Xuyên Nhanh: Ký Chủ Yêu Nghiệt Chinh Phục Nam Chính, Sinh Bé Cưng

Chương 80: Chương 80




Sợ Cố Sùng Lâu suy nghĩ nhiều, Hàn Dĩnh lại tranh thủ thời gian giải thích: “Vấn đề này cũng không tính tật xấu lớn, có thể chữa trị.” Cố Sùng Lâu nhấc mí mắt nhìn hắn một cái, “Chữa trị cái gì?” Hàn Dĩnh cũng không quản được nhiều như vậy, so với mặt mũi của Cố Sùng Lâu, hạnh phúc cả đời của hắn hơi trọng yếu hơn
“Chính là vấn đề kia của ngươi, chúng ta có thể đi Dương Y Viện, nghe nói nơi đó chuyên môn có bác sĩ xem bệnh đàn ông như vậy.” “Đại ca, ngươi yên tâm, việc này chỉ ngươi biết ta biết, sẽ không có người ngoài biết đâu.” Hàn Dĩnh lời thề son sắt nói
Cố Sùng Lâu nhấc chân đạp một cước vào chiếc ghế trước mặt, “Gia đây, bình thường lắm, không có bệnh tật gì đâu.” Hắn chỉ là không muốn tùy tiện cùng nữ nhân ngủ, sao lại trong mắt người ngoài thành ra thân thể không ổn chứ
“Đúng đúng, đại ca ngươi không có bệnh đâu.” “Là huynh đệ ta quá nóng vội, ngươi yên tâm ta nhất định sẽ tìm được loại nữ nhân ngươi nói.” Hàn Dĩnh thấy hắn không vui chỉ có thể ngượng ngùng chiều theo
Quả thực, là đàn ông ai cũng không muốn thừa nhận mình có vấn đề, huống hồ là đàn ông như Cố Sùng Lâu
Nhưng muốn tìm được loại nữ nhân như Cố Sùng Lâu đã nói, dáng vẻ hoạt bát, chịu đựng được sự dọa nạt, có thể thuần phục hắn, đơn giản là kẻ si nói mộng
Tiểu Dương Lâu
Hạ Tuệ nằm trên giường trằn trọc, hai tai thỉnh thoảng dựng thẳng lên lắng nghe động tĩnh bên ngoài
Nàng có thể nhận ra Cố Sùng Lâu đi cùng nàng có phản ứng dị thường, nhưng vì sao hắn lại đi tìm những nữ nhân khác chứ
Chẳng lẽ lại chưa đủ kích thích
Hạ Tuệ bực bội trằn trọc, bất tri bất giác ngủ thiếp đi
Hôm sau
Nàng sớm rời giường, chuẩn bị bữa sáng xong thì ngó đầu lên lầu, không thấy động tĩnh gì
Tối qua ngủ quá muộn, nàng cũng không biết rốt cuộc Cố Sùng Lâu có về hay không
Đang lúc phỏng đoán, Hàn Dĩnh từ ngoài vui vẻ đi vào, “Tiểu nha đầu, hôm nay có bánh bao không?” Hạ Tuệ rụt người lại, “Hàn phó quan, Lâu Gia tối qua có về không?” Hàn Dĩnh đi đến trước bàn ăn, cầm lấy một cái bánh bao cắn một miếng, miệng phồng lên trả lời: “Về chứ, không về thì ngủ ở đâu?” Tối qua Cố Sùng Lâu định ngủ lại đốc quân thự một đêm, kết quả đi vòng quanh Tiểu Dương Lâu mấy vòng lại quyết định quay về ngủ, hắn hiện tại cũng có chút không hiểu Cố Sùng Lâu
Hạ Tuệ như có điều suy nghĩ gật đầu, lại tiếp tục hỏi: “Hôm qua, Lâu Gia chơi có vui không?” Hàn Dĩnh biết ý nàng, xét thấy nàng cũng là một phần tử của Tiểu Dương Lâu, nên cũng không kiêng kỵ
“Hầy, vui vẻ cái gì, Lâu Gia chẳng làm gì đã quay về rồi.” Hạ Tuệ nghe hắn nói vậy, nỗi phiền muộn trong lòng vừa mất
Nàng vui vẻ cầm đũa gắp hai cái bánh bao đặt trước mặt Hàn Dĩnh, “Hàn phó quan, ngươi thích thì ăn nhiều một chút, hôm nay ta làm thật nhiều, không cần lo lắng không đủ ăn đâu.” Hàn Dĩnh cũng vui vẻ ăn từng miếng một, “Nha đầu, đừng gọi ta Hàn phó quan, xa lạ quá, không chê thì cứ gọi ta đại ca đi.” Dù sao hắn cũng không chê có một người đã biết làm cơm lại hoạt bát như thế làm muội muội
Hoạt bát
Lâu Gia không phải đang muốn tìm người hoạt bát sao
Ngay trước mắt đây chẳng phải là nhân tuyển thích hợp sao
Nhưng nghĩ lại thì không được, nha đầu này trông yếu ớt như vậy có chịu nổi sự dọa nạt của Cố Sùng Lâu không, lại càng không cần phải nói đến việc thuần phục hắn
Hắn vẫn lắc đầu, “Không thể, không thể…” Hạ Tuệ thấy vẻ hắn lảm nhảm còn tưởng rằng hắn lại đổi ý
“Hàn phó quan, cái gì không thể, ta biết mình xuất thân hèn mọn, cũng chưa bao giờ vọng tưởng nhận Hàn phó quan làm đại ca đâu.” Hạ Tuệ tủi thân nhìn hắn một cái, đầu óc Hàn Dĩnh này chẳng lẽ bị kẹt, một lát thế này một lát thế kia
“Hầy, nha đầu ngốc, ta đang nghĩ chuyện khác, cái gì hèn mọn không hèn mọn, ta Hàn Dĩnh kết giao bằng hữu xưa nay không xem xuất thân, từ hôm nay trở đi ngươi chính là muội tử ta.” Hạ Tuệ vui vẻ gật đầu, “Đại ca ~” Nàng vui vẻ xoay người đi phòng bếp đánh một bát tào phớ, bưng tới
“Đại ca, ngươi nếm thử cái này.” Hàn Dĩnh nhìn chén tào phớ trắng nõn trơn mượt trước mắt, lại nghe tiểu nữ nhân nũng nịu một tiếng đại ca, mặt lập tức xấu hổ ửng hồng
“Khụ khụ, nhìn là thấy ngon rồi.” Hắn lúng túng ho khan hai tiếng, vừa rồi nhìn thấy tào phớ trong khoảnh khắc đó, trong lòng lại không hiểu sao rung động
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng lẽ hắn cũng nên tìm nữ nhân sao
“Đại ca, ngươi thích thì ta mỗi ngày làm cho ngươi.” “Khụ khụ, không phiền muội tử đâu.” Hàn Dĩnh xấu hổ cúi đầu uống hết tào phớ trong chén, trơn mượt non mịn, cảm giác cực kỳ tuyệt vời, rất giống nữ nhân trước mắt
Hắn lắc đầu không để mình nghĩ lung tung, hắn cũng quá cầm thú, ăn cơm người ta làm, còn đối với người ta sinh ra ý nghĩ như vậy, đơn giản không phải người
Hạ Tuệ khúc khích cười nhìn hắn, “Không phiền, ngươi thích là được.” Cố Sùng Lâu xuống lầu liền nhìn thấy nữ nhân vui vẻ nói cười, không vui hừ một tiếng
Hạ Tuệ tự nhiên chú ý tới nét mặt của hắn
“Lâu Gia, tối qua mệt mỏi sao, hôm nay ta chuẩn bị cho ngươi tào phớ.” Nàng cười tủm tỉm bưng bát tào phớ đặt trước mặt hắn
Cố Sùng Lâu cũng không biết nàng đã biết chuyện tối qua, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn chẳng hề để ý thậm chí còn đắc ý của nàng, tức giận nói một câu: “Quả thực mệt mỏi, xương sống lưng không ổn rồi.” Hạ Tuệ nghe hắn nói vậy, ngừng cười, chỉ nhẹ nhàng nói: “Vậy Lâu Gia ăn nhiều một chút, bồi bổ đi.” Hàn Dĩnh lúng túng nhìn hai người, không dám lên tiếng nữa, sớm biết thì đã không nói cho Hạ Tuệ
Cái này mà để Cố Sùng Lâu biết hắn đã nói cho người khác, hơn nữa lại là phụ nữ, đoán chừng phải lột da hắn
Dù sao, đàn ông đối với chuyện này đều rất giữ thể diện
Một bữa sáng, mấy người đều mang tâm tư riêng
* Về sau mấy ngày, Hàn Dĩnh ra vào Tiểu Dương Lâu càng tấp nập, mỗi lần đều sẽ mang theo một ít đồ chơi để lấy lòng Hạ Tuệ
Buổi tối, Hàn Dĩnh lại như thường lệ đưa Cố Sùng Lâu về Tiểu Dương Lâu, Hạ Tuệ vui vẻ đón chào, “Lâu Gia, đại ca, các ngươi về rồi sao?” Cố Sùng Lâu nhéo nhéo lông mày, “Hai người các ngươi khi nào thân thiết đến vậy?” Hàn Dĩnh xấu hổ sờ gáy, “Hầy, mới hai hôm trước thôi, trước kia xưng hô xa lạ quá.” Nói xong hắn từ trong túi móc ra một chiếc hộp nhỏ tinh xảo đưa cho Hạ Tuệ, “Nha đầu, tặng cho ngươi này.” Hạ Tuệ vui vẻ nhìn gói quà tinh xảo trên tay hắn, ngửi kỹ còn có một mùi hoa hồng thoang thoảng
“Đây là vật gì tốt vậy?” Hàn Dĩnh gật đầu, “Đúng là đồ tốt, cái đồ này gọi nước hoa, nghe nói bôi lên người mùi thơm có thể giữ được vài ngày, ta thấy nhiều cô tiểu thư đều mua, nên cũng mua cho ngươi một lọ.” Sợ nàng trong lòng có gánh nặng, hắn lại tiếp tục giải thích: “Cái đồ này không quý đâu, ngươi cứ tự nhiên dùng, hết thì ta lại mua thêm cho ngươi.” “Đại ca, cái này quý trọng quá, ta không thể nhận.” Hai ngày trước, Hàn Dĩnh chỉ là tặng một món đồ chơi nhỏ như dây buộc tóc bằng da, nàng cũng đã nhận rồi
Hôm nay lọ nước hoa này là hàng nhập khẩu, nhìn là biết không tiện nghi, nàng cũng không thể nhận
“Không quý, ta còn ăn cơm ngươi làm mà, vả lại ngươi cũng gọi ta đại ca, tặng ngươi một món quà cũng phải đạo chứ, đúng không Lâu Gia?” Cố Sùng Lâu tức giận khịt mũi một tiếng, “Ta sao không thấy ngươi đối với ai như thế có ơn tất báo?” Hàn Dĩnh: …… Lời nói này, giống như hắn là kẻ vong ơn bạc nghĩa vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Sùng Lâu nhíu mày nhìn Hạ Tuệ, “Ta cũng ăn cơm ngươi làm, có phải cũng nên tặng ngươi một món quà không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.