Vũ Thần Chúa Tể

Chương 93: Tái khởi dao động




Chương 93: Tái khởi dao động
"Hộp kiếm cũng chưa chắc đã cần, ta còn có việc cáo từ Trương Anh Lâm Thiên, chúng ta đi thôi
Tần Trần khoát tay ngăn lại, xoay người đi ra ngoài
Mọi việc đã giải quyết, mua bảo binh cũng đã đến tay, Tần Trần biết mình ở lại chỉ thêm phiền phức, chi bằng cứ đi
Với danh tiếng của Tụ Bảo Lâu, chắc họ cũng không dám cản mình
"Vâng, Trần thiếu
Trương Anh và Lâm Thiên hai người mặt mày hớn hở, theo sát bước chân của Tần Trần
Hôm nay, cả hai đã được chứng kiến một màn kịch quá đỗi náo nhiệt, trong lòng tràn đầy những điều muốn hỏi Tần Trần
Quả nhiên thấy Tần Trần và họ rời đi, đám người Dương Viêm ngay cả dũng khí ngăn cản cũng không có
Hắn giờ đang đau đầu không biết phải làm sao để giảm bớt nguy cơ của Tụ Bảo Lâu đây
Nhìn thấy Tần Trần mang theo thanh kiếm sắt rỉ rời đi, Dương Viêm chợt lóe lên một ý
"Chư vị nghe ta giải thích, lần này là do Dương mỗ nhất thời sơ suất, không có giám định ra công hiệu của Mị Ngọc và bình nước kia
Ở đây ta, Dương Viêm, phải nói với mọi người một tiếng xin lỗi
Nhưng người này nói đồ vật của Tụ Bảo Lâu ta lấy ra đều là rác rưởi, điều đó Dương mỗ tuyệt không nhận
Dương Viêm nghĩa chính ngôn từ nói: "Lô hàng này là do Tụ Bảo Lâu ta đã phải bỏ ra một cái giá rất lớn để có được từ bí cảnh Thánh Lạc..
Ách..
Bình nước kia cũng có thể thấy được đều là những vật thượng cổ chân chính, người này vừa nãy bất quá chỉ là gặp may mà phân biệt được vài món đồ thôi, xin mọi người tuyệt đối đừng để bị lừa bịp
"Cái vị tử kia thật sự là một gã giám bảo đại sư, há lại có thể mắt mờ, xem một thanh kiếm sắt rỉ là trọng bảo mà mua
"Như vậy có thể thấy, người này bất quá chỉ là một kẻ hữu danh vô thực, xin mọi người tuyệt đối đừng tin lời người này nói, danh dự Tụ Bảo Lâu thế nào, chư vị xưa nay đều đã thấy cả rồi
Mấy lời Dương Viêm nói rất có lý, lại còn dạt dào cảm xúc, khiến mọi người lại bàn tán xôn xao
Tuy mọi người bất mãn vì Dương Viêm hai lần giám định đều sai, nhưng việc Tần Trần chọn một thanh thiết kiếm thô sơ lại khiến họ nghi hoặc, không biết Tần Trần có phải thực sự như lời Dương Viêm nói, chỉ là gặp may mà phân biệt ra mấy món đồ mà thôi
Nếu đúng như vậy, thì Tụ Bảo Lâu này cũng chưa chắc đã quá mức tệ hại
"Vậy để đáp lại tấm lòng yêu mến của chư vị, ta Dương mỗ xin hứa, hôm nay chư vị mua bất cứ món đồ nào ở Tụ Bảo Lâu ta đều được giảm hai mươi phần trăm
Ngay sau đó, lời của Dương Viêm lập tức như một quả bom hạng nặng nổ vang giữa đám đông
Phải biết rằng, Tụ Bảo Lâu bởi vì danh tiếng quá lớn, hấp dẫn không ít quyền quý Đại Tề quốc, mà bảo vật thường thường cung không đủ cầu, vì vậy trong những ngày qua rất ít khi có các hoạt động khuyến mại
Bình thường muốn thấy giảm giá gần như không có khả năng
Trong ấn tượng của mọi người, Tụ Bảo Lâu mặc dù đối với những quý khách đã tích lũy tiêu phí đạt trên năm triệu lượng bạc, cũng thường chỉ đánh chiết khấu chín lăm phần trăm ưu đãi
Hôm nay lại đột nhiên giảm hai mươi phần trăm, nhất thời khiến mọi người đều động lòng không thôi
Nếu như không tranh thủ cơ hội tốt như vậy mà mua, chẳng phải sẽ thua thiệt đến tận nhà bà ngoại sao
Đám người nhốn nháo cả lên
Thấy được một cuộc khủng hoảng tín nhiệm nhanh chóng sẽ bị chính mình giải trừ, Dương Viêm trong lòng thở phào một hơi
Nhìn Tần Trần đang định đi xuống lầu, ánh mắt của hắn lóe lên một tia lạnh lẽo, trong lòng hừ lạnh: "Trận này, Dương mỗ ghi nhớ, tương lai nhất định sẽ trả lại
"Vừa nãy là ai nói Lãnh mỗ luyện chế bảo binh toàn là rác rưởi, cho Lãnh mỗ đứng ra
Đúng lúc này
Cửa cầu thang đột nhiên truyền đến một tiếng quát chói tai, ngay sau đó một người đàn ông trung niên gầy gò, mặc bộ bào luyện khí sư cấp hai, từ lầu một đi lên, toàn thân sát khí đằng đằng, đứng ở cửa thang lầu
Hắn vừa đứng đó đã chặn luôn lối đi của Tần Trần, đôi mắt to như chuông đồng lạnh lùng nhìn chằm chằm đám người trong sân, giận dữ bừng bừng
"Là Khí Điện Lãnh Mạch đại sư
"Sao hắn lại đến đây
Đám người náo động
Người vừa tới chính là thủ tịch luyện khí sư của Tụ Bảo Lâu, nhị phẩm luyện khí sư Lãnh Mạch nổi tiếng lừng lẫy
Lãnh Mạch này tại Đại Tề quốc coi như là một nhân vật có tiếng tăm, mười mấy năm trước đã đột phá thành luyện khí sư cấp hai, mười mấy năm qua luyện chế không ít bảo binh, thanh danh hiển hách ở Vương Đô
Chỉ cần lăn lộn trong giới Võ giả cường đại tại Vương Đô, thì hầu như đều đã nghe nói đến tên hắn
Những năm gần đây, dựa vào Tụ Bảo Lâu, danh thế Lãnh Mạch như mặt trời ban trưa, tính cách đương nhiên cũng trở nên rất cao ngạo
Vừa nãy, hắn đang ở Khí Điện luyện chế bảo binh, kết quả nghe người ta đưa tin rằng có người chê bảo binh hắn luyện chế là rác rưởi, nhất thời nổi giận đùng đùng, bỏ ngang việc đang làm chạy tới
Hắn lại muốn xem thử, đúng là nhân vật nào dám nói đồ do Lãnh Mạch hắn luyện chế là đồ bỏ đi
"Lãnh Mạch đại sư, vừa nãy chính Tần Trần này nói ngài luyện chế bảo binh toàn là đồ bỏ đi
Đột nhiên, một giọng nói vang lên, đúng là Liên Bằng, kẻ vừa bị Tần Trần đạp ngã trên mặt đất, mất nửa ngày mới bò dậy được
Trong đôi mắt hắn nhìn Tần Trần, tất cả đều là sự oán độc
"Không sai, Lãnh Mạch đại sư, bọn ta đều nghe được người này chê bai bảo binh của đại sư, căn bản là xem không vừa mắt
Cát Châu cũng hung hăng nói theo
"Lãnh Mạch đại sư, tiểu nữ tử vừa rồi cũng nghe được, thật sự là Tần Trần này nói, quá đáng thật đó đại sư
Ngài là luyện khí sư số một Vương Đô ta, không biết người này từ đâu ra dũng khí lại dám nói ra những lời như vậy
"Quá mức làm càn, quả thực coi trời bằng vung
Nhóm người Nhan Như Ngọc vốn đã sớm vô cùng bất mãn với Tần Trần, lúc này liền mở miệng hùa theo, rõ ràng là muốn đẩy Tần Trần vào chỗ chết
"Là ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mắt Lãnh Mạch lộ vẻ hung ác, nhìn chằm chằm vào Tần Trần, vẻ mặt khinh thường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn còn tưởng ai dám ở Tụ Bảo Lâu lớn tiếng nói càn, không ngờ chỉ là một thằng nhãi ranh còn chưa hết tuổi bú sữa
Bất quá, Lãnh Mạch cũng không dễ dàng tin những gì mọi người nói
Hướng Dương Viêm vừa chắp tay nói: "Nguyên lai Dương đại sư cũng ở đây, Lãnh mỗ xin chào, xin hỏi Dương đại sư, những điều mọi người nói có đúng không
Dương đại sư cùng hắn đồng thời làm việc ở Tụ Bảo Lâu, đảm nhận chức vụ như nhau, hắn nghĩ Dương Viêm nói chắc sẽ không giả
"Lãnh đại sư khách khí, Dương mỗ cũng là về sau mới đến, bất quá ngược lại cũng nghe nói chuyện này, người này trước khi đang chọn mua bảo binh, xác thực đã chê bảo binh do đại sư luyện chế
Dương đại sư đảo mắt, trong lòng cười lạnh
Tần Trần à Tần Trần, để cho ngươi vừa nãy kiêu ngạo, xem ngươi bây giờ làm sao, Lãnh Mạch này không giống như hắn phải lo nghĩ đến danh tiếng Tụ Bảo Lâu, ai mà dám chê bai bảo binh do hắn luyện chế thì ông trời hắn cũng không sợ
Lãnh Mạch nghe vậy sắc mặt rốt cục âm trầm hẳn xuống
"Tiểu tử ngươi có gì để nói không
Rốt cuộc là con cái nhà ai lại dám tới đây chê bai tác phẩm của Lãnh mỗ, hôm nay nếu không nói rõ ngọn ngành thì đừng trách Lãnh mỗ thiết diện vô tình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khí kình cường đại như một ngọn núi lớn, hung hăng trấn áp lên người Tần Trần, tựa như ngọn núi lửa sắp phun trào, cực kỳ căng thẳng
Lâm Thiên và Trương Anh nhất tề lùi lại một bước
Khí tức mạnh mẽ như vậy, hai người cứ như đang ở giữa cuồng phong sóng dữ, có cảm giác nghẹt thở
Chỉ có thể hướng về Tần Trần
"Các hạ nhầm rồi, Tần mỗ cũng chưa từng nói bảo binh của các hạ là rác rưởi
Tần Trần nhướng mày, lãnh đạm nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.