Tuy nhiên… Bích Minh có chút tiếc nuối, thủ đoạn thô bạo như vậy e là quá ngây thơ rồi
Trở lại vị trí cũ, nàng còn chưa kịp ngồi xuống thì đã nghe thấy thiếu niên thờ ơ buông một câu: “Từ Dương không có ép ngươi đăng ký hạng mục nào chứ?”
“Không có ạ.”
“Vậy thì tốt, hạng mục chạy cự ly dài khó khăn nhất dành cho nữ đã có người đăng ký rồi, ngươi không cần lo lắng.”
Nhiễm Lạc đang vểnh tai nghe lén, nghe xong câu này liền bừng tỉnh đại ngộ
Dựa vào, trách không được hắn đặc biệt đến hỏi vấn đề kia, hóa ra là sợ lớp trưởng số học sẽ bị cưỡng ép tham gia chạy bền
Bích Minh mỉm cười thanh nhã: “Ta không lo lắng, cám ơn ngươi, Bùi Cảnh Thước.”
“Ừm,” vành tai thiếu niên ửng hồng nhàn nhạt, nhưng giọng nói vẫn giữ được sự bình tĩnh, “Không phải nói muốn dạy ta làm bài sao, nhanh lên một chút.”
Nhìn kìa, chú chó con đáng yêu đến mức nào
Bích Minh lặng lẽ mấp máy đôi môi khô khốc, trong đầu bất đắc dĩ phàn nàn với hệ thống: “Nhiệm vụ này độ khó quá thấp, ta đều không có cảm giác chinh phục.”
Hệ thống xem thường kí chủ Phàm Nhĩ Tái: 【Ngươi cho rằng ngươi bây giờ đã hoàn toàn thắng Ân Hàm sao
Người ta tuy rằng nói chuyện yêu đương, nhưng chấp niệm với nam chính còn sâu hơn, đến lúc đó lật xe đừng trách ta không nhắc nhở ngươi.】
Bích Minh suy nghĩ một chút, cũng có chút đồng ý
“Nàng ta gần đây thường xuyên cùng mấy người bạn tốt của nàng ta châm chọc ta nói chuyện với nam sinh rất nũng nịu rất dẹo, xem ra là không từ bỏ sách lược bịa đặt của ta.”
【Kí chủ không tức giận sao?】
“Hì hì, ngươi nói xem?”
Hệ thống không lên tiếng, nó biết những kẻ có suy nghĩ như Bích Minh đều là những nữ nhân xấu bị tẩm độc, 100 cái Ân Hàm cũng không đủ nàng chơi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đề thứ nhất cầu miền xác định của hàm số, nó trước cho khoảng của f(x) là…” Để tiện giảng bài, Bích Minh ngồi gần Bùi Cảnh Thước hơn một chút, mùi hương thoang thoảng lập tức ập đến
Thiếu niên lơ đễnh liếc mắt sang bên cạnh, gương mặt mềm mại, tròn trịa của nàng ta dường như là một cục nam châm không ngừng hút lấy ánh mắt của hắn
“Vậy ngươi xem f(x-1) thì nó phải có ý nghĩa, cho nên x-1 nên nằm trong… Bùi Cảnh Thước?” Bích Minh ngẩng đầu, vừa vặn bắt gặp ánh mắt trực tiếp đầy tính xâm lược của nam sinh, “Ngươi rốt cuộc có nghe không?”
“Ừm, ta đã hiểu rồi.”
“Ai?”
“Thật mà, miền xác định ta đã nắm được
Đáp án là C, đúng không?”
“Vậy sao ngươi để trống đề này không làm?”
“Lười viết.”
Bùi Cảnh Thước thấy khóe miệng thiếu nữ nhếch lên, gương mặt trắng nõn càng ngày càng đỏ, dường như đang ấm ức, trong lòng biết không ổn liền lập tức đổi giọng, “Nhưng đó là suy nghĩ trước đây, bây giờ ta vẫn cảm thấy làm bài phải viết cẩn thận, dù sao…”
“Ngươi là lớp trưởng của ta mà.” Câu cuối cùng của hắn như lời nói đùa, nhưng trọng âm lại rơi vào hai chữ “ta”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không khí lập tức trở nên mập mờ
Nàng nắm bút tay run lên một cái, nước mắt long lanh đầy e sợ tủi thân: “Ngươi sao lại…”
Bùi Cảnh Thước đang muốn lắng nghe Bích Minh đáp lại, giây tiếp theo, lại bị cắt ngang – “Nhấp nháy, ngươi vừa nói gì?”
Chỉ thấy Nhiễm Lạc ngồi bàn trước đang vắt chéo chân đọc tiểu thuyết, nhìn như gặp quỷ mà quay đầu lại
Hắn nhất định là ù tai, mới có thể nghe được cái tên bá đạo không thèm quan tâm thành tích như Bùi Cảnh Thước lại phát biểu luận điệu “làm bài phải viết cẩn thận”
“Cút.” Ánh mắt của Bùi Cảnh Thước lúc này như dao bay, nếu có thể hóa thành thực chất, thì Nhiễm Lạc đã xong đời rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“À, đã hiểu đã hiểu…” Nhiễm Lạc nhìn hai người cánh tay khuỷu tay dính vào nhau, cười cợt xoay người lại
Thì ra Thước Ca của hắn đang trêu ghẹo cô gái, trách không được ngay cả loại lời thề độc này cũng có thể thốt ra
Tuy nhiên, bị quấy rầy như vậy, bong bóng màu hồng vốn khó khăn lắm mới dâng lên lại biến mất
Bùi Cảnh Thước hơi hờn dằn dặt nghiến răng, thấy ánh mắt mơ màng của thiếu nữ, đành phải tạm gác lại ý định xử lý Nhiễm Lạc, chuyên tâm nghe nàng giảng bài
***
Để chào đón hội thao cuối tuần, gần đây mỗi khi tan học, sân vận động liền chật kín học sinh đang luyện tập
“Ân Hàm, cách thở của ngươi không đúng, đây là chạy cự ly dài, chỉ dùng mũi ngươi không chịu đựng nổi…” Thiếu niên cao lớn khỏe mạnh đang kiên nhẫn đi cùng bạn gái trên đường chạy, uốn nắn động tác của nàng
“Hô… Ngươi để ta chậm lại một chút, Diệp Hành Viễn…” Ân Hàm bình thường chạy 200 mét đã thở hổn hển, bây giờ lại bắt nàng một lần khiêu chiến 1.200 mét, quả thực là như địa ngục tra tấn
Diệp Hành Viễn là vận động viên thể dục, đối với tình trạng chật vật của nàng lúc này đã sớm dự đoán được: “Ai, ta thật không hiểu nổi lý do ngươi nhất định phải đăng ký 1.200 mét, dù cho là huấn luyện đặc biệt cũng không thể khiến thể năng của ngươi nhanh chóng đề cao trong một tuần.”
Ân Hàm trừng mắt liếc hắn một cái: “Ngươi chớ đả kích ta à, ta cứ vui vẻ chạy cái này.”
Bị thiên ái không sợ gì, Diệp Hành Viễn, một công tử phong lưu được nhiều cô gái theo đuổi như vậy, lần đầu tiên gặp phải Ân Hàm “không nể mặt” như thế
Sức tươi mới đang nồng, hắn liền thuận miệng dỗ dành nàng: “Ta nào dám đả kích ngươi, đại tiểu thư
Ta đây vì ngươi mà ngay cả cuộc thi nối tiếp sức cũng không đi luyện…”
Hai người đi đến chỗ rẽ, ánh mắt Ân Hàm vô ý nhìn sang hố cát bên cạnh, đột nhiên dừng lại bước chân
“Thế nào… Ân Hàm?” Diệp Hành Viễn thuận theo ánh mắt bạn gái nhìn về phía hố cát không xa đường chạy
Xung quanh hố cát hình chữ nhật tụ tập một vòng người, có một bóng người cao gầy đặc biệt dễ thấy
Chí ít Diệp Hành Viễn ngay lập tức đã nhận ra: “A, Bùi Cảnh Thước…” Hắn đã nhận được tin tức, tại hội thao này “tình địch” của mình sẽ tham gia thi đấu tiếp sức nam 4×400 mét
Trên sàn thi đấu, hắn đã chuẩn bị kỹ càng để huấn luyện đối phương một trận
Nhưng mà, bây giờ thời gian huấn luyện gấp gáp như vậy, hắn không huấn luyện mà lại đang ở hố nhảy xa làm gì chứ
Một lát sau, hắn quay đầu lại, đã thấy bạn gái mình không chớp mắt nhìn chằm chằm về phía “tình địch”, trong lòng tỏa ra khó chịu, đang định kéo nàng đi, lại nghe thấy Ân Hàm cười lạnh một tiếng
“Đàn ông các ngươi nhìn thấy người mình thích đều ân cần như thế sao?”
Diệp Hành Viễn bị hỏi đến ngơ ngác, cô nãi nãi này bị làm sao vậy
Thế là hắn lần nữa đưa mắt nhìn về phía hố cát, lần này, không rời ra –
“Tiểu An, cố lên!” Kèm theo tiếng cổ vũ xung quanh, một thiếu nữ mặc áo thể thao trắng nhảy lên giữa không trung, nhảy ra một đường cong vô cùng đẹp mắt.