Lâm Nhiễm ngồi phía trước xe nói chuyện với bác gái Lâm
Giang Yến và Hứa Diệc Phưởng ngồi sau xe thì hai mặt nhìn nhau đầy vẻ chán ghét
Người lái xe là một tay lái gà mờ, nói tiếng Indonesia, tiếng Anh, và một chút tiếng phổ thông đơn giản, không hiểu tiếng Việt
Im lặng được nửa đường thì Hứa Diệc Phưởng mở miệng trước: “Giang thiếu định là sẽ đính hôn trước với A Nhiễm hay là cưới luôn?”
Giang Yến nhướn mày trêu tức, đầu cũng không hề ngoảnh lại, nói: “Ta thấy ngươi nên gọi Lâm tiểu thư thì thích hợp hơn.”
Hứa Diệc Phưởng: “...”
Hắn nghiến răng, nói: “Từ nhỏ A Nhiễm đã gọi nàng như vậy rồi.”
Giang Yến: “Khi nhỏ ngươi còn đóng bỉm, bây giờ còn đóng sao?”
Hứa Diệc Phưởng nổi gân xanh, người vốn điềm tĩnh như hắn cũng siết chặt nắm đấm, nghĩ muốn đánh nhau với Giang Yến một trận
Đương nhiên, hắn cũng biết, so nắm đấm với Giang Yến lớn lên ở bến tàu thì hắn chẳng khác nào tự rút gân
Hắn cười khẩy, nói: “A Nhiễm biết ngươi thô lỗ như vậy sao?”
Giang Yến lúc này mới chịu quay đầu
Hắn đưa tay lên vai Hứa Diệc Phưởng, khiến mặt Hứa Diệc Phưởng méo mó
Giang Yến rút tay, xoa xoa các đầu ngón tay, hờ hững nói: “Nàng có biết hay không thì cũng là chuyện riêng giữa ta với nàng
Hứa đại thiếu, làm người phải có quy tắc, đừng có nhòm ngó người khác, đó là đạo đức cơ bản
Đáng tiếc Hứa gia các ngươi từ trên xuống dưới đều không hiểu đạo lý này
Đụng vào ta thì thôi, chứ đụng đến ta rồi, thì không chỉ đơn giản là thương gân động cốt.”
Hứa Diệc Phưởng giận đến cả người run rẩy
Nhưng rốt cuộc vẫn phải nhịn
“Đồ hung hăng càn quấy,”
Hứa Diệc Phưởng nghiến răng nói, “Giang thiếu có thể dọa được ta, nhưng dọa được bác gái nhà họ Quý sao
Theo ta biết, bác gái nhà họ Quý không có con gái, từ nhỏ đã thương yêu cô cháu gái duy nhất này
Từ khi mẹ nàng qua đời, vẫn luôn liên tục đi tin đến Cảng Thành, muốn đón về nuôi dưỡng
Bây giờ đã về Nam Dương rồi, làm sao có thể thả nàng về Cảng Thành được nữa
Với cả nhà họ Quý thiếu gia nhiều như vậy, hai cậu con trai của bác gái Quý cũng chưa kết hôn, người cháu trai trưởng nhà họ Quý ba năm trước cũng chưa có vợ, trong mắt bác gái Quý, bọn họ chắc chắn hơn hẳn Giang thiếu.”
Giang Yến nhìn hắn, nói: “Hóa ra nhà các ngươi dựa vào những thứ bàng môn tả đạo để lập nghiệp sao
Hứa đại thiếu, ta vẫn nghĩ ngươi là cành măng tốt của nhà các ngươi, giờ xem ra cũng chẳng khác gì người nhà họ Hứa
Đúng thôi, mưa dầm thấm đất, học được thủ đoạn cũng chỉ có mấy thứ này.”
Mặt Hứa Diệc Phưởng thoáng ửng đỏ
Hắn biết Giang Yến không phải người bình thường
Đại thiếu gia Giang gia mạnh mẽ, mà lại suốt ngày lẫn lộn cùng đám công nhân bến tàu đủ loại thành phần
Biết hắn đánh nhau hung hăng, nhưng không ngờ lời hắn nói cũng hung hăng không kém
...Ngược lại hắn đánh giá thấp hắn rồi
Trên đường đi hai người không ai nói gì nữa
Đến Quý gia, Lâm Nhiễm xuống xe liền thấy Giang Yến mặt lạnh lẽ tanh khoanh tay, còn Hứa Diệc Phưởng thì mặt xanh như tàu lá
Vẻ mặt của Giang Yến thì thôi không nói, còn Hứa Diệc Phưởng mặt mày xanh xám thì quả thật hiếm thấy
Đương nhiên, sau khi xuống xe, bọn họ rất nhanh đều giống như lật mặt, trở lại vẻ ôn hòa nhã nhặn
Lâm Nhiễm cũng chẳng buồn quan tâm đến họ
Quý gia ở trong một căn biệt thự riêng biệt ở khu Hải Tân
Có bà Quý, gia đình cháu trai đích tôn, còn có nhà nhị phòng bác gái Lâm
Cháu trai đích tôn Quý gia có một trai một gái, trưởng tử Quý Học Chu quản lý công việc làm ăn của gia tộc, con gái Quý Đa Vân giống như thứ tử Quý Học Lễ nhà bác gái Lâm, đều đang du học ở nước ngoài
Vợ của Quý Học Chu qua đời ba năm trước, không có con
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho nên Quý gia nhà rộng, nhiều người nhưng con cháu lại không nhiều
Chỉ có hai người con trai trưởng là Quý Học Chu và Quý Học Minh của nhị phòng, mà hai người này tuổi thật ra cũng không còn nhỏ
Cho nên Lâm Nhiễm đến Quý gia, không chỉ có bác gái Lâm vui vẻ, mà ngay cả bà Quý và Quý Đại thái thái cũng rất vui mừng
Bà Quý là người Bắc Bình, thời dân quốc theo gia đình đến Nam Dương
Bà kéo tay Lâm Nhiễm, cùng Quý Đại thái thái và bác gái Lâm nói: “Từ khi A Vân đi du học, trong nhà trở nên vắng vẻ
Đi học Chu và Học Minh thì cứ như câm như hến, bây giờ thì tốt rồi, có một cô bé tới, vừa vào phòng, lòng ta cũng trở nên tươi tắn theo.”
Rồi lại hỏi Lâm Nhiễm, có nghe hiểu tiếng phổ thông không, có thể nói được không
Lâm Nhiễm gật đầu, dùng tiếng phổ thông đáp lời bà: “Con nói được ạ, quê mẹ con ở Bắc Kinh, chính là nói tiếng phổ thông, nên ba con từ nhỏ đã mời người dạy con, ở nhà thỉnh thoảng cũng sẽ nói.”
Bà Quý lại càng vui vẻ, nói với Quý Học Minh và bác gái Lâm: “Ta nhớ đại đa số các ngươi đi học đại học đều là ở trọ nhỉ
A Uyển này, ta thấy nên để A Nhiễm ở nhà đi, như vậy A Nhiễm sẽ được chăm sóc tốt hơn, trong nhà cũng thêm náo nhiệt
Ở trong phòng này, thật là buồn quá rồi.”
Bác gái Lâm nhìn Lâm Nhiễm, nói: “Ta cũng nghĩ như vậy, sẽ nói chuyện kỹ với A Nhiễm.”
Quý gia là nhà kinh doanh buôn bán, họ không như bác gái Lâm có thành kiến với Giang Yến và Hứa Diệc Phưởng, vẫn nhiệt tình chào đón họ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bà Quý thích náo nhiệt, thậm chí còn nói với họ: “Các cháu đều đến Nam Dương để giải quyết công việc, cũng không ở lại lâu, ta thấy không cần phải tìm chỗ ở khác làm gì, cứ ở nhà ta đi.”
Lúc này Giang Yến và Hứa Diệc Phưởng đều từ chối bà
Giang Yến nói: “Nhà cháu có nhà ở gần đây rồi, xin không làm phiền lão thái thái.”
Hứa Diệc Phưởng cũng nói đã sắp xếp xong xuôi, bà Quý lúc này mới thôi
Nghĩ đến việc mấy người Lâm Nhiễm đi xe mệt mỏi, bà Quý và những người khác không nói thêm mấy câu, liền để bác gái Lâm đưa Lâm Nhiễm đi sắp xếp phòng ốc trước, nói: “Nghỉ ngơi thật tốt đi đã, đến lúc ăn tối chúng ta sẽ nói chuyện kỹ hơn.”
Bác gái Lâm liền để người hầu đưa Giang Yến và Hứa Diệc Phưởng đi phòng khách
Sau đó kéo tay Lâm Nhiễm nói: “Phòng của A Nhiễm ở ngay cạnh phòng anh họ của con, tầng đó là phòng của mấy anh chị họ con
Có điều bây giờ A Vân và Học Lễ không có ở nhà, chỉ còn lại anh họ con thôi
Ta nghĩ sau này anh họ con sẽ ngày ngày kèm con học, sắp xếp như vậy cũng tiện.”
Lâm Nhiễm: “???”
Nàng có chút mờ mịt không biết làm sao
Chuyện này dường như có chút không thích hợp thì phải
Nàng quay đầu vô thức nhìn Giang Yến, liền thấy mặt Giang Yến đang đen thui
Lâm Nhiễm: “…”
Bác gái Lâm nhìn vẻ mặt của mọi người, cười tủm tỉm
Chờ kéo tay Lâm Nhiễm đi đến phòng khách, nàng liền hỏi Lâm Nhiễm: “A Nhiễm, con với Giang Yến bây giờ là tình huống gì
Ba con mấy ngày trước mới gửi cho ta một lá thư, nói với ta chuyện con và Hứa Nhị hủy hôn, còn có chuyện xưởng nhuộm Lâm gia
Ba con nói với ta, Giang Yến là người có trách nhiệm, có đảm đương, là một đối tượng đáng để gửi gắm cả đời
Vậy nên khoảng thời gian các con ở Nam Dương, nếu có cơ hội thì hãy vun đắp cho hai con
A Nhiễm, ý con thế nào?”
Lâm Nhiễm cảm thấy tuy rằng nàng có chút ký ức, nhưng thật ra không quen lắm với bác gái
Nàng cảm thấy bản thân mới đến nơi này, liền bị nhét ở sát vách một người anh họ chưa kết hôn
Mà cả tầng lầu đó chỉ có hai người, khiến nàng có chút hoang mang
Tuy rằng nhìn anh họ kia ôn hòa lịch sự
“Bác gái à,”
Nàng suy nghĩ cẩn thận một lát rồi nói: “Hôn nhân là chuyện của riêng con, con làm chủ hai lần đều rối tung cả lên
Lần thứ nhất hủy hôn với anh A Yến, khiến xưởng nhuộm lâm vào nguy cơ, lần thứ hai đính hôn với Hứa Diệc Lâm, khiến cả nhà đều gặp nguy
Cho nên hiện tại con có hội chứng sợ cưới rồi
Cứ hễ nghe đến muốn đính hôn kết hôn với ai đó là con kinh hoàng muốn chết
Ngay cả hôm nay nhìn thấy anh họ và anh Học Chu, con cũng hơi sợ hãi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nên bác gái có nghe ba con nói qua không, là con đã từng nói năm năm không tính chuyện cưới xin, lúc đó con nói thật lòng
Nhưng con sợ ba con lo lắng, nên mới nói đến Nam Dương học
Như vậy con sẽ có cớ để tập trung vào việc học, không phải lo chuyện kết hôn nữa.”
Bác gái Lâm: “…”
“Bác gái, chuyện này bác đừng nói với ba con, kẻo ông lo,”
Lâm Nhiễm tiếp tục cố gắng nói, “Con nghĩ có lẽ đây chỉ là di chứng của việc hủy hôn hai lần liên tiếp
Có lẽ một thời gian nữa sẽ tốt hơn
Dù sao con muốn đi học, nên cứ an tâm chăm sóc bản thân cho tốt đã.”
Lâm Nhiễm xem như nhìn ra rồi, bác gái Lâm hết sức mong mỏi chuyện hôn nhân của nàng
Thậm chí không chỉ có bác gái Lâm, mà cả bà Quý và Quý Đại thái thái cũng rất quan tâm
Nếu như nàng cứ ở lại Quý gia, không nói là nàng có thích hay không, chỉ sợ Giang Yến cũng sẽ nổi điên mất
Nàng dứt khoát mượn cớ để phòng ngừa rắc rối về sau, như vậy thì sau này nàng đưa ra việc đến trường ở trọ cũng là chuyện đương nhiên
Bác gái Lâm thương nàng là thật lòng, đến lúc đó nhất định sẽ còn giúp nàng che giấu
Nàng cảm thấy lý do này của mình thật là hoàn hảo
Chỉ là bác gái Lâm nghe hồi lâu mà vẫn chưa kịp phản ứng
Đợi đến khi phản ứng lại thì vừa tức giận lại vừa đau lòng
Đau lòng là vì cô cháu gái của mình ban đầu vốn rất yêu đời mà giờ đây lại sợ hãi tình cảm, sợ đàn ông
May là còn nghĩ đến chuyện đi học, chứ không thì đã đi tu rồi ấy chứ
Tức giận đương nhiên là nhằm vào Giang Yến và người nhà họ Hứa
Giang Yến hiện tại vẫn đang khó chịu trong phòng khách, chẳng hiểu vì sao lại bị bác gái Lâm cho thêm mấy bút
Ngày thứ hai Giang Yến rời đi, khi đó Lâm Nhiễm ra ngoài tiễn hắn
Lâm bác gái không mấy muốn, nói: "Để đại biểu ca ngươi đi đưa là được rồi
Lâm Nhiễm lại vẻ mặt thành thật kiên trì là mình đưa, nói đây là lễ phép, vì trên đường đi chịu Giang Yến chiếu cố rất nhiều, nên đến xem hắn thu xếp ổn thỏa mới an tâm
Lâm bác gái nhìn dáng vẻ thật lòng của nàng mà đau răng, nhưng nghĩ đến nhà Giang Yến xảy ra chuyện, cuối cùng thở dài, vẫn là để Quý Học Minh lái xe chở Lâm Nhiễm đi đưa Giang Yến
Bà ta ngược lại không lo Giang Yến với Lâm Nhiễm sẽ có gì, nếu hai đứa có thể có gì thì từ nhỏ đã đính hôn rồi, cũng sẽ không thành ra thế này
Nơi ở của nhà họ Giang cách nhà họ Quý không tính quá xa, lái xe hai mươi phút
Khi xuống lầu, Lâm Nhiễm để Quý Học Minh ở dưới chờ một lát, mình đưa Giang Yến lên trên
Nơi ở tại tầng ba
Là một căn nhà bốn phòng
Nhà họ Giang làm vận tải thuyền bè, mỗi năm đều đến Nam Dương rất nhiều lần, cho nên đã mua căn phòng này tạm thời dừng chân
Giang phụ qua đời, nơi này đã gần một năm không có ai ở, đầy bụi bặm
So với nhà họ Quý náo nhiệt, nguy nga, sáng sủa sạch sẽ thì khác nhau một trời một vực
Lâm Nhiễm đẩy cánh cửa phòng bên trong ra, một lớp bụi rơi xuống, làm nàng sặc phải ho khan mấy tiếng
Giang Yến đứng phía sau nàng một lát, sau đó từ phía sau ôm lấy nàng, nói: "Muốn chuyển tới ở cùng ta không
Ngươi không hề thích nhà họ Quý
"Ta sao lại không thích
Lâm Nhiễm khẽ hừ một tiếng nói
"Ngươi luôn luôn nói dối,"
Hắn nói, "Nhiễm Nhiễm, ngươi có biết không, lúc ngươi nói dối đặc biệt sinh động, giống như thật vậy, người khác luôn bị ngươi dọa cho ngẩn người, nhưng ta lúc nào cũng liếc mắt là có thể nhìn ra
Bọn họ đều chưa thấy bộ dạng thật sự của ngươi, lúc ngươi nói thật ngây ngốc, nhưng ta rất thích, Nhiễm Nhiễm, ngươi không thích nhà họ Quý, không thích các nàng thay ngươi sắp xếp phòng, sắp xếp đàn ông, sắp xếp hết thảy mọi thứ, đúng không
Hắn đột nhiên rất vui vì nàng mất trí nhớ
Bởi vì toàn thế giới chỉ có hắn biết nàng mất trí nhớ
Thế giới này, nàng cũng chỉ muốn mở lòng với hắn...