Bản thể của hồ yêu cũng đã thay đổi không ít, nhưng trông nàng rõ ràng đã tuỳ ý hơn nhiều, có vẻ giống như yêu quái bình thường
Có lẽ suốt 10 năm qua, nàng diễn vai quá sâu, bị ảnh hưởng sâu sắc bởi văn hoá, lễ tiết của nhân gian, cũng có lẽ nàng đã dùng cái đuôi biến lại, vì thế mới giữ lại được một mặt này, mới cảm thấy thú vị như vậy
Ngoài ra còn có một người quen khác tới tìm..
Là Thôi Nam Khê đã từng đi tới Vân Đỉnh với hắn
Không tới mấy ngày nữa, Tống Du và Tam Hoa nương nương sẽ đón năm mới thứ hai ở Trường Kinh
Bây giờ đã là năm Minh Đức thứ tám
Không biết năm Minh Đức sẽ kéo dài bao lâu
Sau khi vào xuân, Trường Kinh sẽ có mặt trời lớn trong gần nửa tháng liên tiếp, vào mùa đông, ở Trường Kinh vốn không có tuyết đọng như vậy, bây giờ nhiệt độ trong không khí đã nhanh chóng tăng lên, cho nên cũng có mấy phần ấm áp
Tống Du thừa dịp nắng đẹp, cầm một chiếc ghế nhỏ ra ngồi ở ngoài cửa dọc theo con đường vừa phơi nắng, ở Trường Kinh gọi là mượn ngày, vừa lấy kim khâu ra, vá lại quả cầu vải cho Tam Hoa nương nương
Tiểu nữ đồng cũng cầm một cái ghế nhỏ hơn ra ngồi ở bên cạnh hắn, hai chân nó duỗi thẳng, hai cánh tay nhỏ bé cầm một quyển sách đặt lên trên chân
Nhưng lúc phơi nắng, nó rõ ràng không có tâm trạng đọc sách, chỉ dựa người vào cánh cửa ở phía sau, khẽ híp mắt lại, trông có vẻ hưởng thụ ánh nắng hơn cả đạo sĩ
Con mèo thích phơi nắng nhất
Tam Hoa nương nương giống như đang ngủ
Chỉ là thỉnh thoảng, nó vẫn hé mắt ra thành một đường nhỏ, liếc nhìn đạo sĩ ở bên cạnh và quả cầu vải hắn đang may lại, sau đó lại liếc sang cuốn sách trên tay mình, tuy nhiên nó hoàn toàn không nhìn rõ chữ trên cuốn sách, nhưng như vậy cũng có thể coi như nó đã đọc cuốn sách này
"Thời tiết đã ấm lên rồi, Tam Hoa nương nương
Tống Du vừa may vá vừa nói
"Mấy ngày nữa chúng ra sẽ rời kinh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ồ..
"Hai ngày nữa chính là hội đèn lồng, Tam Hoa nương nương có thể mang theo chiếc lồng đèn hình con ngựa của mình theo, chúng ta sẽ đi dạo một vòng, dạo xong sẽ rời đi
Tống Du nói tiếp
"Vừa hay có thể nhờ chim én mang con ngựa về
"Chúng ta có còn quay lại đây nữa không
"Ít nhất sẽ quay lại một lần nữa
"Được rồi..
Tam Hoa nương nương uể oải trả lời, chiếc đầu nặng nề rủ xuống, nó còn lắc lư hai cái, sau đó nhắm mắt lại ngủ
Cuốn sách vẫn được đặt ở trên chân nó, hai tay cầm hai bên
..
Hôm ấy là Tết Nguyên Đán
Thật không ngờ, Tống Du còn chưa rời đi mà Trần tướng quân lại tới nói lời tạm biệt với hắn trước
"Ta vốn nghĩ đến lúc ấy tự mình có thể tiễn tiên sinh
Nhưng bệ hạ lệnh cho ta trở lại phương bắc, trấn thủ Tái Bắc, nên ta đành phải tới nói lời tạm biệt với tiên sinh trước
Trần tướng quân nói xong, chắp tay trịnh trọng hành lễ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đa tạ tiên sinh ở trước mặt bệ hạ nói đỡ cho Trần mỗ, cứu Trần mỗ một mạng
"Tướng quân đã sớm an bài mọi việc thỏa đáng, tại hạ chỉ thay tướng quân nói lại mà thôi
Tống Du nói:
"Huống hồ bệ hạ cũng sớm có quyết định, ta không giúp được gì nhiều
"Nhưng nếu không phải tiên sinh thì sẽ chẳng một ai có thể làm được
Trần tướng quân vẫn chắp tay như cũ, vẻ mặt trịnh trọng
Kỳ thật, sau đó hắn lại bị hoàng thượng triệu vào trong cung, cùng nói chuyện qua đêm
Những chuyện mà hoàng thượng nhắc đến trong buổi nói chuyện đêm hôm đó, hắn biết được mặc dù Tống tiên sinh không hề trực tiếp lên tiếng xin tha cho hắn, nhưng sự thật về Trần Minh và những điểm lợi hại, những chuyện này, chỉ có Tống Du mới có thể nói ra được, nếu đổi lại là người khác, hoàng đế sẽ không dễ tin theo, cũng không thể giữ được thái độ ôn hòa hay bình tĩnh mà lắng nghe được
Thành thật mà nói, vốn dĩ là muốn bảo vệ hắn
Huống chi là lần sau cùng hoàng đế hỏi
Rõ ràng là tiên sinh đang bảo vệ hắn
Nếu không phải được nghe từ chính miệng Tống tiên sinh, Phục Long Quan cũng sẽ không dễ dàng nhìn ra vì một chuyện đơn giản trong thiên hạ mà phải chịu một kiếp nạn lớn, e rằng sẽ không dứt khoát cho hắn về phương bắc như vậy
Cho dù không giết hắn thì cũng phải giữ hắn lại trong triều
"Tướng quân không cần đa lễ
Tống Du nói với hắn, rót ra hai chén rượu
"Nếu tướng quân rời kinh trước ta một bước, ta xin kính tướng quân một ly rượu"
Nói rồi đưa một ly rượu cho hắn, rồi cầm ly của mình lên
Tam Hoa nương nương đã sớm không còn hứng thú với rượu
Hai bên chắp tay, nâng ly lên uống
"Rượu ngon
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần tướng quân nheo mắt
"Tại hạ tín nhiệm tướng quân, chỉ mong tướng quân đừng phụ lòng ta mà thôi
Tống Du nhận lại chén rượu, trịnh trọng nói với hắn:
"Thái bình có được không dễ, tướng quân là một anh hùng cái thế, nên giữ cho thiên hạ được thái bình
"..
Trần tướng quân nghe vậy thần sắc nhất thời trầm lại
Vốn là hắn vừa mới giữ được một mạng, đến đây là để tạ ơn
Lúc ấy dường như hắn có điều gì muốn nói, không chút do dự, liền giơ cái ly không, nói với hắn:
"Tiên sinh trước mặt bệ hạ đã nhờ một lời hứa mà cứu được mạng của tại hạ, Trần mỗ cũng hứa với tiên sinh một điều..