Xuyên Không: Tôi Làm Cá Mặn Ở Tinh Tế Không Thành Công

Chương 166: đương cá mặn đệ 166 thiên




Thời Dư phá hủy toàn bộ tinh hệ Thâm Lam
Đám Trùng tộc xâm lược tinh hệ Thâm Lam đều cùng tinh hệ này cùng nhau bị hủy diệt
Không chỉ có Liên Bang đệ nhất, toàn bộ vũ trụ đều tranh nhau đưa tin chuyện này
Về hành động của nàng, các quốc gia đều chia thành hai phe
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một phe cảm thấy nàng vô cùng quyết đoán, lãnh thổ quốc gia của Liên Bang đệ nhất nhiều vô kể, bỏ đi một tinh hệ có thể một lần cho xong, mang phong cách của kẻ kiêu hùng, hơn nữa nàng còn mang tất cả thường dân đang sinh sống ở tinh hệ Thâm Lam đi ra, hành động không có gì đáng lên án
Một phe khác thì lại cảm thấy nàng quá cực đoan, Trùng tộc xâm lược xác thực đáng sợ, nhưng cũng không đến mức phải phá hủy toàn bộ tinh hệ Thâm Lam, đặc biệt là tinh hệ Thâm Lam còn là quê hương của nàng, hành vi tàn nhẫn như vậy một khi lên chiến trường, lại sẽ là một Hayles
Việc đem Hayles và Thời Dư đặt lên bàn cân so sánh đẩy tranh luận lần này lên đến đỉnh điểm, không ít chuyên gia có uy tín vì thế mà cãi nhau ỏm tỏi, cái gọi là tu dưỡng đều bị họ vứt ra sau đầu
Làn sóng ý kiến trong Liên Bang đệ nhất còn mãnh liệt và mênh mông hơn những quốc gia khác, hành vi của Thời Dư vượt quá sức tưởng tượng của những từ ngữ như kiêu ngạo
Nàng đăng một bài viết lên Tinh Võng bắn một phát súng vào tất cả mọi người, cho toàn thể Liên Bang biết quá trình Thâm Lam tinh hệ bị hủy diệt
Không ai biết phải hình dung hành động của nàng như thế nào, có người cảm thấy nàng là vì cái chết của Nguyên soái Tạ Dữ Nghiên mà phát điên, cũng có người qua lời nói của nàng trên Tinh Võng suy đoán nàng đang cảnh cáo một ai đó
Nhưng tất cả mọi điều đó đều không bằng một cành hoa gòn được đưa về Thủ Đô Tinh
Nó vẫn tươi tắn kiều diễm, nhưng chủ nhân của nó thì vĩnh viễn ở lại tinh hệ Thâm Lam kia rồi
Có người nhớ lại cảnh Tạ Dữ Nghiên lên nhậm chức Nguyên soái, hắn mặc bộ quân trang màu lam vàng từ khoang điều khiển của 【Chiến Thần】 bước ra, trước túi quân phục cài một đóa hoa gòn
Hắn rút kiếm quyết định ra, đem hoa gòn dùng vào nghi thức lên nhậm chức
Mọi người đều biết biệt danh của hoa gòn là hoa anh hùng
Nguyên soái Tạ Dữ Nghiên là anh hùng mà Liên Bang không thể nghi ngờ
Người ngưỡng mộ hắn phần nhiều là người trẻ tuổi, mà người trẻ tuổi cũng luôn dùng cảm xúc mãnh liệt hơn để biểu đạt sự rung động trong lòng
Khi Thời Dư mặc một bộ quân trang màu đỏ sẫm bước ra khỏi chiến hạm, nhìn thấy ở ngoài cảng vũ trụ là những người dân cúi đầu phủ đầy hoa gòn, nàng rũ mắt xuống
Nàng đi ra ngoài, nói với mọi người: “Ta, sẽ kế thừa ý chí của hắn.” “Liên Bang, từ ta bảo vệ.” Không có những tiếng kêu la cuồng loạn, cũng không phải những khẩu hiệu vang dội, nàng chỉ thành kính làm lời hứa hẹn, như nhau khi ở trên nghi thức gia phong Nguyên soái không lùi bước, cùng hắn sánh vai
- Cùng lúc đó, đế quốc Caslan truyền đến một tin tức làm kinh sợ vũ trụ, công tước Kelly bị Xalina ám sát
Con trai của công tước Kelly là Biska mãnh liệt lên án Xalina, gọi nàng vì tranh đoạt quyền lực mà không từ thủ đoạn
Trong đêm hắn công kích Xalina bằng tên thật, hắn cũng bị ám sát, có lẽ do đã có phòng bị trước, hắn may mắn chỉ bị thương
Bên trong đế quốc Caslan dư luận cũng dậy sóng không ngừng, cố tình Xalina lại còn bị bắt ngay tại hiện trường vì có ý định hãm hại điện hạ Suril sắp thừa kế ngôi vị hoàng đế của Caslan
Từ đó, công chúa Xalina như một ngôi sao sáng vụt lên rồi lại nhanh chóng rơi xuống, nàng bị đưa vào ngục giam của đế quốc, khi nàng có ý định vượt ngục thì bị Carl tướng quân, người vừa lúc đến ngục giam để thẩm vấn, bắn nát đầu
Đế quốc Caslan bên trong loạn thành một đoàn, Suril trong lúc vội vàng bước lên ngôi vị hoàng đế, hơn nữa quyết định nghị hòa với Liên Bang đệ nhất, chủ động rút quân hạm đội còn đang đóng ở tiền tuyến
Liên Bang trong khoảng thời gian ngắn mấy năm mà tổn thất ba vị nguyên soái, cứ như vậy tiếp diễn cũng chỉ tăng thêm tổn thất, hội nghị nhất trí thông qua quyết định ngưng chiến, các nguyên soái đóng quân ở biên giới cũng toàn bộ quay về tinh hệ Thủ Đô
Không có lễ tang
Thời Dư cự tuyệt tổ chức lễ tang cho Tạ Dữ Nghiên, dư luận về nàng trong Liên Bang cũng vì đó mà bị đẩy lên đỉnh điểm
Mỗi một nguyên soái đều là người có công với Liên Bang, tổ chức lễ tang long trọng cho họ là tôn trọng họ, quyết định này của Thời Dư làm cho nàng lần nữa hứng chịu công kích, lần này sự tranh luận về nàng thậm chí còn mãnh liệt hơn hành động của nàng ở tinh hệ Thâm Lam
Nhưng khi có người thấy Thời Dư cầm một cành hoa gòn đứng trong cơn mưa phùn kéo dài ở vườn Thời Gian, mọi ồn ào náo động đều trở nên im lặng
Lúc này, có một giọng nói lan truyền trên Tinh Võng
“Nguyên soái
Ta đề cử Thiếu tướng Thời Dư làm nguyên soái đời kế tiếp!” Tiếng kêu gọi nối tiếp nhau vang lên, như muốn che lấp tất cả
Nguyên soái
Thời Dư
Nàng có tư cách sao
Công huân của nàng từng cái từng cái bị đào lại, có người nhớ lại cái âm thanh bóp méo làm cho tướng lĩnh của nước cộng hòa Tobias xoay vòng Y1121, nhớ lại cái xác cá mặn nằm dài trên cỏ vượt qua nửa buổi huấn luyện quân sự tân binh, nhớ đến câu nói đanh thép hữu lực kia của nàng “ngươi là vinh quang của ta”
Hóa ra đã sớm ăn sâu vào lòng người, mà khi cảnh còn người mất, chỉ còn lại đầy mặt nước mắt
Thời Dư, nguyên soái
- Phong Hiểu vội vã chạy về nhà, thấy Phong Sầm và Thời Dư ngồi trên sofa, nhất thời cứng họng không nói được gì
Hắn nuốt nước bọt, cẩn thận nhìn Thời Dư, lại nhìn Phong Sầm: “Phụ thân… Người…” Không lâu trước đây, câu nói “nguyên soái
Ta đề cử Thiếu tướng Thời Dư làm nguyên soái đời kế tiếp!” khí thế ngất trời của Phong Sầm trên Tinh Võng nhận được rất nhiều lượt thích, tiếng hô vốn đã rất mãnh liệt nhờ thế mà đạt tới đỉnh cao
Phong Hiểu nghe được tin tức vội vàng chạy về, nào ngờ lại thấy Thời Dư ở đây
Việc Phong Sầm thích cái tin này hoàn toàn là đang đẩy Thời Dư lên đầu ngọn sóng, là Nguyên soái của Liên Bang, Phong Sầm có lẽ là người đầu tiên trong lịch sử Liên Bang tham dự vào việc bầu chọn một nguyên soái khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Là ta yêu cầu Phong nguyên soái làm vậy.” Thời Dư giải đáp nghi hoặc của Phong Hiểu
Phong Hiểu trong một lúc không thể hồi phục tinh thần
Nàng ngồi trên sofa, trong tay bưng một chén nước, nhấp một ngụm rồi nói: “Ta muốn làm Nguyên soái Liên Bang, nguyên soái đệ nhất.” Nàng dùng thanh âm vững vàng và lạnh nhạt nhất để nói ra dã tâm của mình
Phong Hiểu trầm mặc, không biết qua bao lâu, hắn khàn giọng nói: “Được!” Hắn quỳ một gối xuống đất, chỉ để tâm, ánh mắt thành kính: “Thiếu tá Liên Bang Phong Hiểu, nguyện theo nguyên soái!” Đã từng hắn muốn trở thành lực lượng duy trì Nguyên soái Tạ Dữ Nghiên, hiện tại hắn cũng muốn trở thành lực lượng nâng đỡ nàng
Thời Dư đột nhiên ngẩng đầu, đến khi thấy hắn cười: “Cá mặn, ngươi không phải một mình, chúng ta là đồng bọn, là chiến hữu.” Phong Sầm ở một bên nhìn cái này một cái kia, lại nhìn chiếc nhẫn trên ngón áp út tay trái của Thời Dư, lặng lẽ vuốt cằm, rất nhanh, hắn ho nhẹ một tiếng nói: “Hai ngươi muốn làm đồng bọn kiểu gì hay muốn làm chiến hữu kiểu gì thì chờ lát nữa rồi nói.” Dứt lời, Phong Sầm thần sắc nghiêm túc hơn: “Thời Dư, ngươi phải biết những chuyện ngươi làm ở tinh hệ Thâm Lam là quá đáng, trong khoảng thời gian này hội nghị đã vì chuyện này mà cãi nhau rất nhiều lần rồi, ngươi muốn đảm nhiệm chức Nguyên soái, không dễ dàng như vậy đâu.” “Bất kể là nguyên thủ hay là Văn Nhân Mạc thái độ của ngươi đều thiên về……” Phong Sầm không nói tiếp, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng
Thời Dư nhẹ nhàng xoa bên ly nước, khóe miệng khẽ cười: “Về phía nguyên thủ tôi sẽ giải quyết, chuyện tiếp theo phải làm phiền ngài.” Có lẽ là vì lời nói của nàng quá mức tự tin, Phong Sầm nhướn mày nói: “Lục Tây Vọng không phải là nhân vật đơn giản, hắn có thể đi được đến ngày hôm nay, tâm tính không hề yếu, thủ đoạn của ngươi tuyệt đối kém hắn không ít đâu.” “Là người, tổng sẽ có nhược điểm, nguyên thủ Lục cần phải hiểu rõ hơn ai hết điểm này.” Nàng nói xong liền đặt ly nước xuống, kéo Phong Hiểu đứng dậy, lòng bàn tay đặt lên vai hắn, nói: “Có hứng thú cùng ta làm một chuyện lớn không?” Đây là lần đầu tiên nàng không vứt bỏ người bên cạnh mà chủ động phát lời mời, Phong Hiểu nóng lòng gật đầu, hành vi này hoàn toàn khác với tính cách của hắn, Thời Dư hơi quay đầu đi, bước trước ra ngoài
Đi đến bãi đỗ xe, nhìn thấy người đang đứng bên cạnh xe huyền phù, ánh mắt của Thời Dư dừng lại một chút
Cố Tiền Khiêm thấy nàng nhìn vết sưng trên mặt mình, ngượng ngùng đưa tay che lên: “Vừa mới đánh nhau với anh trai một trận……” Giọng của hắn nhỏ nhẹ, nhưng rất nhanh đã lớn tiếng: “Ta đánh thắng anh ấy rồi
Sau đó… bị đuổi ra khỏi nhà… Cá, sau này tôi có thể đi theo lăn lộn cùng cô rồi.” Hắn luôn tùy tiện, xưa nay đều là người khác chiếu cố cảm xúc của hắn, lớn như vậy còn chưa an ủi ai, dù sao thì hắn không quan tâm ai xông vào
Thời Dư ngẩng mắt nhìn chỗ không trung, đuôi mắt hơi đỏ lên, nhưng rất nhanh liền thu hồi cảm xúc, nói: “Được!” Cố Tiền Khiêm lập tức cười toe toét, năm ngón tay nắm thành quyền đấm lên vai nàng: “Đợi Lạc Lạc về, lại đợi đại học bá tỉnh lại, năm người chúng ta vô địch!” Là sau cơn mưa trời lại sáng, ấm áp như mùa xuân rực rỡ
Tác giả có lời muốn nói: Gắng sức hết sức gào to: Các bạn nhỏ quá là giỏi luôn rồi
Gắng sức khẽ nhỏ tiếng: Chương này có thể được khen thưởng bằng dịch dinh dưỡng vô vị vô sắc không ạ O.Cảm ơn các bạn đã ủng hộ phiếu bá vương hoặc tưới dung dịch dinh dưỡng cho ta trong khoảng thời gian từ 22:14:15 ngày 13-04-2021 đến 23:34:35 ngày 13-04-2021 nhé ~ Cảm ơn tiểu thiên sứ đã ném lựu đạn: Khanh không nói 1 quả; Cảm ơn các tiểu thiên sứ đã tưới dung dịch dinh dưỡng: Gió đêm hơi hơi lạnh 21 bình; trần duệ duệ miêu, sunshine, trúc quân nhã vận 20 bình; xa xa không hẹn, làm ra vẻ lười h·e·o, dĩnh nguyệt tự nhiên 10 bình; nước trong hà nước sông thanh 8 bình; hành vân 5 bình; 18162640 2 bình; hôm nay học tập sao 1 bình; Vô cùng cảm ơn mọi người đã ủng hộ ta, ta sẽ tiếp tục cố gắng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.