“Không biết, xếp hạng còn chưa có phát.” “Dựa vào, ban 6 với ban 8 s·á·t vách đều phát rồi mà.” “Nghe nói là không được phép
Ta đi hỏi chủ nhiệm lớp, hình như là Nguyễn Tiểu An bị thêm sai điểm số.” “Nguyễn Tiểu An à..
Thành tích nàng hình như tốt thật, nhưng so được với Lâm Tư Ỷ không?” “Toán học 140, tiếng Anh 138, ngươi nói có khủng khiếp không?” Mấy đứa học sinh túm tụm lại buôn chuyện điểm số liền bật thốt lên kinh ngạc
“Ta thao, nàng là thần tiên sao?” “Ngưu phê, ngữ văn nàng thế nào?” “Hình như là 134.” Bọn họ tính toán tổng điểm ba môn, rồi đồng loạt lắc đầu
“Thành tích này hình như cao hơn Lâm Tư Ỷ.” “Tiếng Anh của Vương Tử Nghĩa lần này có 119 thôi, nghe nói thi trượt rồi, mấy môn khác thì không chênh lệch Nguyễn Tiểu An là mấy.” “Chẳng lẽ hạng nhất lớp ta sắp đổi người sao?” Mấy người líu ríu, không hề hay biết rằng thiếu nữ sau lưng đang siết chặt tờ bài thi trong tay, niềm vui mừng vừa nãy khi lọt vào top 100 bỗng chốc hóa thành hư không
Nàng vừa rồi lén nhìn bảng xếp hạng trên bàn chủ nhiệm lớp, mình đã lọt vào top 100 toàn khối, thứ hạng trong lớp cũng nằm trong top 10
Mà Nguyễn Tiểu An thì lại ở ngoài top 100
Nhiều ngày nay, đây là lần đầu tiên nàng vui vẻ đến thế, bởi vì nàng đã hoàn toàn, quang minh chính đại đánh bại Nguyễn Tiểu An trong việc học
Thế nhưng tại sao lại muốn nói cho nàng biết, thành tích của Nguyễn Tiểu An là sai chứ
Sự uất ức tột độ như lũ lụt nhấn chìm nàng
Tên Nguyễn Tiểu An lúc này như một cơn ác mộng khổng lồ, bao trùm hoàn toàn lấy nàng, cứ như thể vĩnh viễn không cách nào thoát ra được
【 Ân Hàm, ngươi vĩnh viễn cũng không sánh bằng nàng
】 Cái cảm giác tuyệt vọng ngột ngạt đó khiến nàng khó chịu đến mức gần như không thở nổi
Đáng c·h·ế·t —— Tiếng gào thét bị kìm nén trong lòng khiến mắt nàng tối sầm lại
Chương 16: Đường sữa nhỏ mê người nhưng thực ra là vị trà xanh (16) Thời đi học, chắc chắn sẽ có một số ít người nắm giữ “quyền phát biểu” của lớp
Bọn họ thường có thành tích không tệ, tính tình hướng ngoại, có sức ảnh hưởng rất lớn trong lớp học
Trước hội thao, Bích Minh đã nhận thấy rằng toàn bộ ban 7 có hai phe phái khá rõ rệt
Một là nhóm “hồ bằng cẩu hữu” ngầm, lấy Bùi Cảnh Thước làm trung tâm
Những người này thành tích lẹt đẹt, việc gì cũng làm biếng, lên lớp thì ngủ gật hoặc ngẩn ngơ, sau giờ học thì năng động như rồng như hổ, ba ngày hai bữa lại đánh nhau ầm ĩ đến chỗ chủ nhiệm lớp
Bùi Cảnh Thước kỳ này tham gia ít hơn hẳn, Nhiễm Lạc còn cười cợt với Bích Minh rằng, “Thước Ca gần đây biết nghe lời”
Một nhóm khác là đoàn thể “ban cán sự”, đại diện bởi Lâm Tư Ỷ, nhân vật quan trọng là mấy cô ban ủy viên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mỗi khi giáo viên có thông báo hay việc lớp, đều phải qua tay các nàng xử lý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế nhưng sau khi Bích Minh chuyển đến, nàng nhanh chóng chen chân vào vị trí đại diện môn Toán học của một trong số họ
Đồng thời, vì bài phát biểu trong buổi họp lớp được chủ nhiệm lớp kiêm giáo viên Ngữ văn yêu thích, Bích Minh cũng dần dần được giao phó một số việc lớp mà lẽ ra Lâm Tư Ỷ và nhóm của nàng sẽ xử lý
Là một lão làng từng lăn lộn trong hội sinh viên nơi tập trung toàn người tinh ranh lúc học đại học, Bích Minh nhanh chóng nhận ra tại sao mấy cô bé kia lại nhắm vào mình
Bởi vì đây là một ván cờ linh hoạt đơn giản, Bích Minh đã chia sẻ đi những quyền lực vốn chỉ thuộc về các nàng, sự yêu mến của giáo viên, thậm chí là sự chú ý của các nam sinh
Các nàng sẽ không làm những chuyện quá đáng, mà chỉ lén lút, trong những lời đồn đại của bạn bè, từ từ bày tỏ “ý kiến” về Bích Minh, hoặc làm vài động tác nhỏ không đáng chú ý, khiến Bích Minh chịu thiệt thòi ngầm
Không có giám thị trong văn phòng, nhân lúc giáo viên không chú ý tiện tay đổi điểm số của người đáng ghét — đối với những đứa trẻ to gan làm loạn này mà nói, chẳng qua chỉ là trò đùa nghịch nho nhỏ thôi
Cũng đâu phải thi liên trường trong thành phố, chỉ là một bài kiểm tra nhỏ đầu năm học, cũng không thể đến bắt các nàng đi được sao
Trong cốt truyện gốc cũng gần như vậy, Ân Hàm như một ngòi nổ, chôn xuống cái cớ “Nguyễn Tiểu An là trà xanh biểu”
Người khơi mào tin đồn này, hẳn là Lâm Tư Ỷ và những người khác
Ba năm cấp 3, Nguyễn Tiểu An vì tính cách hướng nội nên không kết giao được bạn bè, bên tai luôn vang lên những lời nói bóng gió khó nghe, thêm vào đó là sự đả kích liên tục từ Ân Hàm, cũng khó trách sẽ u uất
Thế nhưng, “đơn thuần lương thiện” Bích Minh hiện tại hoàn toàn không hay biết gì về chuyện này, đối mặt với những người bạn học đến hỏi thăm thành tích của nàng, tất cả đều là một câu:
“Đúng rồi, điểm của ta bị đổi thiếu đi 60 điểm, cộng lại tổng điểm là...” Học bá đeo kính trước bàn nói: “Ngươi chắc chắn là đứng nhất lớp ta.” “Nguyễn Tiểu An, Nguyễn Tả, điểm số này của ngươi vững vàng ở top đầu rồi đó,” Đường Bắc bên cạnh cũng sùng bái không thôi
Rất nhanh, đến tiết học thứ hai buổi sáng, bảng xếp hạng mới đã được công bố
Không ngoài dự liệu, điểm của Bích Minh trực tiếp vượt qua người đứng đầu lớp cũ, thứ hạng toàn khối cũng tăng vọt như tên lửa lên vị trí thứ mười
Dưới nàng là lớp trưởng đứng thứ hai mươi ba toàn khối, và Lâm Tư Ỷ xếp thứ ba mươi mấy
Đây không phải là vì ban 7 quá tệ, mà là vì khối 10 có sáu lớp thí nghiệm, gần như bao gồm 30 người đứng đầu toàn khối
Trong lớp học, thành tích xuất sắc của Bích Minh đã khiến mọi người ngỡ ngàng
Lúc này, nàng có thể cảm nhận rõ ràng rằng, khi giao tiếp với các học sinh khác trong lớp, thái độ của họ đã thay đổi
Một nữ sinh có thành tích tốt, ngoại hình đẹp, tính cách tốt, không thể nào không được chào đón
Những lời đồn đại trước đó vây quanh Bích Minh, lúc này đã không còn ai nhắc đến
Ngay cả những kẻ chủ mưu cũng chỉ có thể im lặng
Khi Ân Hàm nói chuyện với bạn thân, nàng động một chút là dùng “cô trà xanh nào đó” để chỉ Bích Minh, thế nhưng thành tích vừa công bố, ngay cả bạn thân cũng nhỏ giọng khuyên nàng:
“Hàm Hàm..
Hay là đừng nói nàng như vậy nữa.” “Nàng được hạng nhất thì có liên quan gì đến việc nàng là đứa tâm cơ biểu chứ?” Ân Hàm cười lạnh nói
“Ách..
Thôi được rồi, chúng ta không nói chuyện này nữa, nói chuyện vui vẻ đi..
Diệp Hành Viễn gần đây có tìm ngươi làm hòa chưa?” Các cô bạn thân đành phải chọn cách trấn an nàng trước
“A, các ngươi có phải cố ý không?” Ân Hàm ngữ khí rất tệ, “Ta với hắn đã không còn quan hệ gì nữa rồi, hắn ở chỗ ta chỉ là một người c·h·ế·t!”