Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận

Chương 71: Thật giả thiên kim




Lợi Chính Dân vội vàng ngăn cản: "Đừng, hay là ngươi chờ chúng ta ký xong hợp đồng rồi đánh đi, số tiền kia cũng không phải nhỏ, ngươi cũng đừng sợ Lợi thúc tham của ngươi
"Chú muốn dùng tiền thật thì cứ nói một tiếng là được rồi, không cần tham
Ninh Nguyệt nói rất bình thản, không hề có chút cảm xúc nào, lại khiến Lợi Chính Dân cười ha hả, hắn biết Ninh Nguyệt nói thật lòng
Dù bọn họ có nói đây là một khoản tiền lớn, rất nhiều người cả đời phấn đấu còn không kiếm nổi số lẻ của nó, nhưng đối với Ninh Nguyệt mà nói, nó thật sự chỉ là con số, chưa kể nàng còn có một công ty giải trí mỗi ngày đều đang kiếm tiền cho nàng, chỉ riêng cổ phần Trí Tinh thôi đã có thể giúp nàng hàng năm nhận về một khoản chia hoa hồng lớn, mà sau này mỗi năm còn sẽ càng nhiều hơn nữa
Đây chính là ưu điểm của việc có con mắt nhìn tốt, bắt lấy một công ty nhỏ chưa phát triển để đầu tư, rồi số vốn đầu tư ấy sẽ mang lại lợi nhuận gấp bốn lần, nên lực của nàng mới đủ lớn như vậy
"Tốt, vậy quyết định như thế đi, ngươi cứ chờ điện thoại của ta


Mọi việc được giải quyết rất nhanh, có thể thấy Nhan Hạo Thiên thật sự rất gấp, chỉ trong vòng một tuần, tất cả hợp đồng đều được ký kết xong, Ninh Nguyệt cũng đã chuyển tiền cho Lợi Chính Dân
Phải nói Nhan Hạo Thiên đã đi một nước cờ cao, bởi vì hắn cố gắng kiếm tài chính, gửi đơn xin lên cấp trên, nói nguyện ý sửa chữa và bồi thường tất cả những căn hộ có vấn đề về chất lượng, nên các ban ngành liên quan đã hoãn việc xử phạt tập đoàn Nhan Thị lại
Sau đó, Nhan Hạo Thiên lại liều mình cứu vãn, đem một số công ty con kinh doanh không tốt trong tập đoàn bán đi, thu được một khoản tiền đáng kể, rồi mua lại số cổ phiếu trôi nổi trên thị trường chứng khoán
Lúc này cổ phần của Nhan Thị đã không còn đáng giá nữa, các cổ đông nhỏ thấy có người mua thì không do dự mà bán sạch số cổ phiếu trong tay
Nhan Hạo Thiên sau khi thu lại cổ phần thì lập tức tuyên bố Nhan Thị chính thức hủy niêm yết
Có thể lúc này, Nhan Thị còn đang nợ mấy khoản vay lớn từ ngân hàng
Ninh Nguyệt cho rằng, chuyện của nhà họ Nhan chắc chắn không còn dính dáng gì tới mình nữa, không ngờ rằng, tan học, nàng đang đạp xe về nhà thì bị Nhan phu nhân chặn ngay cổng trường
Lúc này Nhan phu nhân không còn vẻ tinh xảo như trước nữa, bộ quần áo tuy vẫn sang trọng nhưng đã là kiểu dáng của năm ngoái, dù trang điểm cũng khó che giấu vẻ mệt mỏi trên khuôn mặt
Bà vừa thấy Ninh Nguyệt đã vội xông lên trước, nắm chặt lấy tay lái xe của Ninh Nguyệt, thần sắc kích động: "Ninh Nguyệt, chúng ta nói chuyện
Ninh Nguyệt vội vàng chống chân xuống, giữ cho xe đạp khỏi đổ, học sinh xung quanh nhao nhao nhìn về phía hai người, Ninh Nguyệt sắc mặt không đổi, "Nhan phu nhân, ta không cảm thấy giữa chúng ta còn có gì để nói
"Dù sao ta cũng đã nuôi ngươi mười bảy năm, nói với nhau vài câu thôi mà, ngươi không nể mặt ta sao
"Nhan phu nhân, chẳng lẽ ý bà là, bà nuôi tôi mười bảy năm rồi còn muốn tôi nuôi lại bà mười bảy năm nữa à
Nữ thần trường học, thành tích xuất sắc, tài sản không ít, là nhân vật nổi tiếng của Thanh Đại, đến cả nhân viên quét dọn vệ sinh trong trường cũng đã nghe qua danh tiếng của Ninh Nguyệt, biết nàng là cô thiên kim giả bị ôm nhầm năm xưa, cũng biết nàng lúc rời khỏi nhà họ Nhan chẳng có một đồng nào
Trong chuyện này, thực ra trong lòng rất nhiều người cũng ít nhiều có chút xót xa cho Nhan đại tiểu thư lớn lên ở nhà họ Ninh, dù sao thì người đáng được hưởng cuộc sống ưu việt vốn nên là nàng, lại vì sự sai sót của y tá mà thành ra tiện cho Ninh Nguyệt
Nhưng về sau, những việc mà Nhan Thanh Thanh làm thật sự quá ngốc, điều này khiến nhiều người chẳng còn cảm thấy thương xót được nữa
Ngược lại, Ninh Nguyệt, người mà bằng chính năng lực của mình, chỉ trong một khoảng thời gian hơn bốn năm ngắn ngủi mà đã có được gia sản mấy tỷ lại càng khiến người ta nể phục hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vậy, khi nghe được Nhan phu nhân là ai, có người đã lớn tiếng kêu lên: "Nữ thần và Nhan đại tiểu thư mỗi người về nhà người nấy, sau này đã không còn liên quan gì đến nhà họ Nhan nữa, đã không phải là con ruột, cũng chẳng phải là con nuôi, thì lấy đâu ra đạo lý phải nuôi bà ta
Nhan phu nhân bị cậu thanh niên chen ngang vào chuyện người khác kia làm cho tức giận đến run cả môi, Ninh Nguyệt lại hơi gật đầu với người vừa lên tiếng, coi như cảm ơn vì đã ủng hộ mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cậu nam sinh kia thấy nữ thần đã nhìn mình thì phấn khởi nói: "Nữ thần, em là sinh viên năm tư khoa Quản lý, Vương Siêu, có gì chị cứ nói
Ninh Nguyệt chậm rãi nói: "Vương Siêu học trưởng, ta nhớ rồi
Những người bên cạnh âm thầm hối hận, sơ suất rồi, để cậu này đoạt mất cơ hội, nghĩ rằng nếu Vương Siêu vào công ty của nữ thần làm việc thì chắc chắn sẽ có được một cơ hội thực tập tốt
"Ninh Nguyệt, bất kể nói thế nào, lúc trước nhà họ Nhan chúng ta đã nuôi ngươi mười bảy năm, cho ngươi mười bảy năm sống trong nhung lụa, bây giờ nhà họ Nhan gặp nạn, ngươi giúp một tay thì sao
Dù sao ngươi cũng không thiếu tiền, bây giờ nhà họ Nhan đang thiếu một khoản vay từ ngân hàng, ngân hàng đang đến đòi nợ, ngươi giúp trả trước đi, coi như ta mượn của ngươi, sau này nhà ta có tiền rồi sẽ trả lại
Ánh mắt của Ninh Nguyệt trong nháy mắt trở nên sắc bén: "Theo ta được biết, Nhan Thị nợ mỗi Trùng Hành thôi đã 230 triệu, còn Công Hành là 180 triệu, các ngân hàng khác cũng có một khoản, cộng lại tổng cộng hơn 600 triệu, nhiều tiền như vậy mà bà cứ mở miệng là bảo tôi trả, chẳng lẽ bà nuôi tôi mười bảy năm hết 6 triệu sao
Thấy nàng tức giận, Nhan phu nhân cũng nổi đóa lên, "Tóm lại là ta đã nuôi ngươi, ngươi phải có trách nhiệm trả nợ giúp ta, lúc ngươi còn ở Nhan gia, chúng ta đã không đối xử tệ bạc với ngươi, ngươi đóng góp cho nhà ít tiền thì chẳng phải là đương nhiên sao
Ninh Nguyệt suýt chút nữa đã bị bà ta chọc cười, "Đối xử với tôi không tệ
Tôi còn nhớ Nhan nữ sĩ đã nói (cô ruột của Nhan Thanh Thanh), bà sau khi sinh con xong, nói vì khó sinh nên tổn hại nguyên khí, ở bệnh viện dưỡng sức nửa năm, sau khi xuất viện vội vàng lấy lại dáng rồi đi giao tiếp, đến giờ chưa từng để ý đến tôi, mãi đến khi tôi ba tuổi đều là do hai người bảo mẫu nuôi lớn
Sau ba tuổi tôi đi nhà trẻ, mãi đến khi tôi rời khỏi nhà họ Nhan, đều là xe đưa xe đón, ăn mặc thì do người hầu chuẩn bị, tôi cũng không giống những người khác, có cả đống quần áo mang không hết trang sức dùng không xuể, muốn nói khác biệt với người bình thường thì có lẽ chỉ là mặc đắt tiền hơn một chút, có tài xế đưa đón mỗi ngày mà thôi
Còn Nhan Thanh Thanh thì được cha mẹ tôi từng chút từng chút chăm sóc, nuôi nấng cẩn thận, từ sáu tuổi đã bắt đầu đi học các lớp phụ đạo, cha mẹ tôi thay phiên đưa đón, mùa hè thì sợ nàng bị đen, mẹ tôi liền cầm ô che nắng cho, mùa đông sợ nàng bị lạnh, mẹ tôi liền đi đón nàng về, muốn đi taxi thì nàng đòi có quần áo đẹp, mẹ tôi liền lấy tiền dành dụm vất vả mua cho nàng những bộ đồ vượt quá mức chi tiêu của gia đình để thỏa mãn cái tính sĩ diện của nàng
Mà cha mẹ tôi lúc tôi về nhà họ Ninh, đã mấy năm không có mua thêm một bộ quần áo mới
Cha mẹ tôi đều là công nhân viên chức, lương không cao nhưng cũng không thấp, trong nhà có nhà không phải đi thuê, chỉ nuôi một đứa con thì chắc chắn phải có chút tích cóp, nhưng lúc tôi về nhà họ Ninh thì trong tay họ chỉ có chưa đến 100 ngàn tiền, số tiền này vẫn là mẹ tôi dành dụm muốn cho Nhan đại tiểu thư đi học đại học
Nhà họ Nhan đón Nhan Thanh Thanh về thì hận không thể không còn dính dáng gì đến nhà tôi nữa, Nhan Thanh Thanh thì chưa từng một lần đến thăm cha mẹ tôi, xin hỏi, bây giờ nhà bà xảy ra chuyện rồi thì dựa vào cái gì mà tìm đến tôi
Mở miệng ra là muốn tôi giúp các bà trả hết khoản nợ ngân hàng của Nhan Thị, đạo lý gì vậy chứ?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.