Xuyên Nhanh: Nam Phụ Hắn Xách Thùng Chạy Trốn

Chương 84: Nam phụ là não tàn học sinh cha 7




Đồ Dư Phàm mang theo Kim Lâu Quý trở về nhà cũ một chuyến, xung quanh đã sớm vây quanh một đám người trong thôn
Thời xưa thường lấy tông tộc làm đơn vị, cùng nhau đoàn kết nương tựa lẫn nhau mới có thể đi được xa hơn
Nếu trong đó có một dòng tộc có thể thành tựu thì những người khác cũng đều mừng theo
Kim Tam Nguyên đốt pháo trúc, xung quanh rộn ràng chúc mừng
"Không ngờ Kim Dư Phàm này không nói một tiếng liền đi thi đồng sinh, lúc trước còn tưởng rằng hắn đùa giỡn, ai ngờ mới hơn nửa năm, liền thi đậu đồng sinh rồi
"Chẳng lẽ Dư Phàm là Văn Khúc tinh hạ phàm
Sớm biết thế thì đã không cần cung phụng Kim Lâu Quý, mà trực tiếp cho Dư Phàm đi đọc sách, có khi giờ đã là tú tài, cử nhân rồi
Kim Lâu Quý mặt đen lại, hắn vẫn còn ở đây, xin đừng nói thẳng ra như vậy chứ
Đến chiều, đám người tản hết, một phụ nhân ăn mặc lòe loẹt đứng trước cửa không chịu rời đi
"Ấy, ta là Lạc đại nương thôn bên cạnh đây, nghe nói Kim Lâu Quý nhà ngươi vẫn chưa có mối nào, ta có một mối tốt, thật là trời se duyên đó
Đồ Dư Phàm nhìn sang Kim Lâu Quý, thấy ánh mắt kinh ngạc của hắn, cũng có chút hứng thú
Hỏi ra mới biết, thì ra là con gái của Tống lão đồng sinh thôn bên cạnh, Tống Hề Nguyệt, mười sáu tuổi, bà mối nói nàng xinh đẹp như hoa như ngọc, nghe nói Kim Lâu Quý thi đậu đồng sinh nên muốn gả con gái cho
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đồ Dư Phàm cũng không có ý kiến gì, trực tiếp hỏi ý kiến của Kim Lâu Quý
"Nếu dáng dấp không tệ, cũng được thôi
Kim Lâu Quý đã gần mười tám tuổi, trong lòng cũng muốn có một gia đình, nay cha không biết từ đâu phát tài, nếu có thể kiếm chút tiện nghi cũng không tệ
Về sau, Đồ Dư Phàm nghe ngóng một phen, Tống Hề Nguyệt quả thực dáng dấp rất xinh đẹp, mà lại trong thôn đều là tiếng khen tốt đẹp
Đợi đến khi Lạc đại nương lại đến một lần nữa, Đồ Dư Phàm liền gật đầu đồng ý
Dù trong lòng hắn mong muốn tìm cho con một cô nương khôn khéo hơn nhưng Kim Lâu Quý có điểm yếu cũng không sao, có hắn ở đây thì Kim Lâu Quý cũng không làm nên sóng gió gì lớn được
"Cha, hắc hắc, đám bạn học của con đều nói con sắp thành thân rồi
Đồ Dư Phàm nhíu mày, không vui nói: "Ngươi không có nói là cô nương nhà ai chứ
Kim Lâu Quý giật mình, vội vàng xua tay: "Không có, không có ạ
"Vậy thì tốt, chuyện này còn chưa chắc chắn, không thể nói tên cô nương nhà người ta ra, làm hỏng thanh danh thì không tốt
Kim Lâu Quý gật đầu lia lịa, tâm tình thiếu niên, vẫn là có mấy phần mong chờ chuyện thành thân
Bất quá, hắn rất nhanh sẽ biết thế nào gọi là "đại bi đại hỉ"
Lạc đại nương lần thứ ba tới, vẻ mặt có chút chột dạ, nàng cẩn thận nói: "Kim đồng sinh, mối hôn sự lần trước có chút sự tình, e là không thành được rồi
"Lạc thẩm, sao lại không thành
Kim Lâu Quý còn kích động hơn cả Đồ Dư Phàm, lập tức xấn lại, bị Đồ Dư Phàm đẩy đầu ra
"Chuyện này là vì sao
Có phải nhà Tống xảy ra chuyện gì không
Lạc đại nương cũng ậm ờ cho qua, cuối cùng chỉ "ôi" một tiếng, nói: "Kim đồng sinh, ngươi đừng hỏi nữa, coi như Lạc đại nương có lỗi với ngươi, đây là nhà Tống nhận lỗi
Đồ Dư Phàm nhìn cái túi vải phình lên kia, lông mày khẽ nhướng, cũng không nhận, chỉ cười nói: "Lạc đại nương nói đùa rồi, đã chuyện hôn sự chưa thành thì ai thiếu ai làm sao nói được, chỉ có thể nói con trai ta và nhà cô ta không có duyên phận, chuyện này cũng không cần phải xin lỗi, dù sao hai nhà cũng không tổn thất gì
Lạc đại nương lại có chút kính nể, quả là người đọc sách, tâm tính tốt, chỉ là mong sau khi biết chân tướng thì đừng quá giận là được
Đồ Dư Phàm nghĩ, chuyện này có thể làm cho đối phương cảm thấy áy náy, chỉ là việc kén cá chọn canh, cuối cùng cũng chỉ là chọn bên có điều kiện tốt hơn thôi
Điều duy nhất khiến người ta khó chịu, rõ ràng là họ nói trước, thế này chẳng phải là trêu đùa họ sao
Quả nhiên, mấy ngày sau, truyền đến tin nhà họ Tống đã kết thông gia với con trai của một vị tú tài
Kim Lâu Quý nghe tin càng thêm ủ rũ, tâm trạng không tốt nên lại chạy đến chỗ sạp đậu hũ của Tây Thi Thẩm Tâm Như than thở, Đồ Dư Phàm thấy con ăn mấy bát đậu hũ cũng không lãng phí tiền, liền theo hắn đến đó
Tiếp đó, chính là chuyện thi viện lấy được công danh tú tài, Vương tú tài vô cùng cao hứng, lần này đến cả Kim Lâu Quý cũng thi đậu, đúng là niềm vui bất ngờ
"Đây là thư giới thiệu vào học viện, nhưng cũng không thể đảm bảo tuyệt đối, chủ yếu là xem các ngươi có chân tài thực học hay không thôi
Thi đậu tú tài không chỉ là đơn giản học thuộc lòng nội dung tứ thư ngũ kinh mà quan trọng hơn là lý giải, lĩnh hội, viết ra những bài văn lưu loát
Đồ Dư Phàm kéo Kim Lâu Quý cùng đến học viện Dịch Sơn
Học viện này trước kia do một vị quan viên bị giáng chức mở ra, người dạy phần lớn là tú tài, cử nhân
Vương phu tử ở đây làm thầy cũng đã nhiều năm, có chút quan hệ, chỉ là tú tài vẫn không thể sánh bằng cử nhân, vẫn là phải dựa vào bản lĩnh của chính mình thì người khác mới nể trọng
Tú tài Trương Ngôn Thanh của học viện Dịch Sơn cầm thư giới thiệu đọc nửa ngày, rồi lại khảo giáo thêm về học vấn
Ông cảm thấy Đồ Dư Phàm kiến thức khá vững, nhưng mà Kim Lâu Quý thì khó nói hơn
"tử Ngôn huynh nói trong thư, các ngươi là cha con
Đồ Dư Phàm nghe cái biệt danh kia, đoán được lão sư khảo giáo này với Vương phu tử là bạn cũ, càng thêm hi vọng sẽ được nhận
"Vâng, Kim Lâu Quý là con trai của học sinh
"Ừm..
Trương Ngôn Thanh suy tính thật lâu, cuối cùng cũng mở miệng: "Vậy thì cùng nhau vào học, học viện học tập khá tự do, chủ yếu vẫn là dựa vào sự tự giác của mỗi người, thầy cũng chỉ là giảng giải cặn kẽ thôi
Kim Lâu Quý cũng nhận ra mình đang dựa hơi phụ thân, nhưng vẫn thản nhiên chấp nhận
Thi viện ba năm một lần, vừa vặn năm sau sẽ có thể tham gia thi, Đồ Dư Phàm nghĩ tuổi mình đã cao, cũng không có thời gian chần chừ nữa, trí nhớ của hắn cũng không tệ, nên dồn hết sức lực để chuẩn bị cho kỳ thi viện sang năm
Kim Lâu Quý thì lại cảm nhận một phen nỗi khổ bị cha ép học, lại oán trách một hồi với Thẩm Tâm Như
Thẩm Tâm Như đã bán đậu hũ nhiều năm, tính tình đã rèn luyện được sự mạnh mẽ lại lý trí, nếu không thì cũng chẳng trấn áp được đủ hạng người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng từ từ cảm thấy Kim Lâu Quý tuy có nhiều tật xấu nhưng vẫn có vài phần thật lòng
Xuân qua thu đến, thời gian thi viện đến hẹn lại tới, hai cha con lại bước lên con đường gian nan đi thi
Giao thông thời xưa không phát triển, đôi khi chỉ riêng đi đường cũng đã mất vài ngày thậm chí nửa tháng, thật đúng là phong trần mệt mỏi
Hơn nữa chi tiêu đường sá cũng không nhỏ, hai năm này, Đồ Dư Phàm thỉnh thoảng cũng sẽ lên núi săn bắt, hoặc sao chép sách để kiếm tiền, có khi còn lén viết kịch bản, tuy không kiếm được như Khúc Thanh Thư nhưng cũng kiếm được không ít
Vì vậy đối với hắn cũng không có gánh nặng lắm
Nhìn lều thi quen thuộc, Đồ Dư Phàm đã quen đường, lần này chắc cũng phải chờ vài ngày mới có thể đi ra được
Nhìn Kim Lâu Quý mắt vô tội, Đồ Dư Phàm luôn cảm thấy tên tiểu tử này còn chưa biết đến những khó khăn sẽ gặp phải, đúng là kẻ không biết thì không sợ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vài ngày sau, Đồ Dư Phàm bình an đi ra khỏi trường thi, mà Kim Lâu Quý thì một mặt khóc không ra nước mắt, toàn thân còn bốc mùi hôi thối
Đồ Dư Phàm bịt miệng mũi lại: "Có phải ngươi bốc phải số hôi không
Hôi thế này, mau về tắm rửa đi
"Cha..
Số hôi là số phòng thi gần nhà vệ sinh, nếu không phải con ruột, hắn cũng chẳng muốn...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.