Mặc dù con gái nói lời có chút không thực tế, nhưng Trương Đại Mai cùng Đỗ Nhị Dân nghe vào tai, còn ngọt hơn ăn mật
Nàng hiện tại trong tay có tiền nên trong lòng không hoảng hốt, mặc dù tiền vẫn chưa hoàn toàn t·r·ả, nhưng tâm tính kia thật sự là hoàn toàn khác rồi
Trương Đại Mai tiếp tục sắp xếp những đồ vật kia, đợi nàng lấy ra tấm vải sợi tổng hợp, yêu quý dùng tay sờ lên: "Chỉ một tấm vải như vậy mà đến mười mấy đồng tiền à
Hai ngày nữa mẹ dùng tấm vải này may cho con một cái áo, con gái ta mặc vào chắc chắn đẹp lắm
Trương Đại Mai hồi trẻ đã có dung mạo xinh đẹp, tìm chồng là người có tướng mạo thật tốt trong mười dặm tám thôn, bọn họ sinh bốn đứa con không có ai xấu, nhất là cô con gái duy nhất, cả đội sản xuất Hồng Quả không ai xinh đẹp bằng nàng
Chỉ là rất đáng tiếc, nguyên chủ tiếng tăm không tốt lắm, đã mười tám tuổi, không đi học lại không làm một ngày công nào, nổi tiếng trong đội là người "thân không chọn tay không nhấc" cộng thêm ăn không ngồi rồi "Mẹ bảo nữ", mẹ của nàng xem nàng như bảo bối, trong đội có rất nhiều người không có cảm tình tốt với nàng
Rõ ràng nàng lớn hơn Đại Nha một tuổi, nhưng từ năm trước đã có người đến dạm hỏi Đại Nha, hết lần này đến lần khác nguyên chủ lớn hơn một tuổi, đến nay cũng không ai hỏi han, dù sao không ai muốn cưới một cô vợ nhỏ về mà làm gì cũng không xong, chỉ ăn với nằm
Kỳ thật nhà Đỗ Lão Nhị điều kiện cũng có đấy, nguyên chủ ở nhà cũng có giúp làm việc, trong nhà có gì ăn nấy, cái danh ăn không ngồi rồi của nàng thật sự là có tiếng mà không có miếng
Ninh Nguyệt tranh thủ thời gian cự tuyệt: "Thôi đừng, vải vóc đó là con mua cho mẹ mà, mẹ mấy năm rồi không có thêm quần áo mới đúng không
Sao có thể cho con được
Mẹ cứ yên tâm may đồ mà mặc, nếu con muốn mặc quần áo mới thì lúc nào cũng có thể mua
Nói xong còn nhéo nhéo tay Trương Đại Mai
Trương Đại Mai hiểu ý: "Trong tay con vẫn còn tiền đấy à
"Có chút, đủ con mua mấy thước vải may quần áo
Con nói mẹ này, mẹ cứ tiêu tiền trong tay đi, hết thì con lại nghĩ cách k·i·ế·m
Trương Đại Mai lần này vui vẻ, nàng nói: "Được, vậy mẹ năm nay cũng bắt kịp thời làm một bộ đồ sợi tổng hợp mà mặc
Lão già nằm ở đầu g·i·ư·ờ·n·g gần lò sưởi nhịn không được "Tặc" một tiếng, con gái mua vải vóc cho vợ, nhưng không mua cái gì cho hắn, vị trí người cha của hắn trong lòng con gái có vẻ hơi thấp
Cái này không thể được, nói thế nào thì con gái cũng là do hắn và bà xã cùng nhau cưng chiều lớn lên, công lao cũng phải có một nửa của hắn chứ
Hắn cũng không phải thèm thuồng cái áo sợi tổng hợp kia, chỉ là cảm thấy bị con gái xem nhẹ nên trong lòng không thoải mái thôi
Ninh Nguyệt thấy cha ruột cứ trơ mắt nhìn, trực tiếp mở một cái túi nhỏ, từ trong đó lấy ra một nắm t·h·ị·t khô, nh·é·t một miếng vào miệng Trương Đại Mai, chỗ còn lại đưa hết cho Đỗ Nhị Dân, còn cái túi thì đưa cho Trương Đại Mai, "Ăn chút gì lót dạ đi
Đỗ Nhị Dân thấy t·h·ị·t khô trong tay lần này thì vui vẻ, cầm lấy một miếng ném vào miệng vừa nhai vừa nói: "Thơm
Trương Đại Mai nhận cái túi nhỏ cất kỹ, quay người lại trừng mắt nhìn ông chồng một cái: "Nhìn cái dáng vẻ kia của ông xem
Đỗ Nhị Dân bị nói cũng không giận ngoan ngoãn ngồi một bên ăn t·h·ị·t khô
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trương Đại Mai lại lật đồ còn lại: "Tấm này là con nói mua vải cho Đại Nha à
Con đúng là nghèo mà hào phóng, mình thì không có gì mà cứ nghĩ cho Đại Nha
"Đại Nha nhà mình ngoan mà, lại nhanh nhẹn lại biết làm, mặc chút đồ tốt cũng phải thôi, nói không chừng còn tìm được đối tượng giỏi giang, sau này con bé sống tốt rồi thì chả hiếu kính mẹ sao
Trương Đại Mai xếp lại vải vóc: "Được rồi, cứ cho là miệng con ngọt đi, tấm vải này mẹ làm xong sẽ đưa cho nó, ai cũng đừng nói ra nhé
Ninh Nguyệt tranh thủ gật đầu: "Vâng vâng vâng, con hiểu con hiểu, mẹ muốn tạo bất ngờ cho Đại Nha mà
Trương Đại Mai không lên tiếng, tiền đều bỏ ra rồi, đương nhiên muốn để cháu gái cảm nhận được sự tốt của người trong nhà với nó, thế thì dứt khoát làm quần áo xong rồi đưa, chỉ cần nha đầu kia không phải là đồ vô ơn, sau này nó không hiếu kính bà nội và Nguyệt Nguyệt thì sao
"Đây là cái gì
Con vẫn còn bánh bao à
Trương Đại Mai mở túi giấy ra, lộ ra bên trong những cái bánh bao t·h·ị·t trắng mập
"Đương nhiên là con cố ý để lại cho mẹ với cha ăn rồi, ăn một cái bánh bao cũng đỡ thèm
Lão già lập tức ngồi dậy: "Vẫn còn bánh bao t·h·ị·t à
Mau cho ta một cái, buổi trưa ăn không đủ no
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đỗ Nhị Dân lại bị liếc cho một cái: "Bụng ông còn chỗ nhét nữa à
Buổi trưa ông ăn một cái bánh bao t·h·ị·t với hai cái bánh bao to, còn có một bát cháo cơ mà
"Ha ha, năm nay, bụng ta lúc nào no được đâu, thêm mười cái bánh bao nữa ta cũng có thể ăn hết
Bây giờ điều kiện các nhà đều vậy cả, mỗi ngày ăn được bảy tám phần no là tốt lắm rồi, nhà bọn họ cũng không ngoại lệ
Trương Đại Mai cuối cùng vẫn là lấy ra một cái bánh bao t·h·ị·t đưa cho bạn già, còn hai cái còn lại vẫn cột lại cất đi, để dành tối ăn
"Con mua nhiều sổ sách thế làm gì
Ninh Nguyệt: "Con mua cho Nhị Nha bọn nó, trường học trong đội đều nghỉ học cả rồi, bọn nhỏ không biết chữ làm sao được
Trương Đại Mai: ..
Người không biết chữ trên đời này còn nhiều, có thấy ai không sống qua ngày được đâu
Hai mẹ con ở trong phòng nói chuyện, trời bên ngoài thì tối sầm lại, còn đ·á·n·h cả sấm, ông già ăn xong một cái bánh bao t·h·ị·t, dứt khoát kéo chăn mỏng lên người: "Hôm nay mưa rồi thì chắc là không làm đồng áng được nữa rồi, ngủ thôi
Lời ông vừa dứt, bên ngoài liền bắt đầu mưa lộp bộp, Trương Đại Mai vui vẻ nói: "Mưa thế này thì tốt, đang lúc thiếu nước cho đồng ruộng đây
Ninh Nguyệt: Thật sự rất tốt, sáng mai lại có thể lên núi hái nấm
Trương Đại Mai tuy không xuống ruộng được cũng không nhàn rỗi, lấy tấm vải mua cho Đại Nha trải lên g·i·ư·ờ·n·g rồi bắt đầu vẽ đường
Ninh Nguyệt nhìn một lát liền không nhịn được ngứa tay đứng dậy: "Mẹ, mẹ có thể cho con vẽ kiểu được không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Con cũng muốn học may quần áo
Kiếp trước nhà cô có xưởng may, nên về thiết kế thời trang ít nhiều gì cô cũng biết chút đỉnh, tự nhiên không cần phải học theo Trương Đại Mai, cô chỉ cảm thấy mẹ mình vẽ ra kiểu dáng quá bình thường, chẳng có chút mới mẻ nào
Trương Đại Mai ngạc nhiên một chút, trước kia bà mà bảo con gái học làm việc, con gái liền hận không thể tránh xa ba mét, không chịu học cái gì cả, hôm nay đây là mặt trời mọc đằng tây sao
"Được, con cứ vẽ đi, vẽ không đẹp mẹ lại sửa
Ninh Nguyệt lập tức cầm khoai lang khô (là khoai lang sau khi đào lên, có chỗ bị hỏng thì xoa vào nhau rồi phơi khô, sau đó có thể dùng làm phấn vẽ đường) vẽ lên tấm vải
Đại Nha hơi gầy, bốn thước vải may một chiếc áo cho cô ta thì chắc chắn dư, Ninh Nguyệt liền may thành áo sơ mi tay ngắn, thiết kế ôm eo để tôn dáng, cổ áo thì rộng hơn so với kiểu thông thường bây giờ một chút, gần giống áo vest nữ, lại dùng chỗ vải còn thừa làm một cái áo gile không tay để mặc trong, cắt may xong xuôi, Trương Đại Mai khó có khi lại không bắt bẻ, cầm kim khâu lên liền bắt đầu may
Ninh Nguyệt thì biết cắt chứ không biết may, ngược lại cô lại biết dùng máy may, nhưng tiếc là trong nhà không có máy, nên cũng cầm kim khâu cùng Trương Đại Mai học, phía sau thì dễ may, trước tiên khóa viền vải, sau đó may hai miếng vào với nhau là được.