Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 208: Phương pháp đi vào




Xoẹt


Cánh cực lớn màu bạc khẽ vỗ, thổi bay một tầng bùn đất bùn đất chung quanh, mượn tầng lực lượng này, Ba Tát Vi trực tiếp bay đến giữa không trung
“Thế nào
Nhìn thấy gì?” Gia Môn ở phía dưới hô to
“Hoa… Cúc Bối Tháp Sồ xếp đặt…”
Một luồng khí mạnh thổi qua, Ba Tát Vi trực tiếp bay trở về mặt đất, thu lại cánh màu bạc vào trong thân thể
“Mảnh cúc Bối Tháp Sồ này là bị cố ý gieo trồng, chúng nó xếp thành một chữ!”
Ba Tát Vi giải thích cho mọi người
“Chữ gì?” Hạ Á cùng La Tư đồng thời mở miệng
“Đó là một chữ cái dùng Nhã Các Lợi An cổ ngữ viết, chính là có ý “Nhảy lên” !” Lôi Lâm trực tiếp mở miệng
“Nhảy lên
Chẳng lẽ là muốn chúng ta trực tiếp từ trên vách núi nhảy xuống?” Gia Môn đưa ra suy đoán đầu tiên, phù thủy các học đồ cũng không phải người ngu, lúc trước cũng chỉ là bị lợi ích cực lớn trước mắt tạm thời che mất lý trí
“Ngày hôm qua không phải chúng ta đã nhảy qua một lần rồi sao?”
La Tư vuốt đầu của mình, “Chẳng phát hiện bất cứ thứ gì, dưới đáy vách núi cũng chỉ có những tảng đá chết tiệt kia!”
“Không
Cậu là bò xuống còn chúng ta đều dùng phiêu vũ thuật bay xuống đấy!” Ba Tát Vi đột nhiên mở miệng
“Ta hiểu được, di tích ở một chỗ trong bí cảnh, mà cách tiến vào bí cảnh chính là không sử dụng bất kỳ phép thuật gì, trực tiếp từ trên vách núi nhảy xuống!”
“Trực tiếp nhảy xuống, cậu đã phát điên sao?” Hạ Á vén mái tóc màu đỏ xinh đẹp của chính mình sang một bên, “Vách núi cao như vậy , phía dưới lại có nhiều thạch kiếm như vậy, không làm bất kỳ phép thuật phòng hộ nào, chỉ dựa vào thân thể máu thịt, cho dù là La Tư cũng chỉ sẽ bị ngã chết!”
“Cho nên, chúng ta cần vật thí nghiệm!”
Gia Môn nói: “Đi tìm mấy động vật tới, tốt nhất là người sống!”
“Có thể
Nhưng không nên ôm hi vọng quá lớn!” Sau lung La Tư trực tiếp mọc ra một đống xúc tua, nhanh chóng rời đi đỉnh vách núi
“Chúng ta cũng đi chung quanh tìm xem, thật sự không được lời thì trở về thị trấn nhỏ!” Trên mặt Gia Môn lần đầu tiên xuất hiện vẻ tươi cười…
“Ah…”
Tiếng hoảng sợ trực tiếp từ đỉnh vách núi bay lên, hơn nữa, bởi vì phong áp kịch liệt mà xuất hiện biến thanh
Ầm


Một điểm đen từ đỉnh vách núi rơi xuống, càng lúc càng lớn, cuối cùng xuất hiện thân ảnh một người sống
Đó là một người dân trong trấn ăn mặc như thợ săn, trên mặt vặn vẹo, phát ra tiếng kêu la hoảng sợ đến cực điểm, trực tiếp dùng phương thức vật rơi tự do từ đỉnh vách núi rớt xuống
Phốc


Thợ săn trực tiếp đâm vào mũi một thanh thạch kiếm, lực trùng kích cực lớn trực tiếp cắt đứt thân thể của hắn thành hai nửa
Hai đoạn thi thể còn lại trực tiếp tạo ra trên mặt đất một hố sâu, xương cốt cùng thịt nát trộn lẫn cùng một chỗ, căn bản không thể nhận ra hình dạng
Mà ở bên cạnh hố lớn còn có một hố đất nhỏ khác
Cũng là cảnh tượng đầy huyết tinh, chỉ là trong hố này là một sinh vật có hình dáng tươn tự như con nai
“Thế nào?”
Dưới dáy vách núi, La Tư ôm hai tay đứng ở một bên quan sát, Hạ Á cũng ở bên cạnh, hơn nữa, trước người của hắn còn có một vật hình nửa vòng tròn lóe ra ánh sang xanh lục, từ bên trong phát ra giọng nói của Gia Môn
“Không được tốt lắm
Vẫn là một đống thịt vụn, giống con nai lúc trước!” La Tư lộ ra một nụ cười lạnh lùng: “Xem ra, kế hoạch của chúng ta đã thất bại…”
Trên vách núi mặt, ba người Lôi Lâm vây quanh một chỗ, nghe tin tức truyền ra từ vât nửa vòng tròn màu xanh lá kia, sắc mặt đều có chút khó coi
“Từ lúc bắt đầu là động vật, cuối cùng đến nhân loại, xem ra còn có điều kiện khác!”
Lôi Lâm hồi phục lại từ trong uể oải đầu tiên
“Cẩn thận ngẫm lại, vật thí nghiệm của chúng ta cũng không còn nhiều!” Ba Tát Vi lộ hiện ra nụ cười dữ tợn dáng, chỉ chỉ đất trống một bên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên đất trống còn có mấy người trong thi trấn tiểu Nguyệt Cầm bị trói, đang dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn mấy người Lôi Lâm, nếu không phải miệng bị bịt kín, chỉ sợ đã trực tiếp muốn chửi bới hoặc là cầu xin tha thứ rồi
Từ khi Gia Môn đưa ra đề nghị tìm kiếm vật thay thế, năm người trực tiếp chia nhau làm việc
Ba Tát Vi tàn nhẫn nhất, nhìn bộ dáng là trực tiếp trở về thị trấn nhỏ một chuyến, bắt tới không ít người sống
Đối với kiểu người thừa kế của gia tộc phù thủy như hắn thì người trong thế tục tựa như cỏ dại, mặc kệ cắt xuống bao nhiêu, sau đó không lâu sẽ lại ngoan cường mọc ra, có thể vì hắn mà phục vụ quên mình là vinh hạnh của bọn hắn
Tuy Lôi Lâm không tán đồng loại quan điểm này, nhưng không có ý vì mấy người không biết mà trực tiếp xung đột cùng Ba Tát Vi
Hơn nữa, dùng người sống làm thí nghiệm có tỷ lệ sai số nhỏ hơn, so với con nai gì đó lại càng thêm an ổn, cũng càng phù hợp với lợi ích của Lôi Lâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cùng lúc đó, hắn cũng cảm thấy giật mình vì tốc độ của Ba Tát Vi
“Nhảy xuống chỉ đại biểu dũng khí
Căn cứ vào lời nhắc nhở trên địa đồ, nhất định còn phải có “Kính ý” !” Lôi Lâm nói ra suy đoán của mình
“Cái gì là kính ý?” Ba Tát Vi hỏi
“Vào thời cổ đại, khi mọi người bái phỏng trưởng bối sẽ mang theo một đóa Cúc Bối Tháp Sồ, dùng để biểu thị kính ý, thói quen này một mực kéo dài đến hiện tại, không ít địa phương ở Nam Hải bờ còn giữ thói quen này!”
Lôi Lâm mỉm cười mở miệng
“Thử một lần nữa!”
Hắn trực tiếp đi tới trước mặt một tù binh, đó là một đứa bé có mái tóc màu lam, nhìn còn chưa trưởng thành: “Nên cảm thấy vinh hạnh đi
Tiểu tử
Có thể cống hiến sức lực cho các vị phù thủy vĩ đại!”
Ba Tát Vi cười lạnh, trực tiếp cắt đứt dây thừng trói bé trai
“Cầm theo vật này, tốt nhất là để ở dưới cổ áo chừng mười ba centimet!” Lôi Lâm trực tiếp bẻ một đóa Cúc Bối Tháp Sồ, chọc vào dưới cổ áo bé trai
“Công tác chuẩn bị đều đã hoàn thành
La Tư, Hạ Á, cẩn thận nhìn xem!” Gia Môn rống to với máy liên lạc
“Ba, hai, một, thả!”
Ba Tát Vi dung một cánh tay trực tiếp kéo tóc bé trai, đi tới bên bờ vực, nhìn bé trai đang giãy dụa, khóe miệng lộ ra nụ cười rồi đột nhiên buông tay


Ah


Bé trai ở giữa không trung phun ra đồ bịt miệng, phát ra một tiếng kêu thê lương bi thảm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.