Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 998: Múc Đầy Cho Nó




Nếu như thiên cung giao thuỷ phân đao vào tay yêu ma ở Tái Bắc, phen này thiên cung quả thật đáng chết, nếu như đây là hành vi của triều đình, cho dù là quốc sư hay hoàng đế, cũng khó mà tha thứ được
Thế nhưng mục đích của bọn hắn là gì
Ánh mắt Tống Du liếc sang cái chén trống rỗng trước mặt Tam Hoa nương nương, dường như con mèo này cũng nhìn ra hắn đang bộn bề suy nghĩ, nó không nói lời nào, không rên một tiếng, chỉ ngồi im tại chỗ nhìn hắn chằm chằm
Tống Du cầm chiếc muỗng lên, tiếp tục múc đầy cho nó, hành động đơn giản này không làm chậm trễ hắn suy nghĩ
Để phương Bắc lần nữa bùng phát chiến tranh, sau đó đồng loạt đánh xuống Tái Bắc à
Hay là khiến trận chiến này đánh càng lâu, chết càng nhiều người, từ đó thúc đẩy sự ngưng tụ của địa phủ âm gian, đuổi kịp tốc độ già đi của hoàng đế
Hay là để hắn ở lại phương Bắc lâu hơn
Hay là..
Nếu đó thật sự là chuyện do quốc sư và hoàng đế gây ra, mục đích của bọn hắn không chỉ đơn thuần là một mục đích, cũng có thể bọn hắn sử dụng một âm mưu để đạt được nhiều mục đích
Nhưng nếu như thật sự như vậy, Tống Du không thể không nghi ngờ những yêu ma khác trong quân đội Tái Bắc cũng có liên quan tới bọn hắn, vừa hay có một số yêu ma trong quân đội Tái Bắc vốn bắt nguồn từ cảnh nội Đại Yến
Chỉ là không biết liệu bọn hắn có đoán ra được những yêu ma trong quân đội Tái Bắc cũng không chống đỡ được hắn bao lâu, hồng thuỷ do thanh thuỷ phân đao tụ lại từ thiên thời địa lợi cũng không làm khó được hắn, ngược lại, sau khi hắn dễ dàng giết chết một tên yêu ma, thanh thuỷ phân đao đó đã thuộc về hắn
Nói thì đơn giản, nhưng thực tế đều là trùng hợp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngay lúc này, tầm nhìn ở phía trước mờ đi
Tống Du ngẩng đầu lên, hắn nhìn thấy một đám vũ nhân cầm đao cầm gậy đi từ ngoài cửa vào, bọn hắn mặc y phục dính bụi bặm, dùng vải che mặt, sau lưng còn có một chiếc xe ngựa, trên xe ngựa cắm tiêu kỳ
Xem ra là một đội tiêu sư
Dường như đội tiêu sư này là khách quen của khách điếm, mấy người đi đầu thoải mái đi tới, mấy người phía sau cũng không cần chủ khách điếm hỏi han đã tự đánh xe ngựa tới khu vực cho ngựa ở hậu viện, người đi đầu tiên là một người cao lớn khoẻ mạnh để râu quai nón, hắn hô lên
"Vẫn như cũ, 10 chén lỗ tai mèo, nấu thêm một chậu thịt
"Có ngay..
"Tại sao mèo lại lên bàn ăn cơm
Đây là chỗ cho người ăn hay chỗ cho mèo ăn
Một tráng hán ở sau lưng người râu quai nón cau mày nói, quay đầu lại nhìn Tống Du và mèo Tam Hoa
Mèo Tam Hoa ngẩng đầu lên nhìn hắn chằm chằm
"Đừng để ý..
Râu quai nón nghiêng đầu nói, thấy Tống Du mặc đạo bào, hắn cũng không muốn gây chuyện
"Ai da, khách quan chớ để ý, con mèo của tiên sinh này rất sạch sẽ, lại nghe lời, dùng chén riêng của mình, mọi người cũng là khách quen, tiểu điếm làm gì có chiếc chén nào xinh đẹp như vậy
Chủ khách điếm vội vàng đứng ra hoà giải, rõ ràng đang bảo vệ Tống Du
"Hơn nữa chẳng lẽ các vị còn không biết tiểu lão nhi chịu khó như thế nào à, cho dù là ai ngồi trên bàn, nhất định đều được lau chùi sạch sẽ
Mấy người nghe theo lời hắn, đưa mắt nhìn xuống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này, bọn hắn mới nhìn thấy, chiếc chén nhỏ con mèo kia sử dụng rõ ràng rất khác với loại chén thô sơ trong điếm, hơn nữa còn làm bằng sứ thanh hoa lấp lánh, trong suốt như ngọc, có thể nhìn xuyên nhưng không bị chảy ra ngoài, vô cùng xinh đẹp, trông rất kỳ công và đắt đỏ
Chỉ e giá trị chiếc chén này không hề rẻ
Tới khi Tống Du bưng cái chén của Tam Hoa nương nương lên, đặt xuống chiếc ghế bên cạnh
Đương nhiên Tam Hoa nương nương rất sạch sẽ, không hề tầm thường, tuy nhiên người khác lại không biết điều này, con mèo lên bàn quả thực không hợp quy tắc, bởi vì trước đó, ở trong điếm không có người khác, hắn cũng đã hỏi ý của chủ khách điếm nên mới làm như vậy, người khác không vui cũng là chuyện bình thường, không thể trách được người khác
"Tủi thân Tam Hoa nương nương..
Con mèo vô cùng hiểu chuyện, nó không nói lời nào, nhảy từ trên bàn xuống rồi đứng ở trên ghế, nó vẫn đứng thẳng người như cũ, chân trước bám vào mặt bàn, gương mặt nhỏ nhắn nhìn chằm chằm mấy người nọ không chớp mắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngược lại, người đàn ông râu quai nón trông hơi lớn tuổi cười nói với Tống Du
"Huynh đệ còn trẻ, tính cách thẳng thắng, mong tiên sinh chớ trách..
"Là tại hạ vô lễ
Tống Du cười trả lời hắn
Người Đại Yến đều rất kính trọng tăng nhân, đạo sĩ, tuy nhiên theo quan sát của Tống Du, những người tuổi càng lớn, càng giàu có, thân phận cao, lại càng tôn trọng tăng nhân đạo sĩ hơn, còn những người trẻ tuổi hơn và vũ nhân lại ít kính trọng tăng nhân đạo sĩ hơn, cách cư xử cũng rất thú vị
"Tam Hoa nương nương mau ăn đi
Tống Du sờ lên đầu con mèo nhà mình
Mèo Tam Hoa ngoảnh đầu sang nhìn hắn chằm chằm một lát, rồi lại nhìn mấy tiêu sư ở bên kia một hồi, sau đó lại nhìn Tống Du, rồi mới cúi đầu xuống tiếp tục lép chép bắt đầu ăn tiếp
Những tiêu sư dắt ngựa tới hậu viện cũng lần lượt quay về, Tống Du đếm một lượt, chỉ có 8 người, xem ra vẫn còn lại 2 người ở bên kia trông hàng, có thể nói vô cùng chuyên nghiệp
Tống Du vừa ăn vừa quan sát bọn hắn
Thỉnh thoảng, Tam Hoa nương nương lại đứng lên trên ghế, vươn đầu lên liếc sang bên kia
Trong đám tiêu sư nọ cũng có người nhìn về phía hắn
Mãi cho tới khi 10 chén lỗ tai mèo lần lượt được bưng ra
Những tiêu sư kia rất chu đáo, trước tiên, bọn hắn bưng hai chén lên cho hai huynh đệ đang đứng gác ở bên ngoài trước, sau đó mới ăn phần của mình, khi thịt đã chín được chủ khách điếm bưng ra, bọn hắn cũng đem ra người ở bên ngoài trước
Vũ nhân ăn uống hùng hổ, trong điếm nhanh chóng vang lên những tiếng sột sột, ăn như hổ đói
Tống Du cũng đã ăn xong

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.