Hạ Tuệ ngơ ngác nhìn vệt đỏ sẫm trên chiếc khăn, có chút ngạc nhiên
Trái lại Tiêu Bắc Dập không có quá nhiều cảm xúc
Thôi Ma Ma là lão ma ma trong vương phủ, từ khi Tiêu Bắc Dập khai phủ đã theo hắn
Ban đầu bà cứ nghĩ thân thể của hắn không tốt, không thể có vợ chồng, không ngờ giờ lại thành, xem ra chẳng bao lâu nữa vương phủ sẽ có con trai
Nàng vui vẻ bưng chiếc khăn ra cửa
Hạ Tuệ sững sờ nhìn về phía Tiêu Bắc Dập
Lúc này, tay trái của Tiêu Bắc Dập hơi cuộn tròn lại
Nàng bước đến kéo tay hắn, mở ra xem xét, quả nhiên, vết máu trên chiếc khăn chính là của Tiêu Bắc Dập
Tay Tiêu Bắc Dập cứng đờ, muốn rút lại, nhưng bị Hạ Tuệ nắm chặt
Nữ nhân nhìn vết máu sớm đã khô cứng, cúi đầu nhẹ nhàng thổi mấy lần, “Đau không?” Mi tâm Tiêu Bắc Dập khẽ nhúc nhích, trong mắt có những cảm xúc khó hiểu
“Không đau.” “Sao lại không đau được chứ, nhiều máu như vậy, vết thương nhất định rất sâu.” Hạ Tuệ đau lòng trừng mắt liếc hắn một cái, mang theo oán trách tiếp tục nói: “Vương gia, về sau loại chuyện này ngươi cứ để ta làm, ta da dày thịt béo không sợ đau.” Tiêu Bắc Dập kinh ngạc nhìn nàng, đôi con ngươi lạnh lùng trào dâng cảm xúc không rõ
“Khụ khụ, ý của ta là, nếu có loại chuyện cần tổn thương thân thể, ngươi cứ để ta tới.” Sợ hắn hiểu lầm, Hạ Tuệ lại vội vàng giải thích
Tiêu Bắc Dập rút tay bị thương về, nhìn gương mặt nhỏ nhắn hồng hào phơn phớt ánh sáng, nhàn nhạt mở miệng, “Chỉnh đốn một chút đi, chúng ta vào cung tạ ơn Thánh Ân.” Hạ Tuệ gật đầu, sau đó các nha hoàn liền tiến vào hầu hạ hai người rửa mặt thay quần áo
Tiêu Bắc Dập nhìn nữ nhân đã trang điểm tươm tất, một thân váy mỏng màu xanh nhạt, trên đầu cài một cây ngọc trâm đơn giản mà đẹp đẽ, thoa một lớp phấn trang điểm mỏng nhẹ, lộ ra đôi mày rõ ràng, mắt trong veo, vẻ mặt đoan trang quyến rũ
Chiếc đai lưng bằng lụa Sa Chức nhẹ nhàng buộc ngang hông, làm nổi bật vòng eo uyển chuyển chỉ vừa một nắm tay
Đối mặt với đôi mắt thủy nhuận linh động kia, tựa như có một chiếc móc, cuốn hút tâm phách của người khác
Hắn vội vàng dời ánh mắt đi
Hạ Tuệ cười dạo một vòng, “Không đẹp sao?” Tiêu Bắc Dập lắc đầu, “Đẹp mắt.” Hạ Tuệ cười càng vui vẻ, “Đẹp mắt vậy mà Vương gia lại không nhìn, thiếp thân là người của Vương gia, Vương gia muốn nhìn thế nào thì cứ nhìn như thế ấy.” Lời nói mạnh dạn lần này của nàng khiến khuôn mặt trắng bệch vì bệnh tật của Tiêu Bắc Dập nổi lên một trận huyết sắc
Hạ Tuệ che miệng cười khúc khích, da mặt hắn vẫn rất mỏng
Sau khi thu thập thỏa đáng, Hạ Tuệ liền theo Tiêu Bắc Dập cùng nhau vào cung
Đối diện liền gặp Tiêu Bắc Thần và Hạ Kiều cũng đang đi tới
Không giống với trang phục mộc mạc thanh nhã của hai người họ, Hạ Kiều và Tiêu Bắc Thần mặc trang phục lộng lẫy hoa quý, thậm chí ngay cả trang sức cũng rất xa hoa
Hôm qua nàng cũng nghe Linh Chi nói, Hoàng thượng ban thưởng không ít đồ tốt cho Thần Vương Phủ, còn Dập Vương Phủ chỉ được ban thưởng đúng quy đúng củ, người ở dưới cũng đều đang nghị luận Dập Vương không được sủng ái, liên lụy Dập Vương Phi cũng không được chào đón
Hạ Kiều nhìn dáng vẻ keo kiệt kia của Hạ Tuệ, không khỏi thầm đắc ý trong lòng, may mắn người gả cho Dập Vương không phải nàng
“Tỷ tỷ, hôm nay diện thánh, sao ngươi lại ăn mặc mộc mạc như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn xem, trên người trang sức đều ít đến đáng thương, người ngoài không biết còn tưởng Dập Vương không chào đón ngươi đấy.” Tiêu Bắc Thần cũng đánh giá nữ nhân trước mắt, không giống với dáng vẻ liễu rủ trong gió trước kia, giờ nàng lại có một vẻ đẹp lạnh lẽo thấu xương khó tả, hơn nữa so với vẻ mị thái trước đó càng đầy đặn, nhất thời khiến người ta không thể rời mắt
Hạ Kiều nhìn Tiêu Bắc Thần bộ dáng si mê đó, không vui nhíu mày, đúng là đồ hồ mị tử, đã lập gia đình rồi còn ở đây thông đồng người
Nàng kéo ống tay áo Tiêu Bắc Thần, “Vương gia, chàng nói có đúng không thôi?” Giọng nói nũng nịu khiến Hạ Tuệ nổi da gà khắp người
Tiêu Bắc Thần nhìn Hạ Tuệ ánh mắt như nước nhìn Tiêu Bắc Dập, mà nhìn về phía hắn lại đạm bạc xa cách, không khỏi trong lòng nổi lên một trận ghen tuông
“Tuệ Nhi, nhị ca đối với ngươi còn tốt chứ?” Hạ Tuệ ngước mắt liếc nhìn hắn, giọng không mang bất kỳ cảm xúc gì, “Tam hoàng tử hẳn phải hiểu quy củ chứ, Tuệ Nhi là phu quân ta gọi, Tam hoàng tử lẽ ra phải gọi ta Nhị tẩu.” Sau đó nàng lại bước lên một bước, liếc mắt Hạ Kiều, dù cho gấm vóc gia thân cũng không lấn át được khí chất thô tục trên người nàng
“Tam đệ tức, cũng hẳn phải gọi ta Nhị tẩu.” “Còn nữa, ta cùng Vương gia tình đầu ý hợp, tự nhiên không cần những thứ đồ bên ngoài này để phụ trợ tình cảm hai người chúng ta, Vương gia cũng nói ta cứ làm sao cho dễ chịu thì làm như thế ấy.” Nàng có chút ngấm ngầm hãm hại, Hạ Kiều nghĩ đến tối hôm qua, nàng vì chờ Tiêu Bắc Thần, đội mũ phượng đợi đến hơn nửa đêm
Trong lúc đó mệt mỏi muốn để nha hoàn hỗ trợ tháo xuống, lại bị cáo thị không hợp lễ nghi, để nàng trước nhịn một chút
Tiêu Bắc Thần thế nhưng lại hoàn toàn không để ý đến nàng, cứ uống đến sau nửa đêm
Đêm động phòng của hai người, Tiêu Bắc Thần làm xong việc nên làm rồi nằm xuống ngủ say, hoàn toàn không có một chút dịu dàng, cũng mặc kệ nàng dễ chịu hay không thoải mái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hạ Kiều nghĩ lại liền vô cùng tức giận
Tiêu Bắc Dập lẳng lặng nhìn nữ nhân bên cạnh, nói chuyện có lý có cứ, cũng không có gì không ổn
Đặc biệt là nàng nói cùng mình tình đầu ý hợp, không chút do dự, ngay cả Tiêu Bắc Dập cũng có chút động lòng
Tiêu Bắc Thần lúng túng ho khan một tiếng, “Nhị ca, Nhị tẩu.” Hạ Tuệ gật đầu, từ đầu đến cuối không hề cho hắn một ánh mắt nào nữa
Tiêu Bắc Thần chỉ cho rằng nàng đang giận vì mình không cưới nàng
Hạ Tuệ quay đầu nhìn về phía Tiêu Bắc Dập, giọng nói mềm mại ngọt ngào mở miệng: “Vương gia, chúng ta đi thôi.” Vẻ mị thái hồn nhiên của tiểu nữ nhân kia nhất thời khiến Tiêu Bắc Dập loạn cả tâm thần
Lấy lại tinh thần, Tiêu Bắc Dập gật đầu
Hạ Tuệ đỡ lấy cánh tay của hắn, lần này thân thể Tiêu Bắc Dập không còn cứng nhắc như vậy nữa
Hạ Kiều nhìn hai người sánh vai đi qua, hừ một tiếng, “Có gì mà đắc ý, thật sự cho rằng tìm được chỗ dựa rồi sao?” Tiêu Bắc Thần nhìn bóng lưng khuất xa, trong mắt cảm xúc phức tạp
Mấy người một trước một sau tiến vào Ninh Thọ Cung của Thái hậu
Thái hậu, Hoàng thượng, cùng mẹ ruột của Tiêu Bắc Thần là Lương Phi đã đợi ở đó
Mấy người đi vào khấu đầu quỳ lạy, sau đó giống như gia đình dân thường nhận nước trà dâng trà
Thái hậu nhìn hai đứa cháu này mà hài lòng cười cười, cuối cùng cũng thành gia, cũng nên vì hoàng thất mà khai chi tán diệp
Đại Tiêu Vương Triều đến đương nhiệm Hoàng đế Tiêu Nguyên Chẩn này, dòng dõi rất mỏng manh, Đại Hoàng tử chết yểu, Nhị Hoàng tử Tiêu Bắc Dập từ nhỏ yếu ớt nhiều bệnh, Tam Hoàng tử Tiêu Bắc Thần lại là một người khỏe mạnh, còn có Tứ Hoàng tử Tiêu Bắc Vinh tuổi còn nhỏ không gánh vác được trách nhiệm lớn, còn lại là mấy vị công chúa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mắt thấy hoàng tự tiêu điều, Thái hậu cũng rất lo lắng, Hoàng đế mặc dù ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng cũng rất gấp
Tuổi của ông ấy đã lớn, ngôi vị hoàng đế sớm muộn cũng phải truyền xuống, nhưng hiện tại chỉ có ba người con trai này
Loại trừ Tiêu Bắc Dập yếu ớt không gánh vác nổi trọng trách này, còn lại Tiêu Bắc Thần và Tiêu Bắc Vinh khiến ông khó mà lựa chọn
Tính tình Tiêu Bắc Thần nóng nảy, chỉ lo cái lợi trước mắt, Tiêu Nguyên Chẩn không mấy ưa thích
Tiêu Bắc Vinh mặc dù bản tính tốt, nhưng tuổi còn nhỏ, tương lai có biến cố gì cũng chưa biết chừng
Ngược lại là Lương Phi, mẹ đẻ của Tiêu Bắc Thần, giống như tình thế bắt buộc, bất luận nhìn từ phương diện nào, con trai của bà ta đều là nhân tuyển tốt nhất
Lương Phi nhìn hai nữ nhân quỳ trên mặt đất trước mắt, một người mộc mạc thanh nhã, một người ung dung hoa quý, không khỏi nhếch môi cười một tiếng
“Dập Vương Phi hôm nay đến diện thánh, ăn mặc như vậy keo kiệt, người ngoài không biết còn tưởng rằng là Hoàng thượng hà khắc, làm khó dễ hai người các ngươi đó?”