Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận

Chương 55: Thật giả thiên kim




Hôm nào về đến ký túc xá, Mã Lệ San đột nhiên tuyên bố: "Tối nay bạn trai ta mời khách, các ngươi ai cũng không được không vừa ý nhau đấy
Đồng Giai Mẫn không hề lên tiếng, trực tiếp "Ừ" một tiếng, hồi kỷ niệm ngày thành lập trường, Hứa Ly chạy đến trường xem tiệc tối, đúng là bị hắn để ý tới hai người, hắn muốn ký thì ký xong, nhất định phải trước mặt nhiều người xin chỉ thị Ninh Nguyệt, có muốn ký hay không
Cũng là đến lúc này người trong trường mới biết, hai năm nay mới nổi lên Thịnh Thế giải trí là của Ninh Nguyệt, cả ngôi sao mới nổi Trần Vận cũng là người làm công cho nàng
Chuyện này thật khiến rất nhiều người giật mình không thôi, vì sao vậy
Ninh Nguyệt ở trường thật sự quá đỗi vô danh, mặc trên người lúc nào cũng tùy tiện thế nào cũng được, dung mạo nàng đẹp, dáng lại cao, thật sự là mặc gì cũng đẹp, nhưng ai nấy đều thấy, quần áo trên người nàng chẳng phải hàng hiệu gì, trang sức duy nhất là chiếc đồng hồ thể thao trên cổ tay, vẫn là em trai cho, phối cùng chiếc điện thoại của nàng
Ăn cơm chín mươi phần trăm là ở nhà ăn, nàng còn không kén ăn, hầu như đến món gì cũng ăn hết, bốn người trong ký túc xá thì nàng tốn ít tiền cơm nhất
Đúng, nàng còn thường xuyên "kiếm" tiền tiêu vặt của Đồng Giai Mẫn
Người như vậy ai có thể ngờ nàng đúng là chủ thực sự của Thịnh Thế giải trí, một bà chủ giàu có hàng tỷ
Quá "phận" thấp điệu nha ~ Từ đó về sau Đồng Giai Mẫn trở nên khá thành thật, trong túc xá từ đó không hề lên tiếng, bởi vì là một người trong ký túc xá, nàng vốn cho là người nghèo nhất trong ký túc xá lại là người lợi hại nhất trong bốn người, dù sao người ta đã tự mình gây dựng sự nghiệp, Thịnh Thế thì chưa niêm yết, bằng không giá trị thị trường ít nhất cũng đáng một hai chục tỷ
Còn có Mã Lệ San, trách không được nàng quen cái anh Sư Đại gì gì đó, bởi vì nhà nàng cũng có một cái nông trường thật lớn, trong nhà còn nuôi mấy ngàn con dê bò, cái này, cái này biết nói thế nào đây
Có thể là do kiên trì không nổi, cũng có thể là vì nguyên nhân khác, Đồng Giai Mẫn sẽ rất ít ở lại trong túc xá, hơn phân nửa đều dính với bạn trai, vì thế Mã Lệ San nói chuyện bạn trai mời khách, nàng quay mặt sang hỏi: "Có thể dẫn người nhà đi không
Mã Lệ San muốn nói ngươi cũng hỏi ta có cho dẫn hay không, nàng ngược lại chẳng để ý Kha Tử Hằng ăn chút đồ gì kia, nàng đối với Kha Tử Hằng thật sự không thể nảy sinh hảo cảm
"Đến đi, ai có người nhà cứ việc dẫn đến
Lâm Tranh tức giận nghiến răng: "Ngươi có bạn trai thì ngon rồi, ta đây còn chưa tìm được mà
Không được, đều nói, thời đại học nhất định phải yêu đương một trận, nàng cũng phải tranh thủ tìm một cái, nếu không cái đại học này coi như trắng trơn
Mã Lệ San đắc ý nói: "Tranh thủ tìm tranh thủ tìm, tìm được thì tốt mời khách, chúng ta cũng tốt được 'ăn theo'
Đồng Giai Mẫn: Hình như Ninh Nguyệt mới là thật sự giàu
Buổi chiều tan học, mọi người định thay quần áo trang điểm rồi đi ăn cơm ngoài, Đồng Giai Mẫn thấy Ninh Nguyệt lại lấy một bộ quần áo không nhãn hiệu gì ra định thay, nàng bèn nói thêm một câu: "Ninh Nguyệt, cậu nói cậu cũng là đại tổng tài, ít nhiều cũng phải có mấy món quần áo ra hồn, cậu cầm bộ này cũng quá bình thường
"Sao lại bình thường
Tớ thấy mà, Ninh Nguyệt cũng chỉ mặc loại quần áo này thôi, chất lượng không kém, sờ vừa mềm mại vừa dễ chịu, không nhăn, quần áo ấy mà, người có người thích riêng, mặc dễ chịu lại đẹp là được, còn để ý gì tới nhãn hiệu không có nhãn hiệu làm gì
Lâm Tranh nói
Mã Lệ San cũng phụ họa: "Đúng đấy, tớ thích nhất cái áo màu tím nhạt hôm qua cậu mặc, cứ như là chất liệu tơ tằm, nhưng mà ra trung tâm mua sắm tìm mấy lần rồi mà chẳng thấy, còn định hỏi xem cậu mua ở cửa hàng nào đây này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đồng Giai Mẫn bĩu môi, nhưng rốt cuộc không nói gì
Ninh Nguyệt nhìn quần áo trong tay: "Nếu các cậu thích thì ngày mai tớ mang mấy món qua cho các cậu
Đồng Giai Mẫn:


Mã Lệ San vội nói: "Y phục này xem qua là thấy không rẻ rồi, không bằng cậu nói luôn cho chúng tớ biết tiệm này ở đâu đi, để chúng tớ tự mua cho tốt
Ninh Nguyệt khoát tay, "Mấy bộ y phục mà thôi, tớ còn tặng nổi, mà đây chính là đồ do nhà máy quần áo nhà tớ sản xuất ra, tớ thích tương đối thoải mái dễ chịu nên mặc chủ yếu là đồ kiểu nhàn nhã, các cậu thích thì gu không giống tớ, coi như cho tớ làm người mẫu, còn đỡ nhà máy mất tiền quảng cáo đâu
Dứt lời nàng trực tiếp gọi điện thoại cho xưởng, bảo người ta mang quần áo đến cho mấy người bạn cùng phòng chọn mặc
Bây giờ đơn đặt hàng trong xưởng càng lúc càng nhiều, công nhân thay ca ba kíp lấy khô, cuống lên còn phải tăng ca, đưa bạn học mấy bộ quần áo mà thôi, chẳng có gì lớn
Mã Lệ San hỏi: "Vậy nhà các cậu không có mở cửa hàng sao
Ninh Nguyệt đáp: "Có mở, nhưng mà khởi đầu muộn, mở ba cái cửa hàng cũng chẳng gây ra tiếng tăm gì, làm nhiều nhất vẫn là bán buôn, à, trên mạng cũng có cửa hàng, dạo này còn đang tính thuê gian hàng trong các trung tâm mua sắm lớn, trong xưởng đang phái người đi bàn chuyện đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói xong nàng liền đi nhà vệ sinh thay đồ, tiện thể rửa mặt, bôi kem dưỡng da, sau khi ra ngoài chờ thêm một lát, cả ba vị đại tiểu thư kia đều trang điểm xong hết, lúc này mới bắt xe thẳng tới chỗ ăn cơm
Trong tửu điếm, Chu Hiền Ngọc đã đến từ sớm, anh dáng người rất cường tráng, cao gần mét chín, cao hơn Mã Lệ San cả một cái đầu, "Tớ là bạn trai Mã Lệ San, Chu Hiền Ngọc, mấy vị này là bạn cùng phòng của cô ấy, Lâm Tranh, Ninh Nguyệt, Đồng Giai Mẫn và người nhà của cô ấy là Kha Tử Hằng
Mấy người sau khi ngồi xuống, Đồng Giai Mẫn liền hỏi hai người quá trình quen nhau
Nói ra cũng khéo, Chu Hiền Ngọc là nhân viên công ty Trí Tinh, lớn hơn Mã Lệ San ba tuổi, cùng khóa với Phương Vĩ Nghiệp bọn họ, nhưng anh ta là được tuyển vào sau, nhưng năng lực xuất chúng, ở công ty được rất coi trọng, vừa tốt nghiệp một năm, lương một năm đã là sáu con số
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai người quen biết cũng là liên quan đến game « Giang Hồ Hành »
Chu Hiền Ngọc bình thường làm việc nghiêm túc, sau khi tan việc cũng ham chơi trò game do công ty mình phát triển, dù sao thì, công ty từ trên xuống dưới đều "kiếm" rất hăng mà, trong game kiếm được tiền, chẳng quan tâm nhiều hay ít, thì đó cũng là thu nhập thêm, một ngày hai mươi tư tiếng của anh, tám tiếng cho công ty, tám tiếng cho game, tám tiếng còn lại mới là của bản thân
Trong game phải lập đoàn thì mới kiếm được nhiều tiền hơn, đương nhiên, cái này cần phải vào game sớm, càng muộn thì kiếm tiền càng tốn sức, Mã Lệ San và anh là vào game từ đầu, xảo cái là hai người lại vào chung một bang hội, vì thường xuyên đi "kiếm" tiền nên dần dần quen nhau, sau đó hai người phát hiện họ lại là bạn học, thế là hàn huyên qua lại, rồi gặp mặt, thế là thành một đôi
Không khí trên bàn ăn rất vui vẻ, Ninh Nguyệt quan sát kỹ, Chu Hiền Ngọc rất biết chăm sóc Mã Lệ San, cô nàng thích ăn món gì là anh ấy lại lặng lẽ gắp cho cô ấy vào bát, anh ta không cố tình phô trương sự thân mật, mà mọi hành động đều rất tự nhiên
Nàng đánh giá Chu Hiền Ngọc, Chu Hiền Ngọc cũng đánh giá Ninh Nguyệt mấy lần, luôn thấy cô ấy có chút quen mắt, nhưng anh ta cũng không hỏi gì trước mặt những người đó
Cảm tạ Mặc Nhiễm Cẩm đã tặng 100 tệ

!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.