Xuyên Nhanh: Ký Chủ Yêu Nghiệt Chinh Phục Nam Chính, Sinh Bé Cưng

Chương 60: Chương 60




“Tuệ Nhi..
Tuệ Nhi...”
“Thái y, mau tới đây!”
Tiêu Bắc Dập lớn tiếng la lên nàng
Hạ Tuệ chỉ cảm thấy mí mắt nặng trĩu vô cùng, muốn mở ra nhưng không tài nào mở nổi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thái y tiến lên bắt mạch cho nàng, dừng lại vài giây, trên mặt mừng rỡ khôn tả
“Chúc mừng Vương gia, Dập Vương Phi đây là có hỉ!”
“Mạch tượng Vương Phi trượt mà như đi châu, cường thế hữu lực, không có gì đáng lo ngại, có lẽ là vừa rồi bị cảm lạnh do rơi xuống nước, về nghỉ ngơi thêm chút là có thể.”
Tiêu Bắc Dập vẫn chìm trong nỗi hoảng loạn khi Hạ Tuệ đột nhiên ngất xỉu, nửa ngày không thể phản ứng
Thái hậu vui vẻ tiến lên, “Dập Nhi, đừng ngây ngốc đứng đó, Tuệ Nhi có tin vui, mau chóng ôm Tuệ Nhi đi thay y phục khác.”
Tiêu Bắc Dập lấy lại tinh thần, sững sờ nhìn người phụ nữ trong lòng, lẩm bẩm, “Tuệ Nhi, chúng ta có hài tử...”
Hắn cảm thấy mọi chuyện diễn ra quá đỗi không chân thật, dường như từ khi Hạ Tuệ bước vào cuộc đời hắn, cuộc đời ảm đạm của hắn bỗng chốc rạng ngời ánh sáng
“Dập Vương, còn không mau đưa Vương Phi về nghỉ ngơi!”
Tiêu Nguyên Chẩn cũng long nhan cực kỳ vui mừng, phảng phất nỗi đau mất đi một đứa tôn nhi vừa rồi đã tan biến ngay lập tức bởi sự xuất hiện của một đứa cháu khác
“Chúc mừng Dập Vương, Dập Vương Phi ạ!”
“Thật đáng mừng
Chúc mừng Hoàng thượng, Thái hậu!”
“...”
Đám người nhao nhao chúc mừng Tiêu Nguyên Chẩn và Tiêu Bắc Dập
Nhìn về phía Tiêu Bắc Thần, họ lại câm như hến, đêm nay quả thật là cảnh kẻ vui người lo
Tô Cầm Ngưng lạnh lùng nhìn xem tất cả, Hạ Kiều nói rất đúng, từ xưa hoàng gia vô tình nhất
Rõ ràng vừa rồi tất cả mọi người đang tiếc nuối vì nàng mất đi hài tử, bây giờ lại như người không việc gì, cứ như con nàng chưa từng tồn tại vậy
Tiêu Bắc Thần oán độc nhìn xem hai người, con hắn vừa không còn, Hạ Tuệ lại có thai, nhất định là dùng tà thuật gì đó để đứa con của hắn phải chết yểu
Cuộc náo loạn này, cuối cùng kết thúc bằng việc Hạ Tuệ mang thai
***
Dập Vương phủ
Tiêu Bắc Dập nhìn người phụ nữ đã ngủ mê một ngày một đêm, khẽ nhíu mày
“Tuệ Nhi, sao nàng vẫn chưa tỉnh?”
“Nàng có phải quá mệt mỏi không?”
“Đều tại ta quá vô năng, nên bọn họ mới dám không kiêng kỵ làm hại nàng.”
Linh Chi bưng chậu rửa mặt cùng khăn mặt vào phòng ngủ, nhìn Tiêu Bắc Dập mệt mỏi ngồi bên giường, đáy mắt phủ đầy những tia máu đỏ, lòng nàng khẽ ấm áp
“Vương gia, người đi nghỉ ngơi đi, ta sẽ trông chừng Vương Phi.”
Tiêu Bắc Dập lắc đầu, “Không cần, ngươi ra ngoài đi, Tuệ Nhi tỉnh lại không nhìn thấy ta sẽ khó chịu.”
Linh Chi thở dài, cũng không nói gì thêm nữa
Tiểu thư của nàng cũng xem như khổ tận cam lai, tìm được Tiêu Bắc Dập người biết yêu thương như thế
Tiêu Bắc Dập cầm khăn mặt đã vắt khô, cẩn thận dịu dàng lau khuôn mặt hơi tái nhợt của Hạ Tuệ
Hắn nâng niu bàn tay nhỏ bé yếu ớt của nàng, tỉ mỉ lau từng kẽ ngón tay
Ngón tay chạm vào vết chai mỏng trên lòng bàn tay nàng, mày hắn khẽ nhăn lại
Hắn đặt mặt mình lên bàn tay nàng, tỉ mỉ vuốt ve, “Tuệ Nhi, ta Tiêu Bắc Dập thề, về sau sẽ không bao giờ để chuyện như hôm qua tái diễn nữa.”
Hạ Tuệ trải qua một giấc mơ dài
Trong mơ, Tiêu Bắc Dập lên ngôi hoàng đế, nạp vô số tần phi và mỹ nhân, Hạ Tuệ mỗi ngày không ngừng đấu trí đấu dũng với các nàng, mệt đến muốn chết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghĩ lại, nàng không thể chết, nhiệm vụ còn chưa hoàn thành đâu
Nàng há miệng lớn hổn hển bừng tỉnh từ trong mộng
Tiêu Bắc Dập nhìn người phụ nữ mở mắt, đôi mắt ảm đạm vô quang nhuộm lên một vòng vui mừng
“Tuệ Nhi, nàng đã tỉnh rồi sao
Ta đây.”
Hạ Tuệ lấy lại tinh thần, mơ màng nhìn hắn, “Ta đây là ở đâu?”
“Vương phủ, ở nhà của chúng ta.”
“Tuệ Nhi, nàng có tin vui, ta sắp làm cha rồi.”
Tiêu Bắc Dập không kịp chờ đợi nói tin vui này cho nàng
Không ngoài dự liệu, Hạ Tuệ không hề kinh ngạc mà phản ứng rất bình thản, thậm chí tình cảm cũng không có quá nhiều biến động
“Nàng không vui sao?”
Tiêu Bắc Dập nhìn dáng vẻ hơi cô đơn của nàng, cho rằng nàng không vui
“Tiêu Bắc Dập, ta muốn chàng thề, sau này dù thế nào cũng không được nạp thêm những người phụ nữ khác.”
Hạ Tuệ nghĩ đến giấc mơ kia, lòng còn sợ hãi, nàng không muốn chết một cách uất ức như vậy
Tiêu Bắc Dập nhìn đôi mắt nàng gần như muốn rớt nước mắt, mỉm cười, “Sao vậy, trước kia nàng không phải còn muốn ta nạp mười tám thiếp thất sao
Muốn đổi ý ư?”
Hạ Tuệ co người ngồi dậy, cũng không lo được đứa bé trong bụng, ngược lại khiến Tiêu Bắc Dập giật mình
“Tiêu Bắc Dập, ta đổi ý, ta lúc đó chỉ là nói đùa, chàng sao có thể coi là thật!”
“Ta không thích chia sẻ với người khác, cũng không thích tranh giành, càng không muốn phải đấu đá trong đám phụ nữ để giành tình yêu.”
Tiêu Bắc Dập nhìn bộ dạng nóng nảy của nàng, thu lại ý cười
“Tuệ Nhi bị lời Hạ Kiều dọa sợ sao?”
Hạ Tuệ trầm tư gật đầu, càng nhiều hơn chính là nỗi sợ hãi từ ác mộng
Tiêu Bắc Dập ôm nàng vào lòng, mười ngón tay đan chặt lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, “Yên tâm, lời nàng nói sẽ vĩnh viễn không xảy ra với nàng, ta Tiêu Bắc Dập đời này chỉ có mình nàng là phụ nữ của ta.”
Sợ nàng không tin, Tiêu Bắc Dập lại đưa tay ra làm động tác thề
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Nếu có vi phạm, vậy liền không được chết tử tế, đoạn tuyệt hương hỏa, khó có con cái.”
Hạ Tuệ khẽ giật mình, nàng không ngờ Tiêu Bắc Dập lại lấy việc tử tôn ra thề
Nàng vội vàng che miệng hắn, “Phi phi phi, Tiêu Bắc Dập, chàng đây là đang rủa ta sao?”
Dòng dõi của hắn chẳng lẽ không phải là của nàng sao
Tiêu Bắc Dập gỡ bàn tay nhỏ bé đang che miệng mình, thờ ơ mấp máy môi, “Đây là thành ý của ta, nếu người bên cạnh ta không phải nàng, ta muốn dòng dõi để làm gì.”
“Thôi, ta tin chàng, sau này đừng nói lung tung.”
Nàng ngẩng mắt nhìn người đàn ông, dưới mắt một mảng thâm đen, khóe môi khô khốc, vẻ mặt mệt mỏi
“Chàng sẽ không phải đã trông chừng ta suốt sao?”
“Ừm, ta muốn nàng tỉnh lại lần đầu tiên là thấy ta.”
Hạ Tuệ im lặng nhìn hắn, người này sao lại ngốc nghếch thế chứ, nằm bên cạnh ngủ một lát không được sao
“Tuệ Nhi, ta mệt mỏi, nàng ngủ cùng ta một chút đi.”
Hạ Tuệ gật đầu, thân thể hơi dịch sang bên trong vài phần, Tiêu Bắc Dập cởi áo ngoài cũng nằm cạnh nàng
Hắn ôm Hạ Tuệ vào lòng, bàn tay lớn nhẹ nhàng đặt lên bụng dưới của nàng, dịu dàng vuốt ve
“Tuệ Nhi, hắn sao đột nhiên lại đến thế này?”
Vốn tưởng còn có thể mượn cớ sinh con để tùy ý làm bậy một thời gian, không ngờ nơi này vậy mà đã sớm nảy mầm
Hạ Tuệ khẽ híp mắt, khóe môi cong lên, “Muốn hắn tự nhiên là tới, ai bảo Vương gia quá tài giỏi đâu.”
Tiêu Bắc Dập thở dài một hơi, có khi quá tài giỏi cũng không phải chuyện tốt
Hai người ôm nhau ngủ, một đêm không mộng mị
***
Hôm sau
Hạ Tuệ ngủ một giấc no say, cả người như được tiêm máu gà vậy, mặt mày tỏa sáng
Nàng bước vào phòng trước nhìn những thứ Tiêu Nguyên Chẩn ban thưởng, không khỏi tặc lưỡi, thật đúng là hào phóng, phần thưởng này một lần lại phong phú hơn một lần, hoàng gia quả nhiên xem tử tôn quý hơn trời
“Tuệ Nhi, đây đều là phụ hoàng ban thưởng hôm qua.”
“Vậy còn Vương gia đâu?”
Hạ Tuệ ranh mãnh nhìn hắn, làm ông nội đều có thưởng, làm cha mà không có biểu hiện gì, chuyện này sao nói xuôi được
Tiêu Bắc Dập trầm tư suy nghĩ không biết nên tặng nàng cái gì, chốc lát, lúng túng nhìn nàng, “Hay là nàng nói cho ta biết nàng muốn gì?”
Sợ nàng không vui, Tiêu Bắc Dập lại nói tiếp: “Ta là của nàng, toàn bộ Vương phủ cũng là của nàng, sau này tất cả đều là nàng quyết định, nàng muốn ta làm thế nào thì ta làm thế đó, được không?”
Hạ Tuệ nhìn hắn vẻ mặt lúng túng, nghiêng đầu cười khẽ vài tiếng, “Chàng đây không phải ban thưởng, rõ ràng là trừng phạt, Vương phủ lớn như vậy ta không quản nổi đâu.”
“Vậy ta quản Vương phủ, nàng quản ta.”
Tiêu Bắc Dập nhìn nàng cười ngây ngô, vẻ mặt cưng chiều dung túng
Hai người còn đang cười nói, gác cổng Vương phủ liền vội vàng tiến vào thông báo
“Vương gia, Hạ Tương Quân lại tới, hôm nay có gặp hay không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.