Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Chương 222: Võ lâm tuyển minh chủ




Đại Hội Võ Lâm ban đầu là cuộc thi đấu chọn ra minh chủ võ lâm, hai ngày trước khi bắt đầu, nhà phát hành công bố chi tiết các quy định, nhưng lần công bố này, cả giang hồ sôi sục
Quy định thứ nhất: Các cao thủ từ cấp 40 trở lên có thể tự do đăng ký tham gia
Quy định thứ hai: Do có quá nhiều người tham gia nên sẽ tiến hành loại trực tiếp
Trong khoảng thời gian nhất định, mỗi 1000 người sẽ được chia thành một đội tiến vào phó bản
Sau 3 ngày có thể sống sót và đến đích sẽ được quyền tham dự vòng thi đấu loại trực tiếp
Sau đó tiến hành các vòng loại tuyển chọn ra võ lâm minh chủ
Quy định thứ ba: Trong thời gian diễn ra cuộc tranh tài này, tất cả các thành trấn đều là khu vực an toàn
Quy định thứ tư: Túi đồ của các tuyển thủ đăng ký tham gia sẽ bị niêm phong, không được sử dụng đồ vật bên trong
Quy định thứ năm: Trong thời gian thi đấu, nếu bị thương sẽ được hưởng thời gian chữa trị vết thương của NPC
Quy định thứ sáu: Những tuyển thủ vượt qua vòng loại sẽ được tăng 2 cấp độ
100 người đứng đầu đều có phần thưởng bí mật, 10 người đứng đầu có thể được thưởng phần thưởng bí mật cấp cao, 3 người đứng đầu có thể được thưởng phần thưởng bí mật cấp thần bí, người đứng nhất có thể được thưởng phần thưởng bí mật cấp siêu thần bí
Mọi người không có ý kiến gì về các quyết định khác, chỉ riêng việc niêm phong túi đồ gặp phải phản đối mãnh liệt
Việc niêm phong túi đồ có ý nghĩa gì
Đại diện cho việc phải mang theo lương thực đủ dùng trong 3 ngày, đại diện cho vũ khí cũng phải đeo bên người, đại diện cho các lọ thuốc lớn nhỏ cũng phải cất vào túi
Tổng cộng tất cả, không có hai hòm đồ là không thể mang hết được
Huống hồ đến vòng bán kết, chỉ được sử dụng những gì mang theo người
Giả sử một Anh Hùng môn trên đường ngựa chết, thương gãy, đến lượt thi đấu bán kết chẳng lẽ đi đấu võ mồm với đối thủ
Vì vậy vũ khí ít nhất cũng phải có dự phòng, thế thì mang theo hai thanh đi
Còn ngựa thì sao
Anh Hùng môn không có ngựa thì có mà là Cẩu Hùng môn, nên ngựa cũng phải có dự phòng..
Nhưng mà, ngựa phải ăn cỏ, nếu không may địa điểm thi đấu là sa mạc thì phải làm thế nào
Được, vác theo hơn 100 cân cỏ khô vậy
Nước thì sao
Có phải chuẩn bị cả đoàn lạc đà không
Giả sử chuẩn bị xong xuôi mà bị người khác đỏ mắt cướp đoạt thì làm thế nào
Rõ là phiền não, cả giang hồ đều đang phiền não..
Người phiền não nhất chính là Pháo Thiên Minh của chúng ta, kiếm của y đều là loại kiếm cấp thấp nhất
Người khác tính theo từng thanh, còn hắn thì tính theo đống
Trong tình cảnh không còn cách nào khác, đành phải gọi điện cho Chân Hán Tử: "A Tử, ta nhớ ngươi lắm
"..
Nói thẳng mục đích ra đi" Chân Hán Tử rất thận trọng trả lời
"Cho ta mượn kiếm
"Vậy thì ta dùng gì đây
"Cầm tạm thanh của Kiếm Cầm
"Không cho mượn thì thôi, sao lại chửi người ta chứ
Pháo Thiên Minh hậm hực cúp điện thoại
Lúc này vừa đúng giờ cơm trưa, Vụ Lý Hoa đang ở bên cạnh bèn hỏi: "Sao vậy
Không tiện mang kiếm à
Pháo Thiên Minh thở dài đáp: "Đúng vậy, dù sao cũng phải mang đến mười thanh cho đến vòng bán kết
Vụ Lý Hoa liền nói: "Sao không đi đến tiệm thợ rèn làm cái hộp đựng kiếm
Chẳng phải mấy tay kiếm khách trên ti vi chúng ta thường xem đều có mang theo mấy thứ đó sau lưng à
Pháo Thiên Minh thở dài đáp: "Ài
Nếu thật sự không còn cách nào khác thì cũng chỉ có thể làm như vậy thôi
Ta thật sự nhớ Chân Võ Thất Tiệt kiếm của mình
Sau đó, Pháo Thiên Minh chuẩn bị xong trang bị: Có cái hộp kiếm lớn sau lưng, tay trái khiêng cây thương sắt lớn, tay phải khiêng cây đàn cầm nhỏ, bên hông trái đeo thanh đao sắt lớn, bên hông phải cắm mười mũi phi đao
Vừa xuất hiện với bộ dạng này, Vụ Lý Hoa đã cười sằng sặc
Pháo Thiên Minh lại thở dài, ném cây thương và cây đàn cầm vào bọc hành lý
Vụ Lý Hoa mới hài lòng nói: "Cũng được đó, miễn sao không ảnh hưởng đến phát huy võ công là được
Thanh đao kia của ngươi không mang không được à
Pháo Thiên Minh đáp: "Phải mang, chẳng may kiếm hỏng hết còn có thể dùng tạm
Hơn nữa mặc dù là đao sắt không vỏ nhưng tính chất lại là cao cấp
"Dược phẩm của ngươi thì cất ở đâu
Vụ Lý Hoa, cô hỏi
Pháo Thiên Minh kéo áo choàng giới thiệu: "Ta tìm thợ may đặt làm hai mươi cái túi nhỏ trên bộ đồ, mỗi túi có thể cất một gói thuốc nội và thuốc ngoại
"Ồ
Vụ Lý Hoa, cô lại tò mò hỏi: "Còn đồ ăn thì sao
"Đem theo gói lương khô, đần ạ
Khoảnh khắc mà mọi người hằng mong chờ cuối cùng cũng đến, hai trăm vạn người chơi tập trung tại các thành trấn, sau khi tiếng pháo vang lên, mỗi người đều thấy hiện lên hộp thoại: "Có tham gia phó bản khiêu chiến ngôi vị minh chủ võ lâm hay không
Pháo Thiên Minh tất nhiên chọn Có, trước mắt tối sầm, bước vào một đại sảnh rộng lớn
Đồng thời trước ngực xuất hiện một tấm bảng số: 94
945, thỉnh thoảng có ánh sáng trắng lóe lên trong đại sảnh
Khi số người đạt đến một ngàn, một Tiểu Thiên Sứ từ trên trời hiện xuống, tay cầm loa hô lớn: "Ta là hướng dẫn viên trong chuyến du lịch tử vong lần này của các ngươi
Trước tiên phải chào mừng mọi người đi chịu chết, chúc mọi người chết thảm chết oan chết uổng
Bây giờ ta sẽ công bố chi tiết
"Nhấn vào tấm bảng số trước ngực, các ngươi có thể xem bản đồ điện tử
Trên bản đồ có ba chấm đỏ, các ngươi phải đến ba thành trấn tương ứng với ba chấm đỏ đó, mới có thể hiện ra nơi quyết chiến minh chủ võ lâm
Trong chuyến du lịch này, các ngươi có thể tự do PK mà không tăng giảm điểm đạo đức, có thể tự do thay đổi lộ trình..
Tóm lại, miễn là không làm chuyện bậy bạ thì nơi này sẽ không ai quản các ngươi
Ba phút nữa đại sảnh sẽ nổ tung, thời gian đếm ngược bắt đầu
Tiểu Thiên Sứ vừa dứt lời, cánh cửa đá lớn ở phía đông đại sảnh bắt đầu mở lên
Ánh mặt trời chiếu vào đại sảnh, Pháo Thiên Minh thoáng nghe thấy âm thanh giết chóc
"Sắp nổ tung rồi, chạy mau
Một người chơi hô to, mọi người cùng nhau chạy ra cửa
Pháo Thiên Minh lọt ra khỏi cửa đá, cảnh tượng rộng lớn náo nhiệt hiện ra trước mắt
Nơi mọi người đang đứng là một ngọn núi nhỏ, nhìn từ trên núi xuống, một con sông lớn bao quanh thảo nguyên, hai đội quân vạn người cầm vũ khí lạnh đang đối đầu cách nhau mười dặm
Trung tâm của trận chiến chính là ngọn núi nhỏ của họ
Pháo Thiên Minh nhìn qua là biết chuyện gì sắp xảy ra, vội vàng xác định phương hướng rồi nhảy ra khỏi đám đông, một mình lao xuống núi, chạy như điên về phía con sông
"Giết
Các tướng quân hai bên đều nhấc khí giới, bộ binh, kị binh và cung binh nhắm thẳng mục tiêu, ào tới hướng đỉnh núi
"Con mẹ nó, là tới giết chúng ta, mọi người mau chạy đi
Một người chơi phản ứng nhanh, gầm lên rồi lao theo hướng Pháo Thiên Minh thoát khỏi ngọn núi
Khi Pháo Thiên Minh tới bờ sông, hai đạo quân đã vây kín lại
Y đoán không sai, hai đạo quân này cùng một bè lũ, rõ ràng là đang tàn sát người chơi
có điều may là Pháo Thiên Minh dẫn đầu rất tốt, hai phần ba người chơi thoát được vòng vây, thuận lợi tới bờ sông
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này đệ tử Thiếu Lâm thể hiện ra điểm trâu bò trong khinh công của môn phái, tìm miếng gỗ ném xuống sông, sau đó vận khinh công đứng trên miếng gỗ bay sang bờ bên kia
Đây là đặc trưng khinh công của Thiếu Lâm, Nhất Vĩ Độ Giang
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vẫn là Pháo Thiên Minh khinh công tuyệt đỉnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai mươi thước này tất nhiên không làm khó được y
Nhưng đa số người chơi bay được một nửa thì rơi xuống nước, sau đó tư thế gì cũng có
Có bơi tự do, có bơi chó, có bơi ếch, thậm chí còn lặn..
À
Là chết đuối
Pháo Thiên Minh ngồi trên bờ bên kia thưởng thức cảnh tượng hùng vĩ trăm người cùng bơi thật
Y nhận ra vài điểm, thứ nhất là phần lớn bị chết đuối là nữ nhi, thứ hai là có anh hùng muốn cứu mỹ nhân thì tám phần mười anh hùng cũng bị chết đuối
Sau cùng là động tĩnh lớn, bọt nước bắn đùng đùng thì tốc độ bơi cực kỳ chậm chạp
"Chử Trà, cứu ta
Loáng thoáng có giọng nói của Vụ Lý Hoa truyền đến từ giữa sông
Pháo Thiên Minh ngoáy lỗ tai, Vụ Lý Hoa có Thần Bò, sao có thể rơi xuống giữa sông
Chắc chắn là ảo giác, lấy lại bình tĩnh tiếp tục thưởng thức trăm người nhảy múa
"Chử Trà chết tiệt, ục ục
Pháo Thiên Minh tò mò đứng dậy nhìn, lúc này những người trong sông sắp chết đuối đều đã lên đường cả rồi, còn mười mấy người đang vật lộn trên sông thì dễ thấy hơn nhiều
Ơ
Đúng là Vụ Lý Hoa, Pháo Thiên Minh nhìn một thiếu nữ nửa chìm nửa nổi cẩn thận phân biệt một hồi mới đưa ra kết luận
Pháo Thiên Minh bay ra khỏi mặt nước, nắm lấy cánh tay giơ lên của Vụ Lý Hoa, sau đó một cước vô lương đạp lên đầu một nữ người chơi đang tiến hành sự nghiệp bơi chó bên cạnh
Mượn lực xong, dùng Nhạn Phi xoay người, nhẹ nhàng kéo Vụ Lý Hoa vào bờ
Vụ Lý Hoa phun ra hai ngụm nước, rồi khóc òa lên, chỉ vào Pháo Thiên Minh nói: "Đồ hư hỏng
"Không phải vừa nãy không thấy ngươi sao
Pháo Thiên Minh vội vàng giải thích: "Vừa thấy cái, ta chẳng liều mình nhào tới ngay à
"Hu hu, ta nói là ngươi giẫm chết Phá Phá đấy
"Người xui xẻo vừa rồi là Phá Phá à
"Đúng vậy, nếu không phải cô ấy nắm chặt ta lại, ta đã chìm nghỉm từ lâu rồi
Pháo Thiên Minh áy náy ngâm thơ tưởng niệm với bờ sông: "Sống oanh liệt, chết vinh quang
"Không phải ngươi có khinh công tuyệt đỉnh à
Sao lại rơi xuống nước chứ
Pháo Thiên Minh nghi ngờ hỏi
Vụ Lý Hoa e thẹn nói nhỏ: "Ta ngại dùng
"Bái phục bái phục, cô nương nhất định phải ra đi thanh thản
Đoàn quân một ngàn người tử trận gần bốn trăm trong chiến dịch bờ sông
Sau khi mọi người thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu tìm bằng hữu đồng hành dọc đường
Pháo Thiên Minh nhìn quanh, thấy nhân duyên của mình vẫn tốt, ngoài Vụ Lý Hoa, còn gặp được hai người quen
Một là Lam Sắc mà y đã sớm chú ý, nhắc tới Lam Sắc thì quả thực cường hãn
Giữa đám loạn quân, Lam Sắc vẫn điềm nhiên băng qua cây cầu duy nhất, mặc dù biết bên kia có hai ngàn cung thủ phục kích
Giữa Lam Sắc và Pháo Thiên Minh không có thù oán gì, cũng chẳng thân thiết gì
Người còn lại là Độc Hành, cũng chỉ biết mặt
Pháo Thiên Minh chú ý Lam Sắc là vì hắn quá nổi bật, còn Độc Hành thì hiển nhiên phải biết, vì hắn ta vừa qua sông đã chém ba người, lấy đi hai bộ trang bị cấp năm mươi nhét vào bọc hành lý trên lưng
Pháo Thiên Minh kéo Vụ Lý Hoa vội vã đi tới, thân mật gọi: "Độc Hành huynh
Độc Hành vô thức quay đầu lại, thấy là Pháo Thiên Minh là vội vàng nhảy ra vài mét, tuốt đao ra phòng bị: Sao tên khốn kiếp này cũng lẻn vào nhóm của mình
Hôm nay ra cửa nên xem Hoàng lịch mới đúng
"Ta không hề có ác ý
Thật đấy
Pháo Thiên Minh ném kiếm vào hộp kiếm, Độc Hành hừ một tiếng rồi thu đao vào vỏ
Pháo Thiên Minh đến gần nói: "Huynh đệ, có thể giúp ta một việc không
"Việc gì
Tuy đao vào vỏ, nhưng tính cảnh giác lại càng mãnh liệt
Pháo Thiên Minh chỉ sang trái rồi nói: "Bên kia có một người dùng kiếm có vỏ, ngài có thể hỗ trợ..
cái đó chút không
"Sao ngươi không tự làm
"Đệ tử Võ Đang, ta cũng xấu hổ
Hơn nữa, cho dù ta có xấu cũng không thể đánh rơi trang bị của người ta đúng không, ác quá ác quá
Độc Hành sặc nước bọt nói: "Không rảnh
Hừ
Nói đoạn xoay người rời đi
Lúc này Vụ Lý Hoa bên cạnh vội vàng đuổi theo Độc Hành, kề lỗ tai nói nhỏ một hồi, Độc Hành nghi ngờ hỏi lại: "Thật sao
"Thật đấy..
"Đa tạ
Độc Hành vẫn cầm đao chắp tay với Vụ Lý Hoa, lưu ý nhìn Lam Sắc cách đó không xa, sau đó lên đường
"Ngươi nói với hắn điều gì
Pháo Thiên Minh tò mò hỏi
"Ta nói với hắn rằng trên người Lam Sắc ta có mặc một lớp áo ngoài đao thương bất nhập
Pháo Thiên Minh không hiểu hỏi: "Sao cô lại căm ghét Lam Sắc thế
Vụ Lý Hoa đáp: "Loại ruồng bỏ bạn gái là kẻ vô nhân đạo nhất
Gặp lần nào giết lần ấy
Pháo Thiên Minh lẩm bẩm: "Như vậy, ít nhất cô cũng phải giết một nửa số nam nhân trên đời
"Ngươi nói gì cơ
"Không có gì, chúng ta mau chóng mở đường tiến lên thôi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.