"Không thể
Tạ Dữ Nghiên rũ mắt, nhẹ nhàng nắm lấy ngón tay Thời Dư đang đặt ở cằm hắn
Hắn có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở nàng nặng nề hơn một chút, còn chưa kịp tiếp tục nói thì đã bị nàng nắm chặt vai đẩy mạnh vào tường
Tiếng va chạm giữa thân thể và vách tường không lớn, nhưng trong đêm khuya tĩnh lặng lại có vẻ đặc biệt chói tai
Thời Dư nguy hiểm nheo mắt, xoắn một lọn tóc của hắn trên ngón tay, đợi khi cuốn đến đuôi tóc, liền dùng những sợi tóc nhỏ li ti đó quét qua quét lại bên gò má hắn, rõ ràng là trêu chọc người
"Ta vừa nãy không nghe rõ, ngươi nói cái gì, nhắc lại lần nữa xem
Lời nói của nàng mang đầy vẻ uy hiếp, Tạ Dữ Nghiên trừng mắt nhìn nàng, chợt bật cười, hai tay ôm lấy eo nàng, cằm đặt trên vai nàng, giọng hắn rất thấp, trầm khàn, như âm điệu cello dày nặng vang lên, khiến người ta không tự giác muốn đắm chìm
Thời Dư vẫn đang chờ một câu trả lời chắc chắn, giơ ngón tay chọc chọc vào ngực hắn: "Đừng tưởng rằng ngươi lớn rồi là có thể muốn làm gì thì làm trước mặt ta, cọng bún sức chiến đấu bằng 5 vẫn là cọng bún sức chiến đấu bằng 5
Hắn không nói gì chỉ ôm lấy nàng, khi nàng định lật lại sổ sách thì không chút hoang mang kéo ra màn hình ảo từ sau lưng nàng, nói: "Anh ta chắc là muốn nói chuyện thẳng thắn với Tạ Lập Khâm rồi
Thời Dư phát hiện hắn đang đánh trống lảng, nhưng lại không thể không theo ý hắn, phẫn hận cắn chặt lên vai hắn, muốn đợi hắn nói ra nguyên do
Tạ Dữ Nghiên khẽ hít vào một hơi, cũng không biết là thật đau hay giả đau, dù sao thì Thời Dư cũng thả lỏng hàm răng ra
Liếc thấy một nụ cười thoáng qua bên khóe mắt hắn, Thời Dư khó tránh khỏi cảm giác hắn đang giả bộ đáng thương, đột nhiên nổi giận, túm lấy khuôn mặt đẹp của hắn kéo mạnh sang bên cạnh, xúc cảm đương nhiên không thể chê, dáng vẻ đột ngột xấu đi khiến nàng không nhịn được bật cười thành tiếng
Tạ Dữ Nghiên bất đắc dĩ nhéo lòng bàn tay nàng, kéo Thời Dư ngồi xuống ghế mây bên cạnh, chỉ vào điểm đỏ trên màn hình ảo nói: "Hắn cho rằng ta đi rồi
Chuyện Tạ phu nhân đột nhiên mất tích ở Thủ Đô Tinh hắn đã biết, dùng đầu gối nghĩ cũng biết tuyệt đối không thể thoát khỏi liên quan với Tạ Lập Khâm
Tạ Giang Táp không chọn đến thẳng Thủ Đô Tinh mà lại ở lại Hắc Tam Giác, hắn đã đoán được ý định của anh, nhưng hắn không có lập trường cũng không có tư cách ngăn cản anh, chỉ có thể lặng lẽ ở lại, đồng thời liên hệ Lạc Hạ Từ và Phong Sầm
Có họ ở đó, bất kể Tạ Lập Khâm muốn làm gì đều không thể dễ dàng thực hiện được, hắn cố ý đi trước đến Thủ Đô Tinh quả thực không cần thiết
Thời Dư ngược lại nắm lấy tay hắn nhéo nhéo, ý tứ xì hơi vô cùng rõ ràng
Đầu tiên là tiền trảm hậu tấu, cõng nàng mạo hiểm, lại còn treo nàng lên không cho ăn uống, khiến nàng không làm được gì, quả thật là tội chồng thêm tội
Thời Dư cất cuốn sổ nhỏ trong lòng, bắt đầu ghi nợ
Sau khi giải quyết Tạ Lập Khâm xong, nàng nhất định phải tính toán sòng phẳng tất cả món nợ trước đó
Nàng hỏi: "Ngươi định làm thế nào
Tạ Giang Táp giờ chạy đi tìm Tạ Lập Khâm, nàng không thấy anh có thể chiếm được lợi thế, hai cha con có đến tám, chín phần là sẽ cãi nhau một trận
Tạ Dữ Nghiên đưa tay nhẹ nhàng gõ vài cái trên màn hình ảo, một tấm bản đồ tinh hệ ngay lập tức hiện ra trước mặt hai người, trên bản đồ tinh hệ có không ít icon
Hắn chỉ vào icon của Quân đoàn Tài Quyết nói: "Không có gì bất ngờ xảy ra thì ngày mai Quân đoàn Tài Quyết có thể đến Hắc Tam Giác
"Bên phía Bắc Dương tinh hệ ta đã phái người đi rồi, một khi bên Hắc Tam Giác khai chiến, Tạ Lập Khâm không thể chú ý đến bên đó, ta đã sắp xếp người rất nhanh có thể chiếm lại Bắc Dương tinh hệ
"Ý của ngươi là Quân đoàn Tài Quyết đến Hắc Tam Giác sau sẽ trực tiếp khai chiến
Thời Dư hơi nhíu mày
Không phải là không được, chỉ là Tạ Lập Khâm nhất định phải có phòng bị với Quân đoàn Tài Quyết, một khi khai chiến, bên phía Bắc Dương tinh hệ vẫn sẽ rất dễ gặp chuyện
Tạ Dữ Nghiên lắc đầu: "Đương nhiên là không phải, còn nhớ Yến Bạch đã nói với ngươi sao
Ngày mai X tổ chức và Tự Do Liên Minh có một cuộc gặp mặt, ngươi cùng hắn cùng đi, gi·ết Tạ Lập Khâm
Giọng điệu của hắn vô cùng quyết đoán, mang theo sát khí mạnh mẽ
Thời Dư nhìn sườn mặt trầm tĩnh của hắn, chợt cảm thấy Tiểu Mỹ Lệ hay khóc nhè trước kia lúc Tạ Giang Táp gặp chuyện đã âm thầm thay đổi từ lúc nào
Trước kia không phải là hắn không quả quyết, mà là quá cố kỵ nhiều thứ, không có cách nào hạ quyết tâm vứt bỏ mọi thứ
Thời Dư nắm lấy tay hắn nhéo nhéo, không tiếng động cho hắn thêm sức mạnh: "Tạ Giang Táp khôn ngoan lắm, sẽ không sao đâu
Rốt cuộc vẫn là lo lắng, nếu không cũng sẽ không định vị Tạ Giang Táp làm gì
Tạ Dữ Nghiên nghiêng đầu cười với nàng: "Đánh hạ nơi này đi, Hắc Tam Giác không nên tồn tại
Thời Dư hiểu quyết tâm của hắn
Tạ Lập Khâm đã không nên tồn tại trên đời này, nếu Tự Do Liên Minh đã tuyên chiến với Liên Minh Đệ Nhất, việc hai bên khai chiến quy mô lớn là chuyện sớm muộn
Thay vì lập chiến trường trên lãnh thổ của Liên Bang Đệ Nhất, chi bằng ra tay trước ở Hắc Tam Giác, đánh tan nơi ẩn chứa vô số tội ác này
- Dưới bóng đêm đen kịt, Tạ Giang Táp đón vô số nòng súng năng lượng, mặt không đổi sắc nói: "Ta là Tạ Giang Táp, dẫn ta đi gặp Tạ Lập Khâm
Đạo lý đều hiểu, nhưng mặc kệ nói thế nào hắn cũng muốn làm chút giãy giụa cuối cùng
Có lẽ điều này thật ngu ngốc, nhưng hắn không muốn hối tiếc
Hắn đứng thẳng người, khuôn mặt có năm, sáu phần giống với Tạ Lập Khâm, không ai sẽ nghi ngờ quan hệ phụ tử của bọn họ
Người của Tự Do Liên Minh nhìn nhau, không biết nên xử lý thế nào
Tạ Lập Khâm có hai người con trai, một người hơn một người xuất sắc, rất nhiều người đều biết, mà bất kể là Tạ Giang Táp hay là Tạ Dữ Nghiên đều trước sau đều đã "chết" trong chiến tranh
Hiện giờ lại đột nhiên xuất hiện một Tạ Giang Táp, ai mà biết thật giả
Nhưng Tạ Giang Táp quá mức thong dong bình tĩnh, còn tung ra tấm ảnh chụp chung của mình và Tạ Lập Khâm
Có người do dự, báo cáo lên cấp trên, đại khái nửa giờ sau, Tạ Giang Táp được phép tiến vào khu vực trung tâm của Tự Do Liên Minh
Thấy Tạ Lập Khâm vẫn còn nguyện ý gặp mình, đáy lòng Tạ Giang Táp sinh ra một tia hy vọng mong manh, hắn nắm chặt tay, đi trên con đường bằng thép trong căn cứ
Rất nhanh, tia hy vọng nhỏ bé ấy trong lòng hắn đã bị hắn dập tắt
Trong căn cứ, hắn thấy từng người từng người một có thể đối chiếu được với lệnh truy nã khắp vũ trụ, toàn là đồ đệ phạm tội tày trời, nhưng họ ở nơi này lại mặc quân trang của Tự Do Liên Minh, trên vai còn đeo quân hàm
Cảm xúc trong lòng Tạ Giang Táp càng lúc càng nặng nề, còn dâng lên một nỗi mờ mịt không biết nên nói như thế nào
Thì ra không biết từ bao giờ, Tạ Lập Khâm đối với hắn đã trở nên xa lạ đến cực điểm, hắn hoàn toàn không nhìn thấu được Tạ Lập Khâm đang nghĩ gì
Đã từng, hắn cho rằng tất cả những việc Tạ Lập Khâm làm đều là vì Liên Bang Đệ Nhất, ông đặt hết mọi thứ của Liên Bang Đệ Nhất lên hàng đầu, vì thế mà không tiếc tạo ra Tạ Dữ Nghiên
Hắn từng tự nhủ rằng Tạ Lập Khâm chỉ là cố chấp muốn Liên Bang Đệ Nhất trở nên hùng mạnh hơn mà thôi, chỉ là đã dùng sai phương pháp
Nhưng giờ xem ra, Tạ Lập Khâm từ đầu đến cuối đều rất rõ ràng mình muốn cái gì, ông trước nay chưa từng sai phương pháp, bởi vì theo ông, thủ đoạn chỉ là một trong những cách để đạt được mục đích, tàn nhẫn hay không không nằm trong phạm vi suy xét của ông
Vượt qua hết cửa cống này đến cửa cống khác, Tạ Giang Táp như nguyện gặp được Tạ Lập Khâm
Ông vẫn cao lớn nghiêm nghị như trước, nhưng trong lòng hắn lại không thể dấy lên một tia tôn kính nào, hắn cảm thấy người đàn ông trước mắt xa lạ đến đáng sợ, đáng sợ đến mức hắn cảm thấy ông căn bản không phải là cha của mình
"Người gây rối ở Hắc Tam Giác hôm nay có phải là con không
Câu đầu tiên Tạ Lập Khâm nói với hắn vẫn là một câu chất vấn
Mọi thứ đã bắt đầu thay đổi từ bao giờ vậy
Ông không tin bất kỳ ai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có lẽ là do đáy lòng ông đang chột dạ, biết tất cả những gì mình làm đều không thể được người đời chấp nhận, kể cả người con trai ruột cũng không thể hiểu cho ông
Biết rõ là sai, biết rõ là ác, vậy mà vẫn muốn nhất ý cô hành, chỉ vì cái vinh quang chí cao vô thượng kia
Nhưng khi cái gọi là vinh quang ấy thực sự vào tay, thì nó có thật sự là vinh quang không
Chỉ là sự tự thỏa mãn giả dối mà thôi
Tạ Giang Táp kiên quyết ngẩng đầu lên, trực tiếp vạch trần sự tự tin giả dối bấy lâu nay của Tạ Lập Khâm: "Phụ thân, cha cảm thấy Hắc Tam Giác có phần thắng khi đối đầu với Liên Bang Đệ Nhất sao
Ánh mắt hắn tràn đầy vẻ chất vấn, hắn muốn Tạ Lập Khâm suy nghĩ nghiêm túc về vấn đề này
Bố trí mọi thứ ở Hắc Tam Giác, đó là đường lui ông đã chuẩn bị trước cho mình, nhưng ông cũng nên biết rằng những nơi như Hắc Tam Giác không phải là chỗ dễ kiểm soát
Tạ Giang Táp hỏi dứt khoát, Tạ Lập Khâm cũng nghe rõ
Đương nhiên là không có phần thắng
Hắc Tam Giác có lợi hại thế nào thì cũng chỉ tập hợp toàn những đồ đệ hung hãn cực ác, có lẽ có người đích xác có bản lĩnh, nhưng đạo tặc sở dĩ là đạo tặc, thì vốn không thể thành được đại sự
Liên Bang Đệ Nhất trước sau đã trải qua nhiều trận chiến tranh, cộng thêm việc trong nước bất ổn, tình hình quả thực không tốt lắm
Nhưng Tạ Lập Khâm dường như không hề nghĩ tới, việc ông đột ngột phản bội không hề khiến cho Liên Bang càng thêm rối loạn, ngược lại nó sẽ khiến cho Liên Bang Đệ Nhất năm bè bảy mảng dần dần hướng về Thời Dư, tạo thành một khối đoàn kết vững chắc không gì có thể phá vỡ được
Ý thức danh dự của quốc gia sẽ khiến họ nhất trí chống lại kẻ xâm lược, còn sự phản bội của kẻ từng là tín ngưỡng sẽ khiến họ phẫn nộ
Ngoài dự đoán của Tạ Giang Táp, Tạ Lập Khâm cũng không hề nổi giận vì lời hắn nói, một chút tức giận cũng không có
Hắn vui vẻ bắt chéo chân dựa vào ghế, nhìn thẳng Tạ Giang Táp cười nhạo một tiếng, không để bụng nói: “Ngươi đến đây chỉ vì nói với ta mấy lời này thôi sao?” Hắn tựa hồ vẫn còn đắm chìm trong thế giới do chính mình tạo ra, không thể tự kiềm chế
Ánh mắt Tạ Giang Táp trở nên nặng nề, hắn nhìn hắn rất lâu, cũng không thể thấy được biểu cảm khác trên mặt hắn
Tạ Lập Khâm cao ngạo và kiêu căng, hắn sẽ không dễ dàng thỏa hiệp, càng sẽ không lật đổ vương triều mà hắn đã gây dựng, hắn đã đắm mình vào thế giới của mình, không ai có thể đánh thức hắn
Hai tay Tạ Giang Táp buông thõng bên người siết chặt rồi lại nới ra, cuối cùng chỉ có thể bất lực hỏi ra câu hỏi thứ hai trong chuyến đi này: “Ngươi đã ép mẫu thân làm gì?” Sau khi Thời Tắc cứu hắn trở về, hắn đã muốn liên lạc với tạ phu nhân, nhưng bị Tạ Lập Khâm ngăn cản, nói chờ đến thời cơ thích hợp sẽ nói cho tạ phu nhân và Tạ Dữ Nghiên việc hắn còn sống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc trước hắn cho rằng Tạ Lập Khâm muốn lợi dụng việc hắn vẫn đang ở trong bóng tối, dễ dàng hơn trong việc điều tra mưu đồ thao túng Liên Bang, nhưng hiện tại xem ra, hắn căn bản không nghĩ như vậy, hắn có mục đích riêng
“Muốn biết sao?” Tạ Lập Khâm hỏi ngược lại
Tạ Giang Táp nhìn thẳng vào hắn, không nói gì cũng đã thể hiện thái độ của mình
Thật khó tin, cha hắn lại dùng hắn để uy hiếp mẹ hắn, thật là một chuyện nực cười đến cùng cực
“Rốt cuộc ta và Nghiên đối với ngươi mà nói có ý nghĩa gì?” Giọng hắn khàn khàn chất vấn
Trước đây hắn cho rằng Tạ Lập Khâm không đối tốt với Tạ Dữ Nghiên là vì y là sản phẩm của thí nghiệm gen, nhưng hiện tại xem ra, hắn trước mặt Tạ Lập Khâm cũng không có gì đặc biệt
Tạ Lập Khâm đứng dậy đi đến trước mặt hắn, bậc thềm khiến hắn có thể ở tư thế cao nhìn xuống Tạ Giang Táp
Khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười tàn nhẫn, nói ra một câu tàn khốc đến cực điểm: “Ngươi nên may mắn vì mình vẫn còn có chút tác dụng.” Đồng tử Tạ Giang Táp hơi giãn ra, chỉ cảm thấy ý thức bắt đầu trở nên trì độn, hắn lùi về sau một bước ôm trán, tầm mắt cũng mơ hồ không rõ
Đột nhiên, hắn ý thức được điều gì đó, khó tin nhìn Tạ Lập Khâm: “Ngươi...” Hắn chưa kịp nói hết câu đã quỵ xuống đất, cảm giác khó thở bao trùm trái tim
Thì ra… Thì ra Tạ Lập Khâm vẫn luôn chờ hắn ở đây, từ khi hắn cho hắn thông tin, muốn hắn báo cho tạ phu nhân, hắn đã rơi vào bẫy của hắn
Tạ Lập Khâm hiểu rõ hắn, việc ra lệnh bắt hắn đến đây chỉ làm hắn sinh lòng phản kháng, còn nghi ngờ hắn có mục đích riêng
Không nói gì hết, chỉ tung mồi nhử là tạ phu nhân, hắn lại ngoan ngoãn chui vào bẫy của hắn
Hắn và Tạ Dữ Nghiên vốn dĩ không khác nhau
Đều là những công cụ có thể lợi dụng, chẳng qua một người là quang minh chính đại lợi dụng, còn một người là sau lưng vụng trộm lợi dụng
Tạ Giang Táp nhắm mắt lại, sự châm biếm trên môi ngày càng nồng đậm, nhưng cho dù đáy lòng hắn phẫn nộ thế nào, cảm giác bất lực vẫn đè nặng khiến hắn không thở nổi, cuối cùng bị một mảnh u ám làm sụp đổ ý thức
Thấy Tạ Giang Táp bất tỉnh, Tạ Lập Khâm cho người tới đưa hắn đi
Lợi thế nắm trong tay mình mới là an toàn nhất, trước kia là như vậy, hiện tại cũng vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tác giả có điều muốn nói: Chính sự còn chưa xong, ăn uống thì đương nhiên để ở phiên ngoại rồi OvO Đang cân nhắc xem viết thêm mấy chương phiên ngoại nữa thì có thể coi là xong cuốn tiểu sách mặn cá này ·w· Nhỏ giọng nói: Sắp kết thúc rồi, không còn mấy chương nữa đâu
Cảm ơn các tiểu thiên sứ đã bỏ phiếu bá vương hoặc tưới dung dịch dinh dưỡng cho ta trong khoảng thời gian từ 2021-04-26 23:30:48~2021-04-27 23:31:25 nhé ~ Cảm ơn tiểu thiên sứ đã ném địa lôi: Khanh không nói 1 cái; Cảm ơn tiểu thiên sứ đã tưới dung dịch dinh dưỡng: Phạn âm 70 bình; Antonia 60 bình; manh ta vẻ mặt huyết 35 bình; kêu ta nữ vương đại nhân 20 bình; linh lạc 16 bình; không phải □□ tiểu hùng @ 10 bình; di thật 9 bình; năm xưa 4 bình; かんたん 3 bình; Vô cùng cảm ơn mọi người đã ủng hộ, ta sẽ tiếp tục cố gắng!