Nhưng nào ai ngờ lần này Vương gia lại dứt khoát đến vậy, chẳng nói lời nào liền chấp nhận chuyện ly hôn
Phải biết, một khi thật sự ly hôn, thanh danh của những cô nương Vương gia đều có thể sẽ bị ảnh hưởng
Tạ Tri Nghiễn nở một nụ cười
“Phụ thân yên tâm, nhi tử không hề làm chuyện gì không nên làm
Có lẽ người Vương gia đều tương đối thông tình đạt lý đi.” Tạ Thừa Tướng nhìn hắn thật sâu một cái
“Nếu Vương gia đều không có ý kiến, vậy ta đây khi làm phụ thân cũng sẽ không làm người ác, chuyện ly hôn ta đồng ý.”
Ngày xưa nhìn thấy nụ cười ấm áp của đứa con trai này, Tạ Thừa Tướng sẽ chỉ cảm thấy hắn là một quân tử ôn tồn lễ độ, là tiêu chuẩn con cháu thế gia
Nhưng hôm nay gặp lại, Tạ Thừa Tướng lại không hiểu sao cảm thấy nụ cười này có chút sâu không lường được, khiến người ta không thể nhìn thấu
Xem ra đứa con trai này của mình cũng không đơn giản
“Còn có một chuyện, nghe nói mẫu thân ngươi bị bệnh, ngươi không có bớt thời gian đi thăm viếng một chút sao?” Tạ Thừa Tướng đột nhiên nhớ tới sự việc hạ nhân bẩm báo trước đó, liền hỏi
Tạ Tri Nghiễn biểu cảm không chút xao động, lạnh nhạt nói: “Phụ thân kia có thể là nghe lầm, mẫu thân cũng không có sinh bệnh.” Cũng bởi vì biết mẫu thân đang giả bệnh, cho nên hắn mới không cùng nha hoàn bên cạnh mẫu thân đi chính viện thăm viếng nàng
Loại chuyện này nếu lần đầu thành công, nếm được vị ngọt, sau đó sẽ không yên tĩnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ sợ chỉ cần không như ý mẫu thân, mẫu thân liền sẽ giả bệnh để bức bách hắn
Cho nên, vẫn là từ vừa mới bắt đầu liền bóp chết manh mối này tương đối tốt
Tạ Thừa Tướng nhẹ gật đầu, không nói thêm gì nữa
Loại thủ đoạn của phụ nữ hậu trạch này, Tạ Tri Nghiễn vừa nói, hắn liền hiểu
Dù sao trong phủ hắn, các thiếp thất trước đó giả bệnh gọi hắn chuyện cũ cũng là lúc đó có phát sinh
Tạ Tri Nghiễn: “Phụ thân còn có những chuyện khác sao?” Tạ Thừa Tướng trực tiếp phất tay nói: “Ngươi trở về đi.” Dù sao chuyện đã nói xong rồi, nên hỏi hắn đều hỏi, nhi tử nguyện ý trả lời cũng đều đã trả lời, không nguyện ý hắn cũng không có cách nào
Đã như vậy, vậy đứa nhi tử này cũng không cần phải lại đứng ở chỗ này chướng mắt
“Là.” Tạ Tri Nghiễn không chút lưu luyến xoay người rời đi
Hài tử Tạ gia, từ nhỏ đã được nhũ mẫu cùng các loại nha hoàn bà tử hầu hạ lớn lên, có đôi khi một ngày đều không nhất định có thể nhìn thấy phụ mẫu một mặt, cùng phụ mẫu cũng không thân cận, Tạ Tri Nghiễn cũng không ngoại lệ
Bởi vậy, hắn đối với phụ mẫu tình cảm là có, nhưng sâu đậm bao nhiêu cũng chưa nói tới
Giống như việc phụng dưỡng tống chung loại này nên hắn tận nghĩa vụ, hắn là khẳng định sẽ tận, thế nhưng là phụ mẫu nếu như muốn đối với nhân sinh của hắn khoa tay múa chân, thay hắn làm quyết định nói, vậy hắn là tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp..
“Ha ha
Cao một chút, lại cao hơn một chút!” Diệp Kiểu Nguyệt cao hứng ngồi trên bàn đu dây, tiếng cười trong trẻo như chuông bạc vang vọng trong viện
Xuân Vũ nghe lời tăng thêm sức đẩy bàn đu dây, bàn đu dây trong nháy mắt liền vút lên trời cao
Liễu Y và Phương Nhĩ lần lượt đứng hai bên bàn đu dây, cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, vị trí đứng của các nàng rất có quy luật, mắt nhìn chằm chằm Diệp Kiểu Nguyệt, thân hình vận sức chờ phát động
Nếu có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, các nàng có thể lập tức ra tay cứu viện
“Xuân Vũ, đẩy mạnh hơn chút nữa!” Diệp Kiểu Nguyệt chơi vui vẻ cực kỳ, khuôn mặt hưng phấn đỏ bừng
“Tốt, tiểu thư.” Lực đẩy bàn đu dây của Xuân Vũ lại tăng lên mấy phần
Đang vút lên trời cao, dây thừng bỗng nhiên hơi lỏng ra
Một giây sau, Diệp Kiểu Nguyệt liền bị hất văng ra ngoài
“A!” Diệp Kiểu Nguyệt hoảng sợ hai tay loạn xạ vẫy vùng giữa không trung
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong chốc lát, một bóng người màu trắng tựa như tia chớp nhanh chóng xuất hiện trước mặt Diệp Kiểu Nguyệt, ôm nàng vào lòng, vững vàng đáp xuống mặt đất
Rất nhanh, Liễu Y và Phương Nhĩ liền chạy tới, mặt tái nhợt quỳ xuống đất, một câu giải thích cũng không dám nói cho mình
Tạ Tri Nghiễn không để ý tới các nàng, động tác nhu hòa cẩn thận đặt tiểu nữ nhân trong lòng xuống đất, phảng phảng như đang che chở một bảo vật dễ vỡ nát
Diệp Kiểu Nguyệt hai chân giẫm trên mặt đất cứng rắn, dường như vừa mới kịp phản ứng, một tay kéo chặt lấy ống tay áo Tạ Tri Nghiễn không chịu buông ra
“Biểu ca, thật đáng sợ, thật sự là đáng sợ
Vừa rồi ta còn tưởng ta phải chết!” Trong giọng nói đều mang tiếng nghẹn ngào, run rẩy
Tạ Tri Nghiễn than nhẹ một tiếng, lại kéo nàng vào lòng, dịu giọng trấn an nói: “Đã không sao rồi, đừng sợ!” Nhớ tới khoảnh khắc mạo hiểm trước đó, đến bây giờ hắn vẫn còn sợ hãi
“Tiểu thư, ngươi không sao chứ?” Xuân Vũ chạy đến, thở hồng hộc quan tâm hỏi
Diệp Kiểu Nguyệt không trả lời, nắm chặt lấy áo Tạ Tri Nghiễn, như trút hết nỗi sợ hãi mà khóc òa lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ô ô……” Xuân Vũ đứng một bên, có chút không biết làm sao, nhìn thấy Liễu Y và Phương Nhĩ đang quỳ dưới đất, nghĩ nghĩ cũng quỳ xuống theo
Sau một lúc khóc, tâm trạng hoảng sợ của Diệp Kiểu Nguyệt dần dần bình phục
Tạ Tri Nghiễn thấy nàng cảm xúc ổn định, liền trực tiếp ôm ngang nàng lên, hướng phòng đi đến
“A!” Diệp Kiểu Nguyệt kinh hô một tiếng, bất quá cũng không giãy dụa, ngoan ngoãn ôm cổ hắn, tùy ý hắn mang mình về phòng
Trong ngực ôm một người phụ nữ mềm mại thơm tho, Tạ Tri Nghiễn cũng cảm giác được mùi thơm đặc trưng của thiếu nữ không ngừng bay vào mũi hắn, thân thể bắt đầu nóng lên, đến cả hô hấp cũng dồn dập
Bước chân của hắn vô thức bắt đầu tăng tốc, vừa đi vào phòng, hắn liền đặt thiếu nữ lên giường
Diệp Kiểu Nguyệt ngồi bên giường, một đôi mắt đen láy sáng ngời như được rửa qua chăm chú nhìn hắn, trong mắt tràn đầy sự không muốn xa rời
Ánh mắt Tạ Tri Nghiễn tối sầm một thoáng, hít thở sâu một hơi, biểu cảm nghiêm túc nhìn tiểu nữ nhân trước mặt
“Sau này không được làm những chuyện nguy hiểm như vậy nữa, biết không?” “Vừa rồi nếu ta không kịp thời đỡ được ngươi, nếu là té xuống, ngươi nghĩ xem sẽ có hậu quả gì?”
Diệp Kiểu Nguyệt bĩu môi, nước mắt lại bắt đầu lăn trong hốc mắt, vẻ mặt tội nghiệp nhìn người đàn ông
Tạ Tri Nghiễn đối mặt với nàng, kiên trì không đến 2 giây, liền bắt đầu mềm lòng, vẻ mặt nghiêm túc trên mặt cũng không giữ nổi
Hắn ngồi bên mép giường, trìu mến véo véo cái mũi xinh xắn nhỏ nhắn của nữ nhân
“Biểu muội, ta không phải muốn hạn chế ngươi, chỉ là lo lắng ngươi gặp nguy hiểm.” “Giống như hôm nay, ngươi chơi nhảy dây ta không có ý kiến, nhưng ngươi một cô gái yếu ớt không biết võ công, bàn đu dây không thể vung cao như vậy a, đây quả thực là đang đùa giỡn với tính mạng của mình!” “Hứa với biểu ca, sau này đừng làm chuyện nguy hiểm như vậy nữa, được không?” Diệp Kiểu Nguyệt hít mũi một cái, dùng sức nhẹ gật đầu
“Ừm, ta biết rồi, sau này sẽ không.” “Ta luôn một mình ở trong sân, có chút buồn chán thôi
Cho nên mới đi chơi bàn đu dây, nhưng ta cũng không nghĩ sẽ ngã xuống a, đến bây giờ ta vẫn còn chút sợ hãi đây!” “Chờ về sau, ta cũng sai người đem cái bàn đu dây hỏng kia phá hủy!” Nói đến đây, Diệp Kiểu Nguyệt chu môi phồng má, trông có vẻ tức giận.