Vân Vũ nào hay biết Thẩm Hoài vẫn luôn dùng ánh mắt nhìn trộm mình, mọi suy nghĩ trong lòng nàng đều bị hắn thấu hiểu hết thảy
Một giây sau, trước mặt Vân Vũ bỗng có thêm một đũa thức ăn, nàng thuận thế ngẩng đầu nhìn lại
Là Thẩm Hoài gắp cho nàng, lúc này trên mặt hắn đang nở nụ cười dịu dàng xen lẫn vẻ ngại ngùng nhìn nàng
“Hôm qua ngươi ăn chẳng được bao nhiêu, cho nên hôm nay phải ăn nhiều một chút.”
“Tốt…” Trên khuôn mặt Vân Vũ nở nụ cười miễn cưỡng, tốc độ ăn cơm lại chậm hẳn đi
Đương nhiên là hôm qua nàng không ăn được nhiều, bởi vì hắn cứ nhất định phải tự tay đút cho nàng ăn
Đút thì đút đi, lại còn không đút cho tử tế, thỉnh thoảng lại cúi xuống hôn nàng một cái
Du Văn nghe vậy ngẩng đầu, có chút lo lắng nhìn Vân Vũ
“Trong khoảng thời gian này ăn cơm có thiếu không
Có cần gọi thầy thuốc đến xem một chút không?”
“Không có việc gì, có lẽ là thời tiết càng ngày càng nóng, khẩu vị không được tốt cho lắm…” Vân Vũ ngẩng đầu, trên mặt vẫn nở nụ cười nói ra, ngay lập tức đôi mắt nàng có chút chột dạ cụp xuống
Chợt, thân thể nàng khẽ run rẩy một chút
Bởi vì dưới bàn ăn, Thẩm Hoài đang nắm lấy bàn tay trái của nàng, cái tay vốn đang đặt trên đùi
Bàn tay hắn rộng rãi hữu lực, lòng bàn tay ấm áp, siết chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của nàng
Vân Vũ bất động thanh sắc lay động cổ tay, muốn rút tay ra
Lúc này, lại nghe Du Văn tiếp tục nói: “Vậy lát nữa ta bảo Vương Thẩm làm chút nước ô mai cho ngươi uống.”
“Tốt…” Vân Vũ cười đáp lời, nhưng trong lòng lại căng thẳng vô cùng
Bởi vì chỉ cần lúc này Du Văn đứng dậy, nàng liền có thể nhìn thấy bàn tay nàng và Thẩm Hoài đang siết chặt vào nhau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cũng may lúc này Du Văn cúi đầu xuống uống canh, Vân Vũ nhân cơ hội này nghiêng đầu trừng mắt nhìn Thẩm Hoài
Đôi mắt nàng đẹp tựa một vũng nước trong, bây giờ đang tràn đầy giận dữ nhìn chằm chằm hắn
Thẩm Hoài lại cười, trong đôi mắt đen như mực tràn đầy ý cười, thản nhiên vuốt ve bàn tay nhỏ mềm mại không xương của nàng
Vân Vũ không dám làm ra động tĩnh quá lớn sợ bị Du Văn phát hiện, chỉ có thể giữ một trái tim lo sợ bất an
Cho đến khi Du Văn sắp dùng bữa xong, Vân Vũ có chút sốt ruột nghiêng đầu nhìn Thẩm Hoài, trong mắt tràn đầy khẩn cầu, mong hắn có thể lập tức buông tay
Thẩm Hoài biết dù Du Văn đứng dậy cũng sẽ không nhìn thấy, tay của bọn họ bị khăn trải bàn che, căn bản không nhìn ra là đang nắm lấy
Nhưng hắn nhìn thấy ánh mắt khẩn trương của Vân Vũ, hay là thuận theo buông lỏng tay ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vân Vũ mang theo một trái tim lúc này mới đặt xuống, vừa vặn Du Văn cũng ở thời điểm này dùng bữa xong đứng dậy muốn rời đi, còn dặn Thẩm Hoài và Vân Vũ ăn thêm một chút
Chờ Du Văn đi khỏi, Vân Vũ lúc này mới cầm đũa căm hận chọc vào đồ ăn trong chén, dường như là coi đó là Thẩm Hoài để trút giận
“Ngươi thật sự đã ăn no rồi sao
Hay là nói…” Ngữ khí của Thẩm Hoài dịu dàng, rơi vào tai Vân Vũ lại giống lời thì thầm của Satan khiến người ta run rẩy
“Muốn ta giống như hôm qua đút cho ngươi ăn đâu?”
“Ta đã no rồi, thật…” Vân Vũ khẽ run giọng nói yếu ớt, rụt rè liếc nhìn xung quanh
Sau bữa ăn, Du Văn đều muốn đi ngắm hoa cỏ của mình, Vương Thẩm cùng các nàng cũng bận rộn ở nơi khác, may mà vừa rồi không có ai đi qua nghe được lời nói của Thẩm Hoài
Vân Vũ không dám ở lại lâu, miễn cưỡng dưới ánh mắt nóng bỏng của Thẩm Hoài, tùy tiện ăn thêm mấy miếng rồi kiếm cớ rời đi, vội vã leo lên bậc thang
Một mình ngồi bên bàn ăn, đáy mắt Thẩm Hoài lộ ra vẻ vui thích và hân hoan
Bảo bối của hắn không muốn để người khác biết, nhưng cảm giác dây dưa bí ẩn thế này lại khiến hắn cảm thấy hưng phấn không thôi
Hắn hận không thể ngay trước mặt mẹ nàng liền ôm nàng hôn nàng, sau đó nói cho mẹ nàng, con gái của nàng là của hắn rồi… Hắn thật đúng là một kẻ điên mà, ha ha… Bất quá hắn vẫn là nhịn được ý nghĩ như vậy, cùng Bảo bối cùng nhau chơi đùa trò “Bịt mắt bắt dê” cũng rất tốt không phải sao
* Chương 48: Nữ phụ độc ác trong truyện học đường 23 *
Vân Vũ trở về phòng ngủ của mình liền khóa trái cửa lại, chỉ có như vậy mới có thể khiến nàng yên tâm hơn
Sắc trời dần dần muộn, Vân Vũ tắm rửa xong liền tiếp tục cuộn mình trong phòng ngủ không đi ra
Kỳ nghỉ của nàng đã qua, hiện tại nàng giống như con chim cút trốn trong cái nơi mà mình cho là an toàn nhất
Nàng không quên trong phòng mình có giám sát, bởi vì hôm nay Du Văn đột nhiên trở về, Thẩm Hoài cũng không thể lại dùng xiềng xích vây khốn nàng
Vân Vũ liền muốn thừa dịp hôm nay tháo cái camera giám sát kia đi, chỉ có điều vị trí kia hơi cao một chút
Nàng vừa cầm cái ghế chuẩn bị leo lên thì liền nhận được tin nhắn từ Thẩm Hoài
【 Đừng lộn xộn a A Vũ 】
Thẩm Hoài còn gửi tới một tấm hình, Vân Vũ nhìn thấy tấm hình đó ngay lập tức mở to hai mắt
Trên tấm ảnh là dáng vẻ nàng đang ngủ say trên giường, chỉ có điều… trong tấm hình lại có Thẩm Hoài
Vân Vũ chỉ cảm thấy lạnh cả người run rẩy, nàng không biết Thẩm Hoài gửi tấm hình này tới là có mục đích gì
Đơn thuần cho nàng xem
Hay là muốn uy hiếp nàng
【 A Vũ khóa cửa phòng ngủ của mình lại rồi tới tìm ta đi, ta tính giờ nha, đếm ngược một phút
】
Vân Vũ trong lòng kinh sợ, nàng sợ rằng Du Văn bây giờ cũng trở về, Thẩm Hoài còn muốn nàng đi tìm hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vân Vũ sợ hãi bị người phát hiện, dù sao bây giờ đã khá muộn rồi, nếu để người hầu hoặc là Du Văn trông thấy nàng đi phòng Thẩm Hoài… Nhưng nàng cũng không biết rằng, Thẩm Hoài căn bản không có khả năng để người thứ ba nhìn thấy ảnh chụp này, hắn sao lại để người khác trông thấy đâu
*
Thẩm Hoài không mặc áo ngồi trên ghế sô pha trong phòng, nửa người dưới chỉ quấn khăn tắm
Hắn nhìn có vẻ mảnh mai, nhưng trên thực tế lại có vóc dáng vô cùng tốt, vai rộng eo hẹp lại còn có cơ bụng
Lúc này hắn đang không chớp mắt nhìn vào đồng hồ bấm giây trên điện thoại di động
Vào giây thứ tư sau một phút, cửa phòng của hắn bị người nhẹ nhàng mở ra
Thẩm Hoài ngẩng đầu, không hề ngoài ý muốn nhìn thấy thiếu nữ yếu ớt mặc váy ngủ trắng tinh động tác cực nhẹ đi vào, thuận đường đóng cửa phòng lại
Vân Vũ khóa trái cửa xong mới yên lòng xoay người nhìn về phía Thẩm Hoài.