Vực Sâu Và Cánh Bướm

Chương 39: Chương 39




Ta nói: "Một ngày hơn một trăm khối, lúa mì ba ba trước khi đi trả lại cho ta phong hồng bao, lại thêm bán xe được năm trăm khối..
Mẹ ta lật đến hóa đơn mua sắm, điểm một cái vào trong túi, nhíu mày nói: "Không phải còn có máy mát xa sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn có hộp quà cùng bánh quy nữa
"Ách..
Cái đó là mua cho dì mà..
Mẹ ta lúc này cười lạnh một tiếng: "Hừ, ngươi đối với nhà bọn họ thật là tốt
Một cái máy mát xa mấy trăm khối, ngươi đã từng mua cho ta bao giờ chưa
Một hộp bánh quy hơn một trăm, ta cũng chưa từng ăn thứ đắt như vậy
Ta rụt cổ nhỏ giọng nói: "Thế nhưng mà, dì bọn họ ở Mỹ mua cho ta lễ vật còn đắt hơn cái này nhiều, cái túi tiền lẻ Thượng Ca tặng cho ta cũng mấy ngàn khối mà..
"Cái túi tiền nhỏ xíu như vậy sao có thể mấy ngàn khối được
Mẹ Yến Lạc nói gì ngươi cũng tin à
Ta nói: "Dì không nói, là chính ta tìm kiếm trên Offical Website, cái túi đó giá bốn trăm đô, không tin mẹ cứ xem
Ta điều ra hình ảnh trên Offical Website, mẹ ta nhìn thoáng qua rồi không phản đối
Nàng ở trong phòng khách tiếp tục lật túi mua sắm, còn ta thì kéo vali về phòng
Hồi đầu năm nhận được túi tiền lẻ, trong nhà có nhiều việc nên chưa dùng tới
Khi lên đại học cũng không dám dùng, sợ va chạm, cũng sợ bị trộm mất
Bây giờ về nhà, vừa hay nhân dịp Tết lấy ra đựng tiền mừng tuổi thì thật vừa vặn
Ta kéo ngăn kéo dưới cùng của tủ đầu giường
Hộp quà đựng túi tiền lẻ không thấy đâu
Ta vội vàng kéo ngăn kéo ra nhìn thử, không thấy rơi xuống dưới, lại kéo thêm hai ngăn kéo phía trên, cũng không có
Không thể nào, ta nhớ rất rõ là để ở đây, chẳng lẽ..
Ta nghĩ đến một khả năng, lập tức chạy ra gọi mẹ ta: "Mẹ
Hỏng rồi
Nhà ta lại bị trộm
Chương 100: Số khổ
Mẹ ta đang đối chiếu hóa đơn, bị ta giật mình, tức giận nói: "Gào to cái gì
Chỗ nào bị trộm
Ta nói: "Cái túi tiền lẻ của con bị mất rồi
"A, cái đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng buông hóa đơn xuống, dùng giọng điệu ung dung nhưng khiến người ta tức chết không đền mạng mà nói: "Ngươi lại không dùng, ta liền gửi cho chị ngươi rồi
"Ngươi
Ta cất cao giọng, "Đó là Thượng Ca mua cho ta
Ngươi dựa vào cái gì tặng người
Mẹ ta nói: "Chị ngươi cũng đâu phải người ngoài, tặng cho nàng thì có sao
"Cái túi xách đó chính ta còn không nỡ dùng
Ngươi muốn tặng thì tại sao không tự mình mua, tại sao lại lấy đồ của ta
Mẹ ta bị hỏi đến có chút mất kiên nhẫn: "Ngươi từ nhỏ đến lớn, ăn uống mặc dùng chẳng phải toàn là tiền của gia đình hay sao
Lấy của ngươi một cái túi không dùng đến mà ngươi cũng tính toán chi li với ta, cái áo giữ ấm này sau này có phải cũng muốn tính thành tiền với ta không
Được rồi, ta không cần, sau này cũng đừng mua đồ cho ta, ta không xứng dùng tiền của ngươi
Nói rồi, nàng quăng áo giữ ấm lên ghế sofa, rồi không quay đầu lại bước vào phòng ngủ
Ta tức giận đến giậm chân
Cái túi đã đến tay chị rồi, sao có thể bắt nàng trả lại, phí vận chuyển quá đắt chưa nói, lại còn làm tổn thương tình cảm chị em
Chỉ có thể nuốt cục tức này vậy
Mẹ ta thật đáng ghét
Đang lúc bực bội, cha ta xách giỏ thức ăn trở về, vừa nhìn thấy ta liền kinh hỉ nói: "Tiểu Hà
Con về khi nào vậy
"Mới vừa rồi
Cha ta đặt giỏ xuống đi tới, kéo ta từ trên xuống dưới nhìn: "Con gầy đi rồi, có phải làm thêm vất vả lắm không
"Làm thêm không khổ cực, số khổ thôi
Cha ta thấy ta thở hồng hộc, mẹ ta lại không ở phòng khách, liền hiểu ra nói: "Lại cãi nhau với mẹ con nữa chứ gì
"Nàng không hỏi con một tiếng, liền đem cái túi Thượng Ca mua cho con đưa cho chị rồi
Nói xong, mắt ta đã rưng rưng nước mắt
Vốn dĩ rất vui khi về nhà, vừa vào cửa lại gặp phải chuyện bực mình như thế này
Cha ta lau mặt cho ta: "Đừng khóc, nếu đã gửi cho chị con rồi, ba sẽ mua cho con cái khác
Ta ủy khuất nói: "Thôi đi
Cái túi xách đó mấy ngàn khối lận, chúng ta nào có tiền rảnh rỗi đó
Hắn hùng hồn nói: "Không sao cả, cha được tiền thưởng cuối năm, tối nay ăn cơm xong, chúng ta liền đi mua túi cùng máy tính, con không phải vẫn luôn muốn một cái máy tính Apple sao
Cứ mua cái đó
Ta nín khóc mỉm cười: "Thật sao ạ
"Đương nhiên, không thể nào cứ để con chịu thiệt mãi
Hắn xoa đầu ta, "Đều gần hai mươi tuổi rồi mà động một chút lại khóc, ở bên ngoài ta sao yên tâm được đây
Ta nói: "Bên ngoài lại không ai khi dễ con
Hắn nhìn thoáng qua vào phòng ngủ, rồi lại nhìn túi mua sắm trên đất: "Những thứ này đều là con mua sao
"Đúng vậy ạ
Cha xem, con mua cho cha áo giữ ấm, còn có hoa quả nữa
"Mua nhiều như vậy, lương đều xài hết rồi phải không
"Hắc hắc..
Mẹ ta thấy chuyện túi tiền lẻ đã lắng xuống, lúc này mới đi tới đối với cha ta nói: "Ông được tiền thưởng cuối năm sao không nói cho tôi
Cha ta nói: "Hôm nay mới có
Nàng nói: "Có tiền cũng không phải ông dùng như thế
Cái túi tiền lẻ không cần mua, đắt như vậy, mua cái tiện nghi cũng dùng như vậy thôi
Còn có máy tính Apple, cũng đừng đi cửa hàng độc quyền, mua cái hai tay..
Lúc này cha ta không nghe nàng, rất nghiêm túc nói: "Bà lấy đi túi của Tiểu Hà, tôi đền cho con bé một cái giống vậy là điều nên làm
Máy tính cũng là đã nói muốn mua trước kỳ thi tốt nghiệp trung học rồi, chỉ là trước đó không có tiền rảnh rỗi, bây giờ có tiền tôi nhất định phải mua cho con bé
Mẹ ta liếc mắt: "Được rồi, chỉ có ông biết yêu thương nó thôi
Ông là cha ruột, tôi là mẹ kế
Chương 101: Trải qua vui vẻ sao
Hai chữ "mẹ kế" vừa thốt ra khỏi miệng, cha ta quay đầu trừng nàng một cái
Mẹ ta vẻ mặt tức giận búi tóc lại, không nói thêm nữa, khoảng thời gian tiếp theo cũng không nói một lời nào
Ăn cơm xong, cha ta thật sự muốn dẫn ta ra ngoài mua đồ
Kỳ thật điều kiện nhà ta sao có thể cho phép ta tiêu mấy ngàn khối một cách tùy tiện vào một cái túi tiền lẻ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngay cả máy tính Apple cũng là thuận miệng nói, không ngờ ba ba đều nhớ
Hắn có tấm lòng này ta liền mãn nguyện, tiền vẫn có thể tiết kiệm thì nên tiết kiệm đi, bọn họ cũng mấy chục tuổi rồi, cũng phải tính toán cho tương lai, không thể nào dùng tiền lung tung như vậy
Ta nói thác rằng không muốn mua, muốn đi nhà Yến Lạc
Lúc này mẹ ta không cản
Đến nhà Yến, vừa ra thang máy, cà ri liền nhận ra tiếng bước chân của ta, lộn nhào xông lại cào cửa, ô ô không ngừng
Mẹ Yến nghe thấy động tĩnh mở cửa, ngạc nhiên nói: "Tiểu Hà
Sao lại đến đây không gọi dì một tiếng chứ
Ta trực tiếp bổ nhào vào ngực nàng: "Dì ơi..
Mặc dù ta ở trường học thường xuyên cùng nàng trò chuyện, gọi video, nhưng cách màn hình, rốt cuộc không giống như mặt đối mặt
Trên người nàng có hơi ấm và mùi hương khiến người ta an tâm
Đợi ta ngẩng đầu, vành mắt mẹ Yến đã đỏ hoe: "Lại gầy rồi, ở trường học ăn không ngon sao
Ta ôm cà ri, cùng với nàng đi vào trong: "Không có đâu dì, nhà ăn đại học tốt hơn cấp ba nhiều, con cố ý nhịn ăn cho gầy đó, nếu không thì Tết ăn nhiều một chút là tròn ngay
"Tròn thì tròn đi, khỏe mạnh là quan trọng nhất, có ăn thì cứ ăn nhiều, đừng có nhịn ăn cho mình chết đói
Chú của con đi chạy tích tích, chú ấy sẽ về một chuyến lúc cơm tối, mang đồ con mua lên
Tiểu Hà, con làm thêm vất vả như vậy, lại còn trả tiền mua quà cho chúng ta, dì nhìn mà đau lòng, sau này không cần loạn tiêu tiền nữa, tiền cứ giữ cho bản thân mình cho tốt
"Không được, chính con giữ rồi cứ thế mà hết, tiêu cho mọi người thì con còn biết tiền đã đi đâu rồi..
Ta cùng mẹ Yến có chuyện nói không hết, từ bảy giờ nói đến hơn chín giờ, cha ta đều đến thúc giục
Trên đường trở về, ta kêu hắn hai tiếng hắn mới lấy lại tinh thần: "Cái gì
"Con nói con muốn ăn hạt dẻ rang đường
Cha ta gật đầu: "Được được, chúng ta đi mua
Ta ngăn lại hắn: "Cha, cha không thích hợp
Cha ta miễn cưỡng vui cười: "Không có đâu
"Cha sẽ không phải vượt quá giới hạn chứ
Hắn lúc này bật cười phun ra: "Sao có thể
Ta đã từng tuổi này rồi
Đừng nói bậy
Để mẹ con nghe thấy lại không yên ổn
Hắn cười một tiếng mới khôi phục bình thường, ta hỏi hắn: "Cha, mẹ con năm nay thật sự không đi Mỹ sao
"Không đi, lúc đầu mẹ con đã mua xong quần áo rồi, kết quả chị con được phái đến Manhattan, công việc bận quá không rảnh tiếp đãi nàng
"Vậy chị con cùng Thượng Ca bây giờ là ở xa nhau sao
Cha ta thở dài: "Đúng vậy, hai đứa đều bận công việc, đúng là chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, cách đây không lâu hình như còn cãi nhau nữa
"A
Hai người bọn họ còn có thể cãi nhau sao
Vì sao vậy
"Ta cũng không rõ ràng, chị con không nói, chúng ta cũng không dám hỏi
Ta nói: "Vừa rồi ở nhà Yến Lạc, dì ấy không nhắc chuyện này, Thượng Ca hẳn là cũng không nói với bọn họ
Bọn họ không muốn nói thì thôi, cứ để bọn họ tự mình giải quyết, nếu không giải quyết được thì cha mẹ lại can thiệp..
Đến quán nhỏ, ta muốn mười đồng tiền hạt dẻ, rồi để cha ta trả tiền
Cha ta cứ nhìn ta ăn, đột nhiên hỏi một câu: "Tiểu Hà, con cảm thấy cha và mẹ con có phải là bậc phụ mẫu hợp cách không
Ta nói: "Cha thì phải, mẹ con thì không
Mẹ con không yêu con, chỉ thích chị con
"Con ở bên cạnh chúng ta, trải qua có vui vẻ không
Nghe hắn hỏi như vậy, ta không dám ăn: "Cha, làm gì hỏi vậy ạ
Cha và mẹ có phải ai bị bệnh nan y không
Cha ta vừa bực mình vừa buồn cười: "Ta chỉ tùy tiện hỏi thôi, con cái này nghĩ đến đâu mà lung tung cả
Ăn đi
Chương 102: Ai có thể nhịn được
Sợ nhất là người nhà đột nhiên ủy mị
Cha ta liên tục cam đoan hắn cùng mẹ ta đều rất khỏe mạnh, trong nhà không ai bị bệnh, ta mới an tâm
Ban đêm, ta hỏi Yến Lạc tình hình của chị gái và Thượng Ca, Yến Lạc cũng chỉ biết sơ qua
Yến Lạc nói tối sẽ hỏi Thượng Ca, sau đó an ủi ta: "Mặc kệ hai người bọn họ có được hay không, đều không ảnh hưởng được chúng ta
Cũng không biết làm sao, hắn nói chuyện "chúng ta", ta đột nhiên nghĩ đến nụ hôn dưới gốc cây hoa trứng gà, hàng mi dài run rẩy của hắn, còn có tiếng tắm rửa ào ào trong phòng vệ sinh của quán trọ nhỏ
Trong màn hình, Yến Lạc trắng trẻo, thư thái, tú sắc khả xan, thật muốn cắn một cái
Nhưng hắn không ở bên cạnh, ta chỉ có thể lùi lại mà cầu việc khác nói: "Yến Lạc, cho ta nạp chút điện..
Bên kia gần mười giờ sáng, hắn đang vội vàng học tiết thứ ba, bên cạnh có các bạn học với màu da khác nhau đi lại
Nghe được yêu cầu của ta, hắn có chút thẹn thùng, nhưng vẫn đi đến một góc hành lang ngắm cảnh, nhanh chóng hôn màn hình một cái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.