Xinh Đẹp Đại Tiểu Thư Có Lỗi Gì Đâu [niên Đại]

Chương 21: Đưa tay nắm ở nàng




Nàng đi mở cửa, quả nhiên là Trần thái thái
Trần thái thái cười hỏi nàng: "Lâm tiểu thư, cùng đi ăn cơm không
Lúc trước gặp được Giang thiếu gia, hắn nói thân thể ngươi có chút không thoải mái, bảo ta qua đây hỏi ngươi có muốn cùng nhau ăn cơm không
Lâm Nhiễm đang không muốn đi ăn một mình, đương nhiên đồng ý
Phòng ăn khoang hạng nhì có đồ ăn coi như phong phú
Có cơm trưa kiểu Tây, cũng có đồ ăn kiểu địa phương có thể chọn, Lâm Nhiễm chọn cá hấp và cải ngọt
Con trai của Trần thái thái thích ăn thịt, lại còn thích loại vị đậm đà, nhất định phải đòi Trần tiên sinh và Trần thái thái gọi món xiên nướng và gà chiên
Trần thái thái thở dài, nói với Lâm Nhiễm: "Cô chọn đúng đó, mấy ngày trước còn được ăn đồ tươi, đợi thêm hai ngày nữa thì trên tàu chắc chỉ còn lại xiên nướng và gà rán thôi, thêm vài ngày nữa thì có lẽ chỉ còn mỗi khoai tây, đừng tưởng chúng ta đang ở trên biển mà có cá tươi, cá tươi thì hai ngày trước ăn hết rồi
Rồi bà lại quay sang nói với con trai, "Ăn xiên nướng hai mươi ngày rồi, coi chừng con thành xiên nướng luôn đấy
"Vậy biến thành cá với biến thành xiên nướng thì biến thành cá cao cấp hơn hả mẹ
Thằng Chí sáu tuổi lanh lợi đáp lại ngay
"Ha,"
Trần thái thái cười khẩy nói, "Ít nhất là không bị nướng thành than đen
"Chẳng lẽ bị hấp thì dễ chịu hơn bị nướng sao
Chí Chí không chịu thua, bảo vệ quyền lợi được ăn xiên nướng của mình, "Hai cái đều chẳng dễ chịu gì, vậy thì tất nhiên con phải ăn cái nào khiến con dễ chịu hơn
Lâm Nhiễm: "..
Rốt cuộc đây là cái kiểu đối thoại gì vậy
Cũng may có người ngồi xuống đối diện cắt ngang cuộc thảo luận tỉ mỉ về chuyện bị hấp hay bị nướng cái nào thoải mái hơn của Trần thái thái và Trần thiếu gia, đó là Hứa Diệc Phưởng
Hứa Diệc Phưởng rất lịch sự hỏi có thể ngồi đối diện không
Trần Hứa Lâm ba nhà đều là người Chiết Giang của thương hội, Trần tiên sinh và Trần thái thái đương nhiên biết Hứa gia đại thiếu gia, họ nhìn Lâm Nhiễm một cái, thấy Lâm Nhiễm không có biểu hiện gì khác thường, họ thở phào nhẹ nhõm, rất nhiệt tình mời Hứa Diệc Phưởng ngồi xuống
Trần tiên sinh và Trần thái thái nhiệt tình, Hứa Diệc Phưởng ôn hòa lễ phép, Lâm Nhiễm thì bất động thanh sắc, một bữa tối ăn uống rất vui vẻ, bầu không khí hòa hợp, ít nhất bề ngoài là như vậy
Từ đầu đến cuối, Lâm Nhiễm không thấy Giang Yến đâu
Trên thực tế, dù có ở ngay vách bên cạnh, mấy ngày tiếp theo, Lâm Nhiễm cũng không mấy khi gặp Giang Yến
Thỉnh thoảng thoáng gặp mặt, Lâm Nhiễm đều cười nhẹ nhàng, rất lễ phép nhưng lại vô cùng cảnh giác lên tiếng chào hỏi
..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng tuyệt không muốn ở trên tàu mà phải quá gần hắn, phòng ngừa xảy ra cái cảnh tượng kia
Giang Yến khi thấy nàng thì lúc lạnh lùng lúc châm chọc, tóm lại đều không có sắc mặt tốt
Ngược lại là Hứa Diệc Phưởng, Trần thái thái thường gọi Lâm Nhiễm đi ăn cơm, Hứa Diệc Phưởng chắc chắn sẽ xuất hiện
Bình thường Lâm Nhiễm đọc sách trên boong tàu, hoặc nói chuyện phiếm với người khác, Hứa Diệc Phưởng hầu như sẽ luôn có mặt đúng lúc
Mấy ngày trôi qua như vậy, người khác đều nhận ra Hứa Diệc Phưởng đối với Lâm Nhiễm không bình thường
Ngay cả Trần thái thái biết rõ nguồn gốc của Hứa và Lâm, biết chuyện Lâm Nhiễm và Giang Yến đã hủy hôn, lại còn đính hôn rồi hủy hôn với Hứa gia nhị thiếu, cũng thấy có gì đó không đúng
Ban đầu không tin, sau cũng bắt đầu nghi ngờ
Một buổi tối, bà hỏi Trần tiên sinh, nói: "Thế Hoài, ông có thấy Hứa đại thiếu đối với Lâm tiểu thư có vẻ không bình thường không
Hắn đang theo đuổi Lâm tiểu thư à
Trần tiên sinh nói: "Có gì lạ đâu
Nếu còn ở Cảng Thành thì còn phải e dè một chút, giờ cùng nhau đến Nam Dương rồi, Hứa đại thiếu muốn theo đuổi thì cứ theo thôi
Đây là sự thật
Trần thái thái lộ vẻ kinh ngạc
"Vậy Giang thiếu gia đâu
Mấy ngày nay hắn toàn đánh bài với mọi người sao
Trần thái thái nói, "Hôm đó tôi thấy Lâm lão gia nhờ vả chúng ta chiếu cố Lâm tiểu thư, có vẻ ông ấy vẫn muốn gả Lâm tiểu thư cho Giang thiếu gia làm con rể, xem ra Giang thiếu gia với Lâm tiểu thư bản thân cũng chẳng có ý gì
Trần tiên sinh cười nói: "Nếu có ý thì đã không hủy hôn, Lâm tiểu thư xinh đẹp quá, Giang thiếu gia chắc thấy không hợp
Trần thái thái thở dài nói: "Bên ngoài đồn Lâm tiểu thư không tốt lắm, tôi thấy cô ấy ngược lại rất được, còn Giang thiếu gia thì dơ dáy hết chỗ nói, mấy ngày nay toàn vào phòng giải trí đánh bài, nghe nói còn chạy xuống khoang hạng ba lêu lổng, tiếc cho tấm lòng của Lâm lão gia, tôi thấy Hứa đại thiếu lại tốt hơn
Có một lần bà đến phòng giải trí tìm chồng, thấy Giang Yến ngồi đó mân mê quân bài, ngậm xì gà, trời ạ, đúng là một thiếu gia ăn chơi trác táng, nhìn thấy mà kinh hãi, còn có mấy cô nàng yểu điệu mê hoặc cứ rúc vào người hắn
Bất quá hắn lại không có hứng thú với phụ nữ
Thấy hắn đục đấy, nhưng không chơi bời với phụ nữ
Nhưng chắc chắn không phải là một mối lương duyên
Vậy nên sau đó Trần thái thái đã một lòng tác hợp cho Lâm Nhiễm và Hứa Diệc Phưởng
Cũng không trách bà được, Hứa Diệc Phưởng kiểu người như vậy, làm ăn và đối nhân xử thế đều cẩn trọng tỉ mỉ, rõ là người có giáo dưỡng tốt, đoan chính đứng đắn, hắn muốn làm người khác thấy tốt thì dễ như trở bàn tay
Theo Trần thái thái, Lâm Nhiễm trải qua hai lần hủy hôn rồi, mà vẫn có người như Hứa Diệc Phưởng sự nghiệp tốt, nhân phẩm tốt, gia thế tốt, lại còn một lòng theo đuổi, đúng là vô cùng may mắn phải lên hương tạ ơn tổ tông đã che chở
Dù nàng rất đẹp, nhưng mỹ mạo mang đến đào hoa đôi khi chưa chắc đã là chuyện tốt, nếu không thì người ta nói hồng nhan bạc mệnh làm gì
Lâm Nhiễm phát hiện Trần thái thái có ý như vậy và còn thể hiện bằng hành động thì có chút nản lòng, không còn muốn ra khỏi cabin, đến bữa ăn cũng không muốn đi chung với bọn họ nữa, đã từ chối hai lần rồi
Hai mươi ngày hành trình, nếu cứ phải mỗi ngày đi cùng nhau thế này, có lẽ không cần đến Nam Dương, người nàng lại dính thêm nhãn
Nàng tuyệt không thích bị người khác chi phối
Một hôm chập tối, trời có chút âm u, trong cabin cũng thấy hơi ngột ngạt
Cũng sắp đến giờ cơm tối, Lâm Nhiễm biết lát nữa Trần thái thái lại qua gọi mình cùng đi ăn, nàng lười phải xã giao nên dứt khoát mở cửa đi lên boong tàu, còn cố ý đi ra tận chỗ ngoặt đuôi tàu không có ai lui tới
Ở đó ngoài việc nhìn thấy xa xa có hai thủy thủ thì không có người khác
Sóng rất lớn, trời âm u, mây đen từ xa đang kéo đến
Lâm Nhiễm đứng một lúc thì đột nhiên cảm thấy hơi sợ hãi, cái biển cả mênh mông vô bờ này, bầu trời tối đen đang nhanh chóng ập đến, ở trong đó, dù vừa mới lên tàu thấy chiếc tàu khách này rất to lớn, lúc này chỉ cảm thấy mình giống như một hạt cát nhỏ trôi nổi giữa biển cả rộng lớn
Một cơn sóng ập tới, làm lòng người cũng phải chao đảo
Lâm Nhiễm cảm thấy mình nên quay về cabin thì hơn
Cabin dù có hơi ngột ngạt, nhưng không đáng sợ như vậy
Nàng vừa quay người định trở lại, thì ngoài ý muốn nhìn thấy có một người đứng ở chỗ ngoặt cách đó không xa
Mặc một bộ đồ thường màu xám, tay nắm chặt lan can, ống tay áo bị kéo lên, gió thổi y phục của hắn, dáng người cao thẳng, chân dài, khiến người ta tim đập nhanh, gầy gò nhưng lại mang vẻ lạnh lùng và im lặng đến rợn người
Nếu là bình thường, Lâm Nhiễm đương nhiên sẽ lập tức bỏ đi
Nhưng thời tiết như thế này, tình cảnh như thế này, hắn lại một mình đứng đó, Lâm Nhiễm nghĩ đến ba chiếc tàu hàng nhà Giang gia bị chìm ở biển nửa năm trước, còn cả ba của hắn nữa, nàng do dự một chút, vẫn bước đến gần
Trong những thời khắc này, con người trước thiên nhiên đều trở nên quá nhỏ bé, chứ đừng nói đến mấy thứ cảm xúc cỏn con này
"Sắp có lốc xoáy sao
Nàng đứng cách sau lưng hắn một bước hỏi
Không thấy hắn phản ứng, nàng đang do dự có nên tiến lên một chút nữa hay không, hay là cứ đứng như vậy thôi thì bỗng nhiên hắn quay đầu nhìn nàng
Đôi mắt đen láy, trời âm u, cả người dường như hòa làm một với mây đen đang ập tới
Nhưng hắn bình tĩnh nhìn nàng, mây đen trong mắt cũng từ từ chìm xuống tận đáy, đến vực sâu, đôi mắt trở lại vẻ lạnh lùng thường ngày
"Có,"
Hắn nói, "thấy phía bên kia không
Lốc xoáy giờ đang ở đó, chắc chưa đầy mười phút nữa là đuổi kịp chiếc tàu này, buổi tối nhớ đóng chặt cửa sổ, sợ thì đừng có hiếu kì kéo rèm ra nhìn
"Có lẽ ta sẽ vẫn muốn nhìn thôi," Lâm Nhiễm thở dài, nhìn xem chương mới nhất của quyển truyện rồi nói, "Chắc chắn sẽ nhìn, nhưng cũng sẽ sợ, có vẻ là hết thuốc chữa rồi
Nàng đi đến đứng bên cạnh hắn, dựa vào lan can, không nhìn hắn, chỉ nhìn biển sóng đang cuộn trào và mây đen bên ngoài, lát sau, thấp giọng nói một câu: "Thật xin lỗi
Bất kể cái "Nàng" trong sách có phải là chính nàng hay không, nàng đều nợ hắn một câu thật tâm xin lỗi
Nhất là ở trên biển rộng thế này, khi mây đen kéo đến, gió bão đang nổi lên như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng không biết, hắn muốn vượt qua đêm giông bão này như thế nào
Hay đã từng vượt qua những tai họa kia ra sao sau những ngày tháng không ngủ đó
Nghĩ như vậy, nàng ngược lại thấy những quan hệ mờ nhạt trước kia có vẻ ổn thỏa hơn, những hình ảnh kia có lẽ chỉ là suy đoán hoặc viễn cảnh tương lai
Ít nhất như vậy, gánh nặng trong lòng nàng sẽ không quá lớn
Hắn nghiêng đầu nhìn nàng chằm chằm một lát, đột nhiên nói: "Mấy ngày nay ngươi tránh mặt ta là sợ ta thích ngươi
Lâm Nhiễm: "...Đâu có
Dừng một chút, nàng không chịu thua nói: "Mà thôi, thái độ của ngươi cũng có tốt hơn chút nào đâu
Giang Yến cười khẽ, tay vuốt ve lan can, nói: "Ngươi thích Hứa Diệc Phưởng
Lâm Nhiễm không ngờ hắn lại nhảy sang câu hỏi này, ngẩn người một chút, cau mày nói: "Không thích
Giang Yến lùi về phía buồng nhỏ trên tàu, nói: "Đi thôi, đi ăn cơm
Lâm Nhiễm: "


Sao lại đột ngột vậy
Giang Yến nở nụ cười mang theo chút ý cười trêu tức, nói: "Hay là ngươi định mấy chục ngày tới không ăn cơm
Ngày nào cũng trốn trong phòng gặm bánh nướng
Lâm Nhiễm: "..
Nàng không có
Nàng chỉ là sắp xếp thời gian thôi
"Đây đâu phải là phong cách của ngươi, vì hành vi của người khác mà làm khổ mình,"
Hắn cười nhạt nói: "Ở Cảng Thành, lúc lợi dụng ta không phải lợi dụng đến không còn một giọt nước sao
Ngay trước mặt tất cả người Giang gia nói mình và ta tình sâu nghĩa nặng, bị ta từ hôn nên đau khổ gần chết
Lâm Nhiễm: "..
Chẳng phải tại bất đắc dĩ sao
Với cả, tốt nhất hắn vẫn đừng nên cười, cười lên làm người ta sợ hãi
"Đi thôi,"
Hắn nói, "lần trước không phải ngươi hỏi ta, trước đây có thích ngươi không sao
Lúc đó không cho ngươi đáp án là vì lần đầu tiên ta cho ngươi đáp án xong ngươi liền nổi trận lôi đình, xoay người chạy đi đính hôn với Hứa Nhị, lần này ta sợ ngươi lại nổi trận lôi đình làm chuyện dại dột
Nhưng xem ra ta đã sai, bây giờ ngươi còn có vẻ sợ ta có ý gì với ngươi
"Vậy hiện tại ta nói cho ngươi biết, trước kia ta không thích, còn rất phiền phức, trước kia tính ta không được kiên nhẫn, bây giờ cũng không quá tốt, nhưng ta đã hứa với Lâm thúc sẽ hộ tống ngươi đi Nam Dương, nên không mong sau này lại phải giúp ngươi giải quyết những chuyện vớ vẩn..
Chuyện của Hứa Nhị lần trước coi như đã giải quyết một lần
"Ta dẫn ngươi đi phòng ăn, nếu không muốn bị mấy ánh mắt dính lấy, thì cứ ngẩng cằm lên mà đi, kệ chúng nó, nên làm gì thì làm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Nhiễm: "..
Nàng nên cảm kích hắn, nhưng lại có chút tức giận
Người này cứ mở miệng là có khả năng chọc giận người khác
Nàng cắn môi, liền thẳng lưng tiến lên khoác tay hắn, nói: "Ai cần ngươi thu xếp chứ
Chuyện của Hứa Nhị lần trước ta cũng có để ngươi làm gì đâu, dù có thì đó cũng là hợp tác, ngươi không có lợi sao
Ngươi cùng người ta làm ăn không cần bỏ ra cái gì à
Nếu không cả ngày ngươi cùng đám người kia đánh bài làm gì
Giang Yến biết nàng không dễ bị kích động, nhưng không ngờ nàng sẽ trực tiếp khoác tay mình
Hắn chỉ cảm thấy nổi hết cả da gà, tay nắm chặt, cúi đầu nói: "Cả ngày đánh bài, chẳng phải là ta ham cờ bạc
"Ai ham cờ bạc cũng không thể là ngươi,"
Lâm Nhiễm hừ một tiếng nói, "Nếu ngươi mà ham cờ bạc ta còn dám đưa tiền cho ngươi đầu tư làm ăn đấy, ta đang đợi kiếm tiền, không có nửa phần hảo tâm áy náy đâu nhé, Giang Yến, nếu ta có áy náy thì cùng lắm lương tâm trỗi dậy nói với ngươi một tiếng xin lỗi thôi, nhưng đó đã là giới hạn, tuyệt đối sẽ không bỏ ra một đồng nào đâu
"À,"
Giang Yến nói: "Vậy ta sẽ cố gắng thắng tiền chứ không thua tiền
Thực ra, câu suýt thốt ra là "Vậy nên lương tâm của ngươi một xu cũng không đáng", nhưng thôi, cứ thuận theo nàng một lần
Lâm Nhiễm kéo Giang Yến đi về phía buồng nhỏ trên tàu, vừa đến cửa buồng thì một tia sét lớn từ không trung xẹt qua, đánh thẳng xuống biển, ngay sau đó tiếng sấm nổ ầm trời vang lên, Lâm Nhiễm cảm thấy tim mình như muốn nổ tung, nàng kéo tay hắn lại túm lấy vạt áo hắn, hắn cúi xuống, nắm chặt tay nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.