Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 887: Ta Tên Nhất Nhất




Vãn Giang cô nương một lần nữa mang lên khăn che mặt, hai người cũng đều che dù, chậm rãi biến mất ở trong mưa bụi
Đạo sĩ cũng trở về phòng
Nhưng không lâu sau, thị nữ kia lại trở về, không biết từ đâu mua một chuỗi kẹo hồ lô, cầm trên tay, đưa cho Tam Hoa nương nương bên cạnh lò sưởi cầm sách đến đọc
"Mới vừa đi ra không xa, liền thấy một cửa hàng, chủ tiệm làm kẹo hồ lô, trời mưa không ai hỏi thăm, thậm chí khổ não, nghĩ Tam Hoa nương nương tuổi còn nhỏ, không biết có thích hay không, liền mua một xâu
"Ồ..
Tiểu nữ đồng quay đầu nhìn về phía đạo nhân
Đạo sĩ mỉm cười:
"Tam Hoa nương nương nên đa tạ người ta
"Đa tạ người ta
"Ta tên Nhất Nhất
"Đa tạ Y Y
(一一 đồng âm với 依依, Tam Hoa gọi nhầm tên Nhất Nhất thành Y Y)
"Tam Hoa nương nương thật đáng yêu
thị nữ cười nói xong, đứng ở cửa cũng không tiến vào, chỉ lại nhìn về phía đạo sĩ:
"Trước đây quên hỏi, đạo trưởng lần sau rời kinh đi ngao du, lại đi nơi nào đây
"Sẽ đi về phía nam
"Phía Nam à, Phong Châu
"Đi Phong Châu trước
"Phong Châu còn có một đoạn tiện đường đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thị nữ cười nói
"Dự đoán đến cùng du một đoạn đường là so với cùng thuyền độ càng lớn duyên phận, nếu là thời gian không phụ, thỉnh đạo trưởng không nên từ chối cùng bọn ta đồng hành
"Vẫn còn sớm, đến lúc đó nói sau
"Vậy ta đi đây, đạo trưởng rảnh rỗi nhớ tới Hạc Tiên Lâu
"Nhất định sẽ đến bái phỏng
"Đạo trưởng không cần trọng lễ, nếu nhất định phải mang theo, liền mang theo một con gà
Thị nữ nháy mắt với hắn:
"Hồ ly đều thích ăn gà
"Nhất định
Đạo sĩ vẫn nói như vậy
Cô hầu gái đi thật rồi
Lúc đạo sĩ quay đầu, Tam Hoa nương nương đã cầm kẹo hồ lô ăn, cả người ngồi trên băng ghế nhỏ, thật nhỏ một cục, thấy hắn nhìn qua, liền ngửa đầu nhìn hắn, lập tức giơ kẹo hồ lô trên tay lên
"Đạo sĩ, ngươi ăn đi
"Người ta đã tặng cho Tam Hoa nương nương, Tam Hoa nương nương tự mình ăn là được rồi
"Tam Hoa nương nương đưa cho ngươi ăn
"..
Đạo sĩ nhìn viên kẹo hồ lô bị nàng liếm đến phát sáng, lắc đầu:
"Tam Hoa nương nương ăn đi
"Không ăn thì thôi
"Kẹo hồ lô của người khác không thể ăn không, lần sau chúng ta đi bái phỏng bọn họ, liền để Tam Hoa nương nương mang theo lễ vật đi, làm bộ là Tam Hoa nương nương trả lễ
"Con gà sao
"Có thể
"Gà thì đắt hơn..
Tam Hoa nương nương không khỏi nhíu mày
Tam Hoa tất nhiên là hiểu được đạo lý hoàn lễ, điểm này không cần người dạy, nhưng Tam Hoa nương nương thông qua không ngừng học tập của mình, lại học được bản lĩnh toán học của nhân gian
Lúc này không khỏi gây khó khăn
Trên tay cầm kẹo hồ lô, cúi đầu nhìn lại, cau mày, mặt lộ vẻ rối rắm, lập tức ngẩng đầu:
"Tam Hoa nương nương đêm nay bắt hai con chuột đưa qua cho họ, coi như là hoàn lễ
"Cái này..
Tam Hoa nương nương khẳng định chắc nịch:
"Hồ ly đều thích ăn chuột
"..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đạo sĩ muốn ở trong đầu tưởng tượng ra cảnh tượng nữ tử ở Trường Kinh ăn chuột ra sao, lại phát hiện không thể tưởng tượng ra khung cảnh đó
Nhưng khi đón lấy ánh mắt của Tam Hoa, hắn lại gật đầu:
"Như vậy cũng tốt
"
Tam Hoa nương nương lập tức trịnh trọng gật đầu, lúc này mới cầm kẹo hồ lô yên tâm thoải mái ăn
Cùng lắm thì đến lúc đó cho nàng chọn hai con mập mạp!..
Bất tri bất giác, đã về kinh thêm vài ngày nữa
Trong mấy ngày nay, chương trình học của Tam Hoa lão sư và học trò hàng xóm đã kéo dài từ Bách Gia Tính chuyển thành tuyển tập nhạc thiếu nhi, cũng từ việc chỉ biết chữ đơn kéo dài tới việc giải thích nghĩa của câu, chọn từ đặt câu và vần chân
Cũng vì vậy, Tam Hoa lão sư phải trốn trên nóc nhà khêu đèn đọc sách mấy đêm liền, mỗi đêm đều để dành rất nhiều vấn đề tới thỉnh giáo đạo sĩ, cuối cùng cũng đã hiểu biết thông thạo toàn bộ tuyển tập nhạc thiếu nhi, không bị mất mặt trước học trò, giữ gìn thể diện của lão sư và "miêu thiết" thiên tài thông minh tuyệt đỉnh của Tam Hoa nương nương, cũng nhận được không ít ánh mắt sùng bái và ngạc nhiên của học trò
Cũng lúc này, đương nhiên sống ở Trường Kinh một ngày sẽ phải tốn một ngày tiền, trong lòng Tam Hoa lão sư nóng ruột kiếm tiền, mỗi ngày đều thúc giục học trò một lần, mặc dù có tin tức, nhưng vẫn không có được câu trả lời khiến nó hài lòng
Dưới sự quản lý của Thành Hoàng, thành Trường Kinh quả thực đã yên bình hơn trước rất nhiều
Chỉ là Thành Hoàng vẫn luôn ở bên trong thành
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngoài thành chủ yếu do Lôi Bộ Chính Thần quản lý
Trong số những yêu vương ở phương Bắc, yêu vương mạnh nhất, cứng đầu nhất đã bị Tống Du trấn áp, số còn lại như Hoàng Sa đại vương ở biên cảnh, Bạch Ngưu Đại Vương ở Việt Châu, cũng đã lần lượt bị Thiên Cung Lôi Bộ và Đấu Bộ hợp sức tiêu diệt, chúng coi như cũng đã nhảy nhót trong thời gian dài hơn mười mấy năm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.