Đỗ Nhị Dân không nhịn được cười thành tiếng, trong lòng thầm mắng bà già này đúng là đồ ngốc, đổi lại một cái liếc mắt của Trương Đại Mai, "Ta nói cho ngươi biết lão già kia, chuyện này không cho phép ngươi hé răng ra ngoài một lời nào, dám nói hớ, coi chừng bà đây không cho cơm ăn
Đỗ Nhị Dân sợ hãi vội vàng bày tỏ thái độ: "Sao có thể chứ
Ngươi coi ta là người không kín miệng sao
Ta đảm bảo không nói, một chữ cũng không hé với ai bên ngoài
Trương Đại Mai được đảm bảo cuối cùng cũng yên tâm phần nào, "Tiền của con gái đúng là tới kịp quá, sáng mai ta liền đem hết mấy món nợ trong nhà trả cho xong
Đỗ Nhị Dân lập tức gật đầu hùa theo: "Đúng là nên trả, hồi trước chúng ta lợp nhà thiếu không ít tiền, cộng thêm lão Nhị lão Tam cưới vợ, đập tường đông vá tường tây, mấy năm này nạn đói cứ triền miên không dứt, ta ra ngoài đường cũng thấy thấp người một cái đầu, ai, theo lý số tiền này là của con gái, chúng ta không nên xài..
Ninh Nguyệt thật sự không biết trong nhà còn nợ nần bên ngoài đâu, dù sao trí nhớ của nguyên chủ không có, nghĩ đến chuyện trong nhà vợ chồng Trương Đại Mai là không từng nói với nguyên chủ, "Cha, cha nói kìa, cứ như con không phải người nhà mình ấy
Tiền con cầm về cha cứ thoải mái tiêu đi, nếu vẫn không đủ còn thiếu nợ, con lại nghĩ cách
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trương Đại Mai lập tức khoát tay: "Ngươi cho rằng nhà ta còn thiếu nợ bao nhiêu nữa, hơn năm trăm không đủ trả nợ hay sao
Mấy năm này cha ngươi chúng ta cũng đâu có nhàn rỗi, trong nhà có chút tiền đều nhanh chóng trả cho người ta, hiện giờ chỉ còn thiếu đội trên ba mươi lăm đồng, với hai khoản ba, năm đồng nữa, trả xong chỗ này coi như ta nhẹ nợ
Nhưng mà tiền này không thể trả một lần hết được, ta trước tiên đem hai khoản nợ nhỏ trả, còn lại qua ít ngày rồi tính
Ninh Nguyệt không ngờ mẹ ruột mình cũng khá có đầu óc, đừng nói, nếu cô thật một lần trả đội sản xuất ba mươi lăm đồng, truyền ra nhất định sẽ rước lấy không ít lời bàn tán, ba mươi lăm đồng tuyệt đối xem là một khoản tiền lớn, nhà họ Đỗ không ai ra ngoài làm việc, làm gì có cách nào kiếm được nhiều tiền như thế chứ
Phải biết bây giờ trên núi mọi thứ đều xem là của công, nếu đánh lén thú săn mang đi bán bị người ta phát hiện, thì nhà họ Đỗ cũng sẽ không yên ổn
Đương nhiên, nhà bọn họ cũng không có chạm vào con mồi lớn gì, tiền cũng không phải do bán thú săn mà có, có một số chuyện thật sự là không giải thích rõ được
Đỗ Nhị Dân cũng nói: "Tiền của đội sản xuất cứ đợi cuối năm chia tiền rồi để đội trên trừ đi luôn cho tiện
Bất quá, ta đi mượn lương thực của người ta phải trả sớm thôi
Đầu năm nay nhà ai cũng không có dư dả, nhà bọn họ người lại đông, lúc cô con dâu thứ ba sinh Ngũ Nha, để cho nàng ta bồi dưỡng cơ thể một chút, mượn của hai nhà tổng cộng hai mươi cân gạo, còn nợ tám cân, còn lại mười hai cân chưa trả đâu
"Con gái vừa đưa cho ta không ít tem phiếu lương thực, ta đi hỏi xem, họ muốn lấy tem phiếu hay là muốn lấy gạo
Trương Đại Mai nói xong liền lấy ra một chút tem phiếu lương thực, lại cẩn thận cất tiền và phiếu còn lại, sau đó cầm bánh bao thịt định đưa cho Hứa thanh niên trí thức liền đi ra ngoài, "Ta trước đi trả xe cho Hứa thanh niên trí thức, Nguyệt Nguyệt con nghỉ ngơi lát đi
Lại là bán đồ lại là mua đồ, con gái hôm nay chắc là mệt chết rồi, kiếm được nhiều tiền như vậy mà không nói mua cho mình chút gì ngon mà ăn, nàng đều đau lòng muốn chết
Bà lão này cũng là người tinh ranh, mượn xe của Hứa thanh niên trí thức, đương nhiên không thể để người ta chịu thiệt, cho nên nàng trả xe liền cố tình gọi Hứa thanh niên trí thức ra một chút, thấy không có ai để ý mới đưa đồ cho anh, "Mấy thứ tốt này ngươi vẫn nên ăn ở bên ngoài thì hơn, nếu không chia không đủ đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hứa thanh niên trí thức từ Kinh thành tới, nghe nói điều kiện gia đình đặc biệt tốt, mỗi tháng anh đều nhận được bao kiện từ Kinh thành gửi tới, đồ là đồ tiền là tiền, trong số thanh niên trí thức ở đây chỉ có mình anh là thoải mái nhất
Đám nữ thanh niên trí thức, thêm cả Đại cô nương trong đội, rất nhiều người xem anh là đối tượng kết hôn, ngày nào cũng có người ra vào trước mặt anh
Theo ý của nàng ấy mà, cũng may con gái mình không có ý gì với Hứa thanh niên trí thức, bằng không nàng lo chết mất
Người ta là dân Kinh thành, đầu óc có bị làm sao mới tìm đối tượng ở nông thôn chứ
Chính là mấy cô nữ thanh niên trí thức kia cũng vậy thôi, đầu óc cũng không tốt, cuối cùng cũng chả có kết cục gì tốt đâu
Hứa thanh niên trí thức tướng mạo nho nhã, cao hơn mét tám, da trắng trẻo, xuống nông thôn hơn một năm cũng nhất quyết không bị rám đen, cười một cái liền lộ ra hai má lúm đồng tiền nhỏ, "Cảm ơn Đại nương, con biết rồi, sau này ngài cần dùng xe cứ nói, dù sao để không cũng phí
Trương Đại Mai bị thái độ của anh chọc cười, "Ta nói Hứa đồng chí cậu có ngốc hay không vậy, ai có cái xe đạp cũng như kiều nộn Bảo Bảo không nỡ dùng, vậy mà cậu cứ như cái xe đạp đấy không phải dùng tiền mà có ấy
"Đại nương, lời này con chỉ nói với mỗi mình ngài thôi đó, người khác muốn mượn con còn chả cho đâu
Hồi mới đến đội sản xuất Hồng Quả, trong đội chỉ có anh với hai thanh niên trí thức nam khác, ba người ai cũng không biết nấu cơm, lương thực vẫn là mượn của đội, ba người học nấu cơm thì suýt chút nữa đốt cả nhà, cả ngày không ăn gì ba người đói đến ngực dính vào lưng, Đỗ Đại nương không biết từ đâu hay được, từ nhà bưng ba cái bánh bao ngô đến, còn dạy ba người bọn họ cách nấu cháo, mới khiến ba người bọn họ có được một bữa cơm no bụng
Tình cảm giữa người với người đều là từ đó mà ra, chỉ cần không phải loại người vong ân bội nghĩa thì đều hiểu được đạo lý mình đối tốt với người khác thì người ta cũng sẽ đối tốt với mình
Trương Đại Mai khoát tay, "Vậy ta an tâm rồi, cậu mau ăn đi, ăn không hết thì cất đi, bây giờ thời tiết này, để hai ngày cũng không hỏng đâu, Đại nương về đây
"Dạ, vậy ngài đi cẩn thận ạ
Lúc Trương Đại Mai về thì gặp phải ông Tô ở đầu thôn phía đông, mấy đứa trẻ nghịch ngợm trong thôn đuổi theo sau lưng ông ta, vừa la hét ông ta thối vừa ném đá vào người ông ta, ông Tô mặt không đổi sắc cứ thế đi về phía đông, Trương Đại Mai cũng vội vàng tránh ra xa một chút
Không có cách nào, chỉ cần đi gần mấy người ở đầu thôn phía đông thì y như rằng sẽ bị lôi vào để giày vò, không trốn cho xa chút thì cuộc sống của nhà mình sẽ chẳng thể nào yên được
Lúc về đến nhà thì cơm trưa cũng vừa kịp làm xong, bữa trưa là màn thầu làm từ hai loại bột mì, tay nghề nhà lão Đại làm màn thầu là có một không hai, màn thầu hai loại bột mì có màu xám, nhưng làm vẫn rất xốp mềm, một cái to bằng cả bát cơm, mà lại không hao bột
Thấy Trương Đại Mai về, Ninh Nguyệt lấy ba cái bánh bao thịt hồi sáng mua ra đặt ở phòng chính, số còn lại toàn bộ mang đến nhà bếp, "Mẹ, mẹ mang cái này đi chia đi, cho mọi người trong nhà đều nếm thử hương vị
Trương Đại Mai biết trong túi toàn là bánh bao thịt, trong lòng hơi giận, cái đứa con gái ngốc nghếch này muốn ăn bánh bao thịt thì mua hai cái ăn là được rồi, cứ nhất quyết phải lấy ra để cùng mọi người trong nhà chia, có cả trăm cái bánh bao thịt cũng không đủ cho cả nhà này lót dạ
Nhưng trong lòng nghĩ vậy, nàng vẫn chia bánh bao theo đầu người, mỗi người một cái, không ai hơn ai, ngay cả Ngũ Nha mới hơn một tuổi cũng có một cái
Đỗ Nhị Dân xé bánh bao ra làm đôi ăn thử một miếng, "Đúng là bánh bao thịt có khác, thơm quá đi, cảm ơn con gái ta
Mấy đứa nhỏ khác cũng học theo ông già nói cảm ơn, "Cảm ơn cô nhỏ."
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]