Xuyên Nhanh: Ký Chủ Yêu Nghiệt Chinh Phục Nam Chính, Sinh Bé Cưng

Chương 82: Chương 82




Cố Sùng Lâu gật đầu ra hiệu Ngô Trung Thanh nói tiếp
Ngô Trung Thanh hắng giọng, dáng tươi cười chân thành nhìn Cố Sùng Lâu, “Hàn Phó Quan tuổi tác cũng không nhỏ, ta nhìn hắn đối với Tuệ nha đầu rất tốt, nha đầu cũng rất vừa ý hắn
Hôm nay ta muốn thay nha đầu cầu xin một ân điển, không biết Lâu Gia có thể tác thành chuyện tốt cho hai người họ được không?”
Cố Sùng Lâu vê rơi mẩu thuốc lá trong tay, ngước mắt nhìn Ngô Trung Thanh, dường như không vui, “Ta làm sao không biết ngươi còn làm nghề mai mối?”
Ngô Trung Thanh nhìn thấy khuôn mặt âm tình bất định của nam nhân, liền cúi đầu cung kính đáp lời:
“Lâu Gia nói đùa, ta chỉ là thấy hai người có ý, không nhịn được muốn tác hợp một chút
Nếu Lâu Gia không thích thì coi như lão nô chưa từng đề cập tới.”
Hầu hạ Cố Sùng Lâu đã lâu, hắn vẫn cảm nhận được Cố Sùng Lâu hiện giờ đang không vui
Chỉ là hắn không hiểu, rõ ràng đây là chuyện tốt đẹp đôi bên, khiến tình thân thêm gắn bó, sao Lâu Gia lại có thể không đồng ý
Cố Sùng Lâu lại châm một điếu thuốc, hít một hơi rồi từ từ phun ra, đôi mắt liếc nhìn bóng dáng nhỏ bé vẫn đang bận rộn
Chốc lát, hắn chậm rãi mở miệng:
“Là nàng bảo ngươi cầu xin?”
Ngô Trung Thanh lắc đầu, “Không phải, nha đầu mặt mỏng không có ý tứ, là lão nô tự tiện chủ trương.”
Nghe vậy, sắc mặt Cố Sùng Lâu có chút hòa hoãn
“Đi, bận bịu đi thôi, việc này ta tự có tính toán, về sau không có việc gì thì bớt quan tâm, kẻo lại điểm sai uyên ương phổ.”
Hắn đứng dậy dập tắt khói, chạy lên lầu
Ngô Trung Thanh ngơ ngác nhìn bóng dáng hắn, điểm sai uyên ương phổ là có ý gì
Chẳng lẽ lại thật sự là hắn hiểu sai ý nghĩ
Cố Sùng Lâu trở lại trên lầu, nửa nằm bên cửa sổ trên giường, không hứng thú lật quyển sách trên tay, trong đầu tất cả đều là lời Ngô Trung Thanh nói
Hắn bực bội cau mày, ném sách qua một bên
Lần này là Hàn Dĩnh, lần sau là ai, không ngờ tiểu nha hoàn này vẫn rất được lòng người
Nghĩ đến đây, hắn lại đứng dậy đi ra phòng ngủ, đứng ở góc rẽ cầu thang, hướng xuống lầu hô một câu, “Hạ Tuệ, lên lầu.”
Người nhỏ bé đang bận rộn dưới lầu sững sờ một chút, đây là lần đầu tiên Cố Sùng Lâu gọi thẳng tên và họ của nàng, nghe thanh âm vẫn rất nghiêm túc, chẳng lẽ nàng lại phạm chuyện gì chọc giận hắn
Hạ Tuệ nơm nớp lo sợ trong lòng, Cố Sùng Lâu đã nằm trên giường
“Lâu Gia, có việc gì ạ?”
Cố Sùng Lâu liếc nàng một cái, không vui mấp máy môi, “Sao, không có việc gì không thể gọi ngươi sao?”
Hạ Tuệ:.....
Cái này lại nổi điên làm gì, nói chuyện thật là khó nghe
Nàng cười nói tự nhiên nhìn hắn, “Sao có thể, Lâu Gia muốn hô liền hô.”
Thần sắc Cố Sùng Lâu có chút hòa hoãn, ngưng nàng mấy giây sau lại lần nữa cầm sách lên liếc nhìn, ngoài miệng hờ hững mà hỏi:
“Ngươi thích Hàn Dĩnh?”
Hạ Tuệ không nghĩ tới hắn sẽ nói điều này, nghĩ hẳn là Ngô Trung vừa rồi đi tìm hắn, nhưng nàng cũng không trực diện trả lời câu hỏi của Cố Sùng Lâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ là nụ cười nhàn nhạt, “Hàn Phó Quan tướng mạo đường đường, tuấn tú lịch sự, làm người khôi hài hài hước, hẳn là đối tượng được rất nhiều nữ nhân ưa thích.”
Cố Sùng Lâu ngẩng đầu, một đôi mắt đen thẳng tắp nhìn chằm chằm nàng, “Cho nên, ngươi thích hắn?”
Chẳng biết tại sao, nghe nàng khen Hàn Dĩnh, trong lòng hắn phiền muộn hoảng
Đáy mắt Hạ Tuệ hiện lên một tia giảo hoạt, sau đó gật đầu, “Ân, rất thích.”
Cố Sùng Lâu nghe nàng nói, sắc mắt hơi trầm xuống, tay nắm lấy sách lại siết chặt thêm mấy phần, nửa ngày mới buồn buồn nói ra: “Hai người các ngươi không thích hợp.”
Hạ Tuệ ra vẻ không hiểu nhìn hắn, “Cái gì không thích hợp ạ?”
“Cái nào cái nào đều không thích hợp, tóm lại ta sẽ không đáp ứng.”
“Mà lại, ngươi bây giờ là người của tiểu dương lâu của ta, ta không đồng ý ngươi lấy chồng.”
Cố Sùng Lâu biểu lộ giận dữ nói ra
Hạ Tuệ ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ, cười cười, “Lâu Gia, ngài có phải hiểu lầm rồi không, ta với Hàn Phó Quan không có gì cả, là Trung Thúc đã nói gì với ngài sao?”
“Hiểu lầm
Ngươi vừa mới không phải nói thích hắn sao?”
Mà lại Ngô Trung cũng đã nói nàng đối với Hàn Dĩnh có ý đó, làm sao lại là hiểu lầm đâu
Hạ Tuệ được như ý cười cười, “Ta đối với Hàn Phó Quan không phải là loại thích nam nữ, ngày hôm nay cùng Trung Thúc cũng đã nói, không nghĩ tới hắn sẽ đi tìm Lâu Gia, để Lâu Gia hiểu lầm.”
Cố Sùng Lâu lúng túng ho khan hai tiếng, “Là thế này phải không?”
Nhìn hắn một mặt không tin bộ dáng, Hạ Tuệ tiếp tục nói: “Hàn Phó Quan làm người quả thật không tệ, ta cũng chỉ coi hắn là đại ca, không phải Lâu Gia nghĩ như vậy.”
“Mà lại cho dù ta có ý đó, Hàn Phó Quan cũng không nhất định có ý đó, ta chỉ là nha hoàn xuất thân thấp hèn, cũng không dám vọng tưởng những người không nên vọng tưởng.”
Lời này của nàng cũng có chút không giống như đang nói Hàn Dĩnh
“Ngươi cũng không cần tự coi nhẹ mình như vậy, nói không chừng sẽ có người thích hợp hơn chờ ngươi đấy.”
Cố Sùng Lâu nghe nói nàng đối với Hàn Dĩnh không có ý đó, trong nháy mắt thở dài một hơi, biểu lộ cũng không còn căng thẳng như vừa rồi
“Có đúng không
Sau hôm đó ta nếu như gặp được người thích hợp, Lâu Gia sẽ thả ta đi sao?”
Hạ Tuệ thẳng tắp theo dõi hắn, nàng hiện tại dám khẳng định, Cố Sùng Lâu không phải là không có cảm giác với nàng, xem ra còn rất có cảm giác, nếu không tại sao lại quan tâm việc này đến vậy
Cố Sùng Lâu cũng không nghĩ tới nàng hỏi thẳng thừng như vậy, vừa nghĩ tới ngày sau nàng vẫn sẽ yêu người khác, trong lòng liền chua xót không chịu nổi
Nếu như nhất định phải yêu một người, tại sao không thể là hắn đâu
Cố Sùng Lâu cảm thấy từ khi nha đầu này đi vào tiểu dương lâu, mọi hỉ nộ ái ố, mọi cử động của mình đều bị nàng dẫn dắt
Đủ loại dấu hiệu cho thấy, hắn dường như thật sự động tâm
Mà lại nha đầu này cũng không giống người vật vô hại trong tưởng tượng của hắn, đủ loại cử động của nàng càng giống như một người thợ săn đang giăng bẫy, dẫn dụ hắn từng bước một sa vào
Có ý tứ.....
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hạ Tuệ thấy hắn không có phản ứng, lại hô một tiếng, “Lâu Gia ~”
Cố Sùng Lâu lấy lại tinh thần nhìn nàng, sau đó đưa tay hướng nàng ngoắc ngoắc ngón tay
Hạ Tuệ bước những bước nhỏ tiến lên, không đợi gót chân đứng vững, liền bị nam nhân một tay kéo đến trên giường, đè ở dưới thân
“Được, dám cho gia hạ sáo đúng không?”
Cố Sùng Lâu đối đầu đôi con ngươi sở sở động lòng người kia, giống như cười mà không phải cười ngoắc ngoắc môi
Cho dù biết có thể là nha đầu này cố ý gài bẫy, hắn cũng không ghét, ngược lại còn có cảm giác cam tâm tình nguyện tự mình nhảy vào
Chậc, hắn cũng không nghĩ tới có một ngày sẽ bị một nữ nhân trêu đùa xoay quanh, không tệ.....
đủ kích thích
Thân thể Hạ Tuệ ngơ ngác một chút, nàng không nghĩ tới trò vặt của mình sẽ bị Cố Sùng Lâu nhìn thấu
Nhưng vẫn cố giả bộ bình tĩnh, một mặt mộng nhiên vô tội nhìn Cố Sùng Lâu, “Lâu Gia, ta không hiểu ý của ngài?”
Cố Sùng Lâu đưa tay ngoắc ngoắc chóp mũi của nàng, khóe môi nhếch lên một tia cười du côn
“Chỗ nào không hiểu, gia dạy ngươi.”
Hắn có kiểu khác ý vị, nhất là cảm nhận được nơi nào đó nóng rực chống đỡ trên người, gò má tú lệ thoát tục của nàng ửng hồng từng mảng
Cố Sùng Lâu thấy nàng không nói lời nào, cúi đầu chôn đến cổ của nàng, tiếng nói lưu luyến mập mờ nói: “Ngươi tốn công sức lớn như vậy không phải là muốn cho gia sủng ngươi sao
Hiện tại không phải chính hợp tâm ý ngươi sao?”
Hơi thở ấm áp đánh vào trên tai, không bao lâu liền nổi lên màu hồng đẹp mắt
“Lâu Gia ~ ta không có.”
Tuy nói bị khám phá, nhưng Hạ Tuệ vẫn thề chết không nhận
Cố Sùng Lâu cười nhẹ một tiếng, ngậm lấy vành tai nàng, khẽ cắn một chút, “Thích ta?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.