Vực Sâu Và Cánh Bướm

Chương 65: Chương 65




Ta cúi đầu xem xét, trong giỏ xách chứa hai khung ảnh thủy tinh
Cha ta lệ nóng tuôn trào, vừa nhìn thấy khung ảnh, nước mắt tuôn ra ào ào: "Bảo Các..
Ngươi..
Cư Bảo Các quay mặt sang một bên thúc giục ta: "Mau đi trả tiền đi
Tiểu thí hài này, vẫn rất có tâm đấy
Ta cảm động đi đến quầy thu ngân
Thu ngân viên quét qua nhãn hiệu, giá cả hiện ra kém chút khiến ta thổ huyết
Trên đường về nhà, ta tâm tình phức tạp
Có cảm động, có đau lòng, cũng có xúc động muốn nện Cư Bảo Các một trận nho nhỏ
Đến cửa chính, nhìn thấy chiếc đại bôn màu đen quen thuộc kia, ta tâm tình tuyệt không phức tạp, chỉ còn lại một ý niệm duy nhất: Muốn đem chiếc xe này tính cả chủ nhân của nó nện cho nhão nhoẹt
Chương 168: Ảnh gia đình
Mẹ ta trước đây coi Cư Diên là con rể, đối với hắn ân cần vô cùng
Khi tỷ tỷ và hắn chia tay rồi tự sát, nàng coi hắn như con gián
Hiện tại, nàng trả cho Cư Diên tiền lương cao, tuy nói còn chưa khôi phục sự ân cần thời kỳ toàn thịnh, nhưng cũng đã gần như bị hắn thu phục
Vừa vào cửa, ta liền thấy Cư Diên mặc âu phục ngồi tại chỗ mẹ ta vừa rồi, mẹ ta bưng cho hắn một chén nước trái cây, Cư Diên nói: "Đa tạ
Sau đó đặt ly xuống, quay đầu nhìn xem chúng ta vừa bước vào cửa
Cư Bảo Các nhìn thấy hắn, thử thăm dò kêu một tiếng: "Ca ca..
Gặp Cư Diên hờ hững, hắn cũng không dám tiến thêm một bước, đứng cạnh cha ta im lặng
Cha ta cũng biết Cư Diên không chào đón vị đệ đệ này, liền nắm tay Bảo Các an ủi, sau đó hỏi: "Cư Diên à, con không phải đi nước Mỹ sao, sao nhanh vậy đã trở lại
"Làm việc sớm hoàn thành
Hắn nhìn xem túi quà trong tay Cư Bảo Các, "Đây là cái gì
Mẹ ta lập tức nói: "Thằng đệ con ngày mai sinh nhật, Tiểu Hà dẫn nó đi mua lễ vật đó
"À, hắn ngày mai sinh nhật..
Liên Hà cũng có đây sao
Mẹ ta còn tưởng rằng Cư Diên lạnh nhạt là vì nàng tự ý để ta tới, liền giải thích: "Tiểu Hà dù sao cũng cùng Bảo Các là cùng mẹ sinh ra, ta muốn để nàng ở lại cho Bảo Các qua hết sinh nhật rồi hãy đi
Nếu con cảm thấy ồn ào, để nàng trở về là được
Cư Diên nói: "Không cần, cho Bảo Các qua hết sinh nhật rồi đi cũng được
Ta muốn lên lầu nghỉ ngơi, ngủ bù chút, các ngươi cứ tự nhiên
Nói xong, hắn đứng dậy lên lầu
Mẹ ta cầm lấy ly nước trái cây hắn một ngụm cũng chưa uống, uống một hơi cạn sạch, sau đó bĩu môi: "Ban đầu muốn tùy tiện xử lý, hắn vừa về đến cũng không thể tùy tiện, cha của nàng, ông muốn mấy món ngon đi, Bảo Các ngày mai còn có ba bạn học muốn tới
Ta đi nhà hàng xóm xin mấy quả bóng bay màu, nhà hắn trẻ con vừa tổ chức sinh nhật xong, đồ vật còn lại một đống lớn đó
Cư Bảo Các nói: "Cần gì phải xin người khác, nhà ta cũng không phải không mua nổi
Mẹ ta đưa tay tại trên đầu hắn nạo một chút: "Nhìn xem ngươi nóng nảy kìa
Người ta cũng là đồ mới, chỉ là mua nhiều
Có thể không tốn tiền tại sao còn phải mua
Mẹ ta đi ra ngoài cùng bảo mẫu nhà hàng xóm thương lượng, ta cùng Cư Bảo Các đứng ngoài sân đá những hòn đá nhỏ đợi nàng
Nhìn thấy Cư Diên là ta đã muốn đi rồi, chỉ là nhìn thấy Cư Bảo Các đang rầu rĩ không vui thật sự đáng thương
Cư Diên căn bản không biết đệ đệ hắn ngày mai sinh nhật, còn không thèm giả vờ, ngay cả cha ta cũng đã nhìn ra
Ở một đêm thì ở một đêm vậy
Lúc này có cha mẹ ta ở đây, ban đêm ta cùng mẹ ngủ, hẳn là không có vấn đề gì
Hàng xóm rất hào phóng, tất cả đồ vật còn lại đều tặng chúng ta
Đồ vật mang về, cha mẹ ta bơm bóng, ta thì treo những quả bóng màu lên tường
Chẳng mấy chốc, băng dính không đủ dùng, mẹ ta bảo ta đi xuống kệ hàng tầng hầm số 1 tìm
Muốn xuống tầng hầm nhất định phải đi qua đại sảnh, Cư Diên tránh không khỏi cha mẹ ta, ta cứ yên tâm đi
Tầng hầm chứa tạp vật đều ở trên các hàng kệ, giống như nhà kho vậy
Gần cửa ra vào, trên kệ hàng số 1 có mười mấy cái hộp đựng đồ, ta còn phải từng cái lôi ra tìm kiếm
Đèn trần đột nhiên lấp lóe mấy lần, làm ta giật cả mình, khuỷu tay làm rơi một cái hộp đựng đồ phía sau kệ hàng
Hộp đựng đồ rơi xuống, những tấm hình bên trong vãi đầy mặt đất
Ta tranh thủ thời gian thu dọn những tấm hình
Sau đó thấy được một tấm ảnh gia đình hơi ngả vàng
Trên tấm ảnh, một người đàn ông giống Cư Diên đến tám chín phần, nhưng lớn tuổi hơn hắn rất nhiều, ngồi trên chiếc ghế bành chạm khắc hoa, mặc tây phục chải bối đầu, mặt mũi tràn đầy hăng hái, mang theo khí thế và uy nghiêm của nhất gia chi chủ, trong ngực còn ôm một đứa bé
Bên trái người đàn ông đứng một người đàn ông xấu xí, vừa nhìn là biết lão đầu hồi còn trẻ
Bên phải người đàn ông đứng một đại mỹ nhân
Nhìn thấy mặt nàng, ta kinh ngạc che miệng
Vân Trang?
Không, không thể nào là Vân Trang, là một người khác, chỉ là trông rất giống Vân Trang
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng cùng Vân Trang giống nhau, mặc sườn xám, búi tóc, trên khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp không lộ vẻ gì
Mà trên cổ tay nàng, đeo chiếc vòng tay phỉ thúy màu xanh lục chói mắt kia
Chương 169: Trường tình
Nhìn xem chiếc vòng tay phỉ thúy kia, cùng người phụ nữ cực giống Vân Trang ấy, ta cảm giác sau lưng lạnh buốt
Ảnh gia đình của nhà khác đều chụp rất vui vẻ hớn hở, tấm ảnh này nhìn lại thì âm u quỷ dị
Mẹ ta nghe thấy tiếng động, sang đây xem ta: "Thế nào
Bảo ngươi đi tìm băng dính 800 năm cũng không thấy bóng người
"Mẹ, mẹ, mẹ nhìn cái này..
Mẹ ta cầm lấy xem xét, đúng lúc đèn điện lại lóe mấy lần, nàng "ôi" một tiếng: "Tấm ảnh này từ đâu ra
Hù chết người ta, cô gái này là Vân Trang
"Không thể nào, ông nhìn lão đầu còn trẻ như vậy
Mẹ ta ném tấm hình vào trong rương: "Quan tâm nàng là ai, mau thu dọn, nhìn thấy ghê người
Băng dính đâu
"Chưa tìm thấy..
Nàng nói: "Thật ngốc
Nàng từ trên kệ hàng số 1 tùy tiện kéo một chiếc rương, lấy ra băng dính
Ta kinh ngạc nói: "Trên rương lại không viết nhãn hiệu, sao mẹ biết băng dính ở đây
"Ta để ở đó đương nhiên ta biết
"..
Vậy mẹ tự mình xuống lấy đi chứ
Mặc dù rất tò mò về những người trên tấm ảnh, nhưng ta không dám truy vấn ngọn nguồn
Ban đêm ăn cơm, Cư Diên cũng xuống
Trước đây khi hắn ở nhà, dì Trương không lên bàn ăn, nhưng cha mẹ ta không có ý thức đẳng cấp đó, thế nào lên bàn thì lên bàn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cư Diên cũng không nói gì
Trước mặt cha mẹ ta, hắn giả bộ rất bình thường, đối với ta cũng khách khí, giống như khi tỷ tỷ còn sống vậy
Ta còn đang âm thầm phỏng đoán thân phận mỹ nữ kia, mẹ ta liền trực tiếp hỏi ra lời: "Cư Diên à, ta ở tầng hầm thấy một tấm ảnh chụp chung, trên đó có một người phụ nữ mặc sườn xám, giống mẹ của Bảo Các, nàng là ai vậy
Ta vểnh tai lắng nghe
Động tác của Cư Diên dừng một chút, sau đó giống như nhớ tới tấm hình nào, bình tĩnh trả lời: "Mẹ thấy phải là mẫu thân của ta
"Vậy hai người đàn ông và đứa bé bên cạnh..
Cư Diên nói: "Là tổ phụ, phụ thân, còn có ta
Mẹ ta nhìn hắn lại nhìn Cư Bảo Các: "Chẳng trách
Thì ra con giống ông nội con, lúc trước ta còn buồn bực, đúng là bí đỏ uyên ương, anh em ruột cũng không thể kém nhiều như vậy chứ
"Ừm..
Cư Diên cúi đầu xuống, tiếp tục ăn cơm
Cư Bảo Các không phục hỏi: "Dì Đinh, bí đỏ uyên ương là gì
Dì đang mắng cháu sao
Mẹ ta nói: "Ta nói là con với cha con trông thật giống
Đại khái không ai dám ngay trước mặt lão đầu nói hắn xấu
Cho nên Cư Bảo Các đối với nhan sắc của mình hoàn toàn không biết gì, còn rất kiêu ngạo: "Ta là cha ta thân sinh, đương nhiên cùng hắn lớn lên giống
Mẹ ta mang theo vẻ thương hại gật đầu qua loa, tiếp tục đối với Cư Diên đại phát cảm khái: "Không ngờ cha con đối với mẹ con vẫn rất trường tình, kết hôn lần hai cưới Vân Trang cũng giống với nàng như vậy..
Ta dưới bàn đá mẹ ta một cước
Mẹ ta quay đầu nhìn ta một chút, lại nhìn xem Cư Diên đang trầm mặc, hắng giọng, không nói thêm gì nữa
Sau khi ăn xong, công việc một ngày của mẹ ta liền kết thúc, trở về phòng cày phim
Cha ta dẫn Cư Bảo Các ra ngoài tản bộ, Cư Diên không biết đi nơi nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta dọn dẹp phòng bếp sạch sẽ, duỗi lưng một cái, chuẩn bị trở về phòng mẹ ta đi ngủ
Đi ngang qua lối vào tầng hầm, ta nhìn một chút, phát hiện đèn phía dưới vẫn sáng
Buổi chiều đi ra quên tắt đèn ư
Giờ này rồi, thật sự là lãng phí điện
Ta xuống dưới tắt đèn, phát hiện Cư Diên đang đứng giữa kệ hàng, cúi đầu nhìn xem tấm ảnh gia đình trong tay
Hắn nghe thấy tiếng động, quay đầu nhìn qua
Ta lập tức lùi lại một bước: "Ta tới tắt đèn..
Mẹ ta còn thức..
Ta đi trước
Nói xong liền chạy
Hắn không đuổi theo
Trở lại trong phòng mẹ ta, ta tắm rửa nằm bên cạnh nàng, không hiểu sao, luôn có thể nhớ tới biểu cảm của Cư Diên khi ngẩng đầu lên từ tấm ảnh
Hắn đang bi thương
Ta ở trong chăn nhéo mình một cái
Quản hắn làm gì
Chính ta còn thiếu một đống nợ, ta càng bi thương
Chương 170: Ta không đi
Một đêm vô sự
Sáng sớm hôm sau, cha ta thức dậy luộc trứng gà và mì trường thọ cho Cư Bảo Các
Lúc ăn cơm, Cư Bảo Các đem khung ảnh ngày hôm qua mua đưa cho mẹ ta một cái: "Dì Đinh, đây là lễ vật cháu nhận được, tặng dì
Mẹ ta mở ra xem xét, sững sờ một chút: "Cái này..
Cư Bảo Các nói: "Cháu không phải đã nói rồi sao, sẽ bồi thường dì một cái tốt hơn
Mẹ ta cầm khung ảnh, trầm mặc một hồi lâu mới nói: "Cảm ơn nhé
Cư Bảo Các lườm ta một cái, vẻ mặt đắc ý như kế hoạch đã thành công
Tiểu tử này, làm cha ta cảm động, mua chuộc mẹ ta, dùng vẫn là tiền của ta, thật sự là một mũi tên hạ ba con chim mà
Ăn cơm xong, cha ta đưa Cư Bảo Các đến nhà trẻ trong khu cư xá để đi học, trở về mang theo không ít đồ ăn, trong phòng bếp đang đinh đinh đương đương chuẩn bị đồ ăn
Tiệc sinh nhật định vào buổi tối, sớm chuẩn bị tốt đồ ăn, buổi chiều không có bận rộn như vậy
Mẹ ta mở ti vi lớn trong phòng khách, đẩy máy hút bụi đi tới đi lui, nhàn nhã đến giống như đây là nhà nàng
Phòng khách quá ồn, ta ngồi tại bồn rửa sử dụng laptop của Yến Lạc tặng để làm bài tập.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.