Xuống Nông Thôn Sau, Ta Thành Trong Thôn Bánh Trái Thơm Ngon

Chương 97: Nói nhảm




Chương 97: Nói nhảm Trên đường trở về, khóe miệng hai người quả thực còn khó nén hơn cả khẩu AK
“Chú Chín, lần này tốt rồi, về sau gia đình ta cũng có thể được sống cuộc sống tốt.”
“Ừm, một tháng ba mươi đồng tiền lương, trước lúc này ta liền muốn cũng không dám nghĩ tới…” Trương Cửu Bác cũng cảm thán nói
“Ta cũng nghĩ không dám muốn a, một tháng ba mươi đồng, một năm chính là hơn ba trăm đồng tiền, cha mẹ dành dụm nửa đời người mới được không đến một trăm đồng.”
“Là vậy đâu, nếu không phải nhờ Hướng Dương, chuyện tốt như này đâu đến phiên ta a, ân tình của Hướng Dương đối với ta cũng không biết làm thế nào để trả.”
Hai người rất nhanh liền trở về đến nhà
Sau khi về nhà, Trương Cửu Bác đem bộ đồng phục cảnh sát vừa lĩnh được đặt xuống, hai vợ chồng liền xách theo lễ vật đi tới nhà Trần Hướng Dương
Thấy hai người mang theo lễ vật tới cửa, Trần Hướng Dương cũng trong lòng vô cùng thoải mái
Điều này nói lên, hai người này không phải loại Bạch Nhãn Lang (kẻ vô ơn)
Giúp người thì có thể, nhưng sợ nhất chính là giúp đỡ kẻ vô ơn
“Cửu Bác ca, chuyện đã xong xuôi rồi sao?” Trần Hướng Dương đưa cho Trương Cửu Bác một điếu thuốc rồi hỏi
“Tốt rồi, ngày mai liền chính thức bắt đầu đi làm.” Trương Cửu Bác vừa cười vừa nói
“Vậy thì tốt, ngươi mới đi làm chắc chắn có nhiều điều chưa hiểu, hãy học hỏi người ta nhiều vào, có điều gì không hiểu thì kịp thời hỏi, nếu có người ức hiếp ngươi chuyện gì, ngươi cứ nói với ta.”
“Yên tâm đi, không ai ức hiếp ta đâu.”
Hai vợ chồng Trương Cửu Bác ngồi ở nhà Trần Hướng Dương không sai biệt lắm nửa giờ thì đi về
...............
Sáng sớm ngày hôm sau
Trương Cửu Bác đã sớm mặc vào bộ đồng phục cảnh sát
Lâm Mỹ Hồng chăm chút chỉnh lý quần áo cho hắn cẩn thận, nhìn dáng vẻ nam nhân nhà mình mặc đồng phục cảnh sát, trong lòng Lâm Mỹ Hồng vui mừng khôn xiết
“Đi thôi, ngày đầu tiên đi làm chớ đến trễ.”
“Ân, nàng dâu, vậy ta đi làm đây.”
“Ân, đi nói với cha mẹ một tiếng đã.”
Trương Cửu Bác nhẹ gật đầu, sau đó đi vào phòng của hai vị lão nhân
Hai vị lão nhân lúc này cũng đã tỉnh
Nhìn thấy lão đại một thân đồng phục cảnh sát, khóe môi hai vị lão nhân cũng nhếch lên
“Cha mẹ, con đi làm đây, hai người lên núi chú ý an toàn, thực sự không được thì chớ đi, con cũng bắt đầu đi làm rồi, tiền lương cũng đủ nuôi sống gia đình ta.”
“Nói nhảm, còn chưa đi làm đã bắt đầu nhẹ nhàng, ngươi có phải là không có ý định trả năm trăm đồng tiền kia cho Hướng Dương không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta nói cho ngươi biết, ngươi nếu dám không trả số tiền này, ta đánh chết ngươi.” Nghe được lời của con, tâm trạng tốt của Trương Tuấn Phong lập tức biến mất, lúc này liền quát lớn một trận
“Cha, Cửu Bác hắn không phải ý này, cha đừng nóng giận, hắn chính là ăn nói vụng về, cha yên tâm số tiền này, hai chúng con nhất định sẽ trả lại cho Hướng Dương.” Lâm Mỹ Hồng lườm nam nhân nhà mình, nhanh chóng giải thích
“Đúng vậy a, cha.”
“Đi, mau đi đi làm, đi làm gì thì phải nhanh nhạy hơn một chút.”
“Lão đại, đi nhìn nhiều học nhiều, nói lời ngọt ngào một chút, đừng như ở nhà, câm như hến vậy.”
“Con đã biết mẹ, vậy con đi làm đây.”
“Đi thôi đi thôi.”
Lâm Mỹ Hồng đưa Trương Cửu Bác ra đến cổng
“Ngươi cũng thật là, về sau không biết nói chuyện thì nên bớt nói lại.”
“Hắc hắc, nàng dâu, ta đã biết, vậy ta đi làm đây.”
“Đi thôi, chú ý an toàn.”
Trương Cửu Bác nhẹ gật đầu sau đó hướng phía công xã đi đến
Lúc này trong thôn đã có người chuẩn bị lên núi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên đường đi Trương Cửu Bác gặp không ít người
Ai nấy nhìn thấy Trương Cửu Bác mặc một thân đồng phục cảnh sát, đều vô cùng kinh ngạc
Rất nhanh, chuyện Trương Cửu Bác lên làm cảnh sát liền được truyền ra trong thôn
Bên này, Trương Tuấn Phong và vợ đang định ra ngoài lên núi đào thuốc
Trong nhà liền có người đến
“Ca, ta nghe người trong thôn nói Cửu Bác lên làm công an
Các ngươi làm bằng cách nào vậy, huynh xem có thể nào cho Tiểu Bác cũng vào làm được không?”
Người đến chính là em trai của Trương Tuấn Phong
“Ngươi cho rằng đồn công an là ta mở, người trong thôn nói bậy, ngươi cũng theo tham gia náo nhiệt, ta nếu có bản lĩnh này, còn ở trong núi hướng mặt đất vàng lưng hướng lên trời ư?”
Đối với người em trai này, Trương Tuấn Phong là từ tận đáy lòng ghét bỏ
Từ nhỏ đã được mẹ hắn nuông chiều từ bé, trong nhà có cái gì ăn ngon mặc đẹp, đều là ưu tiên hắn trước
Ngay cả khi hai vị lão nhân cuối cùng không còn, đều đem phòng ở trong nhà chia cho lão tam
Những năm này nếu không có nhà Trương Thục Cầm giúp đỡ, nhà hắn đến cái phòng đường đường chính chính còn không có
“Ca, chúng ta đều là thân huynh đệ a, Tiểu Bác năm nay đều mười chín tuổi rồi, tình huống của ta huynh cũng biết, không cho nó tìm công việc tốt, đằng sau sợ là ngay cả nàng dâu cũng không tìm nổi.”
“Hắn là cái hạng người gì ta cũng không muốn nói, người ta nói rồng sinh rồng phượng sinh phượng, chuột sinh chuột con biết đào hang, lời này một chút cũng không sai
Ngươi chỉ biết ăn rồi nằm, cha không còn trước đó đã vất vả cầu gia gia cáo nãi nãi cho ngươi tại công việc trên lâm trường
Ngươi ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới, cái tốt không học, học theo người khác gieo chén (chơi xúc xắc, áp lớn nhỏ) bán mất công việc không nói, còn thiếu một đống nợ
Cha chính là bị ngươi tức chết đó, Tiểu Bác đều mười chín tuổi rồi, đến nay vẫn là cơm đến há miệng, áo đến thì đưa tay,
Nhà nào mắt mù gả nữ tử đến chịu tội, xéo đi xéo đi, nhìn thấy ngươi ta liền bực mình.”
Trương Võ Phong bị mắng mặt đỏ tới mang tai, một câu cũng nói không nên lời
Nhịn nửa ngày, nghẹn ra một câu
“Không mặc kệ thì không mặc kệ, ta liền coi như không có ngươi cái ca này.”
Nghe được lời Trương Võ Phong, Trương Tuấn Phong lập tức vô cùng tức giận
Nhìn thấy đòn gánh phía sau cửa, lập tức chạy tới cầm lấy trong tay
“Ta đánh chết ngươi cái cẩu vật, không biết lớn nhỏ.”
Vương Thu Thúy cùng Lâm Mỹ Hồng mau tới trước can ngăn
Trương Võ Phong thấy đại ca thật sự tức giận, cũng sợ hãi nhanh chóng chạy
“Không được chạy, ta đánh ngươi cẩu vật, không có ta ngươi ngay cả nàng dâu đều không cưới nổi, lúc này không nhận ta, hôm nay không cắt ngang chân ngươi, tính ngươi chạy nhanh.”
“Ngươi dám đánh ta ta liền báo cảnh sát bắt ngươi.” Trương Võ Phong vừa chạy vừa la lớn
“Nghịch tử, ngươi báo thử xem.”
Trương Tuấn Phong cầm đòn gánh ở phía sau đuổi, Trương Võ Phong ở phía trước chạy
Đằng sau còn đi theo hai mẹ con Vương Thu Thúy và Lâm Mỹ Hồng
Rất nhanh, Trương Võ Phong liền chạy về đến nhà, lập tức đóng cửa chính lại, sau đó dựa lưng vào trên cửa, thở hổn hển
Trương Tuấn Phong cũng đuổi theo tới
“Mở cửa, hôm nay xem ta không cắt ngang chân chó ngươi.”
“Hô, hô, Tuấn Phong, đi thôi, thật là mất mặt, đi nhanh lên.” Vương Thu Thúy tới sau nhanh chóng kéo Trương Tuấn Phong trở về
Lâm Mỹ Hồng cũng mau tới trước giành lấy đòn gánh từ tay Trương Tuấn Phong
“Cha, bớt giận, bớt giận.”
Trương Tuấn Phong đạp một cái lên cánh cửa nhà Trương Võ Phong
“Lão Tam, ngươi cẩu vật nghe cho ta, ngươi không nhận ta cái ca này, về sau hai anh em ta liền cả đời không qua lại với nhau.”
Nói xong hắn liền chắp tay sau lưng, giận đùng đùng đi trở về
Trương Võ Phong cũng lớn tiếng hô: “Không qua lại thì không qua lại.”
Trương Tuấn Phong nghe thấy như thế, lập tức càng thêm tức giận
Tiện tay nhặt lên một khối gạch vỡ ven đường, ném thẳng vào nhà Trương Võ Phong
“Ta đánh chết ngươi cái Bạch Nhãn Lang.”
“Được rồi được rồi, mau về nhà đi.” Vương Thu Thúy nhanh chóng lôi kéo hắn hướng trong nhà đi
Bên Trương Võ Phong xác định bên ngoài không còn ai sau, lúc này mới lén lút mở cửa đi ra ngoài
“Hô, lão đại này hôm nay ăn phải phân hay sao mà xông như vậy.”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.