Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 879: Thu Hoạch




"Nữ hiệp thích là tốt rồi
"Đợi lát nữa ta đem chúng chuyển về cho ngươi
"Nữ hiệp giữ lại đi, lần này bọn ta cũng không ở lại lâu, chờ qua mùa đông sẽ rời đi
"Nói không chừng ta còn không đợi được lâu như vậy đâu
"Vậy thì tùy nữ hiệp vậy
Đạo sĩ đi tới cửa nhà mình, Ngô nữ hiệp cũng bước tới trước cửa, móc chìa khóa ra mở cửa phòng, hai bên quay đầu liếc nhau, sau đó tự mình vào phòng
..
Chiều ngày hôm đó
Phong cảnh ngoài thành vẫn như cũ, lá vàng tiêu tiêu, sương mù nhẹ nhàng, trải rộng mười vạn gia đình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đạo sĩ đứng trên núi hoang vắng không người, nói với con ngựa đỏ thẫm bên cạnh:
"Ngươi hãy luôn đi theo bên cạnh ta, vác túi vận hành, tuy nói có ích cho việc tu hành của ngươi, trước đến nay cũng có điều không thuận lợi
Mấy tháng nay, xin ngươi ở trên núi hoang ngoài thành tu hành thật tốt, có lẽ ở giữa trời đất rộng rãi và núi nước, trong lúc chạy trốn không gò bó, có thể có cảm ngộ
Con ngựa khịt khịt mũi
Đạo sĩ liền vuốt ve nó
"Đi thôi, đầu xuân năm sau, bọn ta sẽ lại đến tìm ngươi, xem ngươi thu hoạch bao nhiêu
Trong khoảng thời gian này, có lẽ cũng sẽ nhờ Yến Tử đến xem ngươi cảm ngộ như thế nào
Con ngựa liền cất bước
Nó đi được một đoạn xa, quay đầu lại nhìn đạo sĩ, liền vung vó đi xa
Con ngựa này tuy rằng nhỏ gầy, nhưng một khi chạy lên, chính là người không biết tướng mã cũng có thể nhìn ra bất phàm - - con đường hoang sơn vốn gập ghềnh, lại có nhiều khe núi đá, nó chạy trốn lại như gió, bụi gai đá vụn hoàn toàn không cách nào ngăn cản bước chân của nó, mà nếu là gặp phải khe núi sườn núi, nó chỉ cần nhẹ nhàng nhảy lên, là có thể thoải mái nhảy qua, thân hình ở trên không trung, quả thực như biết bay
Đạo sĩ thu hồi ánh mắt, quay trở về
Hắn đi vào thành không lâu thì thấy một tiệm sách
Đạo sĩ sờ sờ mấy đồng tiền mang bên người, liền dẫn Tam Hoa đi vào
"Này..
này..
"Chủ quán chớ lo lắng, mèo nhà ta nhu thuận hiểu chuyện, nếu là phá hư sách vở, tất cả đều theo giá bồi thường
Chủ quán vừa mới vươn tay ra, lại rụt trở về
Đôi mắt vừa mở to cũng đổi thành ý cười
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tam Hoa nhu thuận hiểu chuyện, loại lời này tất nhiên là không ai tin, dù là con mèo kia thành thật ngồi ở bên chân vị đạo sĩ ngửa đầu nhìn hắn chằm chằm, thoạt nhìn rất nhu thuận, cũng là tin không được, nhưng nếu là phá hư sách theo giá bồi thường, vậy thì ước gì nhiều phá hư một chút
"Tiên sinh muốn xem sách gì
Chủ quán đi tới hỏi
"Điển tàng đạo gia chỗ ta cũng có
"Cứ tự nhiên mà xem
Đạo sĩ lại không có xem "Đạo gia kinh văn", mà là chọn lựa những cuốn sách dạy vỡ lòng
Chủ quán đi theo, thấy hắn lật xem đa số là mấy cuốn "Thiếu ca tổng biên","Thiên gia thi", liền lên tiếng hỏi:
"Đạo quán của tiên sinh quán có con trẻ đọc sách
"Gần như là vậy
"Xin hỏi bao nhiêu tuổi
"Không tiện nói
Chủ quán cười nói:
"Nếu là ấu đồng, ta xin đề cử cho tiên sinh cuốn " Bách gia tính","Thiên tự văn"
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu lớn hơn một chút, mấy cuốn tiên sinh đang cầm như "Thiên gia thi","Nhi ca tổng biên" cũng là những cuốn sách dạy trẻ hay
Nhưng nếu muốn con trẻ sớm ngày thành tài lại nghe lời hiểu chuyện, còn phải mua "Tiểu nhi ngữ" ," Hiếu kinh thiển ngôn","Huấn tử biền câu" mới được
"Là như vậy à..
Tống Du gật gật đầu, nhưng vẫn tự mình chọn ra vài cuốn
Cuối cùng hắn cầm lên "Bách gia tính","Thiên tự văn","Thiên gia thi,"Nhi ca tổng biên", mỗi loại một quyển
Cuốn "Tiểu nhi ngữ" mà chủ quán nhắc tới, kỳ thật cũng không kém "Nhi ca tổng biên" nhiều lắm, nhưng lại có rất nhiều đạo lý làm người, không biết có ích lợi bao nhiêu đối với hài đồng, tóm lại mèo nhà hắn đã đủ nhu thuận hiểu chuyện, nhất định là không quá cần những thứ như thế này
Về phần những người ra sức giáo dục hài đồng trung hiếu, hoặc là có trợ giúp đối với kiến công lập nghiệp trong năm nay, thì lại càng không cần
"Xem ra hài tử nhà tiên sinh tuổi không lớn lắm, hắc hắc, tiên sinh lại tới đúng thời điểm năm trước quốc sư vì muốn khích lệ trẻ em đọc sách, hạ lệnh quy định giá các cuốn sách vỡ lòng, nếu không, mấy quyển sách này giá cả có thể tăng gấp đôi so với giá hiện tại
"Nhờ phúc của quốc sư
"Bọn ta kiếm ít tiền hơn..
Tống Du đang muốn tính tiền rời đi, bỗng nhiên dư quang thoáng nhìn, lại thoáng nhìn một quyển sách
Vì thế hắn tiện tay cầm lấy
"Tiên sinh quả là có mắt nhìn, đây là "Hủ Châu Phó Vũ Phó Văn Đống", được sáng tác bởi Phó công, đầy thiên yêu quỷ thần tiên cố sự, viết rất hay, rất hấp dẫn, qua lời của những người đã đọc qua, bọn họ đều nói giống như là đang được nghe chính miệng người thân kể lại, hai năm nay cuốn này ở Trường Kinh đang bán rất chạy
"Lấy cho ta một cuốn
Đạo sĩ tiện tay cầm lấy, đặt lên phía trên bốn quyển sách vừa chọn
Chủ quán lập tức vui vẻ ra mặt, lấy tính toán tiền

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.