Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Pháo Hôi Luôn Bị Nam Chính Điên Cuồng Và Cố Chấp Bắt Giữ

Chương 64: Chương 64




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi nhìn thấy toàn thân hắn trên dưới chỉ vây quanh khăn tắm ở bên hông, Vân Vũ đứng tại cửa ra vào không còn dám tiến lên một bước
“Ngươi, ngươi tìm ta có chuyện gì?” Thẩm Hoài chậm rãi từ trên ghế salon đứng dậy, trên thân vừa tắm rửa xong còn đọng chút giọt nước, tóc trên trán vẫn còn ẩm ướt
Nàng bảo bối của hắn thật dễ lừa gạt, hắn chỉ cần gửi một tấm hình liền khiến nàng sợ hãi mà lập tức tới ngay
Nhưng Thẩm Hoài sẽ không để tấm hình này cho người thứ ba nhìn thấy, ngoài hắn và Vân Vũ
Đây chính là bảo tàng riêng của hắn, tấm hình của nàng bảo bối sao có thể để người khác nhìn thấy chứ
Khi Vân Vũ đang bất an trong lòng, chợt liền bị Thẩm Hoài ôm vào trong lồng ngực
Tay hắn khoan hậu hữu lực, ôm lấy eo Vân Vũ khiến nàng không thoát được
Nhưng Vân Vũ cũng không dám giãy giụa, bởi vì nàng sợ rằng trong lúc giãy giụa sẽ chạm phải những thứ không nên chạm
Thẩm Hoài lạ thường ngoan ngoãn, đặt cằm lên vai cổ Vân Vũ, dùng mặt mình cọ xát gương mặt trắng nõn của nàng
“Ta muốn A Vũ……”
“Ngươi trước thả ta ra được không?” Vân Vũ run rẩy nói, Thẩm Hoài cũng ngoan ngoãn đứng thẳng lên, nhưng hai tay vẫn siết chặt bờ eo của nàng
“Một phút lẻ bốn giây.”
“Cái gì?” Vân Vũ có chút không thoải mái vặn vẹo eo nói, nàng cố ý đồ gỡ tay Thẩm Hoài ra, bởi vì lòng bàn tay hắn nóng lạ thường
“A Vũ, ngươi đến muộn, phải bị trừng phạt.” Nghe Thẩm Hoài giọng nói có chút trầm thấp, Vân Vũ lúc này mới kịp phản ứng hắn nói “một phút lẻ bốn giây” là thời gian
Thẩm Hoài bảo nàng đến trong vòng một phút
“Phòng ngủ của ngươi đã khóa cửa chưa?” Thẩm Hoài chợt hỏi, Vân Vũ ngạc nhiên nhẹ gật đầu, nàng có chìa khóa, khóa cửa xong mới đến phòng của Thẩm Hoài
Thẩm Hoài hài lòng cười cười, đôi mắt đen kịt sâu thẳm sau cặp kính gọng vàng
Vân Vũ bị đôi mắt sâu thẳm kia của hắn làm cho giật mình, sau khi hoảng hốt liền tránh đi ánh mắt
“Ta, ta cần phải trở về, sẽ bị, sẽ bị phát hiện.”
“Thế nhưng ta hôm nay muốn cùng A Vũ ngủ cùng, ta rất thích A Vũ, còn A Vũ thì sao?” Lực ở eo Thẩm Hoài siết chặt thêm mấy phần, vóc dáng hắn cao lớn chưa mặc áo, đôi mắt thâm trầm
Khiến Vân Vũ cảm giác áp lực dâng đầy
Nàng khẽ cắn môi hồng hào, run rẩy mà lay động thân thể, rồi vẫn lấy dũng khí nói:
“A Hoài, chúng ta không thể như thế này, đây là, là ảo giác của ngươi đúng không
Ngươi thật ra chỉ coi ta là…”
Chưa kịp để nàng nói tiếp, Thẩm Hoài đã cúi người, cúi đầu ngậm lấy bờ môi nàng, hắn đã thèm thuồng suốt một ngày
Nàng bảo bối của hắn mềm mại non nớt đến không tưởng, hắn chính là yêu tỷ tỷ ngoan của hắn nha, muốn cùng nàng làm chuyện thân mật nhất
“Ngô!” Vân Vũ rên khẽ một tiếng, hơi thở bị đoạt đi khiến nàng không mấy dễ chịu, hai tay cũng không khỏi tự chủ chống đỡ ngực Thẩm Hoài, dùng chút sức nhỏ bé của mình cố đẩy hắn ra xa một chút
Ngay lúc này, có người gõ hai lần cửa phòng Thẩm Hoài
Trong khoảnh khắc đó, Vân Vũ bị dọa đến khẽ run rẩy, ngay cả tay cũng không dám động
Càng dễ dàng hơn cho Thẩm Hoài xâm lấn, giống như nếm vị rượu ngon, hắn tỉ mỉ vuốt ve trở lại chỗ cũ
“Tiểu Hoài, đã ngủ chưa?” Là giọng Du Văn
Hàng mi dài của Vân Vũ vì sợ hãi mà không ngừng nhanh chóng chớp động, trái tim cũng dâng lên đến cổ họng
Thẩm Hoài vừa đúng lúc kết thúc nụ hôn, Vân Vũ hít từng ngụm khí tươi nhỏ, không dám phát ra tiếng động lớn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có thể tay Thẩm Hoài vẫn ôm chặt lấy nàng, ngoài cửa chính là Du Văn, nhưng hắn còn mỉm cười nhìn Vân Vũ
“Tiểu Hoài?”
“Có chuyện gì vậy thím?” Thẩm Hoài vừa cười vừa chăm chú nhìn Vân Vũ, vừa đáp lại, Vân Vũ đã phớt lờ hành động hắn vẫn ôm chặt nàng
Bởi vì tất cả sự chú ý của nàng đều dồn vào Du Văn ngoài cửa, không thể bận tâm đến chuyện gì khác
Vân Vũ ngay cả thở cũng không dám, cách một cánh cửa phòng, Du Văn tiếp tục nói:
“Tiểu Vũ hình như đã ngủ rồi, nhưng nước mơ chua của thím đã xong, lúc nãy quên đưa cho Tiểu Vũ uống, Tiểu Hoài con bây giờ muốn uống không?” Vân Vũ theo bản năng liền nắm lấy cánh tay Thẩm Hoài, nàng ngước đôi mắt ướt đẫm sợ hãi và bất an nhìn Thẩm Hoài
Nếu Thẩm Hoài đồng ý thì sẽ phải mở cửa phòng, vậy nàng làm sao giải thích với Du Văn nguyên nhân nàng ở đây
Đuôi mắt nàng đỏ hoe rụt rè nhìn Thẩm Hoài, dùng giọng nói cực kỳ nhỏ yếu:
“Đừng… Ta cầu xin ngươi…” Thiếu nữ không tự chủ dùng ngữ khí như đang nịnh nọt, ngẩng đầu hướng về phía Thẩm Hoài lộ ra chiếc cổ yếu ớt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đuôi mắt nàng đỏ hoe cầu xin hắn đừng, nhưng vì sợ bị người ngoài cửa nghe thấy, liền không dám phát ra tiếng, giọng hư hư nhu nhu
Cách một cánh cửa, Du Văn vẫn ở bên ngoài, mà nàng lại cùng Thẩm Hoài…
Bầu không khí căng thẳng đầy mạo hiểm này khiến sắc mặt Vân Vũ nóng bừng, gương mặt trắng nõn hiện lên màu hồng, vệt hồng đó lan tràn khắp cổ, khuỷu tay, mỗi một tấc da thịt trắng nõn trên toàn thân
Du Văn không nghe được hồi đáp, còn tưởng là giọng mình quá nhỏ, liền đến gần cửa phòng hơn và nói lớn giọng
“Tiểu Hoài?” Khóe môi Thẩm Hoài mang theo nụ cười hài lòng, lớn giọng hướng về phía ngoài cửa nói:
“Không cần đâu thím, con muốn đi ngủ rồi, không uống nữa đâu, thím cũng nghỉ ngơi sớm đi.”
“Vậy được rồi, thím đi trước đây.” Du Văn cũng không nghi ngờ gì, bởi vì phòng cách âm rất tốt, trên thực tế từ bên ngoài căn bản không nghe thấy tiếng động nhỏ bên trong
Chỉ là tinh thần Vân Vũ quá mức căng thẳng, bỏ qua điểm này, nên mới không dám thở mạnh
Du Văn bưng canh mơ chua bước nhanh xuống cầu thang, ngáp một cái vì hơi buồn ngủ và mệt mỏi, miệng lẩm bẩm sẽ để canh cho Lão Thẩm uống thì tốt hơn
Cho đến khi tiếng bước chân của Du Văn hoàn toàn biến mất, Vân Vũ lúc này mới dám hít thở không khí một cách mạnh mẽ, sau lưng đã nổi lên một tầng mồ hôi mỏng
Thẩm Hoài lại đã tiến đến bên tai nàng thì thầm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.