Bác gái Lâm nghe chồng nói vậy thì lại không vui
Nàng mất hứng nói: "Lời này của ngươi là ý gì
Cái gì gọi là nguyện ý tiếp nhận những thứ này
A Nhiễm thì sao
Thích A Nhiễm nhiều người như vậy, cái tên cháu trai bao nhiêu năm không động lòng phàm của ngươi không phải cũng đã động tâm sao
Nói đến đây lại "A" một tiếng, "Ngươi bây giờ nói vậy, ta thấy mẹ ngươi, anh trai và chị dâu ngươi đều nhắm vào A Nhiễm, muốn gả nó cho thằng Học Chu mà sao lúc đó ngươi không nói gì
Ta thấy ngươi rất đồng ý mà
Sao bây giờ lại nói tính A Nhiễm không tốt, người thường không chịu được
Đây là đang làm ầm ĩ lên rồi
Quý Trọng Bình thở dài
Hắn vỗ vỗ vợ mình, nói: "Đúng đúng đúng, ta giả dối ta hai mặt, ta đương nhiên biết chỗ tốt của A Nhiễm, nó thông minh lanh lợi, xinh đẹp khỏi phải nói, lại có tài kinh doanh, đúng như mẹ nói, nó là người có vận lớn và phúc lớn, nếu Học Chu thật sự có thể lấy được nó thì đó là phúc của Học Chu thôi, còn việc hai đứa có hợp nhau không thì cũng phải thử mới biết được
"Thật ra ta cũng không thấy tính A Nhiễm có gì không tốt, nó dung mạo hơn người, có tính này mới đè ép được, người khác mới không dám khinh dễ, chính nó là một tiểu thư như vậy thì mới nên có tính tiểu thư như thế, như vậy mới hợp với vận khí và phúc khí của nó
Lời này bác gái Lâm thích nghe, trong lòng lúc này mới nguôi giận đi nhiều
Quý Trọng Bình thừa cơ khuyên nhủ, nói: "A Uyển, A Nhiễm không phải cô nương bình thường, trong lòng nó có chủ kiến, nó với Giang Yến hai đứa thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau, nếu mà chịu thiệt thì đã sớm chịu rồi, còn do dự đến giờ, mà Giang Yến lại toàn tâm toàn ý muốn khôi phục hôn ước với nó thì chứng tỏ mọi chuyện không như cô nghĩ, cô hà tất phải nhúng tay vào nhiều như vậy
"Cô nghĩ sao thì suy bụng ta ra bụng người, nghĩ lại chính mình, hồi còn trẻ có ai có thể trói buộc được cô không
"Lúc trước chúng ta bên nhau, cô muốn theo ta đến Nam Dương, nhà cô ai muốn
Cô nói nếu mà có một bà cô nào, suốt ngày lấy danh nghĩa vì tốt cho cô mà lải nhải bên tai cô, quản cái này, quản cái kia, cô có phiền không
Sau này cô còn muốn qua lại với người đó không
"Cũng là may A Nhiễm lanh lợi mà lại bao dung, nếu không thì đừng nói cô chỉ là một bà cô trước đây không mấy khi gặp, mà chính là mẹ ruột của nó thì hai người cũng đã sinh hiềm khích
Theo ta thấy, nếu cô thật sự thương nó thì hãy xem nó thích gì, thật sự muốn gì, đối tốt với nó một chút, đợi đến lúc nó gặp khó khăn thì đứng ra giúp đỡ nó, đó mới là một người cô mà nó vui vẻ
"Cô xem cô đi, từ khi nó đến Nam Dương, luôn nghĩ ngăn cản nó làm cái này, ngăn cản nó làm cái kia, cũng may là nó có chính kiến, lại bao dung phân biệt phải trái, chứ cô đừng có quá đáng, không thì cô nghĩ xem, người ta bố nó một lòng muốn thúc đẩy hôn sự, hai đứa muốn thì cũng cố ý, cô ngăn cản làm gì
"
"Người không biết còn tưởng cô thấy cháu gái đẹp, muốn gả nó cho người thừa kế đích tôn của nhà Quý, tâm tư không thuần đâu
Bác gái Lâm: "..
Bác gái Lâm vừa buồn bực vừa thấy khó chịu
Sáng sớm hôm sau, Lâm Nhiễm rời giường liền thấy bác gái mình đang ngồi trong vườn uống trà đọc sách
Lâm Nhiễm đi ra ngoài ôm lấy nàng, cười nói: "Bác gái, người nhất định phải gọi họa sĩ vẽ lại cái thần thái vừa rồi của người, thật sự đẹp như tranh
Bác gái Lâm vốn đang ỉu xìu, nghe vậy vẫn không nhịn được cười, nỗi lòng rối bời một đêm cũng được buông lỏng
Nàng đặt quyển sách xuống bàn, kéo Lâm Nhiễm đến ngồi bên cạnh mình, sau đó mở một chiếc hộp trên bàn ra, lấy từ bên trong một chiếc mặt dây chuyền ngọc tử óng ánh, ướt át, như có nước đang chảy bên trong, hình một chú cá nhỏ, trông thật sống động linh hoạt
Nàng đeo dây chuyền cho Lâm Nhiễm, vừa đưa tay thấy trên xương quai xanh trắng nõn của nó có một vết đỏ sậm, nàng dừng tay một chút, giúp nó đeo ngay ngắn, sửa sang lại quần áo, dịu dàng nói: "Đây là vật ta ngẫu nhiên có được, thấy đáng yêu vô cùng, hận không thể sinh một đứa con gái để đeo, giờ cho con, rất hợp hoàn cảnh, mong rằng cuộc sống sau này của con lúc nào cũng như cá gặp nước, nếu không có nước hoặc nước không hợp thì hãy tranh thủ đổi sang cái hồ khác
Lâm Nhiễm: "..
"Được rồi, chúng ta trò chuyện một chút đi, nói chuyện vài hôm nữa con hãy ra ngoài chơi, có thể đi chùa Song Lâm xem, cầu một quẻ
Lâm Nhiễm thấy ý kiến này không tệ
Nó đang nghĩ hai ngày này ngoài việc đi bờ đông xem việc trồng trọt thì làm gì
Nó sờ con cá ngọc lạnh lẽo, thật sự thích, ngọt ngào nói, "Nói gì nào bác gái, người muốn hỏi gì cứ hỏi, con chắc chắn sẽ nói cho người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ừ, vậy nói cho ta biết, Giang Yến đối với con rốt cuộc có được không, con đối với nó rốt cuộc đến mức nào,"
Bác gái Lâm lại đưa tay cầm chiếc hộp khác trên bàn lên, "Nói đi, cái này tặng cho con
"Lại có quà
Lâm Nhiễm cười, đưa tay cầm lấy chiếc hộp kia, còn chưa mở, chỉ giật giật dây lụa trên hộp, "Cũng được thôi, dù sao con muốn gì hay làm gì thì hắn cho dù mặt mày cau có, không tình nguyện thì cuối cùng cũng hầu như sẽ giúp con, mà cho dù hắn không giúp thì bản thân con cũng làm được, không làm cũng không sao, còn có chuyện khác mà làm
Bác gái Lâm: "..
Nàng đích xác là quá lo
"Vậy thì được rồi,"
Bác gái Lâm bị vẻ ngọt ngào trên mặt nó làm cho tan nát cõi lòng, không muốn bận tâm nữa, "Thôi đi, cũng không cần bắt Giang Yến đến gặp ta, ta đã nói với con là mỗi lần gặp nó là đầu ta đau, sau này con về cũng không cần dẫn nó theo, ta thấy nó cũng không muốn gặp ta, con tự mình đến là được rồi, dù sao cũng phải chú ý đến chừng mực, nếu mà không muốn kết hôn thì chú ý chút, có thai thì tuyệt đối đừng có mà nói không muốn, hại thân thể, phải cưới ngay..
Nói đến đây thì mặt lại căng ra, "Nhưng ta khuyên con tốt nhất là đừng vội có con, mang thai sinh nở đều không phải chuyện đơn giản, cứ chờ đến khi chuẩn bị xong xuôi, thật sự muốn thì hãy tính, như vậy không chỉ là có trách nhiệm với con, mà cũng có trách nhiệm với đứa trẻ
Lâm Nhiễm cảm thấy bác gái Lâm thật là lo xa
Nhưng nghe bác gái nói vậy, trong lòng nó lại hơi xao động, ngón tay liền mở chiếc hộp đang cầm trên tay, quả nhiên đúng như nó nghĩ, những thứ đó xếp hàng chỉnh tề
"Bác gái..
Lâm Nhiễm thực sự cạn lời
Hôm qua còn hết sức phản đối, nói Giang Yến không phải thứ tốt, tóm lại những lời tương tự vậy đó, hôm nay liền tặng nó cả một hộp những thứ đồ chơi này sao
Đương nhiên, nó lại thấy thích
Sớm muộn gì cũng dùng đến thôi
Nó cũng ngại đi mua, mà Giang Yến cũng không đi mua
Nó đưa tay cầm một cái lên, hỏi bác gái: "Thứ này dùng tốt không
Bác gái Lâm thấy cháu gái mình cầm thứ này mà ngoài sắc mặt có hơi ửng hồng, còn lại thì rất bình tĩnh mà lại không biết xấu hổ hỏi có dùng tốt không, liền thấy đã đưa đồ đúng chỗ rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người xưa thật là thông minh, muốn chặn nước, tốt nhất nên khơi thông chứ đừng bít kín
"Chưa từng dùng qua sao
Nàng nhìn nó xem đến trang mới nhất đọc đầy đủ nội dung chương, "Là vẫn không cần dùng hay là vô dụng
Hừm, nói hay không, không nói là thu hồi quà đó, cả cái này nữa,"
Nàng nói rồi đi lấy quyển sách lúc nãy nàng để trên bàn, đẩy đến trước mặt Lâm Nhiễm
Lâm Nhiễm đưa tay mở ra, thực sự giật mình run lên, đương nhiên cũng chỉ là giật mình vì ngoài ý muốn nên mới thoáng chút rung động
Nó rụt tay lại, ngẩng đầu nhìn bác gái mình hết sức cạn lời, nói: "Bác gái, vừa nãy người đang xem cái này hả
Buổi sớm tinh mơ, ánh nắng tươi đẹp rạng rỡ
Bác gái nó một vẻ tao nhã thư thái ngồi trong vườn hoa tựa ghế đọc sách, ai mà ngờ nàng lật xem Xuân Cung Đồ đâu
Bác gái Lâm cười khẽ, nói: "Vậy con cho là ta đang xem cái gì
Đại tục đã là tao nhã, loại vật này con có thể dùng con mắt tỉnh táo Thanh Chính để xem, ấy là có tâm tính vững vàng
Con nói cho ta biết câu hỏi hồi nãy bác gái hỏi, là không cần dùng, hay là cần dùng nhưng vô dụng, không muốn đáp cũng không sao, vậy những món quà này con cứ để đó, khi nào con dùng đến được thì bác gái sẽ cho con
Lâm Nhiễm cúi đầu nhìn cuốn sách kia
Chỉ mới nhìn thoáng qua, hình ảnh tuy kinh người nhưng lại rất tinh mỹ, quan trọng là tư thế rất lạ
Nghĩ đến đây thì lòng thực sự ngứa ngáy
Nó xích lại gần bác gái, nói: "Tạm thời thì chưa, nhưng mà bác gái, người biết chuyện này tương lai cũng khó nói trước
Bác gái Lâm liếc xéo nó: "Giang Yến chịu được hả
"Hắn ấy à,"
Lâm Nhiễm hừ nhẹ, "Trên đời này, con nghi ngờ rằng nếu hắn mà muốn nhịn, thì không có chuyện gì mà hắn không nhịn được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bác gái Lâm nhìn kỹ nó, đột nhiên bật cười
Nàng quay đầu nhìn về phía những khóm hoa đua nhau nở rộ trước mắt, nheo mắt nói: "Được rồi, đi ăn sáng đi, lát nữa ta sẽ đi cùng bà các người ăn cơm, các con ăn xong thì cứ tự đi chơi không cần đợi ta
Cứ sống tốt, rảnh thì đến chơi với bác gái
Lâm Nhiễm cầm đồ đạc tiến lên ôm bác gái, áp sát vào người nàng, nói: "Cảm ơn bác gái
Mắt bác gái Lâm đột nhiên có chút ẩm ướt
Rất nhiều năm trước khi nàng còn ở khuê phòng, đã có người luôn thích dính lấy nàng mà ôm một cái, nàng còn thấy phiền
Có thể về sau nàng đi rồi, nàng liền thường xuyên nhớ tới khoảng thời gian hai người ở bên nhau
Muội muội nàng khi còn bé là cỡ nào xinh đẹp và sôi nổi
Về sau lại bị cái tên đàn ông cặn bã hãm hại
Sau này hả giận thì sao chứ
Ngươi bị chó cắn một cái, chặt đầu con chó kia thì có thể làm biến mất vết sẹo do chó cắn hay sao
Cái này kỳ thật cũng là nguyên nhân nàng giận chó đánh mèo với Giang Yến
Dù sao mọi chuyện rắc rối, nguyên nhân chồng chất, khiến nàng không nhịn được muốn nhúng tay vào quản một chút
Lâm Nhiễm cầm đồ rời đi
Vừa ngồi trên xe liền không nhịn được lấy ra xem
Giang Yến lái xe ra khỏi ngõ nhỏ liền hỏi nàng: "Về trường học trước hay là đi thẳng đến chùa Song Lâm
Lúc ăn sáng nàng từng đề cập đến chuyện cùng đi chùa Song Lâm thắp hương, cầu nguyện
Lâm Nhiễm lật lật trang sách, "Ừm" một tiếng, nói: "Hay là đi chỗ ngươi đi, ta sợ hôm nay đến chùa Song Lâm sẽ bất kính với Phật tổ
Giang Yến kỳ quái liếc nhìn nàng: "Cái gì bất kính
Lâm Nhiễm liền thở dài, nói: "Ta sợ tâm tư ta không trong sạch
Giang Yến liền không để ý đến nàng nữa
Trên đường đi rất yên tĩnh
Giang Yến lái xe nhanh đến cửa nhà mình mới phát giác được có gì đó không ổn, quay đầu nhìn nàng, nói: "Hôm nay sao im lặng vậy
Trước đây không có việc gì nàng cũng có thể tìm ra vài chuyện để nói
Mạch suy nghĩ kỳ lạ, nhưng hắn đã quen, hiện tại nàng đột nhiên im lặng làm hắn có chút không quen
..
Hắn luôn cảm thấy mấy ngày nay nàng đối với hắn có chút qua loa
"Đang chăm chú đọc sách đây
Lâm Nhiễm nói
Giang Yến liền liếc mắt nhìn quyển sách kia của nàng
"Xoạch" một tiếng, xe thắng gấp, hắn cho là mình vừa nhìn nhầm, dừng xe lại cố ý liếc qua lần nữa, sau đó đưa tay giật lấy quyển sách trong tay Lâm Nhiễm, mở ra, biểu tình trên mặt đặc sắc khó tả
Quay đầu nhìn Lâm Nhiễm, liền thấy nàng đang bình tĩnh, mang theo chút ý cười, ánh mắt trong veo nhìn hắn
"Ngươi,"
Giang Yến thật sự là, một lời khó nói hết, "trên đường đi cứ xem cái này?"