“Thần phụ tham kiến bệ hạ.” Kỳ Úc con ngươi khẽ sâu, nhìn người nữ nhân đang hành lễ ở một bên, đôi mắt thấp xuống không dám nhìn thẳng hắn
Nàng hôm nay bởi vì muốn vào cung diện kiến thánh thượng, nên mặc một chiếc váy hồng cánh sen có đai lưng hơi trang trọng, vòng eo nhỏ nhắn thon gọn bao lấy tấm vải xanh nhạt
Kỳ Úc biết rõ nhất, hắn đã từng đo vòng eo của nàng tinh tế đến mức nào, cũng đã dùng lòng bàn tay ấm áp cảm nhận qua sự mềm mại tinh tế, tỉ mỉ kia
“Lại đây, đến bên cạnh trẫm.” Kỳ Úc nói, Vân Vũ khẽ ngẩng đầu, liền thấy Kỳ Úc vỗ vỗ long ỷ dưới thân
“Bệ hạ, thần phụ không dám, việc này không hợp quy củ…”
“Phu nhân chẳng lẽ quên vừa rồi trẫm đã tặng phu nhân đại lễ sao?” Thanh âm của Kỳ Úc hờ hững, nhưng vừa lúc nắm trọn tâm tư của Vân Vũ, vật hắn nói là đại lễ chính là thứ trong hộp gấm ban nãy…
Vân Vũ cắn răng, cuối cùng chậm rãi từ dưới đất đứng lên, nhẹ bước chân đi về phía Kỳ Úc
Khóe môi Kỳ Úc không khỏi nở nụ cười thản nhiên
A Vũ của hắn thật dễ lừa gạt, chỉ một cái… liền khiến nàng sợ hãi đến thế, hắn cũng sẽ không cầm thứ này cho người khác xem
Mọi thứ vật thân cận với Vân Vũ, hắn đều giữ gìn như bảo bối
Vân Vũ không dám ngồi lên long ỷ, chỉ dừng lại ở vị trí rất gần Kỳ Úc
Mà Kỳ Úc lại vung tay lên, dễ như trở bàn tay ôm Vân Vũ ngồi vào một bên bắp đùi của mình
Vân Vũ theo bản năng siết chặt long bào trước ngực Kỳ Úc, tấm vải màu vàng tươi có thêu móng rồng bị nàng nắm đến nhăn nhúm, nhưng Kỳ Úc không chút nào bận tâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này, Tào Toàn đã lặng lẽ lui về phía cửa ra vào, hắn cúi đầu khom lưng làm như không thấy tất cả những chuyện này
“Bệ hạ đây là ý gì
Đã nói xong chỉ đêm hôm đó… Buông ta ra!” Vân Vũ giãy giụa muốn thoát khỏi thân Kỳ Úc, lại bị hắn giữ chặt trong ngực
“Nhưng trẫm cảm thấy chưa đủ, vậy phải làm sao bây giờ?” Thanh âm Kỳ Úc ở ngay bên tai nàng, một bàn tay hắn ôm lấy eo nàng, một tay khác chậm rãi từ cổ nàng vuốt lên gương mặt nàng
Vân Vũ nhút nhát, lúc này liền đỏ hoe khóe mắt, Kỳ Úc yêu thương hôn lên đuôi mắt ửng hồng của nàng, khiến Vân Vũ khẽ run rẩy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“A Vũ, nếu phu quân của ngươi nhìn thấy ngươi và trẫm thân mật cùng nhau, vậy có phải rất thú vị không?” Thanh âm trầm thấp của Kỳ Úc nói bên tai Vân Vũ, khí nóng làm vành tai nàng đỏ ửng, tươi đến mức như sắp rỉ máu
Vân Vũ bị kích động đến không dám động đậy, nhắm chặt mắt, hàng mi khẽ run rẩy
“Tào Toàn, tuyên Lục Tử Ngâm vào đây.” Kỳ Úc phân phó, Vân Vũ chợt mở mắt, đôi tay mảnh mai vội vàng níu lấy áo bào Kỳ Úc
“Không cần
Bệ hạ, ta cầu xin người… đừng để phu quân ta biết.” Nàng liều mạng lắc đầu kháng cự nhìn Kỳ Úc, khóe mắt và chóp mũi đều đỏ hoe, trông vô cùng đáng thương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Vậy A Vũ hôn trẫm một cái đi.” Vân Vũ khẽ giật mình, trước mắt chính là gương mặt cực kỳ tuấn tú của Kỳ Úc
Nàng cắn cắn môi dưới hồng hào, tay run run nắm chặt vạt áo trước ngực hắn từ từ tiến lên
Cuối cùng, đôi mắt đỏ hoe khẽ dán vào đôi môi mỏng của hắn, rồi lập tức nhanh chóng rời đi
“A Vũ thật ngoan, trẫm rất vui mừng…” Kỳ Úc tâm tình vui vẻ, ôm chặt Vân Vũ vào ngực thêm chút nữa, sống mũi cao của hắn cọ cọ vào gương mặt mềm mại của nàng
“Thế nhưng đã muộn rồi…” Vân Vũ khẽ giật mình, lập tức nghe thấy tiếng bước chân, nàng hoảng hốt muốn thoát đi, muốn trốn
“Sợ gì
Hắn không nhìn thấy ngươi.” Kỳ Úc ôm chặt Vân Vũ khẽ an ủi, Vân Vũ hoảng hốt ngẩng đầu
Chỉ thấy trong đại điện dưới bậc thềm dựng lên một tấm bình phong cực lớn, chiều cao và chiều rộng đều đủ để che lấp, hơn nữa trên bình phong toàn bộ đều là những mảng lớn thêu hoa, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy bóng người
Lục Tử Ngâm đi vào điện quỳ gối trên đại điện, tầm mắt hắn phía trước bị một tấm bình phong khổng lồ chắn lại
Mà bên kia bình phong, phu nhân nhu nhược xinh đẹp, kiều diễm của hắn, đang bị vị đế vương trẻ tuổi ôm mạnh vào lòng, ngồi trên chiếc long ỷ cao cao kia
“Thần tham kiến bệ hạ.” Thanh âm quen thuộc của Lục Tử Ngâm truyền đến, Vân Vũ đưa tay che miệng không dám phát ra tiếng động nào
Nhưng thần sắc Kỳ Úc vẫn thản nhiên như thường, bởi vì hắn biết Lục Tử Ngâm không thể nhìn thấy
“Bình thân.”
“Tạ Bệ Hạ.” Lục Tử Ngâm lập tức đứng dậy, tấm bình phong trước mắt cao lớn, những họa tiết thêu nặng nề phía trên gần như nhiều đến mức không thể nhìn rõ phía bên kia bình phong
Hắn lờ mờ có thể phân biệt được Kỳ Úc ngồi ở phương hướng nào, bên cạnh Kỳ Úc dường như còn có một bóng người, do ngược sáng nên hắn không nhìn rõ, chỉ lờ mờ trông giống một nữ tử
Lục Tử Ngâm vội vàng cúi đầu không dám dò xét Long Nhan nữa, nhưng hắn nhớ kỹ hậu cung Kỳ Úc không có một ai, cũng không biết là cô nương nhà ai đã lọt vào mắt Kỳ Úc
“Ô ân…” Vân Vũ nhịn không được khẽ rên một tiếng, cũng may tiếng động cực nhẹ, chỉ có Kỳ Úc có thể nghe thấy
Nàng vội vàng hai tay che miệng không để mình phát ra bất kỳ âm thanh nào nữa, đuôi mắt ửng hồng không ngừng rơi xuống những giọt nước mắt lấp lánh
“Ngoan.” Kỳ Úc thấp giọng nói bên tai nàng, sắc mặt hắn bình thản trông cũng không có gì khác lạ
Nhưng bàn tay bị che khuất, mạnh mẽ vẫn luôn không hề yên phận
“Chuyện nhập chiếu ngục lúc trước, Lục Ái Khanh đã phải chịu ủy khuất.” Thanh âm của Kỳ Úc truyền đến từ sau tấm bình phong, nhưng thanh âm đó có một chút khàn khàn
Lục Tử Ngâm cũng không để ý, chắp tay hành lễ với thái độ khiêm nhường
“Là bệ hạ Thánh Minh, trả lại cho thần sự trong sạch, thần không ủy khuất.” Lục Tử Ngâm nói xong liền cúi đầu chờ Kỳ Úc nói chuyện, nhưng đợi một hồi lâu vẫn chậm chạp không nghe thấy Kỳ Úc tiếp tục nói
Hắn hơi nghi hoặc ngẩng đầu lên, nhưng tấm bình phong che lấp nên hắn cũng không nhìn rõ điều gì
“Khụ khụ…” Đây là Tào Toàn nắm tay giả vờ ho khan hai tiếng, Lục Tử Ngâm tưởng rằng đang nhắc nhở mình không thể nhìn thẳng Long Nhan, vội vàng lại lần nữa cúi đầu
Mà bên kia bình phong, lúc này Kỳ Úc mới lưu luyến không rời ngừng lại sự kéo dài chiếm hữu này.