Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 98: Chỉ Là Quan Quỷ Mà Thôi




Mây sớm âm u, đường đi chưa ráo
Một người, một mèo và một ngựa rời khỏi cổng thành
Con ngựa không có dây cương, Tống Du cũng không cần dây cương, chỉ thấy hắn đi phía trước, con ngựa lặng lẽ theo sau, bên cạnh còn có một con mèo ngoan ngoãn đi theo, người ngoài mà thấy thì chỉ cảm thấy kỳ diệu
Phía trước là thiên sơn vạn thủy, thời tiết khó lường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy con đường còn dài và nhiều gian nan, nhưng một khi đã đi, Tống Du sẽ giữ tâm tĩnh lặng và bước từng bước về phía trước
Con đường bên ngoài hoàng thành nhìn được tới tận điểm cuối
Bên đường là đồng ruộng thôn xá, phong cảnh hữu tình
Khi ánh mặt trời ló dạng, sương sớm trên bụi cỏ úa vàng dọc đường sẽ bốc hơi đi, còn lớp bụi bặm dày đặc trên mặt đất, cứ mỗi bước dẫm xuống là sẽ khuấy động một tầng bụi nhỏ
Tống Du rất thích cảm giác này, nó khiến mỗi bước đi của hắn trở nên có hiệu quả thị giác, nhờ thế mà rõ ràng và chân thực hơn
Tam Hoa nương nương vẫn chạy tới chạy lui, nghe ngóng chỗ này hít hà chỗ kia, thỉnh thoảng lại lộ ra vẻ mặt nghi hoặc
"Hình như chúng ta đã đi qua đây
"Tam Hoa nương nương thông minh hơn người
"Tại sao chúng ta lại đi về
"Chỉ có đoạn nhỏ này lặp lại thôi
"Chúng ta đang đi đâu
"Đi về phía đông
"Phía đông là hướng nào
"Phía có mặt trời ló dạng vào buổi sáng
"Đi đến đó làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mèo Tam Hoa vừa chạy từng bước nhỏ đuổi theo hắn, vừa ngẩng đầu lên nhìn hắn:
"Ngươi muốn tìm xem mặt trời mọc từ đâu à
"Không phải
"Vậy ngươi đi tìm cái gì
"Đi tìm chỗ có núi sông kỳ vĩ, những nơi có phong tục dân gian chất phác, hoặc là đi tìm thần tiên trong truyền thuyết, tìm sinh linh chỉ tồn tại trong chuyện xưa, và tất cả những địa phương tinh xảo tuyệt vời trên thế gian này
"..
Con mèo nhỏ nghiêng đầu nhìn hắn hồi lâu, tiêu hóa mất một lúc mới hiểu rõ, rồi nói:
"Trong miếu có thần tiên, Tam Hoa nương nương trước kia cũng là thần tiên
"Họ..
Tống Du lắc đầu cười:
"Chỉ là quan quỷ mà thôi
"Vậy ngươi nói cái gì là thần tiên
"Khó mà nói
"Ngươi cũng không biết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ta chưa từng thấy
"Vậy ngươi còn đi tìm
"Chưa thấy mới muốn đi tìm
Thế giới này không phát triển bằng kiếp trước của hắn nhưng cũng có không ít điều kỳ diệu, cho dù nửa đời trước của Tống Du là ở trong đạo quan, nhưng hắn cũng đã được chứng kiến một phần của nó, song hắn cảm thấy không nên chỉ ngừng lại tại đây, cho nên hắn lại muốn trông thấy càng nhiều phong cảnh tuyệt diệu hơn nữa, càng nhiều đồ vật thú vị và huyền diệu hơn nữa
Lần này lại lên đường, chắc chắn so với trước đây thoải mái hơn rất nhiều, thứ nhất là có Tam Hoa nương nương bầu bạn, thứ hai là đã chuẩn bị đầy đủ, thứ ba là có thêm một con ngựa, ít nhất không cần tự xách hành lý mà tay không đi trước, thế là có thể chú tâm cảm nhận từng bước đi hơn
Tới buổi chiều, hắn lại đến đường Kim Dương
Trên con đường cổ có những hàng cây cổ thụ che nắng che mưa
Đúng lúc hôm nay thời tiết tốt, đi trên con đường rợp bóng cây như vậy, ánh mặt trời mờ mờ ảo ảo, lốm đốm từng khoảng, hắn cứ thong thả hành tẩu, chân dẫm lên phiến đá xanh, trước mắt lúc sáng lúc tối, có lúc bị bóng tối che khuất rồi ánh nắng lại chiếu vào người, bên tai có tiếng vó ngựa lộp cộp, trong lòng thong dong, không lo lắng ngàn dặm đường, không sợ gió mưa, cảm giác cũng tốt đẹp vô cùng
Cách đó không xa, hắn lại thấy một quán trà, ở đó cũng có không ít người
Con đường này tuy cũng là đường Kim Dương nhưng sau khi đi qua Dật Đô thì không phải đoạn đường trước kia đã đi nữa, quán trà này cũng là quán trà mà hắn chưa từng thấy bao giờ
Đúng lúc hơi mệt
Tống Du dẫn ngựa tới, dừng lại trước quán trà
"Ta muốn một chén trà
Cuối cùng lại bổ sung một câu:
"Trà ngon
Chủ quán trà là một ông lão lưng còng, thoạt nhìn rất hiền lành, lập tức tiến tới tiếp đãi: "Tiểu tiên sinh, ngoài trà ra ngài có muốn ăn gì không
Cỏ khô cho ngựa quán cũng bán, giá cả rẻ lắm
"Không cần
Khi ra ngoài Tống Du có mang theo bánh chưng và màn thầu, chỉ cần một chén trà nóng để làm mềm ra
Hơn nữa con ngựa này nhìn như đang chở rất nhiều đồ nhưng thực ra là không hề nặng, đi đoạn đường xa này không tính là nặng nhọc gì mà ngược lại nó còn chậm rì rì, vừa đi vừa tìm ít cỏ dại ăn ven đường, bây giờ hoàn toàn không đói bụng
"Ối
Khi ông lão muốn buộc ngựa cho Tống Du mới phát hiện ra con ngựa của tiểu tiên sinh này không có dây cương
"Tiểu tiên sinh, con ngựa của ngươi..
"Ngựa rất thông minh, không cần dây cương
"Không sợ chạy mất
"Không sợ
Lão chủ quán tuy rất ngạc nhiên nhưng cũng đi pha trà
Nấu một bình, đổ đầy một bát
Người giang hồ và thương nhân xung quanh Tống Du liên tục liếc nhìn hắn, đây chỉ là một chuyện hơi kỳ lạ, cộng với đạo bào của Tống Du, dường như lập tức nhiều thêm mấy phần huyền diệu, ngay cả những người giang hồ kiêu ngạo cũng kiềm chế ánh mắt khinh miệt

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.