Khi Vương Văn Tú xông vào, cơ thể Lưu Hồng rõ ràng rùng mình một cái
Vương Văn Tú chỉ vào Lưu Hồng nói: "Ngươi cái đồ đàn bà đáng ghét này, còn dám nói cháu ta bất hiếu, ngươi hai mươi mấy năm kéo con trai ta không đến thăm ta, nếu không phải cháu ta hiếu thuận ta, thì bộ xương già này của ta còn không biết chết ở đâu rồi
Giọng bà lớn hơn mấy phần: "Tiểu Phàm sau khi thi đậu đại học, ngươi đã cho một đồng tiền cũng không có, từ nhỏ đã không công bằng nuôi dưỡng con gái, ngươi đã bao giờ nghĩ đến cảm xúc của Tiểu Phàm, những năm này Tiểu Phàm cũng không thiếu ngươi một đồng nào, chính ngươi đem chỗ vốn liếng ban đầu dồn hết cho con nuôi đó, đều là ngươi tự làm tự chịu
Lưu Hồng đỏ hoe cả mắt, ngược lại dùng tình cảm để đánh: "Bây giờ Tiểu Phàm có tiền rồi, thì không thể giúp mẹ một tay sao, Nghiêu Nghiêu cũng là em gái của con mà
Vương Văn Tú hừ một tiếng khinh miệt: "Lòng cao hơn trời, mệnh mỏng như giấy, Tiểu Phàm thiếu ngươi chắc, con nuôi đó xuất ngoại cũng vét sạch cả nhà đi, cũng không biết có nên cơm cháo gì không nữa
Lưu Hồng trở mặt giở trò không biết xấu hổ: "Ta mặc kệ, Tiểu Phàm là từ bụng ta mà ra, nên phải hiếu thuận ta cho tốt vào, Nghiêu Nghiêu ở nước ngoài ăn cơm cũng không đủ no, Nghiêu Nghiêu của ta thật đáng thương, con đã thành ông chủ lớn rồi, không thể giúp Nghiêu Nghiêu sao
Lưu Hồng nằm lăn lộn ra đất ăn vạ, Vương Văn Tú đã sớm chuẩn bị, trực tiếp lấy ra cây chổi lớn là thứ vũ khí phản cực phẩm tiêu chuẩn thấp nhất, xông thẳng tới
"Ngươi cút cho ta, con trai ruột thì không thương, hết lòng hết dạ đối xử tốt với con nuôi, còn muốn để con trai quản con hút máu kia của ngươi, mơ đẹp đấy, ta gặp một lần là đánh một lần
Nhìn thấy Vương Văn Tú ra tay như chốn không người, hắn hơi lo lắng bà sẽ bị trẹo lưng, liền bước nhanh lên phía trước đỡ Vương Văn Tú
"Nãi nãi, bà lớn tuổi rồi, cẩn thận một chút, con có chút chuyện muốn nói riêng với bà ta
Vương Văn Tú nhíu mày, lo lắng không yên: "Tiểu Phàm, con bên ngoài làm ăn không dễ dàng, cũng đừng bị cái miệng đó của nó lừa, nó cả người điên điên khùng khùng, đời này sống cũng không minh bạch
"Con biết, bà cứ yên tâm
Lưu Hồng cho rằng mình đã thắng, dương dương tự đắc đi theo Đồ Dư Phàm đến quán cà phê gần đó, Đồ Dư Phàm bảo Liễu Vân đưa Vương Văn Tú về nhà
Đồ Dư Phàm gọi hai ly Americano đá, Lưu Hồng uống một ngụm, đắng muốn chết, cuối cùng nhổ ra
Sắc mặt Đồ Dư Phàm không chút biến đổi, chỉ là lấy ra hai tờ giấy
Lưu Hồng hỏi: "Đây là cái gì
Sau đó cầm lấy hai tờ giấy nhìn, sắc mặt lập tức lúc trắng lúc đỏ
"Đây là giấy giám định quan hệ huyết thống của cô và Mạt Nghiêu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn có giấy giám định quan hệ huyết thống của Mạt Nghiêu và Trương Bân, kết quả giám định không cần tôi nói, tự cô trong lòng rõ ràng
Lưu Hồng bỗng nhiên xé nát tờ giấy giám định quan hệ huyết thống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tôi không biết anh đang nói cái gì
Đồ Dư Phàm: "Đây chỉ là bản sao thôi
Nàng vỗ bàn một cái, cố nén bối rối hét lớn: "Anh có ý gì, không muốn đưa tiền thì dùng cái loại thủ đoạn bỉ ổi này hả
"Trước kia tôi không hiểu, vì sao cô đối xử với Mạt Nghiêu tốt như vậy, rõ ràng tôi mới là con ruột của cô, hiện tại đã rõ, hóa ra nàng là con gái ruột của cô
Lưu Hồng dưới sự kích động vung tay muốn tát hắn, bị hắn trực tiếp bắt được cổ tay
"Bất quá, tôi cũng là con ruột của cô, bởi vì cô không thích cha của tôi, cho nên liền xem nhẹ tôi một cách triệt để như vậy sao
Ánh mắt hắn lạnh lùng: "Cô cho rằng tôi vẫn là một đứa trẻ chỉ có thể dựa vào cô sao
Đồ Dư Phàm ở vị trí cao nhiều năm, Lưu Hồng bị ánh mắt của hắn trấn trụ, nàng lộ ra mấy phần sợ hãi
"Mẹ cũng là có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ trong lòng, đây là ta có lỗi với nàng
Nàng bỗng nhiên bụm mặt khóc
"Cô nợ nàng, nhưng tôi không nợ nàng, khi còn bé cô luôn luôn quên sinh nhật của tôi, lại vì sinh nhật của nàng mà chuẩn bị tỉ mỉ, từ nhỏ cô đối với tôi lúc nào cũng là phê bình, lần duy nhất nói tôi là đàn ông con trai, thì lại là muốn tôi phải bảo vệ em gái cho tốt, ngày đầu tiên vào cấp hai, quần áo giày dép trên người Mạt Nghiêu đều là đồ mới, còn tôi lại đi một đôi giày không vừa chân, làm trầy cả chân
Đã như vậy ngay từ đầu cô đã không thích tôi, tại sao muốn sinh tôi ra, tại sao muốn gả cho Trương Bân
Đây là Đồ Dư Phàm nói cho nguyên chủ, bất quá hắn cũng không nghĩ rằng có thể làm cho bà ta tỉnh ngộ, người ích kỷ, vĩnh viễn khó thay đổi, chỉ có lúc nghèo túng mới hối hận trước kia không nên làm như vậy
Nếu theo như kết cục kịch bản, cuộc sống sẽ hậu đãi với bà ta, coi như biết nguyên chủ qua đời, nhiều nhất cũng chỉ nói một câu tự làm tự chịu, mà không hề cho rằng mình sai
"Ta biết những năm này nợ con, con có thể tha thứ cho mẹ không
Nàng ngẩng đầu nhìn khuôn mặt không chút cảm xúc của Đồ Dư Phàm, mới phát hiện hắn không có cả một tia hận ý nào
Trước đây, bà ta cũng muốn cùng Trương Bân sống thật tốt, nhưng là sau khi gặp lại Mạt Dương, thấy hắn mang theo sự dịu dàng quan tâm với vợ con, lại làm cho bà ta nhớ tới sự không cam lòng trước kia
Vốn dĩ bà ta và Mạt Dương là một cặp, nhưng là vì bậc cha chú hai bên có mâu thuẫn, cha mẹ hai bên đều không cho phép, trong lúc tức giận, bà ta trộm sổ hộ khẩu kết hôn với Trương Bân
Bây giờ, lại một lần nữa gặp nhau, trong lòng tràn đầy sự hối tiếc, ở giữa tình ý mù quáng mà phạm sai lầm, sau đó sinh ra Mạt Nghiêu, liền giao cho Mạt Dương, đúng lúc vợ Mạt Dương xảy ra tai nạn giao thông mà chết, Mạt Dương liền một mình nuôi nấng Mạt Nghiêu sống cuộc sống khó khăn, đến tận mấy năm sau bị ung thư mà chết, Lưu Hồng mới lấy danh nghĩa nhận nuôi mà đưa Mạt Nghiêu trở về nhà
Cảm giác áy náy và bất công khiến cho bà ta quên hết tất cả, một lòng muốn bù đắp cho Mạt Nghiêu, hoàn toàn không để ý đến cảm xúc của nguyên chủ
"Bây giờ cô cũng không cần nói những lời này, tiền tôi sẽ không cho nàng một đồng nào, nếu như cô muốn làm lớn chuyện, vậy thì cứ náo đi
Đồ Dư Phàm không phải là nguyên chủ, căn bản sẽ không vì bà ta mà mềm lòng còn vì sao không nói cho Trương Bân biết, chỉ có thể nói hắn cũng không vô tội khi để mặc vợ đối xử bất công với con riêng
Ngày hôm sau, Liễu Vân lo lắng nói: "Phàm ca, chuyện ngày hôm qua hình như đã bị tung lên mạng rồi
Không ngờ lại có người đem đoạn video ở nửa đầu đăng lên mạng, lượt xem cũng không thấp, cư dân mạng nhao nhao bàn luận
"Người mẹ này nhìn qua cũng thật đáng thương, con trai lại mặc toàn đồ hàng hiệu
"Mặc quần áo mấy chục nghìn mà không nuôi nổi mẹ, lớn tuổi rồi phải đi xin xỏ
"Bị chính con trai mình dồn vào cảnh này
"Có ai có tài khoản của hắn, tôi muốn bạo lực mạng hắn
"Gây phẫn nộ thật đấy, rồi sẽ có báo ứng
Cũng có người bày tỏ: "Không biết ngọn ngành, không nên đánh giá", nhưng rất nhanh đã bị các bình luận khác nhấn chìm
Khu bình luận trên cơ bản đều thiên về một phía chỉ trích, hắn xem qua đoạn video, hình như chỉ phát cảnh Lưu Hồng nói chuyện một mình, không quay lại được cảnh Vương Văn Tú tới và sự việc phía sau
Trong lòng Đồ Dư Phàm lại không hề có chút bối rối nào, chỉ là kinh ngạc trước sức mạnh to lớn của dư luận, ngược lại nghĩ đến việc đối phó với tập đoàn Phong Lâm, liệu có thể dùng dư luận để làm vũ khí hay không
Để tránh gây ảnh hưởng đến tập đoàn Duyệt Thần, sau đó Đồ Dư Phàm đã sắp xếp người xử lý chuyện này, đoạn video nửa sau nhanh chóng được lan truyền trên mạng, cộng thêm đội quân thủy của Tiểu Ba, khu bình luận lập tức chuyển sang một phong cách khác
"Không ngờ sự việc lại có cú lật ngược
"May mà tôi không bình luận gì, nếu không thì đã mất mặt
Có người tranh cãi: "Cái gì mà mất mặt, nó không hiếu thảo với cha mẹ thì vẫn đáng bị chỉ trích thôi
Lập tức có rất nhiều người phản bác
"Nghe bà cụ nói thì, mỗi tháng cậu ta đều có gửi tiền phụng dưỡng đó chứ
Là bà này chu cấp cho con nuôi thì có
"Chắc chắn không phải là giả chứ, nghe nhiều chuyện trọng nam khinh nữ rồi, lần đầu tiên nghe chuyện để con trai chu cấp cho con gái, mà còn là con nuôi, đúng là hiếm lạ, cái bà mẹ này đầu óc còn bình thường không vậy
"Thế giới rộng lớn, thiếu gì chuyện lạ
"Mới 18 tuổi mà không cho lấy một xu, ô ô, thật đáng thương
May mà có bà cụ giúp đỡ
"Trong nhà không có tiền còn phải đưa con nuôi đi du học nước ngoài
"Không ai cảm thấy bà cụ này thật đáng yêu à
.