Lão sư chau mày nói: “Lần sau lại đến trễ ngươi liền ra ngoài đứng phạt đi.” An Hân Yểm giấu đi vẻ chán ghét lão sư trong đáy mắt, cúi đầu khom lưng chào hỏi lão sư xong liền vội vàng ngồi vào chỗ của mình
An Hân hai tay nắm chặt thành quyền, liếc mắt nhìn Vân Vũ đang ngồi bên cạnh, trong mắt tràn đầy vẻ độc địa
Nàng dĩ nhiên cũng nhìn thấy vết thương trên môi Vân Vũ, không khỏi nghĩ đến chuyện vừa rồi…
An Hân vô tình nhìn thấy Thẩm Hoài thế mà lại ôm Vân Vũ hôn môi
Ngay lúc đó nàng vừa kinh hãi vừa ghen ghét, lập tức liền tựa như đã phát hiện nhược điểm gì đó của Vân Vũ, vội vàng lấy chiếc điện thoại cũ kỹ của mình ra chụp lại tấm hình làm chứng cứ
“Hừm, Vân Vũ, không ngờ ngươi thế mà lại cùng Thẩm Hoài…” An Hân siết chặt điện thoại lẩm bẩm, trong mắt mang theo chút toan tính và sắc bén, còn cất giấu sự hưng phấn, bởi vì trong lòng nàng đột nhiên nảy ra một kế hoạch
Đợi khi nhìn thấy Vân Vũ rời đi, nàng cũng quay người nhanh chóng đi xuống cầu thang
Nàng phải đem tấm hình đó đăng lên mạng
Sau đó công khai quan hệ của hai người bọn họ, đến lúc đó dư luận dậy sóng coi như thú vị
An Hân càng nghĩ càng hưng phấn, tốc độ xuống cầu thang cũng nhanh hơn, nàng nhất định phải báo thù mối nhục trên du thuyền lần đó
Ngay lúc vừa định đi đến khúc cua, Thẩm Hoài chợt xuất hiện trước mặt An Hân
An Hân lảo đảo dừng bước đứng tại chỗ, đối diện ánh mắt lạnh lẽo của Thẩm Hoài, nàng theo bản năng siết chặt điện thoại thêm chút nữa
An Hân rất nhanh bị khuôn mặt khiến người và thần đều phẫn nộ của Thẩm Hoài hấp dẫn ánh mắt, nàng vặn vẹo chỉnh sửa lại tóc của mình
“Thẩm thiếu tìm ta có chuyện gì không?” An Hân đối với Thẩm Hoài có thể nói là vừa yêu vừa hận, nàng ham mộ dung mạo Thẩm Hoài, còn có gia thế và địa vị cực kỳ xuất sắc của hắn
Nhưng lại hận hắn vì Vân Vũ mà ra tay với nàng thâm độc như thế, ngày đó trên du thuyền nàng chẳng qua là bỏ thuốc vào nước trái cây của Vân Vũ, nhưng Vân Vũ lại không trúng chiêu
Thẩm Hoài lại sai người đem nàng cùng Bạch Lộ Lộ ném vào đám đàn ông đã bị cho uống thuốc, hại nàng mất mặt, khoảng thời gian đó bị tất cả mọi người trong trường chỉ trỏ
Thẩm Hoài thản nhiên nói: “Lấy ra.” An Hân nheo mắt, trên mặt vẫn mang vẻ hơi ngơ ngác, nhưng lại chột dạ giấu điện thoại ra sau lưng
“Cái gì lấy ra cơ
Ta nghe không hiểu…” An Hân giả bộ nói, nàng nhìn Thẩm Hoài liền nhớ tới cảnh tượng vừa rồi nhìn trộm được hắn hôn Vân Vũ
Chỉ cần nghĩ đến nàng đã cảm thấy vô cùng ghen ghét, Thẩm Hoài vậy mà lại là một trong những nam chính trong tiểu thuyết, theo nàng thấy Thẩm Hoài còn ưu tú hơn Tô Cảnh Trần
Một nhân vật như vậy thế mà lại không thích nàng – nữ chính, quay đầu đi yêu thích một nữ phụ sớm chết trong cốt truyện
An Hân giả bộ vẻ ủy khuất nói: “Thẩm Hoài, có phải ngươi cũng vì chuyện du thuyền mà hiểu lầm ta không?” Lông mày Thẩm Hoài khẽ nhíu lại, nhưng An Hân không để ý tới sự lạnh nhạt và chán ghét của Thẩm Hoài
Nàng vẫn ôm ý nghĩ muốn Thẩm Hoài có ấn tượng tốt về nàng mà tiếp tục nói:
“Ngày đó ta bị Bạch Lộ Lộ ép buộc, nếu như ta không bỏ thuốc cho Vân Đồng Học, ta liền sẽ bị các nàng bắt nạt đến chết.” “Ngươi nghĩ xem, ta làm sao lại muốn ra tay với Vân Đồng Học, tất cả đều là Bạch Lộ Lộ bảo ta làm vậy!” An Hân vốn muốn mượn cơ hội đánh bài tình cảm, đẩy hết mọi lỗi lầm lên người Bạch Lộ Lộ, để Thẩm Hoài cảm thấy đã trách lầm nàng
Kết quả ánh mắt Thẩm Hoài càng lạnh hơn, đôi mắt đẹp đó tràn đầy cảnh giác
Hắn nhớ rõ nàng chỉ là một học sinh được đặc cách tuyển thẳng, quan hệ giữa hắn và Vân Vũ trong giới thượng lưu cũng chỉ có tầng lớp cao nhất mới biết
Thẩm Hoài không biết An Hân làm thế nào mà biết được quan hệ giữa hắn và Vân Vũ, nhưng hiện tại hắn biết rằng: Người này vừa rồi đã bắt gặp hắn và Vân Vũ, còn chụp hình lại
An Hân sau khi nói xong tất cả vẫn luôn nhìn phản ứng của Thẩm Hoài, vốn nghĩ hắn ít nhiều cũng sẽ nói gì đó, dù sao cũng là hắn hại nàng gặp chuyện đó, còn bị người trong học viện chửi rủa
Thẩm Hoài không hề phản ứng, vẫn dùng khuôn mặt không chút cảm xúc nào mà nói tiếp: “Xóa tấm hình đó.” “Tấm hình gì cơ, ta cái gì cũng không biết.” “Ta nhắc lại lần nữa, xóa tấm hình đó.” Thẩm Hoài đã nhíu mày lộ vẻ không vui, nhưng An Hân vẫn giả bộ vẻ vô cùng vô tội
Nàng mới không xóa tấm hình đâu, xóa đi thì không có chứng cứ, nàng còn làm sao để Vân Vũ – kẻ pháo hôi kia – thân bại danh liệt đây
Nàng cứ giả bộ như cái gì cũng không nhớ rõ, xem Thẩm Hoài có thể làm gì nàng
An Hân lập tức bước nhanh định rời khỏi nơi này, lại đột nhiên bị một lực mạnh mẽ giật lấy điện thoại trong tay
Thẩm Hoài trực tiếp ném điện thoại của nàng xuống đất, điện thoại của An Hân vốn đã cũ kỹ vô cùng, chỉ trong chốc lát đã tan tành vỡ nát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Điện thoại của ta!” An Hân đau lòng ôm mặt ngả nửa người xuống đất nhặt lấy chiếc điện thoại đã vỡ làm đôi, nhìn thế nào cũng là hoàn toàn không thể bật được nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà nhà các nàng không có tiền dư dả, chắc chắn sẽ không để nàng tốn tiền lớn để sửa chữa chiếc điện thoại hỏng này
An Hân ngẩng đầu nhìn Thẩm Hoài đầy quật cường nói:
“Ngươi dựa vào cái gì mà quẳng điện thoại của người khác, cho dù ngươi là kẻ có tiền cũng không thể tùy tiện làm hư đồ của người khác như vậy!” “Ta đã nhắc nhở ngươi hai lần, nhưng ngươi không phối hợp, vậy ta đành tự mình động thủ xóa bỏ.” Thẩm Hoài lạnh nhạt liếc An Hân một cái nói, hắn cũng không cảm thấy mình đã làm sai điều gì, đã cho nàng cơ hội rồi, chỉ tiếc nàng vẫn ôm tâm lý may mắn
Thẩm Hoài bước dài tới một bước, cúi thấp đôi mắt nhìn An Hân đang ngồi quỳ gối trên mặt đất có chút chật vật
“Nếu để ta biết ngươi đem chuyện hôm nay nói ra ngoài… Ngươi biết hậu quả sẽ như thế nào.” Mặc dù Thẩm Hoài không nói ra những lời uy hiếp khác, nhưng lại không hiểu sao khiến An Hân cảm thấy rùng mình
Mãi đến khi Thẩm Hoài rời đi, nàng mới hoảng loạn đứng dậy từ dưới đất, nhìn về phía bóng lưng Thẩm Hoài trong mắt tràn đầy sợ hãi
Nàng nhớ lại ánh mắt lạnh lẽo của Thẩm Hoài vừa rồi, vào khoảnh khắc này nàng cuối cùng cũng hoàn toàn hiểu rõ.