[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tạ Dữ Nghiên thất thố đứng lên, theo bản năng hỏi ngược lại: "Ngươi nói cái gì
Ôn Mâu chính mình đều phải phản ứng rất lâu mới tiếp nhận được tin tức này là thật
Hắn nuốt một ngụm nước bọt, khó khăn nói: "Ba hạm đội đi cứu viện ở Lecher toái tinh mang, trong đó bao gồm cả hạm đội của Nguyên soái Văn Nhân, toàn bộ đã mở hệ thống tự hủy, đồng thời tự bạo
Nói tự bạo còn làm người ta khó tin hơn cả bị Caslan đế quốc đánh lén tiêu diệt toàn bộ
Muốn cho ba hạm đội, mười mấy chiếc chiến hạm đồng thời tự bạo, trừ phi bên trong xảy ra vấn đề, không còn khả năng nào khác
Nhưng cho dù là có gián điệp nằm vùng, cũng không thể khởi động quyền khống chế hệ thống tự hủy nằm trong tay hạm trưởng chiến hạm
Tạ Dữ Nghiên trầm mặc, vài giây sau, hắn hỏi: "Có người chạy ra được không
Ôn Mâu lắc đầu, cổ họng càng thêm khô khốc: "Trừ một tiểu đội đã đi trước Lecher toái tinh mang cứu hộ trước đó, không ai còn sống
Ba hạm đội, mười mấy chiến hạm, nhìn khắp cả chiến trường thiên thạch vành đai Kelce và chiến trường pháo đài Torisaka, đều là một lực lượng không thể xem thường
Caslan đế quốc không có bản lĩnh khiến chúng tự bạo
Không hiểu vì sao, nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Tạ Dữ Nghiên, Ôn Mâu bỗng nhiên nhớ tới chiến dịch Lilvia hơn một trăm năm trước, khiến Liên Bang từ quốc gia mạnh nhất vũ trụ suy bại
Liên Bang.....
Lại muốn trải qua một lần nữa sao.....
Không
Ý tưởng còn chưa hình thành trong đầu Ôn Mâu, liền đã bị hắn dập tắt hoàn toàn
Sẽ không, nguyên soái vẫn còn ở đây
Ôn Mâu hít sâu một hơi, bỗng nhiên nghe Tạ Dữ Nghiên nói: "Ôn Mâu, ngươi đóng giữ pháo đài Lilvia, ta dẫn hạm đội đến Lecher toái tinh mang
Ôn Mâu lập tức mở to mắt, theo bản năng nói: "Nguyên soái, sao ngài có thể——" "Ta có thể
Trong thông tin, Tạ Dữ Nghiên xoay người, Ôn Mâu chỉ có thể nhìn thấy mặt bên của hắn
Hắn nhìn hắn nhìn về phía xa xăm, nói với hắn: "Ta đã hứa
"Ta sẽ bảo vệ Liên Bang
Nếu không có sức mạnh, hắn sẽ đi có được sức mạnh
Nếu không có quyền lực, hắn sẽ đi hướng tới quyền lực
Nếu vẫn luôn bị tổn thương, hắn sẽ đi trở thành Người Bảo Hộ
Mặc kệ kẻ đứng sau lưng là ai, Liên Bang không phải là món đồ chơi trong tay hắn
- Thời Dư thở hổn hển
Thật mẹ nó mệt chết người
Có lẽ là do tâm lý, hiện tại nàng cảm thấy mùi hoa đặc biệt dễ ngửi
Nàng đi theo hương thơm đuổi theo, không biết đã vượt qua bao nhiêu gốc rễ cây thế giới, cuối cùng, cuối cùng cũng thấy được một biển hoa
Ở dưới những hệ rễ to lớn của cây thế giới, biển hoa trải dài vô tận, theo gió đêm nhẹ nhàng lay động, chúng giống như sóng biển chao liệng, lớp lớp, phiêu đãng
Trong bóng đêm đen kịt, mọi người có thể thấy biển hoa là bởi vì mỗi một bông hoa ở biển hoa đều đang tỏa ra ánh sáng ở giữa tâm, giống như những ngọn đèn liên tục không ngừng trên biển, đẹp đến mức làm người ta chấn động
Trong biển hoa, mỗi một bông hoa như đang nuôi dưỡng sinh mệnh, giống như có một cái bao hoa trong suốt bao phủ ở giữa tâm, lúc hoa lay động theo gió, một sinh mệnh không tên trong bao hoa trong suốt sẽ khẽ nhúc nhích
Mọi người nhìn mà không thốt nên lời
Cũng không biết đã qua bao lâu, Thời Dư chú ý tới có những sợi bạc đang bay múa trong biển hoa, rất nhỏ, nếu không nhờ có tinh thần lực cường đại, có lẽ nàng còn không phát hiện được
Không bao lâu sau, nàng phát hiện những bông hoa có ánh sáng hơi mờ đi dần dần héo úa, những sợi bạc rất nhỏ kia đúng là ánh sáng từ tâm hoa của những bông hoa tàn úa tạo thành
Sợi bạc bay múa trong biển hoa, rồi biến thành từng đợt từng đợt ánh sáng mỏng manh, được các bông hoa xung quanh hấp thụ liên tiếp, những bông hoa đã hấp thụ sợi bạc trở nên rạng rỡ hơn trước
Những biến đổi này rất nhỏ, dưới biển hoa nhấp nhô như sóng, nó quá nhỏ bé đến mức không thể nhận ra
Dưỡng cổ
Thời Dư hít sâu một hơi
Những bông hoa càng rạng rỡ lại đang hấp thụ ánh sáng ít hơn sinh mệnh của những bông hoa kia, dùng để nuôi dưỡng sinh mệnh trong tâm hoa của chúng, luôn tuần hoàn lặp lại, đến cuối cùng chỉ còn lại một bông
Nhưng chẳng phải là dưỡng cổ, sự cạnh tranh sinh tồn giữa các loài thực vật không trực quan bằng động vật, nhưng vẫn tồn tại
Mà điều Thời Dư để ý hơn là, cái gì đang được nuôi dưỡng ở tâm những bông hoa ở biển hoa này
Một suy đoán khủng bố hình thành trong đầu nàng
Trùng tộc
Biển hoa đẹp đẽ như vậy, lại nuôi dưỡng ra Trùng tộc ghê tởm như vậy sao
Thời Dư có chút khó chấp nhận, nhưng nàng rất nhanh nghĩ tới Lan Lạc, và cả Lan Hi người có thể là Trùng tộc
Hai người này đều có vẻ đẹp hơn người
Nàng nghĩ đến vị trí của Lan Lạc mà Hải Lam chuyển cho từ phòng thí nghiệm ngầm tổng bộ
Dạng tiến hóa của vương tộc Trùng tộc mờ ảo.....
Chẳng lẽ trong Trùng tộc có phân chia giai cấp giống như Caslan đế quốc
Nơi này đang nuôi dưỡng…… Chẳng lẽ không phải vương tộc Trùng tộc đấy chứ
Thời Dư cảm thấy mình có thể đã đoán ra chân tướng
Sinh mệnh được nuôi dưỡng bằng phương pháp như dưỡng cổ này, chắc chắn là mạnh nhất, những Trùng tộc khác không dám đến gần đây, có lẽ không phải vì cây thế giới, mà là nơi này là nơi vương tộc Trùng tộc ra đời
Không đúng, vậy Lan Lạc được sinh ra như thế nào
Tình hình trước mắt sao nhìn giống như sinh sôi vô tính vậy
Thời Dư cảm thấy đầu óc sắp quay cuồng, đang định vuốt tóc thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói bên cạnh
"Những bông hoa này thật kỳ lạ, chúng ta thu thập một ít mẫu vật mang về giao cho Liên Bang nghiên cứu thử đi
Người để ý đến sự biến đổi của biển hoa không chỉ có mình Thời Dư, những người đứng ở đây đều là những người xuất sắc của quân đoàn xếp thứ bảy, có người nói và đi đến bên biển hoa
Hắn mặc ngụy trang xương bên ngoài, có lẽ là quá tin tưởng vào lực phòng ngự của ngụy trang xương bên ngoài, trực tiếp đưa tay hái hoa
Con ngươi Thời Dư giãn lớn, lập tức muốn gọi hắn lại, lại thấy tay hắn đã đặt trên đế hoa
Không có chuyện gì xảy ra
Nàng thở phào nhẹ nhõm
Xem ra là do nàng quá căng thẳng
Người nọ cầm dao găm bằng một tay, giơ tay chém xuống, thân hoa yếu ớt bị dao găm cắt đứt, bông hoa cũng rơi xuống lòng bàn tay hắn
Thời Dư không biết có phải do mình ảo giác không, nàng cảm thấy biển hoa đang lay động theo gió như chợt dừng lại một giây
Ngay sau đó, hiện thực nói cho nàng biết, không có nhiều ảo giác như vậy
Bông hoa dừng trên lòng bàn tay người kia phát sáng dữ dội, ánh sáng chói lòa dường như muốn soi sáng toàn bộ đêm đen
Người cầm hoa kêu thảm một tiếng
Mọi người trơ mắt nhìn lòng bàn tay hắn bị những cánh hoa dày đâm thủng
Cánh hoa màu hồng nhạt dính máu
'Ục ục' một tiếng, tiếng kêu thảm thiết của hắn còn lớn hơn
Cả người hắn bị rút máu, ngụy trang xương bên ngoài bị cưỡng chế giải trừ, sắc mặt của hắn trắng bệch với tốc độ mắt thường có thể thấy, thân hình cường tráng ban đầu cũng trở nên khô quắt trong nháy mắt
Trước sau chỉ hai ba giây, một xác khô đã ngã xuống đất
Bông hoa đã hút no máu hắn rơi xuống đất, nó lại mọc ra chồi ở đế hoa, cắm vào trong đất, xoẹt xoẹt lại mọc lại hình dáng ban đầu
Ánh sáng trong tâm hoa của nó sáng hơn một chút, sinh mệnh bên trong mờ ảo như ăn no nê, đang giãn cơ thể ra
Cùng lúc đó, biển hoa đẹp như một chiếc hộp Pandora vừa mở, những rễ cây đáng sợ từ dưới đất trồi lên, màu tro đen, cực kỳ giống những con rắn dài xấu xí
"Mau chạy
Mau chạy
Có người hét lớn
Loạn rồi
Tiểu đội 30 người trong nháy mắt đã loạn
Chính vì là đồng đội, bọn họ càng biết rõ thực lực của người đã chết kia mạnh như thế nào, hắn còn chưa kịp phản kháng đã bị bông hoa kia hút thành xác khô, có thể thấy những bông hoa thoạt nhìn yếu đuối kia trên thực tế đáng sợ như thế nào
Thời Dư không lên tiếng vào lúc này, giờ phút này trừ trốn, không còn biện pháp nào khác để giải quyết vấn đề
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng đối diện với nhiều rễ cây gớm ghiếc như vậy, không hề tương xứng với vẻ đẹp của bông hoa, làm sao có thể dễ dàng trốn thoát được
Những cái rễ cây đó dường như ngửi thấy mùi máu tươi như cá mập, vô cùng chuẩn xác tập kích về phía họ
Thời Dư ném ra loan đao, chiếc loan đao vô cùng sắc bén xoay một vòng lớn giữa không trung, những rễ cây màu tro đen nơi nó đi qua ào ào rơi xuống, những cái rễ khác vốn không ngừng chen chúc lại đây như ngửi thấy nguy hiểm, chần chừ không dám xông tới
Nhưng sự chần chừ của chúng cũng chỉ vỏn vẹn vài giây, rồi lại như rắn đen ào ạt xông lên
Thời Dư lại nắm loan đao trong tay, Lục Đông Ngôn cũng phối hợp với động tác của cô bắn ra mấy phát súng, anh ta cố tình thay đổi súng năng lượng có phạm vi bao phủ lớn, đạn năng lượng bắn ra, lập tức phóng ra hồ quang, xé rách kéo ra, cũng miễn cưỡng ngăn cản được những cái rễ này
"Xem tình huống này, là chúng ta chọc giận chúng rồi, thực vật sợ lửa, thử dùng lửa xem sao
Suy nghĩ của hắn rất rõ ràng
Thời Dư gật đầu, những người khác sau một hồi rối loạn, rất nhanh cũng bình tĩnh lại, dù sao cũng là những người lính được huấn luyện bài bản, ngoài việc có tố chất chiến đấu cao, thì gặp chuyện bình tĩnh cũng là một trong những nhiệm vụ huấn luyện thường nhật của họ
Có hai người đi đầu, mọi người đồng loạt móc ra súng năng lượng, nã súng về phía những cái rễ đang từ bốn phương tám hướng tràn tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đạn năng lượng và đạn năng lượng bắn vào một chỗ, rất nhanh đã nổ mạnh giữa không trung, Thời Dư lập tức ném ra hai loan đao, loan đao cọ xát vào nhau phát ra những âm thanh chói tai sắc nhọn giữa không trung, còn năng lượng nổ mạnh cũng nóng lên dữ dội khi cọ xát, trong nháy mắt đã đạt đến ngưỡng, ầm một tiếng, ngọn lửa bùng lên
Gốc rễ màu tro đen còn không ngừng xâm lấn, vừa chạm vào hỏa xà, ý thức của Thời Hạ đã rụt về
Có ích
Mọi người mắt sáng lên, bào chế đúng cách, càng lúc càng nhiều đốm lửa dừng trên rễ cây, những rễ cây rậm rạp ban đầu phảng phất gặp khắc tinh, bắt đầu liều mạng lui về sau, nhưng lui đến một phạm vi nhất định, chúng lại cứng đầu không chịu lùi nữa, hiển nhiên còn canh cánh trong lòng chuyện đóa hoa vừa bị tổn thương
Gốc rễ màu tro đen như từng con rắn xấu xí trườn trên mặt đất, cố gắng tiến lên, nhưng khi chạm đến ngọn lửa đang thiêu đốt lại cuộn tròn trở về
Thời Dư rất nhanh phát hiện, nơi này không thể duy trì ngọn lửa thiêu đốt trên diện rộng, đốm lửa nhảy nhót trong không trung rơi xuống mặt đất rồi dần dần tắt, vòng lửa vây quanh bọn họ ngăn cản rễ cây tiến tới cũng đang chậm rãi thu nhỏ
Cứ như vậy, những rễ cây không chịu rời đi kia nhất định sẽ lại lần nữa tiến lên, bọn họ cũng không có khả năng thoát khỏi vòng vây của rễ cây
Thời Dư đang lo lắng phải làm thế nào thì Lục Đông Ngôn đứng bên cạnh bỗng kéo tay áo nàng nói: “Xem bên kia, chỗ đó giống như một cánh cửa.” Nàng theo bản năng nhìn về hướng hắn chỉ, đó là chỗ rễ cây thế giới thụ giao nhau với đất
Màu sắc của cánh cửa giống y hệt màu rễ cây thế giới thụ, nếu không nhìn kỹ thì thật khó phân biệt đó là cánh cửa, hơn nữa bên ngoài cánh cửa còn có rễ cây thế giới thụ quấn quanh
Mọi người từ rễ cây thế giới thụ trượt xuống, dừng trước cánh cửa đó
Quả thực là một cánh cửa
Tác giả có điều muốn nói: Cá mặn ký sự mạo hiểm action
Cảm ơn các tiểu thiên sứ đã ném phiếu bá vương hoặc tưới dung dịch dinh dưỡng cho ta trong khoảng thời gian từ 2021-03-24 22:49:29~2021-03-25 15:45:24 ~ Cảm ơn tiểu thiên sứ đã ném thủy lôi sâu: Địa lôi 50 cái; Cảm ơn tiểu thiên sứ đã ném địa lôi: Phạn Âm 1 cái; Cảm ơn các tiểu thiên sứ đã tưới dung dịch dinh dưỡng: Mộ Ấm Linh Vong Xuyên 50 bình; lộ đã 40 bình; cục đá a ô ô, � L
Hiểu ii, tiểu rượu 20 bình; tín ngưỡng 10 bình; Demon, ふじわら の さい 5 bình; Vô cùng cảm ơn mọi người đã ủng hộ ta, ta sẽ tiếp tục nỗ lực!