Vực Sâu Và Cánh Bướm

Chương 16: Chương 16




“Vào đi, vào đi, chẳng cần thay giày đâu, anh Đinh Tả mấy người thật sự là quá khách sáo, sao lại mang nhiều đồ vậy chứ… Lão công pha trà
Yến Lạc phụ giúp đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ai nha Tiểu Hà, ai da, sao con lại gầy đi nhiều thế này?” Vừa nghe thấy Yến Mụ nói chuyện, ta liền không kìm được muốn theo nàng mà nũng nịu: “Dì ơi, con nhớ dì lắm đó, cũng thèm đồ ăn dì nấu nữa…” “Muốn ăn thì cứ đến thôi, thêm mấy đôi đũa có là bao đâu.” Yến Mụ ôm ta đi vào phòng bếp, trước tiên rửa nửa bát anh đào cho ta ăn, sau đó vừa gọt dưa hấu, vừa khẽ hỏi dò: “Cha mẹ con đã ổn chưa?” “Dạ rồi, nhưng trước khi đến lại vì đại bá với đại cô mà cãi nhau một trận.” Quen biết nhiều năm như vậy, Yến Mụ đối với hai người này cũng không xa lạ gì, ít nhiều cũng đoán được nguyên do: “Hai nhà đó người chính là đoán chắc cha con mềm lòng thôi
Con của bọn họ cũng đã đến tuổi thành gia rồi, con phải nhắc nhở cha con, bình thường chịu thiệt thòi chút còn chưa tính, nhưng đừng tùy tiện cho bọn họ mượn tiền.” “...” Dì ơi, dì nói quá muộn rồi
Chương 40: Yến Tử
Mẹ ta bình thường rất không thích đến Yến gia, còn thường sau lưng nói Yến gia không phải
Hôm nay nhân dịp cuối năm, nàng đến tặng quà tết, nàng biểu hiện được coi như bình thường, cùng Yến Ba và Yến Mụ cười nói chuyện phiếm
Sau đó, nàng nhìn thấy Yến Lạc đang ngồi ở một góc ghế sô pha chơi Già Li, cười hỏi: “Yến Lạc, lần thi tuần này thành tích thế nào rồi?” Tim ta lập tức nhấc lên cổ họng
Lần thi tuần đầu tiên của học kỳ mới, ta so với cuối kỳ năm ngoái thì tốt hơn một chút, nhưng vẫn chưa vào được top 1, mẹ ta còn chưa biết
Yến Lạc trước tiên nhìn ta một cái, sau đó rất thật thà nói: “Cũng tạm được ạ.” Mẹ ta nói: “Thật khiêm tốn, Liên Hà nhà ta mà giỏi giang như con, ta liền chẳng còn gì phải lo lắng nữa.” Yến Mụ nói: “Đinh Tả, Tiểu Hà là một đứa bé rất thông minh, chỉ là bình thường áp lực có thể hơi lớn, mấy người đừng để nó căng thẳng quá, ta thấy nó gần đây gầy đi không ít, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng không còn thịt nữa.” Mẹ ta lành lạnh liếc mắt nhìn ta một cái, cho là ta nói xấu nàng với Yến Mụ
Ta vội vàng khoát tay: “Không gầy không gầy, con rất tốt dì ơi, ha ha…” Yến Lạc ôm lấy Già Li: “Liên Hà, lại đây, ta chép một phần ghi chép của ta cho ngươi.” Mẹ ta lập tức đẩy ta: “Đừng ăn nữa, mau qua đó, học tập cho thật tốt với Yến Lạc!” Miếng dưa hấu vừa gọt suýt chút nữa bị nàng làm rơi xuống đất, ta vội vàng cho nó vào miệng, rồi đi theo Yến Lạc vào phòng
Vào phòng xong, Già Li trong lòng Yến Lạc giãy dụa, dùng cả tay chân muốn ta ôm
Ta đưa tay đón lấy Già Li, một bên tránh né nó cuồng liếm, một bên cẩn thận quan sát sắc mặt Yến Lạc: “Ai, vì sao không trả lời ta
Ngươi giận ta sao?” Yến Lạc quay lưng về phía ta không nói tiếng nào, lấy ra ghi chép đặt lên bàn học
Ta đi qua, dùng cùi chỏ huých nhẹ vào hắn: “Yến Lạc… Ta biết lỗi rồi, ta đã xin lỗi tỷ tỷ và Cư Diên Ca, về sau sẽ không bao giờ làm chuyện như vậy nữa đâu…” Yến Lạc hai tay chống đỡ cái bàn, trầm mặc một lúc, quay đầu nhìn ta, ngữ khí nghiêm trọng chưa từng có: “Hắn thật sự không bắt nạt ngươi sao?” Hắn nghiêm túc như vậy, ta ngược lại cảm thấy rất có lỗi: “Không có, không có, đều nói là nằm mơ mà
Ta là áp lực quá lớn, hôm đó lại bị mẹ ta mắng, sau đó liền suy nghĩ lung tung…” Hắn hơi giãn mặt: “Cũng phải, ngươi cùng Huân Tả ngủ cùng một chỗ, lại là ở nhà ngươi, hắn không đến mức làm càn như vậy đâu.” “Ngươi không trách ta sao?” Yến Lạc tức giận nói: “Trách ngươi
Coi thường ta, ngươi là cái dạng gì ta còn không biết sao, cho ngươi mười cái lá gan ngươi cũng không nói được lời bất hợp lý như thế.” Lời nói này khiến ta cảm động vô cùng: “Yến Tử
Ta không thể không có ngươi đâu Yến Tử!” Những lần trước nghe nói như thế hắn đều không nhịn được mà chỉnh lại: “Đừng gọi ta là Yến Tử.” Nhưng hôm nay hắn lại không nói, chỉ hơi cau mày, cúi đầu chép ghi chép
Ta ôm Già Li, cùng hắn sánh vai đứng cạnh nhau: “Ai, anh cả sau này có phải sẽ ở lại nước Mỹ không
Hắn sẽ kết hôn với người Mỹ sao
Sẽ đổi quốc tịch sao?” “Quốc tịch thì chắc chắn sẽ không đổi, bên đó địa vị bác sĩ rất cao, kiếm tiền cũng nhiều
Cho nên hắn là cầm thẻ xanh ở bên đó làm việc và định cư
Về phần kết hôn, nhìn tình huống đi, thật gặp được người ưa thích, đối phương là quốc tịch gì căn bản không trọng yếu.” “Nói thì nói như thế, nếu như anh cả mang về một người da đen làm chị dâu, vậy cũng không có mắt nhìn nha.” Yến Lạc “phụt phụt” bật cười: “Ngươi sao lại giống mẹ ta nói vậy, nàng nói nàng không thích cháu trai màu sô cô, ca ca ta kêu nàng yên tâm rồi.” Ta cũng cười lên, sau đó có chút phiền muộn: “Chờ ta có năng lực đi nước Mỹ thì con của anh cả đã chạy đầy đất rồi.” Ngữ khí của hắn đột nhiên nghiêm túc lên: “Liên Hà.” Ta quay đầu: “Ừm?” Hắn nói: “Già Li tè lên người ngươi rồi.” “Ai nha
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cái con chó này
Thật xấu hổ!”
Chương 41: còn có thể làm gì
Già Li đã hơn một tuổi, gần đây đang phát tình
Không chỉ quần áo của ta, ghế sô pha và chăn mền của Yến gia cũng liên tiếp gặp nạn
Yến Lạc cầm quần sinh lý cho nó mặc vào, lại ném cho ta một chiếc áo khoác: “Cởi quần áo của ngươi ra, vừa vặn giặt chung một mẻ với ga trải giường và chăn mền của ta.” “Được.” Ta vừa cởi áo khoác, mẹ ta đột nhiên xuất hiện ở cửa ra vào: “Liên Hà!” Nàng già dồn dập như pháo gọi ta, ta giật mình, quay người nhìn nàng: “Sao vậy ạ?” Mẹ ta đi tới: “Hai đứa bây cứ mãi không ra, làm gì vậy?” Ta nghe được ý ngoài lời của nàng, lập tức tức giận đến nắm chặt nắm đấm: Ban ngày ban mặt, hai chúng ta có thể làm gì chứ?
Yến Lạc giải thích: “Già Li tiểu trên quần áo nàng, ta để nàng cởi ra giặt một chút.” Già Li rất thân người, nhưng nó không thích mẹ ta, trốn ở bên chân Yến Lạc ô ô gọi
Mẹ ta lúc này mới chú ý tới trước ngực ta thấm nước tiểu, biết đã oan uổng ta
Nhưng nàng tuyệt sẽ không xin lỗi, chỉ là hắng giọng nói: “Không cần cởi, cần phải đi, chúng ta về nhà lại giặt
Yến Lạc, ghi chép xong chưa?” Yến Lạc quay đầu nhìn một chút máy đánh chữ, nói với mẹ ta: “Dì ơi, dì cứ ra ngoài ngồi thêm một lát đi, còn phải vài phút nữa.” Sau đó hắn nhìn ta: “Liên Hà, thay quần áo đi, giặt ở nhà ta, nước tiểu chó cần thuốc tẩy rửa chuyên dụng, nhà ta có đó.” Mẹ ta đụng phải bức tường mềm, lại không tiện nói hắn, liền bắt lấy ta nói vài câu: “Con nói con xem, quần áo tốt mặc trên người cũng không biết quý trọng, không có việc gì con ôm chó làm gì
Thực sẽ làm phiền người ta.” Nói xong, nàng mở cửa phòng tối đa rồi mới rời khỏi
Ta ủ rũ cúi đầu ngồi cạnh giường, Yến Lạc đồng tình vỗ vỗ bờ vai của ta, cầm quần áo bẩn đi ra
Ai…
Buổi chiều mẹ ta ở nhà đi ngủ, ta cùng cha ta lặng lẽ rời đi
Hắn và Yến Lạc đều không hy vọng ta gặp mặt Cư Diên, không thấy thì không thấy đi, ta cũng không thật sự muốn gặp, chỉ cần mọi việc làm tốt là được
Trở lại trường không bao lâu, ba ba nhắn tin cho ta, nói vòng tay đã trả lại rồi
Ta triệt để nhẹ nhõm thở ra
Cuối cùng thiên hạ thái bình
Tuần tiếp theo, ta ăn ngon ngủ ngon, hiệu suất học tập cũng tăng lên, thành tích thi tuần vừa ra, ta không chỉ trở lại top 1, mà còn cao hơn mười phần so với lúc đó nữa
Vào buổi tự học tối, chủ nhiệm lớp dựa theo chỗ ngồi gọi từng học sinh đến phòng làm việc nói chuyện, cuối cùng một tiết học đến phiên ta
Học sinh lớp 12 bận rộn, giáo viên cũng vậy, tám chín giờ còn chưa tan làm, trong văn phòng có mùi cà phê lẫn mùi bàn chân thối
Ta đi đến trước bàn làm việc của chủ nhiệm lớp, hắn chào hỏi ta ngồi xuống, cầm trên tay phiếu điểm của ta từ lớp 12 đến nay: “Liên Hà, lần thi này đến không tệ nha.” Ta có chút đắc ý, nhưng lại ra vẻ khiêm tốn: “Cũng tạm được ạ, Yến Lạc đã giúp con không ít.” “Ừm, hắn là một đứa trẻ rất biết học tập, hai đứa lại là bạn bè, hãy học hỏi hắn nhiều hơn.” Hắn đặt phiếu điểm xuống, “Ta thấy tuần này tâm trạng của con cũng không tệ nha.” Chủ nhiệm lớp rất hòa đồng với chúng ta, ở trước mặt hắn ta cũng không câu nệ: “Cái này cũng để ngài phát hiện ra rồi sao?” “Đang cười đó
Tình trạng của con ảnh hưởng rất nhiều đến thành tích, trạng thái tốt có thể vào trường trọng điểm, trạng thái không tốt thì cả trường hai đều khó
Nói xem nào, có phải gần đây trong nhà có chuyện gì không?” Ta nói: “Vốn là có, bất quá đã giải quyết rồi.” “Gần đây ta dự định đi nhà con làm buổi thăm hỏi gia đình, cùng cha mẹ con nói chuyện, bọn họ lúc nào ở nhà?” “Thăm hỏi gia đình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngài sẽ không nói với bọn họ là con nói xấu họ chứ?” Chủ nhiệm lớp nói: “Đương nhiên sẽ, ta muốn nói cho bọn họ biết con ở trên lớp ăn vụng đồ ăn vặt đó.” “Đừng mà chủ nhiệm lớp
Lúc đó con thật sự đói bụng, mà lại vừa ăn một miếng liền bị ngài phát hiện rồi.” “Tiền đồ!” Hắn cười mắng một tiếng, “Điểm ấy lông gà vỏ tỏi việc nhỏ đáng để ta tự mình đi một chuyến sao?” “À, bọn họ mỗi tối đều ở nhà, nếu là thứ bảy chủ nhật thì vẫn luôn ở đó
Bất quá ngài tốt nhất trước khi đi hãy gọi điện thoại cho họ.” “Được
Con nha, hãy giữ trạng thái hiện tại, ổn định thành tích, đừng nghĩ lung tung chuyện gì cả, biết không?” Dặn dò xong, hắn cầm lấy một tấm phiếu điểm khác, “Đi, con đi gọi Nguyên Tố tới, đứa trẻ này, mấy lần này sao cứ mãi tụt lùi vậy?”
Chương 42: ta thay nàng trả
Trở lại phòng học, ta gọi Nguyên Tố đi gặp chủ nhiệm lớp
Nàng lãnh đạm lên tiếng, đứng dậy đi
Ta cảm giác từ ngày nàng ném vật trang trí cung điện trắng vào bàn học của ta, nàng liền nhìn ta không vừa mắt
Ban đầu chúng ta vừa là bạn cùng bàn lại là cùng phòng, luôn luôn cùng nhau ăn cơm chạy bộ, cùng đi vệ sinh về ký túc xá
Nhưng hôm nay sau đó nàng liền kết bạn với một nữ sinh ký túc xá khác, bỏ rơi ta
Ta ban đầu không ý thức được nàng đang xa lánh ta, còn chào hỏi nàng, nàng lại giả vờ không nghe thấy
Bị lạnh nhạt hai ba lần sau, ta cũng không để ý đến nàng nữa
Yến Lạc không thích nàng cũng không phải do ta xúi giục, hơn nữa lúc đó bản thân ta còn có một đống chuyện phiền lòng đâu, làm sao lo lắng nàng được
Bất quá nghe được chủ nhiệm lớp nói nàng tụt lùi, lại thêm gần đây nàng mặt ủ mày chau, chờ hắn trở lại, hay là quan tâm quan tâm đi
Dù sao cũng là bạn bè
Nguyên Tố sau khi trở về, mặt cau có, ta viết một tờ giấy nhỏ đẩy qua: “Chút nữa ta mời ngươi ăn khuya được không?” Nàng nhìn một chút tờ giấy, rồi quay đầu nhìn ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.