài thét lớn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
May mà thành Viễn Trị không ở trên núi, cũng không ở chỗ thấp, nhà cửa cũng ở nơi cao, nước chỉ vừa dâng tới cánh cửa, con đường ở bên ngoài đã ngập tới nửa cẳng chân, nó chỉ dừng ở độ cao như vậy không tiếp tục dâng lên lên, thậm chí lúc mưa nhỏ, nước ở bên ngoài cũng nhanh chóng rút đi, để lộ ra mặt đất
Tống Du vẫn yên tâm đọc sách như cũ
Tam Hoa nương nương lúc thì ở trong phòng chơi đùa với lá cờ nhỏ mới có được, lúc thì luyện chữ, lúc thì lại biến thành dáng vẻ con mèo, đứng cạnh cửa sổ ngắm mưa, nhìn mọi người đi lại ở bên ngoài
Ba ngày rất nhanh đã trôi qua
"Cốc cốc..
Tiếng đập cửa từ bên ngoài vang lên
Tống Du đặt cuốn sách trong tay xuống, mở cửa ra xem, có một tiểu giáo đang đứng ở bên ngoài, trên người mặc áo tơi, dưới chân đầy bùn
"Tống tiên sinh, quân sư cho mời
"Chờ một lát
Tống Du vào lại trong phòng, lấy dù che mưa, không chút do dự đi ra ngoài với hắn
"Xin mời dẫn đường
Ba ngày sau, mưa đã nhỏ lại
Ngoài đường toàn là bùn nhão và dấu chân
Một người một mèo đi theo tiểu giáo, bước chân vội vã, nhanh chóng đi vào bên trong căn phòng kia
Trong phòng như cũ vẫn có 10 vị tướng quân đang nằm sấp, Trần Tướng Quân, Trương quân sư, Tưởng Đại Đỗ và một số mưu thần vũ tướng khác, dáng vẻ của bọn hắn đều giống như lúc ban đầu, ngoài quan tâm ra còn muốn tới xem chuyện thần kỳ
Bên cạnh mọi người là một chiếc bàn, bên trên chiếc bàn có một cái rương lớn theo phong cách cổ xưa tinh xảo, còn có linh quang
"Tống tiên sinh đã tới rồi ư
Trương quân sư vừa nhìn thấy Tống Du bước vào, liền vội vàng nói
"Chiếc rương nhỏ đã quay về, tuy nhiên chúng ta vẫn chưa mở ra, đang chờ Tống tiên sinh tới
"Mở ra đi
Tống Du bước lên nói
"Được
Tưởng Đại Đỗ lập tức mở rương lớn ra
Bên trong chứa một cái rương nhỏ dài chừng một thước, bề rộng chừng một nắm tay, giống như chiếc hòm nhỏ mà những nhà giàu có thường dùng đặt vàng bạc hoặc các đồ vật có giá trị khác để dễ mang theo
Sau đó hắn lại mở rương nhỏ ra
Trong rương có một bức thư và một cái ống trúc lớn, bên trong ống trúc có rất nhiều hạt giống màu đen, dáng vẻ không khác hạt bí đỏ bao nhiêu
"Tiên sinh..
Tưởng Đại Đỗ nhìn về phía Tống Du
"..
Tống Du im lặng, cầm bức thư lên
Hắn tiện tay ấn một cái, rất mỏng
"Đa tạ..
Tống Du chân thành nói với Tưởng Đại Đỗ, sau đó đặt bức thư vào lòng, lúc này hắn mới lại đưa tay vào trong chiếc rương nhỏ, cầm một nắm hạt giống lên quan sát một lát, sau đó đặt hết hạt giống lại bên trong chỉ giữ lại một hạt
Sau đó, hắn lập tức quay đầu sang nhìn các vị vũ tướng đang đứng xung quanh
"Có vì tướng quân nào giúp ta đào một cái hố trên mặt đất không
"Để ta
Sau đó, vị tướng cầm đại đao hô lên, hắn xoẹt một tiếng liền rút bảo đao trên tay ra, đất vàng chắc chắn, hắn lại chỉ nhẹ nhàng dùng sức một cái đã cắm được thanh đao xuống dưới đất
Khi rút đao lên, một cái hố đã xuất hiện
"Đa tạ
Chỉ thấy đạo sĩ tiện tay ném hạt giống vào trong hố
Tướng quân hiểu ý lấp đất lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tống Du lại càm ấm trà ở bên cạnh lên, rót chút nước xuống mặt đất, sau đó nói với mặt đất
"Hạt giống tiên có thể nghe hiểu tiếng người chăng
"Nếu như hiểu được tiếng người, hãy nhanh chóng sinh trưởng
Dưới ánh mắt chăm chú của tất cả mọi người, chuyện thần kỳ đã xảy ra..
giữa đất vàng vậy mà có xuất hiện một đốm màu đen, trong nháy mắt, đốm đen kia liền xuyên qua đất vàng, chồi non xanh tươi mơn mởn nhú lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]