Xuyên Đến Thập Niên 70: Ác Nữ Ta Ngược Tra Làm Giàu

Chương 1001: -







"Cái gì cũng là tôi làm, tôi cưới bà về làm gì, làm nương nương
Chu Thiên Minh càng tức điên rồi, ông ta cảm thấy vợ đang gây hấn với địa vị gia đình của ông ta
Ông ta là trụ cột, là chủ một gia đình
"Ông cưới tôi trở về chính là vì làm bà vú già
Chu Thiên Minh ông có biết nhục hay không
Tôi làm trâu làm ngựa hầu hạ ông hai mươi mốt năm, sinh bốn đứa bé cho ông, thay ông hầu hạ cha mẹ ông, lo ma chay tấm táng cho bọn họ, tôi có được một câu cảm ơn nào của ông không
Theo ý của ông mọi điều tôi làm đều là chuyện đương nhiên, dựa vào cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tôi cũng là cha mẹ sinh, dựa vào cái gì tôi phải chịu những khổ sở này, chịu sự hằn hộc của nhà họ Chu mấy ông
Tôi ở trong lòng ông ngay cả bà vú già cũng không bằng, bà vú già mỗi tháng còn lĩnh lương cơ mà, Chu Thiên Minh ông có phát tiền lương cho tôi không
Gần đây Triệu Xuân Mai đã học tập và bổ sung năng lượng ở trường học bổ túc buổi tối, tầm mắt và tư tưởng đã rộng hơn rất nhiều
Bà ta cảm nhận sâu sắc mình trước là một kẻ ngu xuẩn từ đầu đến đuôi, thế mà bị Chu Thiên Minh ức hiếp hai mươi mấy năm cũng không biết phản kháng
Về sau bà ta không thể nhẫn nhịn chút bực tức nào nữa, bà ta muốn làm chủ gia đình, Chu Thiên Minh không chịu phối hợp thì giải tán
Chu Thiên Minh bị những lời “đại nghịch bất đạo” của bà ta làm tức giận đến mức mặt xanh mét, tay run run chỉ về phía bà ta, mắng: "Có phụ nữ nhà ai không phải sống như vậy
Tiền lương của tôi đều nộp hết, bà xem có phụ nữ nhà ai có phúc như bà không
Triệu Xuân Mai bà là “thân ở trong phúc không biết phúc”, bà đừng có lòng tham không đáy
"Tôi có phúc
Ông lấy đâu mặt mũi nói những lời rác rưởi này thế
Tôi ở quê làm trâu làm ngựa, chăm sóc cha mẹ ông, săn sóc bốn đứa bé, còn có mọi việc trong ruộng đều là một mình tôi làm, trâu còn không vất vả bằng tôi
Tôi bị sốt cũng phải xuống ruộng làm việc, không làm thì không có khẩu phần lương thực, lúc đó Chu Thiên Minh ông ở chỗ nào
Đây chính là có phúc ông nói
Cái phúc này ông lấy về đi, tôi không có thèm
Triệu Xuân Mai dùng sức chùi nước mắt
Khổ mà bà ta nếm trải, chỉ có chính bà ta biết, ai cũng không có tư cách nói bà ta
Chu Thiên Minh chợt sững lại, bởi vì Triệu Xuân Mai nói là sự thật, năm đó ông ta chưa làm cán bộ, trợ cấp thấp, trong nhà đều nhờ Triệu Xuân Mai chống đỡ
"Vậy bà bây giờ còn không tính là có phúc
Muốn mua gì thì mua, con cái cũng lớn, bà còn có cái gì bất mãn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mỗi ngày chạy ra ngoài, tới tối cũng không trở về nhà, việc trong nhà buông tay mặc kệ
Triệu Xuân Mai
Tôi thấy là bà có lòng riêng rồi
Chu Thiên Minh nói năng hơi hòa hoãn lại, nhưng nói một hồi ông ta lại phẫn nộ
"Tôi muốn mua cái gì thì mua
Lúc ông nói những lời này có nhìn vào lương tâm
Tôi mặc một chiếc đầm mới, ông nói tôi quê mùa, dùng tiền vung tay quá trán, bản thân không kiếm được tiền cũng không biết tiết kiệm
Hừ, Chu Thiên Minh, ông ghét bỏ tôi không học thức, ghét bỏ tôi quê mùa, ghét bỏ tôi không kiếm được tiền, làm như không thấy cống hiến đối với gia đình của tôi
Tốt, hiện tại tôi ra ngoài kiếm tiền, tôi còn vào trường học bổ túc buổi tối học tập, hiện tại tiền lương mỗi tháng của tôi còn cao hơn ông, cho nên, vì sao tôi vẫn phải làm trâu làm ngựa trong nhà, hầu hạ một người đàn ông không biết ơn như ông?”
Triệu Xuân Mai trào phúng nhìn chồng, lúc bà ta không kiếm được tiền, bị chồng chanh chua nói móc, trong nhà không có chút quyền phát biểu
Hiện tại bà ta đã kiếm được tiền, nhưng chồng lại chê bà ta không chăm sóc gia đình chu toàn
Đàn ông thật không phải thứ tốt lành gì, đã muốn vợ kiếm tiền nuôi gia đình, lại muốn vợ có thể săn sóc trong nhà thỏa đáng, mình làm ông chủ vung tay hưởng phúc là được
Những đạo lý này là những gì Triệu Xuân Mai chậm rãi lĩnh ngộ trong hai năm này
Mặc dù bà ta còn có tình cảm với Chu Thiên Minh, thế nhưng chỉ cảm thấy thất vọng đau khổ
Nếu như Chu Thiên Minh không chịu đổi, vẫn giữ tính xấu trước kia, bà ta thật sự dự định ly hôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.