Tô Trần nắm tay Diệp Linh Khê, đi tới một đại điện nguy nga tráng lệ, trong điện, vị trí chủ tọa là một nam tử trung niên
Năm tháng trôi qua đã tạo nên một sức hút đặc biệt ở người đàn ông trung niên, ánh mắt hắn sâu thẳm mà uy nghiêm, dường như có thể nhìn thấu mọi thứ, mỗi cử động đều dẫn động sức mạnh của đại đạo
Tộc trưởng Tô tộc, Tô Ngôn Triệt
Tô Trần nhìn về phía Tô Ngôn Triệt, gọi: "Cha
Còn Diệp Linh Khê bên cạnh thì hiếu kỳ đánh giá Tô Ngôn Triệt
Ma Tôn thì mặt mày ngưng trọng
Hắn vậy mà cảm nhận được nguy hiểm từ trên người Tô Ngôn Triệt
Hắn là Thánh Vương cảnh đó
Việc khiến một Thánh Vương cảnh cảm nhận được sự nguy hiểm như vậy, hắn không dám tưởng tượng đối phương đáng sợ đến mức nào
Thật mẹ nó không hợp lẽ thường
Vào khoảnh khắc này, hắn mới hiểu được, Tô tộc rốt cuộc là tồn tại kinh khủng đến mức nào
Tô Ngôn Triệt nhìn Tô Trần, trên mặt nở một nụ cười, "Đã đến Thánh cảnh rồi
Tô Trần gật đầu, nói: "Cũng gần bằng thôi, dù sao cũng có thực lực Thánh cảnh
Gần bằng
Sau lưng Ma Tôn khóe miệng giật giật
Ta con mẹ nó là một Thánh Vương cảnh còn bị ngươi đè đầu xuống đánh, mà ngươi nói với ta thực lực của ngươi và Thánh cảnh không sai biệt lắm
Đại ca
Có thể đừng quá không hợp lẽ thường như vậy không
Ngươi như thế làm ta thấy xấu hổ quá
Tô Ngôn Triệt cười lớn, "Tốt tốt tốt, không hổ là con trai ta
Nói rồi, hắn nhìn về phía Diệp Linh Khê đang đứng một bên, sắc mặt nhất thời trở nên cổ quái, hắn liếc nhìn Tô Trần, nói: "Mấy năm không gặp, con cái đã có rồi
Nghe vậy, mặt Tô Trần tối sầm lại, "Ngài nói cái gì vậy, sao con có thể có con cái
Đây là muội muội con nhận
"Ồ
Tô Ngôn Triệt hơi kinh ngạc, sau đó lại nhìn Diệp Linh Khê cười nói: "Con bé lại đây nào
Diệp Linh Khê có chút sợ hãi, không nhúc nhích, mà chỉ nhìn về phía Tô Trần
Tô Trần xoa đầu Diệp Linh Khê, mỉm cười nói: "Đi đi
Diệp Linh Khê do dự một chút, sau đó đi về phía Tô Ngôn Triệt
Tô Ngôn Triệt nhìn Diệp Linh Khê cười hỏi: "Con tên gì
Diệp Linh Khê rụt rè nói: "Diệp Linh Khê
Tô Ngôn Triệt gật đầu, cùng lúc đó, hai mắt hắn đột nhiên lóe lên một vầng kim quang, khoảnh khắc sau, thần sắc hắn liền trở nên ngưng trọng
Kim quang tan đi, Tô Ngôn Triệt nhìn Tô Trần, "Đứa bé này không đơn giản
Tô Trần gật đầu nói: "Đúng là không đơn giản
Tô Ngôn Triệt cười một tiếng, sau đó lại nhìn về phía Diệp Linh Khê, "Đã là muội muội mà Tiểu Trần nhận thì ta cũng coi như là cha của con, gọi một tiếng cha xem nào
Diệp Linh Khê trừng mắt, sau đó ngoan ngoãn gọi: "Cha
"Ừ
Tô Ngôn Triệt cười lớn, nói: "Tốt tốt tốt, thật tốt quá rồi, ta chỉ thích con gái thôi, lúc trước mẹ con sinh ra con trai, ta còn có chút buồn, sao không phải là con gái chứ
Tô Trần: "..
Tô Ngôn Triệt nhẹ nhàng xoa đầu Diệp Linh Khê, cười nói: "Con thích kiếm sao
Diệp Linh Khê gật đầu, "Rất thích
Tô Ngôn Triệt cười ha hả một tiếng, sau đó xòe bàn tay ra, một thanh trường kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay hắn
Trường kiếm màu đỏ ánh lên hàn quang, thân kiếm chạm khắc những hoa văn phức tạp huyền ảo
Trên chuôi kiếm chạm khắc một con Hỏa Phượng, Hỏa Phượng sinh động như thật, khí thế hung hăng, hệt như thật
Tô Ngôn Triệt nhìn Diệp Linh Khê nói: "Thanh kiếm này tên là Vẫn Phượng, được chế tạo từ xương cốt và tinh huyết của Hỏa Phượng
Nghe vậy, Ma Tôn ở dưới nhất thời sững sờ rồi trợn tròn mắt
Ngọa tào
Luyện chế từ Hỏa Phượng
Ai dám dùng Hỏa Phượng để chế tạo một thanh kiếm
Phải biết, Hỏa Phượng nhất tộc là một trong những chủng tộc đáng sợ nhất trên đời này đó
Ma Tôn hít một hơi khí lạnh
Tô tộc này đúng là trâu bò lên trời rồi
Nghĩ lại quyết định ban đầu của mình, trong lòng Ma Tôn thầm vui mừng
May mà lão tử thông minh, lúc trước mặt dày nhất quyết đi theo bên cạnh công tử, ha ha ha
Lão tử cũng có chỗ dựa rồi
Tô Ngôn Triệt đưa Vẫn Phượng trước mặt Diệp Linh Khê, cười nói: "Thanh kiếm này tặng cho con
Diệp Linh Khê không dám nhận, chỉ nhìn về phía sau lưng Tô Trần
Tô Trần gật đầu nói: "Con nhận lấy đi, thanh kiếm này không tệ đâu
Diệp Linh Khê gật đầu, nhưng nàng cũng không lập tức nhận, mà cung kính cúi người về phía Tô Ngôn Triệt nói: "Con cảm ơn cha
Tô Ngôn Triệt cười ha hả, nha đầu này, hắn thật sự rất thích
Hắn cười nói: "Nhanh nhận lấy đi
Diệp Linh Khê gật đầu, sau đó đưa tay nắm lấy chuôi kiếm Vẫn Phượng
Khoảnh khắc sau
Thân kiếm Vẫn Phượng đột nhiên bộc phát ra một cỗ sức mạnh thần thú kinh khủng
Ngay sau đó, thân kiếm đột nhiên bay ra một đầu Hỏa Phượng, Hỏa Phượng rung động cánh lửa trực tiếp bay vào giữa lông mày Diệp Linh Khê
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cũng vào lúc này, khí tức của Diệp Linh Khê trở nên càng lúc càng mạnh mẽ, cảnh giới cũng không ngừng đột phá, trong nháy mắt đã đạt tới Sinh Tử cảnh cửu trọng đỉnh phong
Vẫn chưa hết
Khí tức của nàng mơ hồ muốn phá vỡ giới hạn Sinh Tử cảnh, đạt tới cảnh giới tiếp theo
Cũng vào lúc này, Tô Ngôn Triệt đột nhiên xuất thủ, một ngón tay điểm ra
Khí tức của Diệp Linh Khê nhất thời bình tĩnh trở lại, giữa lông mày nàng xuất hiện ảo ảnh Hỏa Phượng, ảo ảnh Hỏa Phượng dần dần tan biến, ẩn vào giữa lông mày nàng
Diệp Linh Khê lúc này rất mơ hồ
Vừa nãy đã xảy ra chuyện gì
Tô Ngôn Triệt nhìn Diệp Linh Khê giơ ngón tay cái, "Giỏi lắm, chuôi kiếm này vậy mà chủ động nhận con làm chủ nhân, phải biết rằng trước con, có rất nhiều người muốn làm chuôi kiếm này nhận chủ nhưng đều không thể thành công
Diệp Linh Khê trợn tròn mắt, cười hắc hắc, "Chắc chắn là vì cha, cho nên nó mới nhận con làm chủ
Tô Ngôn Triệt ngẩn người, sau đó lại cười ha hả, "Ha ha ha, nha đầu này, con thật là khéo miệng
Tô Trần cũng lắc đầu cười một tiếng, sau đó hắn nhìn Tô Ngôn Triệt hỏi: "Cha, mẹ con đâu
Tô Ngôn Triệt nhìn Tô Trần, nói: "Mẹ con về Ứng Thiên thư viện
Ứng Thiên thư viện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một trong những thế lực đáng sợ nhất Tiên giới
Là nơi tụ tập của tất cả thiên kiêu yêu nghiệt Tiên giới
Mà mẫu thân Tô Trần, chính là viện trưởng Ứng Thiên thư viện
Tô Ngôn Triệt lại nói: "Con có thời gian thì đi thăm mẹ con đi, mẹ con nhớ con đấy
Tô Trần gật đầu, "Con biết rồi
Tô Ngôn Triệt gật đầu, không nói thêm gì mà lúc này, ánh mắt hắn nhìn về phía Ma Tôn
Ma Tôn rất thức thời, vội vàng nói: "Ta là người hầu của công tử
Người hầu
Tô Ngôn Triệt nhướng mày, nhìn về phía Tô Trần, "Tiểu tử con giỏi đấy, thế mà bắt một Thánh Vương cảnh làm người hầu cho mình, cha con đây còn không có lớn mặt mày đến thế
Không thể không nói, hắn vẫn rất kinh ngạc, phải biết, Thánh Vương cảnh, dù đặt ở Tiên giới, cũng là một trong những cường giả hàng đầu
Vậy mà con trai hắn lại thu một nhân vật Thánh Vương cảnh làm người hầu
Thật là không có gì sánh bằng
Tô Trần cười một tiếng, "Lúc trước con cứu hắn một mạng, hắn sống chết đòi theo con, muốn làm người hầu cho con, con không còn cách nào, chỉ có thể để hắn ở bên cạnh, ngài nói đúng không, Lão Ma
Nói rồi, hắn nhìn về phía Ma Tôn
Ma Tôn hiểu ý Tô Trần, vội vàng gật đầu: "Vâng
Tô Ngôn Triệt khóe miệng giật một cái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu mà hắn tin vào lời nói dối của Tô Trần thì hắn cũng không cần phải lăn lộn ở Tiên giới, trực tiếp tự bạo đi là vừa.