Tiêu Bắc Dập mấp máy môi, “Vương phi cứ nói đừng ngại.”
Hạ Tuệ lại gần hắn mấy phần, nhón chân lên sát bên tai hắn, thấp giọng nói: “Vương gia thân thể hẳn là tốt lắm rồi chứ?”
Tiêu Bắc Dập không rõ lắm, chỉ gật đầu
Hắn cũng thấy rất lạ, gần đây cơ thể tựa như thoát thai hoán cốt, không còn thấy khó chịu
Dường như nghĩ đến điều gì, hắn ngạc nhiên nhìn về phía Hạ Tuệ
“Vương phi, là nàng chữa trị cho bổn vương sao?”
“Nếu không thì còn ai?”
Hạ Tuệ hất cằm đắc ý nhìn hắn, sớm đã nói rồi, mà hắn không tin
Tiêu Bắc Dập chợt hiểu ra, khó trách từ khi nàng tặng thuốc cho mình, cơ thể hắn liền dần dần chuyển biến tốt đẹp
“Không ngờ vương phi còn hiểu y thuật, vương phi còn có điều gì mà bổn vương không biết sao?”
Hạ Tuệ nghiêng đầu nghĩ nghĩ, “Tạm thời không có.”
Tiêu Bắc Dập mấp máy môi, nét mặt phảng phất thêm mấy phần lưu luyến mềm mại
“Vương phi vừa rồi muốn điều gì?”
Nghe nam nhân nói bằng giọng điệu lưu luyến thấp nhu kia, gương mặt Hạ Tuệ ửng hồng phi sắc
Cố nén sự hoảng hốt, nàng rủ tầm mắt, đỏ mặt nhỏ giọng nói: “Vương gia, chàng, chàng còn thiếu thiếp một đêm động phòng.”
Không còn cách nào, nàng còn muốn sinh con mà
Tiêu Bắc Dập lập tức hiểu ý trong lời nói của nàng, hắn ngượng ngùng mím môi dưới, trong chốc lát đỏ mặt đến tận mang tai
Cái vị trượng phu này của hắn thật sự có chút thất bại, chuyện này lại còn phải do nàng tự mình đề cập
Hạ Tuệ thấy hắn nửa ngày không nói lời nào, cứ tưởng hắn không nguyện ý, “Vương gia, thiếp thân không có ý trách chàng.”
Tiêu Bắc Dập vươn những ngón tay xương rõ ràng, nâng cằm Hạ Tuệ lên, đối diện cặp mắt lấp lánh như nước, cổ họng siết chặt
“Vương phi, là bổn vương xin lỗi nàng.”
Hạ Tuệ cho rằng hắn đây là cự tuyệt, ánh mắt trong chốc lát ảm đạm
Lại nghe Tiêu Bắc Dập tiếp lời: “Đêm nay vừa vặn rất tốt?”
Hắn cũng không muốn đợi, dù hai ngày trước vẫn luôn kích động, nhưng hắn lại sợ quá đường đột, làm nàng hoảng sợ
Hôm nay lại thấy nàng tại bữa tiệc ngắm hoa hiển lộ tài năng, trêu chọc ánh mắt của những nam nhân khác, hắn liền quyết định để Hạ Tuệ triệt để trở thành nữ nhân của hắn
Hạ Tuệ ngước mắt hưng phấn nhìn hắn, “Vương gia, chuyện này là thật sao?”
Tiêu Bắc Dập cưng chiều gật đầu
Tính nết Hạ Tuệ rất khác so với trước kia, cho nên lời nói này của nàng, Tiêu Bắc Dập cũng không cảm thấy có gì bất ổn
Một bên khác, sau khi yến tiệc ngắm hoa kết thúc, Tiêu Bắc Thần mang theo Hạ Kiều đi tới Thừa Hoan Cung của Lương Phi
Lương Phi nhìn chằm chằm bụng Hạ Kiều thật lâu, nửa ngày mới bất mãn mở miệng:
“Đã lâu như vậy sao vẫn chưa có động tĩnh?”
Hạ Kiều cũng rất tủi thân, mỗi tối nàng đều bị Tiêu Bắc Thần giày vò đến gần chết, nhưng cái bụng vẫn trống rỗng
Nghĩ đến chuyện bữa tiệc ngắm hoa, nàng lại tủi thân khóc nức nở
“Khóc, khóc, khóc, chỉ biết khóc, đồ vô dụng, ngay cả đứa bé cũng không mang thai được, cần ngươi làm gì.”
Tiêu Bắc Thần không nhịn được ngồi xuống thở hắt một hơi
Lương Phi cũng căm ghét nhìn nàng, “Thần vương phi, ban đầu ta còn tưởng rằng ngươi có chút năng lực, hôm nay mới phát hiện ra ngươi chẳng có gì khác.”
Nghĩ đến cảnh tượng tại bữa tiệc ngắm hoa, mặt nàng gần như mất hết thể diện
“Thần Nhi, hãy nắm chặt đi, ta gần đây sẽ lại để cho phụ hoàng ngươi nạp mấy vị thiếp thất cho ngươi.”
“Còn về ngươi, nếu không mang thai được thì hãy lăn xuống khỏi ghế Chính Phi cho ta.”
Tiêu Bắc Thần sắc mặt ngưng trọng gật đầu, “Mọi thứ nghe theo mẫu phi.”
Hắn quả thực nên nắm chặt, không thể để Tiêu Bắc Dập đoạt trước
Hạ Kiều hai tay siết chặt, móng tay hằn sâu vào lòng bàn tay, nàng hiện giờ hận độc Hạ Tuệ
Trong Dập Vương phủ
Hôm nay Hạ Tuệ nhận được không ít ban thưởng, liên lụy cả hạ nhân trong phủ cũng được hưởng lây, tất cả mọi người đều rất vui mừng
Tiêu Bắc Dập sai người bố trí lại phòng ngủ giống hệt đêm tân hôn
Hạ Tuệ thẹn thùng nhìn ngọn nến hoa đang cháy, khuôn mặt nhỏ cũng bị ánh sáng chiếu rọi thêm phần kiều diễm
“Vương gia, kỳ thật không cần thiết chỉnh sửa như vậy…”
Nàng thẹn thùng nghiêng đầu sang một bên
Cứ như vậy, cả vương phủ đều biết đêm nay bọn họ muốn làm gì
“Ta chính là muốn cho bọn họ đều biết vương phi là người của ta, vô luận thân thể hay là tâm đều là của bổn vương.”
Giọng nói của hắn trêu chọc lòng người, ẩn chứa ý cười nhẹ nhàng
Hạ Tuệ ánh mắt dịu dàng như nước, thâm tình ngắm nhìn hắn, thẹn thùng gật đầu
Không giống vẻ khí khái hào hùng ban ngày, lúc này Hạ Tuệ thêm mấy phần thẹn thùng của tiểu nữ nhân, nét quyến rũ mười phần
Hai người dựa theo quá trình đêm động phòng đi một lượt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tim Hạ Tuệ đập bịch bịch, còn căng thẳng hơn cả ngày tân hôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng thẳng lưng ngồi thẳng tắp trên giường
Tiêu Bắc Dập đưa tay nâng cằm nàng, đối diện cặp mắt căng thẳng như nước, khẽ cười một tiếng, “Tuệ Nhi, đừng sợ.”
Hạ Tuệ khẽ đáp
Tiêu Bắc Dập đưa tay kéo rèm che giường xuống
Trong không gian nhỏ hẹp chật chội chỉ còn nghe được tiếng thở hổn hển của hai người
Hạ Tuệ thẹn thùng buông thõng đôi mắt, đưa tay giúp Tiêu Bắc Dập cởi bỏ nội y, nhìn thấy làn da trắng lạnh kia, tuy không quá cường tráng nhưng đường nét cũng rất trôi chảy, đầu nàng cúi thấp hơn
“Tuệ Nhi, ngẩng đầu nhìn bổn vương.”
Tiêu Bắc Dập cong môi cười nhìn người nữ nhân đang cúi đầu sắp chạm giường
Hạ Tuệ chậm rãi ngẩng đầu, đối diện cặp mắt sâu thẳm xen lẫn nồng đậm tình dục, bàn tay nhỏ bé căng thẳng nắm chặt hơn
Tiêu Bắc Dập đưa tay nhẹ nhàng giúp nàng cởi bỏ quần áo, chỉ còn lại một cái yếm gấm mẫu đơn màu đỏ thắm
Hắn ngừng thở, chỉ cảm thấy tim đập như trống chầu
Một giây sau, hắn ôn nhu hôn lên trán nàng, sau đó dọc theo hai gò má nóng hổi của nàng, rồi cổ, một đường xuống phía dưới
Hô hấp của Hạ Tuệ cũng ngày càng gấp gáp, nàng căng thẳng nắm chặt lấy hai cánh tay cường tráng của Tiêu Bắc Dập, nhỏ giọng ngập ngừng nói: “Vương gia…”
Tiêu Bắc Dập dừng lại, ánh mắt nóng rực nhìn nàng, “Thế nào, không thoải mái sao?”
Hạ Tuệ mắt mị nhãn như tơ, trong mắt chứa xuân thủy lắc đầu, “Không phải, thiếp, thiếp chỉ là có chút sợ sệt.”
Kiếp trước nàng chưa từng thân mật với nam tử như vậy, nhất thời trong lòng bất ổn
Tiêu Bắc Dập đưa tay ôn nhu giúp nàng đẩy những sợi tóc xốc xếch ra sau tai, để lộ vành tai nhỏ nhắn xinh đẹp
Hắn cúi người nhẹ nhàng hôn lên, cắn mút mấy lần
Hạ Tuệ nhỏ giọng anh ninh một tiếng…
Tiêu Bắc Dập trong mắt mỉm cười nói: “Đừng sợ, ta nhẹ nhàng một chút…”
Hạ Tuệ hiểu ý hắn, khuôn mặt nhỏ đỏ càng thêm kiều diễm ướt át…
Ban đêm, gió nhẹ từng trận
Màn che giường lay động như những gợn sóng liên tiếp
Hạ Tuệ khẽ híp mắt, ánh mắt hơi say nhìn nam nhân trên đỉnh đầu
“Vương gia, không mệt sao?”
Tiêu Bắc Dập rủ đôi mắt, giọng khàn khàn thỏa mãn, “Không mệt…”
Hắn không nghĩ tới Hạ Tuệ vẫn còn là xử nữ, ban đầu cứ ngỡ nàng đã sớm ủy thân cho Tiêu Bắc Thần
“Tuệ Nhi, nàng là của ta, Tuệ Nhi…”
Hắn lại gần tai Hạ Tuệ, hơi thở thô nặng từng lần một hô hoán tên Hạ Tuệ…
Tiêu Bắc Dập ăn rồi mới biết ngon, từ đêm đó trở đi mỗi đêm đều quấn lấy Hạ Tuệ, sợ nàng quá mệt mỏi nên cũng không làm quá phận
Hạ nhân trong vương phủ nhìn thấy tình cảm của hai người ngày càng tốt, cũng đều rất vui mừng, xem ra không bao lâu nữa vương phủ sẽ có thêm thành viên
Vương phủ vốn dĩ trầm buồn, giờ đây tràn ngập niềm vui và hòa thuận
Sáng sớm, hai người dùng bữa sáng xong, đang chuẩn bị ra ngoài thì Trần công công truyền chỉ từ cung đã vui mừng chạy vào
“Dập Vương, Vương phi, hoàng thượng xin mời hai vị tiến cung.”