Xuyên Nhanh: Ký Chủ Yêu Nghiệt Chinh Phục Nam Chính, Sinh Bé Cưng

Chương 83: Chương 83




Hạ Tuệ chỉ cảm thấy toàn thân như thể bị điện giật, tê dại
Nàng ngẩng đầu nhìn hắn, "Lâu Gia đâu
Cố Sùng Lâu nhíu mày nhìn nàng, giả vờ không biết mà hỏi ngược lại: "Ta thế nào
Hạ Tuệ cắn chặt răng, mang theo vẻ ngượng ngùng nói: "Ngươi giả ngu..
Lời còn chưa dứt, đôi môi mỏng của nam nhân đã phủ thiên cái địa rơi xuống môi đỏ của nàng
Hạ Tuệ xấu hổ tránh đầu đi, nhưng Cố Sùng Lâu đưa tay nâng lấy hai má nàng, không cho cự tuyệt, đè xuống, biến những lời còn chưa kịp nói ra thành âm thanh vụn vặt như mớ ngủ
Nụ hôn của nam nhân cường thế mà cực nóng, mang đầy tính xâm chiếm
Chẳng bao lâu, Hạ Tuệ ngậm lấy vẻ kiều khiếp e sợ, đôi răng ngọc khẽ tách, hương đinh hương ám thổ, vụng về đáp lại nụ hôn lưu luyến triền miên của nam nhân
Cố Sùng Lâu tham lam cướp lấy hương thơm ngọt ngào từ miệng nàng, dường như quỳnh tương ngọc dịch, khiến hắn như si như say
Hạ Tuệ bị hôn liên tục, phát ra những tiếng kiều hừ, như thể kháng nghị, lại như thể đang tận hưởng
Cũng không biết trải qua bao lâu, Cố Sùng Lâu mới lưu luyến không rời buông nàng ra, đầu vùi sâu vào cổ nàng, thở dốc thô trọng kiềm chế
"Thích không
Hạ Tuệ bị hôn choáng váng nhưng vẫn không quên hỏi một câu: "Lâu Gia đâu
Cố Sùng Lâu trong nháy mắt bật cười
Đã đến nước này rồi, nha đầu này sao miệng vẫn cứng như vậy
Nói một câu "thích hắn" thì có thể rớt miếng thịt hay sao chứ
Hắn giở trò xấu, nhẹ nhàng mút lấy phần thịt mềm trên cổ nữ nhân
"Ngươi cảm thấy thế nào
Hạ Tuệ mờ mịt lắc đầu, "Không biết
"Không biết thì thôi vậy
Cố Sùng Lâu thấy nàng giả hồ đồ dù đã hiểu rõ, cũng không vạch trần, cố gắng kiềm chế xúc động trong lòng mà chậm rãi đứng dậy
Đôi mắt đen nóng rực nhìn chằm chằm nàng vài giây, sau đó đưa cuốn sách bên cạnh vào tay nàng
"Nhận thức chữ không
Hạ Tuệ không rõ ràng lắm ngồi dậy, gật đầu
"Niệm cho ta nghe
Nói xong, hắn lại lần nữa nằm xuống đùi Hạ Tuệ
Hạ Tuệ sững sờ nhìn hắn
Vừa nãy còn như si như say sầu triền miên hôn nàng, giờ lại bình tĩnh như vậy bắt nàng đọc sách
Sợ rằng thân thể hắn thật sự có vấn đề rồi
Cố Sùng Lâu thu hết biểu cảm nhỏ của nàng vào mắt, khóe môi khẽ nhếch, "Sao vậy
Hạ Tuệ lấy lại tinh thần, lắc đầu, cầm sách lên đọc
Cố Sùng Lâu nhìn chằm chằm chiếc cằm thon nhỏ nhắn của nàng, nghĩ đến nụ hôn nồng nhiệt vừa rồi, bụng dưới lại siết chặt
Nha đầu này thật sự có tính tình cứng rắn, cũng không biết phục mềm, xem ra cần phải mài giũa nàng thật tốt
Hạ Tuệ cũng không biết đã đọc bao lâu, cho đến khi Cố Sùng Lâu mí mắt dưới mí mắt đánh nhau (gục gặc) mới hô ngừng
"Lâu Gia, không niệm nữa sao
Nàng ngáp liên thiên nhìn nam nhân trông như ngủ mà không phải ngủ
Cố Sùng Lâu khẽ "ưm" một tiếng, sau đó ôm Hạ Tuệ vào lòng, "Ở cùng ta một lát
"Không được, quá muộn rồi, Lâu Gia hay là sớm nghỉ ngơi đi
Hạ Tuệ khước từ đứng dậy chỉnh lại quần áo
Nàng rất rõ ràng, đối với loại nam nhân như Cố Sùng Lâu thì phải mài giũa hắn nhiều vào, nếu không thật sự không có gì có tính khiêu chiến, sớm muộn gì cũng sẽ bị hắn chiếm đoạt
Cố Sùng Lâu trong nháy mắt lại cảm thấy có chút không hiểu nổi nữ nhân này
Theo lẽ thường mà nói, nàng hẳn là mượn cơ hội này để có những bước phát triển xa hơn với hắn
Chẳng lẽ hắn đã hiểu sai ý rồi sao
Hắn còn muốn nói gì đó, Hạ Tuệ đã đi ra cửa
Cửa vừa đóng lại, ánh tinh quang trong đáy mắt Hạ Tuệ chợt lóe lên
Liên tiếp nhiều ngày, Hạ Tuệ luôn cố gắng duy trì khoảng cách với Cố Sùng Lâu
Hàn Dĩnh từ ngày hôm đó về sau cũng không có đến Tiểu Dương Lâu nữa
Cố Sùng Lâu ngoài miệng không nói gì, nhưng Hạ Tuệ biết chắc tám phần là hắn không cho Hàn Dĩnh tới
Sáng sớm, nàng dùng hộp cơm gói mấy cái bánh bao đưa cho Cố Sùng Lâu, "Phiền phức Lâu Gia giúp ta giao cho đại ca
Cố Sùng Lâu trong lòng không khỏi có chút bị đè nén
Nha đầu này tránh mình mấy ngày không nói chuyện, hôm nay lại vì Hàn Dĩnh mà nói chuyện với hắn, đúng là vô tâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ngươi liền không có những lời khác nói với ta
Hắn nghiêm mặt nhìn nữ nhân trước mắt như không có chuyện gì xảy ra
Hạ Tuệ mê mang lắc đầu, "Không có, Lâu Gia còn có gì phân phó sao
Cố Sùng Lâu tức giận đến nghiến răng nghiến lợi
Đây cũng là hắn tự chuốc nhục nhã vào thân
"Xem như ngươi lợi hại
Ném lại câu nói này, hắn liền rời khỏi Tiểu Dương Lâu, trước khi đi còn không quên cầm lấy hộp thức ăn
Hạ Tuệ nhìn bóng lưng hắn rời đi, khóe môi khẽ cong lên cười
Xem ra Cố Sùng Lâu sắp không chịu nổi nữa rồi
Nàng bây giờ đang ngồi đợi thu lưới
Đốc quân thự
Hàn Dĩnh nhìn hộp thức ăn trên bàn, hiếu kỳ mở ra xem, lại là bánh bao
Hắn vui vẻ cầm lấy một cái, cắn thử một miếng, đúng là hương vị đã mong nhớ bấy lâu
"Đại ca, là nha đầu kêu huynh mang đến cho ta sao
Cố Sùng Lâu giật giật khóe môi, hừ nhẹ một tiếng, "Ngươi sao không nghĩ là ta đưa cho ngươi
Hàn Dĩnh: "..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghĩ lại cũng không thể nào là Cố Sùng Lâu chủ động mang cho hắn, muốn mang thì đã sớm mang rồi
Hàn Dĩnh nhìn vẻ mặt u ám như ăn phải quả đắng của Cố Sùng Lâu, suýt chút nữa không nhịn được bật cười
Hắn chưa từng thấy Cố Sùng Lâu thất bại như vậy bao giờ
"Hắc hắc, đại ca, tình cảm không thuận lợi sao
Xem ra Cố Sùng Lâu đã gặp phải đối thủ, điều này chẳng phải đúng ý hắn sao
Tìm được người có thể thuần phục hắn, bất quá lại có vẻ xem thường nha đầu kia
Cố Sùng Lâu vẫn nghịch chiếc bật lửa trong tay, lúc sáng lúc tối, không biết hắn đang suy nghĩ gì
"Đại ca, theo ta nói, huynh chủ động một chút
Muốn có được một nữ nhân, trước tiên phải có được thân thể của nàng, như vậy nàng mới có thể cam tâm tình nguyện theo huynh
Cố Sùng Lâu liếc hắn một cái, đây là cái gì lời lẽ sai trái
Thấy hắn không tin, Hàn Dĩnh lại tiếp tục nói: "Người của nàng đều là của huynh, tâm chẳng phải sớm muộn gì cũng là của huynh thôi sao
Nửa ngày sau, Cố Sùng Lâu chậm rãi thở ra một hơi, "Ta muốn là nàng cam tâm tình nguyện, chứ không phải ép buộc
Hàn Dĩnh che miệng cười
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chậc chậc, đại danh đỉnh đỉnh Lâu Gia sao lại ngây thơ thế, suy nghĩ có chút đáng yêu
***
Ban đêm
Hạ Tuệ thu dọn xong liền sớm trở về phòng nằm
Trên lầu, Cố Sùng Lâu trằn trọc
Nghĩ đến lời Hàn Dĩnh nói ban ngày, có câu hắn nói đúng, hắn đúng là nên chủ động một chút
Là một nam nhân, hắn chủ động một chút cũng không có gì mất mặt
Do dự mãi, hắn vẫn xuống lầu đi đến cửa phòng Hạ Tuệ
Trải qua kịch liệt đấu tranh tư tưởng, hắn đưa tay gõ cửa một cái
Trong phòng, Hạ Tuệ bó lấy quần áo đứng dậy, trong lòng cũng đã có đại khái suy đoán
Nàng chậm rãi tiến lên mở cửa, giả vờ giật mình nhìn nam nhân ở cửa, "Lâu Gia, đã trễ thế này có gì phân phó sao
Cố Sùng Lâu ngưng nhìn khuôn mặt nhỏ mi thanh mục tú kia, cũng không nén được nội tâm rục rịch, ôm Hạ Tuệ vào lòng rồi bế nàng vào phòng
"Lâu Gia ~"
Hạ Tuệ giả vờ cẩn trọng giãy dụa, nhưng lại bị nam nhân ôm chặt hơn
"Đừng cự tuyệt ta được không
Cố Sùng Lâu dán vào tai nàng thấp giọng nói
Thấy nàng không có phản ứng, Cố Sùng Lâu lại tiếp tục nói: "Lần trước ngươi không phải hỏi ý nghĩ của ta sao, hôm nay ta chính là muốn nói cho ngươi biết, Hạ Tuệ, ta vui mừng ngươi
Mặc dù là câu trả lời trong dự liệu, nhưng Hạ Tuệ vẫn kích động đến tim đập loạn
"Ngươi thì sao
Cố Sùng Lâu khẩn trương hỏi
Hắn muốn biết đáp án, nhưng lại sợ hãi đó không phải điều mình muốn nghe.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.