Bạch Trang muốn mời tất cả tân sinh đi ăn cơm, trực tiếp liên hệ Thời Dư sợ tên cá mặn này từ chối, cho nên đã chọn cách vòng vo để nhờ Lạc Hạ Từ
Thời Dư ở một bên nghe được Bạch Trang nói sợ bị mình từ chối thì mày nhướng cao, lộ ra vẻ mặt 'ta mà lại đi từ chối ăn chùa sao', Phong Hiểu mấy người thật sự không nỡ nhìn thẳng
Cái tên nhãi này đối với nhận thức bản thân vẫn chưa đủ rõ ràng
Cơ hội đưa tới cửa đương nhiên phải chộp lấy, chỉ là cái khoản mời tất cả tân sinh ăn cơm này cũng lớn quá đi, phải biết rằng số tân sinh tham gia quân huấn là cỡ một vạn người lận
Tìm đâu ra nơi nào rộng lớn như thế để mà mời người ta ăn cơm đây
Sự thật chứng minh, có nhu cầu ắt có nguồn cung
Năm người xoa tới xoa lui, cuối cùng mặc bộ quân phục chỉnh tề của trường quân đội Liên Bang số một mà đến địa điểm
Bạch Trang không phải ở quán ăn nào đó mời mọi người ăn, mà là bao trọn cả khu ẩm thực, để mọi người muốn ăn gì thì tự đi chọn
Khi Thời Dư cùng đám bạn đến thì phát hiện không chỉ có tân sinh mà còn có cả giáo quan cùng hai ngàn giáo viên tham gia giai đoạn hai, ngay cả Cố Tiền Khiêm giàu có cũng không khỏi giơ ngón cái lên, liên tục kêu "ngưu bức"
Bọn họ nghênh ngang đi vào khu ẩm thực, rất nhanh đã thu hút sự chú ý của mọi người, với danh nghĩa là hai người thắng cuộc lớn nhất của đợt quân huấn
Thời Dư không nghi ngờ gì nữa trở thành tâm điểm chú ý, mọi người chưa từng có cơ hội tiếp xúc trực tiếp với nàng, vô cùng tò mò không biết cái tên cá mặn từng làm mưa làm gió trên Tinh Võng khi tiếp xúc ngoài đời thật sẽ như thế nào
Thời Dư cười hở một hàm răng trắng, vươn móng vuốt vẫy vẫy với mọi người, khuôn mặt tươi cười hiền lành và vô hại
Tổng huấn luyện viên đang ngồi trước một quán nướng, thấy Thời Dư thì liền ra hiệu với nàng
Thời Dư thấy Bạch Trang và những người khác cùng ngồi với tổng huấn luyện viên thì bèn qua đó, tùy tiện ngồi xuống
Nàng ngửi mùi thịt nướng, lộ vẻ mặt say mê, kêu một tiếng "Các giáo quan khỏe", rồi học dáng vẻ của Cố Tiền Khiêm khi nãy giơ ngón tay cái lên với Bạch Trang: “Bạch Trang bạn học, quá là hào phóng!” Đừng nói chi là Thời Dư, ai bị mời đến cũng khiếp sợ trước sự hào phóng của Bạch Trang, hảo cảm đối với hắn tăng lên vùn vụt, sau đó mọi người đều biết chuyện Bạch Trang là người thừa kế tập đoàn Bạch Thị
Bạch Trang là người ôn hòa có lễ độ, hôm nay đã nhận được vô số ngón tay cái rồi, nghe vậy bèn lộ vẻ bất đắc dĩ: “Cứ tự nhiên đi, không cần khách sáo.” Thời Dư cười ha hả, tổng huấn luyện viên đưa cho năm người mỗi người một xiên thịt nướng trên tay, hàm hồ nói: “Không ngờ ngươi cũng tới, ta còn tưởng ngươi đang ngủ ngon ở ký túc xá chứ.” Thời Dư lập tức đổi sang vẻ mặt nghiêm túc, trịnh trọng nói: “Tổng huấn luyện viên đang nói gì vậy
Ta mà lại bỏ qua hoạt động tập thể sao?” Không phải ai được mời cũng sẽ đến, nhưng chắc chắn trên 90% mọi người đều đã đến
Tổng huấn luyện viên còn nghiêm túc hơn nàng mà gật đầu, Thời Dư lập tức lộ ra vẻ mặt khoa trương đau khổ, cắn một miếng thịt nướng nói: “Vậy là ngài vẫn chưa hiểu rõ ta rồi.” Lời này của nàng khiến cả bàn ai cũng cười
Thời Dư ghé đến gần tổng huấn luyện viên, dò hỏi: “Huấn luyện viên, nội dung quân huấn giai đoạn ba của chúng ta là gì vậy ạ?” Câu hỏi của nàng làm mọi người đều dựng lỗ tai lên nghe, tổng huấn luyện viên liếc nàng một cái, từ tốn ung dung nói: “Sao vội tìm hiểu vậy
Ngày mai các ngươi sẽ biết.” Nói xong, khóe miệng tổng huấn luyện viên hơi nhếch lên
Mọi lần nhắc đến chuyện quân huấn, tổng huấn luyện viên đều tỏ vẻ "hận sắt không thành thép", chẳng lẽ giai đoạn ba quân huấn này hắn nghĩ ra được biện pháp đối phó cá mặn rồi sao
Ngày hôm qua Thời Dư bị một câu trêu chọc của Lâm Tạ làm tâm ngứa ngáy, hiện tại tổng huấn luyện viên lại cố ý úp úp mở mở, nàng lấy mấy xiên thịt, vui vẻ nướng lên, nướng xong hết bèn đưa toàn bộ cho tổng huấn luyện viên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Huấn luyện viên, ngài xem này, sớm một ngày hay muộn một ngày nói thì kỳ thực cũng chẳng khác gì nhau, sớm cho mọi người biết thì còn có sự chuẩn bị tâm lý.” “Giai đoạn ba quân huấn không cần chuẩn bị tâm lý đâu.” Tổng huấn luyện viên ăn xong xiên thịt nướng của Thời Dư thì đứng dậy, dường như sợ mọi người đồng loạt hỏi, bèn cùng các giáo quan bỏ chạy mất dạng
Thời Dư lầm bầm một tiếng keo kiệt, rồi lại gom hết thịt nướng còn lại chia cho mỗi người một xiên, bản thân cũng cắn một miếng rồi hết sức tự nhiên ngồi vào cạnh Bạch Trang, vỗ vai hắn nói: “Trang ca, sau này phải chiếu cố Lạc Lạc nhà ta nhiều nhé.” Lạc Hạ Từ nhấc mí mắt lên liếc nàng một cái
Thời Dư bắt chuyện được với Bạch Trang, Cố Tiền Khiêm cũng lại gần hắn lẩm bẩm lầm bẩm
Bạch Trang vừa nói chuyện với bọn họ vừa cầm dao gọt trái cây, Thời Dư tiếp tục nướng thịt
Đột nhiên, dao nhỏ trong tay Bạch Trang khựng lại một chút, lưỡi dao liền đâm vào mu bàn tay của Thời Dư
Thời Dư hơi hít một ngụm khí lạnh, theo bản năng rụt tay lại, nhưng trên mu bàn tay của nàng đã vẽ ra một vết thương, máu tươi từ bên trong rịn ra
Bạch Trang lập tức áy náy nói xin lỗi, vội vàng rút giấy bên cạnh ấn lên mu bàn tay của Thời Dư: “Ngươi có sao không, lúc nãy ta không cẩn thận đụng phải cái giá nướng nên trượt tay, không phải cố ý đâu.” Dao nhỏ rạch một đường còn rất dùng sức, vết thương chảy ra không ít máu
Phong Hiểu cau mày, từ trong túi không gian lấy ra một lọ thuốc dạng phun sương, xịt lên vết thương của Thời Dư, máu rất nhanh liền ngừng, hắn lại lấy băng gạc băng bó hai lớp cho nàng, tiện tay cầm lấy tờ giấy thấm máu khi nãy, lách người tìm đến phía dưới bàn, ném vào thùng rác
Thời Dư dùng khuỷu tay không bị thương huých vào hông Phong Hiểu bên cạnh, ra hiệu hắn thu liễm một chút, cười nói: “Không sao đâu, chỉ là một vết thương nhỏ, rất nhanh sẽ lành thôi mà.” Chuyện này dường như chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ, nhưng Bạch Trang lại vô cùng áy náy, hắn biết Thời Dư thích ăn pudding, liền đặt một hộp pudding lớn để xin lỗi nàng
Thời Dư vui vẻ ra mặt, như thể đã vứt chuyện vừa nãy ra sau đầu
Bất quá mọi người cũng không còn hứng thú ăn thịt nướng nữa, dứt khoát chào Bạch Trang rồi đi chỗ khác ăn uống
Bạch Trang nhìn chăm chú theo bóng lưng mấy người đi xa, từ trong túi lấy ra một chiếc khăn tay, nhẹ nhàng lau lau bàn tay, rồi cất vào túi, cúi đầu định cầm lại con dao vừa rồi, lại thấy mấy con dao nhỏ để chung một chỗ, hắn hoàn toàn không thể phân biệt được con nào với con nào, hắn nhíu mày
“Sao vậy?” Bách Lí Hề thấp giọng hỏi
Hắn cho rằng Bạch Trang vẫn còn nghĩ đến chuyện vừa rồi, bèn an ủi: “Thời Dư chắc không giận đâu, ngươi không cần để ý, cô ấy không phải người hẹp hòi đâu.” Mọi người đều đã bị Thời Dư hố không ít lần rồi, trong lòng ít nhiều cũng có chút bất mãn, nhưng suy cho cùng vẫn là kỹ năng không bằng người, cũng chỉ là lâu lâu nhớ lại nghiến răng nghiến lợi một chút thôi, chứ không ai thật sự ôm thù
Bạch Trang gật đầu, tiện tay cầm một tờ giấy trên bàn ném vào thùng rác
Không lâu sau đó, một nhân viên công tác tới dọn rác trong thùng đi, mà tờ giấy dính máu ban đầu bên trong không biết đã biến mất từ lúc nào
- Đoàn người ăn uống no say trở về xe treo, Cố Tiền Khiêm ném con dao nhỏ mình sờ được ra, Phong Hiểu cũng ném ra mấy nắm giấy dính máu, ngước mắt lên nói: “Nói đi, mọi người thấy thế nào?” Đúng là một cú trượt tay có chủ ý, đường đi quá chuẩn rồi còn gì
Thời Dư sờ cằm nói: “Hắn cố ý à?” Phong Hiểu cất giấy thấm máu và dao nhỏ vào hộp, nói: “Khả năng cao là cố ý, tay cô đâu phải làm bằng đậu phụ, nếu hắn lỡ tay, sao có thể rạch ra một vết sâu như vậy?” Cố Tiền Khiêm cũng vuốt cằm nói: “Lúc tới tôi còn thấy kỳ lạ, hắn mời cả trường một bữa lớn như vậy để làm gì
Để thu phục lòng người ư
Cũng không đến mức
Để khoe giàu ư
Nhìn hắn không giống đồ ngốc.” Lạc Hạ Từ đi sau hắn bổ sung: “Xem ra là nhằm vào cô.” “Sợ cô không muốn đi dự tiệc, lại sợ để lộ mục đích thật sự nên mời cả tân sinh luôn.” Lục Đông Ngôn nhíu mày: “Cũng may bác sĩ nhỏ phản ứng nhanh, giấu được tờ giấy thấm máu kia đi.” Thời Dư đầy mặt chấm hỏi, cúi đầu ngó đông ngó tây khắp người mình, cuối cùng hỏi: “Tôi có gì đặc biệt sao?” Đây mới là điều mà mấy người không thể nào hiểu được
Bạch Trang đã bị đưa vào sổ tay nghi vấn của họ rồi, là đối tượng có khả năng liên quan đến Hải Lam tinh, bất luận hắn làm gì, đều sẽ bị mấy người này nghi ngờ
Nhưng Bạch Trang lại không hề hay biết mọi người đã nghi ngờ hắn đến mức đó
Lạc Hạ Từ trầm ngâm nói: “Chẳng lẽ là chuyện chúng ta từng đến tổng bộ chuyển phát nhanh Hải Lam bị hắn phát hiện, nên hắn cũng đang mưu đồ cái gì đó?” Phong Hiểu lắc đầu nói: “Khả năng này không cao, chuyện cũng qua hai năm rồi, giờ mới ngoi đầu lên thì quá kỳ lạ.” “Chẳng lẽ lúc Tạ chỉ huy điều tra bị bọn chúng phát hiện?” Lục Đông Ngôn nói thêm
Cố Tiền Khiêm lập tức phản bác: “Điều này càng không thể, ngoài chúng ta ra ai biết con cá với Tạ chỉ huy có một chân chứ?” Thời Dư: “?” “Hắn muốn lấy máu của con cá, vậy việc lấy máu của cô có lý do gì?” Lục Đông Ngôn chỉ ra điểm mấu chốt nhất
Phong Hiểu khoanh tay nhíu mày nói: “Máu có thể dùng để làm rất nhiều việc, ví dụ như biết được tình trạng cơ thể hiện tại của cô, còn có thể phân tích được tiềm năng thể chất, quan trọng hơn là, thông qua máu có thể lấy được thông tin gien tinh vi hơn.” Gien
Mấy người đồng thời nảy ra ý nghĩ về hai chữ này, khiếp sợ nhìn nhau
Phải biết rằng Bạch Trang là trải qua gen chữa trị mới biến thành người bình thường, nhưng gen khuyết tật trước đó của Bạch Trang là gì thì lại không ai biết
Hắn muốn có được tin tức gen của Thời Dư
Vì sao lại là Thời Dư
Bởi vì nàng ở buổi huấn luyện quân sự tân sinh đã thể hiện ra sức chiến đấu kinh người
Mấy người nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra hôm nay Bạch Trang làm vậy rốt cuộc là vì cái gì
Hay là hắn thật sự chỉ là sơ suất, căn bản không có ý đồ nào khác
Trong phòng thí nghiệm ánh đèn sáng trưng, Bạch Trang sắc mặt trầm tĩnh, trước mặt hắn, rất nhiều người mặc áo blouse trắng đang bận rộn
Không biết bao lâu sau, một người đàn ông đeo khẩu trang kéo cặp kính lọc quang trên mắt xuống, đi đến trước mặt Bạch Trang tức muốn hộc máu nói: “Thứ ngươi lấy tới căn bản không phải mẫu máu, mà là dung môi máu rất bình thường!” Đồng tử Bạch Trang hơi giãn ra, lông mày nhíu lại: “Không thể nào, ta tận mắt nhìn thấy hắn ném khăn giấy dính máu vào thùng rác, các ngươi có phải đã nghĩ sai rồi không?” Người đàn ông cười lạnh một tiếng: “Ngươi coi ta là kẻ ngốc sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Máu và dung môi máu còn không phân biệt được?” Bạch Trang hơi cắn răng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có thể đổi khăn giấy dính máu thành dung môi máu, trừ Phong Hiểu sẽ không có người khác
Hắn bị nghi ngờ
Hay là những người đó cẩn thận quá mức
Vô số ý tưởng vụt qua trong đầu Bạch Trang, bỗng nhiên hắn nghĩ tới cái gì đó, từ trong túi lấy ra một chiếc khăn tay đưa cho người đàn ông: “Ngươi kiểm tra chiếc khăn tay này đi, hẳn là có thể kiểm tra ra.” Khi hắn giúp Thời Dư cầm máu, trên tay cũng không cẩn thận dính phải máu tươi, hắn có thói quen hơi sợ vết máu, khăn tay còn chưa giặt
Tác giả có điều muốn nói: Cá mặn: Có phải là có một chân bị mù không có ý gì sao
Hôm qua đã đăng chương hai rồi ~ Đặc biệt cảm tạ tiểu đáng yêu "Phong tuyết an kỳ" 1000 bình dịch dinh dưỡng!!
Rất đáng để mọi người học tập (không phải thế) Ngày Kinh: Muốn bình luận, muốn bình luận, muốn bình luận, chuyện quan trọng phải nói ba lần!!
Còn muốn có được dịch dinh dưỡng vô sắc vô vị ~ Cảm tạ các tiểu thiên sứ đã ném phiếu bá vương hoặc tưới dịch dinh dưỡng cho ta trong khoảng thời gian 2021-02-19 21:38:24~2021-02-20 11:07:19 nga ~ Cảm tạ các tiểu thiên sứ đã ném địa lôi: 44353744, cá không cảm mạo, 41840878, sơn gian có dòng suối nhỏ 1 quả; Cảm tạ các tiểu thiên sứ đã tưới dịch dinh dưỡng: Phong tuyết an kỳ 1000 bình; catle 50 bình; ngày hôm qua ký ức đã sớm rời đi 29 bình; 46492546 25 bình; Tử Nặc 5 bình; 42215724, Linh 3 bình; Thẹn thùng thuyền lớn, 46273471, ca bái, tiểu tê 1 bình; Vô cùng cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, ta sẽ tiếp tục cố gắng!